Vạn Cổ Chi Vương

Chương 397: Phúc Họa Song Hành

Chương 397: Phúc Họa Song Hành
Dịch Tĩnh Văn sợ hãi kêu lên một tiếng, chân đạp trên sông băng bỗng trượt về phía trước, vệt nước bắn lên.
Sau đó, Dịch Tĩnh Văn liền biểu diễn một màn ngã chổng vó.
Dịch Tĩnh Văn ngẩn ngơ, không ngờ mình lại thật sự té ngã.
Nhất định là trùng hợp!
Đúng lúc này, trên bầu trời không ngừng có sét đánh xuống, có 2 – 3 đạo bổ về phía Dịch Tĩnh Văn.
“Không tốt!”
Dịch Tĩnh Văn vội vàng đứng dậy chạy trốn nhưng vẫn chậm một bước.
Hai tia chớp đánh trượt nhưng tia chớp thứ ba đã đánh trúng nàng, quần áo nàng rách nát cháy đen, lộ ra một chút cảnh xuân.
Dịch Tĩnh Văn trợn tròn mắt.
Thật sự té ngã và bị sét đánh ư?!
“Hả?”
Khuôn mặt lạnh lùng của Diệp Phong cũng nổi lên gợn sóng, y nhìn Dịch Tĩnh Văn bằng ánh mắt đánh giá.
Vừa rồi y không để lời quạ đen nói ở trong lòng, nhưng lúc này chứng kiến Dịch Tĩnh Văn gặp nạn, y trở nên cẩn thận đề phòng.
“Ta bay giữa không trung, không có khả năng té ngã!”
Diệp Phong thầm nói.
Bỗng nhiên trên trời có bốn tia sét đánh xuống bao quanh Diệp Phong.
Sắc mặt Diệp Phong trở nên ngưng trọng, thi triển thân pháp dịch chuyển trên hư không.
Y đã tránh được 3 tia sét...
“Không ổn, tia chớp thứ tư!”
Diệp Phong khẽ biến sắc, thân mình nghiêng về phía trước, dùng tư thế vô cùng mạo hiểm tránh được tia chớp cuối cùng.
“Hừ, miệng quạ đen không có hiệu quả với ta đâu!”
Diệp Phong hừ lạnh một tiếng, y không bị sét đánh cũng không hề té ngã.
Oanh!
Nhưng tia chớp thứ tư vốn phải đánh trượt bỗng nhiên vỡ ra, một cỗ điện quang bắn ra.
Lưng Diệp Phong bị đánh trúng, thân mình tê rần ngã xuống từ giữa không trung.
Bởi vì trọng tâm không ổn định, thân thể tê dại, Diệp Phong không đứng vững trên sông băng nên cũng té ngã.
Diệp Phong lập tức đen mặt.
“Miệng quạ đen quá thiêng.”
La Thiên cảm thán.
Dịch Tĩnh Văn và Diệp Phong đều bị miệng quạ đen ảnh hưởng, vận khí trở nên cực kém.
“Bản thần nhắc lại lần nữa… đây không phải... Miệng quạ đen!”
Quạ đen lắp bắp nói.
La Thiên quay sang nhìn thì thấy mỏ quạ dài thêm mấy tấc, vừa dài vừa nhọn, nói chuyện cũng không rõ ràng.
“Ách, hiện tại không phải miệng quạ đen nữa, mỏ ngươi còn dài hơn mỏ hạc rồi!”
La Thiên đùa giỡn.
Hắn biết khi quạ đen thi triển loại năng lực này thì sẽ có tác dụng phụ, miệng nó sẽ dài ra.
Lần này quạ đen dùng năng lực với hai người nên tác dụng phụ còn lớn hơn nữa.
Dùng một lần thì miệng dài thêm một lần ư?
La Thiên tưởng tượng, nếu quạ đen sử dụng miệng quạ đen thật nhiều lần thì mỏ của nó có thể chọc thủng Đông Thần đại lục hay không.
“Quạ đen này...”
Diệp Phong và Dịch Tĩnh Văn câm nín nhìn về phía quạ đen, trong lòng có chút bực bội.
Con quạ này thật sự có thể đưa tới tai vạ đúng không?
Nhưng không đợi hai người bọn họ nghĩ nhiều, quái vật dung nham đã đến gần, nó bỗng nhiên đánh ra một chưởng.
Mưa gió mưa đá trong hư không bốn phía tiêu tán, bụi bặm cũng bị cháy thành tro, chỉ còn lại nhiệt lượng nóng rực vặn vẹo!
Oanh!
Ánh lửa đỏ đậm quất về phía Diệp Phong, Dịch Tĩnh Văn và La Thiên.
“Không tốt!”
Sắc mặt Diệp Phong trở nên khó coi, y lập tức nay lên, toàn lực bỏ chạy.
La Thiên và Dịch Tĩnh Văn cũng thế.
Ai kiên trì lâu hơn thì sẽ là người thắng cuối cùng.
Ầm!
Sông băng bị đập vỡ, ngọn lửa kèm theo khối băng thổi quét về bốn phía.
La Thiên thi triển Thiên Lô Bảo Thể mà vẫn cảm nhận được nỗi đau đớn bỏng cháy kịch liệt, làn da bắt đầu bị thiêu đốt, ngay cả bảo giáp phòng ngự thượng phẩm trên người cũng trở nên nóng bỏng, không ngừng bị hư hao.
La Thiên lập tức thúc giục ấn ký sinh mệnh Linh Đàm, lục quang mát lạnh bùng nổ bao phủ toàn thân hắn.
Tất cả thương thế của hắn được chữa khỏi với tốc độ cực nhanh, sau đó lại bị đốt cháy hủy diệt rồi lại nhanh chóng tự lành!
Ầm!
La Thiên lùi lại vài chục trượng, toàn thân cháy đen.
Ấn ký sinh mệnh Linh Đàm đã bị hao hết, thương thế của hắn vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn, chỉ khôi phục được 70%, từ đó có thể thấy được quái vật dung nham kia đáng sợ ra sao, Địa Nguyên Cảnh tầm thường cũng có khả năng bị nó diệt sát.
Hô!
Bên kia, một thân ảnh bay về phía sau, người đó là Diệp Phong, y cũng toàn thân cháy đen.
Dịch Tĩnh Văn thì đã không còn bóng dáng, có lẽ nàng đã truyền tống ra ngoài.
“Ngươi còn sống ư?”
Diệp Phong chật vật, kinh ngạc nhìn về phía La Thiên, khó nén được sự kinh sắc.
Dịch Tĩnh Văn đã truyền tống ra ngoài mà La Thiên còn chống đỡ được ư?
“Con chim xấu xí, thêm lần nữa đi!”
La Thiên nói với quạ đen.
“Không, không muốn!”
Quạ đen liều mạng lắc đầu, cái mỏ vừa dài vừa nhọn lắc như như một thanh chủy thủ đong đưa.
“La Thiên, ngươi dừng tay!”
Diệp Phong nghe được lời hắn nói mà phát sợ.
“Thêm lần bữa xong thì không nhốt ngươi vào thiên thư nữa, cho ngươi nghỉ, muốn đi chơi chỗ nào thì đi!”
La Thiên hứa hẹn.
Đối với quạ đen mà nói, tự do vô cùng quan trọng.
Quạ đen do dự, sau đó nó há mồm nói: “Tiểu tử ngươi lớn lên xấu như vậy, vừa thấy đã biết là xui xẻo trời sinh, dung nham cự quái nhất định sẽ giải quyết ngươi trước!”
Mới vừa nói xong, mỏ quạ đã dài thêm một đoạn, dài hơn toàn bộ thân nó, trông có vẻ rất lạc quẻ.
Diệp Phong nghe xong lời nguyền rủa của quạ đen thì lập tức nhìn về phía quái vật dung nham.
Quái vật dung nham cũng nhìn về phía Diệp Phong.
“Sẽ không... là thật chứ?!”
Diệp Phong câm nín, tư thái lạnh lùng đạm nhiên không giữ nổi nữa.
Ầm!
Quái vật dung nham ra tay, mục tiêu là Diệp Phong, dung nham mãnh liệt cuồn cuộn hung hãn vô địch đốt cháy hết thảy!
Nhưng quái vật dung nham quá mạnh, phạm vi công kích khổng lồ, La Thiên vẫn bị lan đến.
Hết cách, La Thiên đành thúc giục ấn ký sinh mệnh Linh Đàm cuối cùng.
Dù sao lực lượng ấn ký cũng sẽ biến mất sau khi rời khỏi Huyền Không Sơn, mà nếu hắn kiên trì lâu hơn Diệp Phong thì hắn sẽ thắng.
Ong!
Một tầng lục quang sinh cơ dạt dào bao vây toàn thân La Thiên.
Hắn lại trải qua quá trình tuần hoàn không ngừng bị thương và tự lành.
La Thiên kinh hỉ phát hiện sau khi trải qua hai lần hủy diệt và tự lành, Thiên Lô Bảo Thể của hắn đã đột phá tới tầng thứ ba!
“Phúc họa song hành!”
La Thiên cảm thán.
Trong cực độ nguy cơ, tiêu hao hai ấn ký sinh mệnh Linh Đàm, Thiên Lô Bảo Thể đã đột phá!
Sau khi tiếng nổ mạnh biến mất, mây khói tan đi.
La Thiên phát hiện Diệp Phong vẫn ở đây, nhưng y đã bị thương cực kỳ nghiêm trọng, khí tức suy yếu, bay nhanh bỏ chạy!
“Không hổ là thiên tài đệ nhất Vân Tiêu Tông!”
Dường như trong Linh Bảng của Đông Thần đại lục, Diệp Phong là người nằm trong 10 hạng đầu!
Trải qua nguy cơ như thế, Diệp Phong vẫn còn sống sót, có lẽ vừa rồi y cũng thi triển thủ đoạn nào đó, tỷ như Linh Đàm chẳng hạn.
“Diệp sư huynh, đừng bỏ ta lại!”
La Thiên kêu to đuổi theo.
“Ngươi đừng quá đáng!”
Đôi mắt Diệp Phong trở nên âm trầm.
Sau khi bị La Thiên và quạ đen hại hai lần, Diệp Phong cũng nổi giận!
Viu!
Y xuất kiếm, một đạo kiếm quang bạch ngọc lóng lánh tản ra đại thế hùng vĩ lao tới tấn công La Thiên!
Lúc trước, Diệp Phong khinh thường ra tay loại trừ Dịch Tĩnh Văn, nhưng hiện tại y chủ động xuất kích, muốn ép La Thiên phải truyền tống ra ngoài!
Bạn cần đăng nhập để bình luận