Vạn Cổ Chi Vương

Chương 80: Sát cơ ập tới

La Thiên thi triển thuật quan khí.
Cây cột trên đỉnh đầu của thiếu niên da vàng này có từng đạo oán khí đỏ thẫm cuốn quanh, còn có một tầng sương mù ảm đạm bao phủ, dường như biểu thị mệnh cách của người này vẫn ẩn giấu ở trong bóng tối, trên tay dính rất nhiều tính mạng.
- Mệnh cách này, hoàn toàn khác với đệ tử bình thường.
La Thiên thầm rùng mình, hắn đã có chín thành nắm chắc thiếu niên da vàng này chính là sát thủ ra tay với hắn lúc trước.
So sánh với lúc ở Thánh Phủ.
Hoàn cảnh của Thú triều rất hỗn loạn, rất dễ ra tay đánh lén, sau khi đắc thủ cũng dễ đào tẩu.
- Ra tay ở trong bóng tối, như vậy mối uy hiếp mới lớn nhất. Như vậy không bằng xếp hắn ở trong tầm mắt của ta là tốt nhất.
Bỗng nhiên trong lòng La Thiên có một kế.
Nếu như để sát thủ ở bên ngoài, như vậy chẳng khác gì làm suy yếu chiến lực của mình. Những thủ đoạn như ám khí kia, nếu như chính diện phát động thì mối uy hiếp sẽ hạ thấp đi một nửa a.
- Chậm đã! Trong đội ngũ của ta cũng thiếu người.
La Thiên ra vẻ cường thế gọi thiếu niên da vàng.
Lời vừa nói ra, trong mắt Lệ Hải bắn ra lửa giận.
Lúc trước, khi săn giết Yêu thú La Thiên đoạt chiến công của hắn, hiện tại lại muốn cướp người của hắn.
Quả thực là khinh người quá đáng!
Trong mấy tiểu đội của Trục Nhật Thánh phủ, tiểu đội của Lệ Hải tổn thất lớn nhất, cho nên rất cần bổ sung nhân thủ.
Trong mắt đám người chung quanh, La Thiên đang cố ý nhằm vào, trả thù Lệ Hải.
Về phần cướp người, chỉ là một cái cớ để ngụy trang mà thôi.
- Ngươi cần phải biết nên gia nhập vào đội ngũ của ai.
Lệ Hải âm trầm nghiêm mặt, nhìn chằm chằm vào thiếu niên da vàng kia, bắt đầu uy hiếp.
- Cái này...
Thiếu niên da vàng ra vẻ khó khăn.
- Ha ha, đội ngũ của chúng ta không có ai thương vong cả. Ngươi xem đội ngũ của Lệ Hải một chút, tỉ lệ tử vong gần nửa.
La Thiên ra vẻ như đã nắm chắc.
- Ta... Ta gia nhập đội ngũ của La học trưởng.
Thiếu niên da vàng có chút rối loạn, cuối cùng dường như vì cân nhắc cho tính mạng của mình mà hắn lựa chọn gia nhập đội ngũ của La Thiên.
- Ngươi...
Gân xanh trên trán Lệ Hải nổi lên, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào thiếu niên da vàng.
Lựa chọn của thiếu niên da vàng làm cho thể diện của hắn hao tổn rất nhiều.
Lệ Hải nhớ kỹ bộ dạng của người này, nhất định hắn sẽ làm cho đối phương hối hận.
- Hoan nghênh ngươi gia nhập đội.
Mấy người Trần Hạo Phi nhiệt tình hoan nghênh, cũng không biết rõ chi tiết của thiếu niên da vàng này.
- Sau này xin La học trưởng chiếu cố nhiều hơn.
Thiếu niên da vàng nịnh ọt nói.
- Được.
La Thiên ra vẻ tùy ý gật đầu, thái độ rất lãnh đạm.
Hắn làm như vậy giống như việc đoạt thiếu niên da vàng về chỉ là hành động đả kích Lệ Hải, còn đối với bản thân thiếu niên da vàng này, hắn lại không có hứng thú.
Thấy vậy, vẻ nghi kỵ trong mắt thiếu niên da vàng biến mất, trong mắt hiện lên một tia âm trầm và trào phúng.
Trên thực tế, Linh thức của La Thiên đã khống chế mỗi một hành động của thiếu niên da vàng.
Người này che giấu tu vi, không chạy thoát khỏi cảm quan của hắn, là Khai mạch thất trọng đỉnh phong.
Nếu như đối phương muốn ra tay, chính diện tác chiến không phải là điểm mạnh của hắn, cho nên La Thiên có lòng tin có thể một mình giết chết hắn, chẳng qua hắn phải tìm một cơ hội thật tốt để ra tay.
Sau khi thiếu niên da vàng gia nhập đội ngũ, hắn và đám người La Thiên liên thủ săn giết Yêu thú, cũng không có hành động gì khác lạ.
Ở bên ngoài thôn trang, thế công của Thú triều liên miên không dứt.
Dường như nơi này đã bị Yêu thú trong Thiên Cực sơn mạch nhìn chằm chằm vào vậy, áp lực nơi này phải thừa nhận vượt xa xung quanh.
Trong nửa ngày tiếp theo, từ các chiến bảo, thôn trang xung quanh có một số võ giả lần lượt chạy đến trợ giúp.
Trong viện quân có không ít đệ tử của Thánh Phủ, mà học viên Bạch Ngân cũng có không ít.
- Quý Hành Quân cũng tới!
Một gã học viên Bạch Ngân có cánh tay dài đi đến, làm cho các học viên của Thánh Phủ quan tâm.
Ở trong Thánh Phủ, Quý Hành Quân cũng có chút danh tiếng, dưới học viên Hoàng kim, có thể nói là hắn có thể hoành hành không chút cố kỵ.
- Quý huynh, rút cuộc ngươi đã tới.
Trên mặt Lệ Hải hiện lên vẻ vui mừng, nghênh đón hắn.
Dựa theo kế hoạch của bọn hắn, bất kỳ người nào phát hiện ra tung tích của La Thiên cũng sẽ thông báo cho mấy người khác.
- Khà khà, quả nhiên tiểu tử này ở đây.
Quý Hành Quân nhìn về phía La Thiên đang đứng ở cách đó không xa, khóe miệng nở một nụ cười tàn nhẫn.
- Chúng ta cứ chờ một chút, Tiểu Hầu gia vẫn còn đang ở trên đường.
Trong nụ cười của Lệ Hải ẩn chứa sát cơ.
Mục đích lần này của bọn hắn là hoàn toàn diệt trừ La Thiên, cho nên đương nhiên cũng đã có một kế hoạch vây giết khá là chu đáo.
Vào ban đêm.
Tiểu Hầu gia dẫn theo một đội ngũ đi đến nơi này.
- La Thiên... nhiệm vụ Thú triều lần này, ngươi đừng mong trở về Thánh Phủ được nữa!
Trong lòng Đường Uy tràn ngập sát ý, liếc nhìn bóng lưng của La Thiên.
Bây giờ, tu vi của hắn đã đột phá Khai mạch thất trọng, trở thành học viên Bạch Ngân, thực lực tăng lên không chỉ gấp đôi.
- Mấy tên này kết hợp lại với nhau sao?
La Thiên nhíu mày.
Hắn đang chuẩn bị ra tay với sát thủ, không nghĩ tới mấy kẻ thù của hắn lại bu lại với nhau.
Cũng may, hắn cũng có thể xác định được một việc.
Tên sát thủ ra tay hẳn không phải là một phe cùng với mấy người kia.
Bởi vì đám người Đường Uy, Lệ Hải, Quý Hành Quân đều là người mà hắn đắc tội sau khi tiến vào Thánh Phủ a.
Tên sát thủ kia dựa theo thân phận tân sinh khóa này mà lẻn vào, dường như đã có dự mưu từ trước.
Lúc đêm khuya, La Thiên có thể cảm nhận được vài cỗ sát ý đến từ ba người Quý Hành Quân, Lệ Hải, Đường Uy.
Còn có một cỗ sát ý không quá rõ ràng, đến từ thiếu niên da vàng ở trong đội ngũ của hắn.
Đúng lúc này, trên bầu trời đen kịt xuất hiện một mảng lớn điểm đen rậm rạp chằng chịt, có ngàn vạn phi cầm đang bay tới.
Trên mặt đất, số lượng Yêu thú cũng đột nhiên kéo lên.
- Không tốt! Quy mô Thú triều đã mở rộng!
- Phi cầm lại tới rồi, số lượng còn nhiều hơn trước đó nữa!
Da đầu các Võ giả ở trong thôn trang run lên.
Điểm đáng sợ hơn chính là, lần này trên bầu trời xuất hiện hai đầu phi cầm Linh cấp, trong đó một đầu chính là đầu phi cầm lúc trước, nó đã tìm được trợ thủ tới.
Trên mặt đất cũng xuất hiện một đầu tẩu thú Linh cấp.
Ba cỗ khí tức khổng lồ có thể so với Linh Hải cảnh kéo đến.
- Ba đầu Yêu thú Linh cấp! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao một thôn trang lại bị Thú triều chiếu cố trọng điểm như vậy cơ chứ?
Sắc mặt của La mập mạp đại biến.
Một cái thôn trang nho nhỏ, không ngờ lại gặp phải áp lực có thể so với chiến bảo!
Nếu như tử thủ thì bên này sẽ toàn quân bị diệt!
- Lui lại! Toàn bộ rút khỏi nơi này cho ta!
Thanh âm vang dội của La mập mạp vang vọng trong thôn trang, ra lệnh cho mọi người lui lại.
Sưu!
La mập mạp tiến lên phía trước, ngăn cản hai đầu phi cầm Linh cấp.
Yêu thú Linh cấp trên mặt đất thì do năm sáu tên Võ giả Khai mạch bát cửu trọng liên thủ kiềm chế.
- Chạy mau!
- Lui lại!
Tình cảnh lúc này vô cùng hỗn loạn, rất nhiều Võ giả nhao nhao chạy ra khỏi thôn trang.
- Thiếu niên! Nhanh... Đi mau!
Quạ đen nhìn thấy rất nhiều phi cầm đang điên cuồng đánh tới, lông đen trên người nó run lên.
- Mau rút lui!
La Thiên hung hăng trừng mắt nhìn nó một cái.
Áp lực của Thú triều hơn phân nửa không thoát khỏi liên quan với con chim xấu xa này.
Khi La Thiên đang chuẩn bị thu nó vào Thiên Thư thì dường như con quạ đen này đã sớm đề phòng, nó rất xảo trá bay ra ngoài mấy trăm mét thước.
Nó chạy ra lập tức hấp dẫn một lượng lớn hỏa lực Yêu thú.
- Hả?
La Thiên phát hiện một chỗ quỷ dị: Những công kích tới người quạ đen sẽ xuất hiện đủ loại tình huống dị thường, hoặc là công kích chếch đi một khoảng, hoặc là sau khi tới gần sẽ bị các đạo công kích khác tự động ngăn cản, rơi vào trong hỗn loạn.
Tóm lại, Yêu thú phi cầm công kích quạ đen đều thất thường một cách lạ lùng, luôn thiếu chút nữa là có thể làm cho quạ đen bị thương.
- Cũng tốt!
Áp lực bên La Thiên giảm nhiều, hắn mang theo đội ngũ rút ra ngoài thôn trang, tiến đến cứ điểm chiến bảo ở gần đó nhất.
Khi đi tới một mảnh rừng rậm.
Vù vù! Tíu tíu!
Trên bầu trời có một đầu phi cầm to lớn đánh tới, móng vuốt sắc bén giống như là móc câu, ở phía trên còn có cặn thịt, máu lưu lại.
- Không tốt! Là Yêu thú nhất tinh cao giai!
Sắc mặt của mấy người Trần Hạo Phi đại biến, đầu phi cầm to lớn này có thực lực Khai mạch thất trọng đỉnh phong.
Nếu như là bình thường, mọi người hợp lực đương nhiên có thể đánh chết được nó.
Nhưng giờ phút này, phía sau bọn họ có Thú triều bộc phát, một khi bị dây dưa, sẽ khó mà tưởng tượng được nổi hậu quả.
- Các ngươi rút lui trước đi! Ta sẽ dẫn nó đi.
La Thiên quyết đoán đưa ra quyết định.
Sưu!
Hắn mượn nhờ cây cối hai bên mà bay vọt lên, lợi kiếm trong tay chém ra tinh mang sắc bén mà lạnh lùng, hấp dẫn đầu phi cầm to lớn kia vào trong rừng cây.
- La huynh bảo trọng!
Mấy người Trần Hạo Phi hiểu rõ, thực lực của bản thân quá yếu, chỉ làm liên lụy tới La Thiên cho nên cả đám vội vã đi tới chiến bảo.
Bên kia, La Thiên hấp dẫn đầu phi cầm màu đen kia vào trong rừng rậm, làm cho tính cơ động của nó bị ảnh hưởng.
Phốc! Sưu sưu!
La Thiên thi triển Thiên Tinh kiếm pháp, đánh ra vài đạo kiếm ảnh sắc bén như tinh mang nở rộ, rất nhanh đã để lại trên cánh của đầu phi cầm màu đen này một miệng vết thương.
Bỗng nhiên, La Thiên cảm ứng được ơđang có người lặng lẽ tới gần chỗ hắn.
Một tia sát cơ như có như không kia nghiễm nhiên đến từ tên thiếu niên da vàng kia.
- Đến rất tốt!
Trong lòng La Thiên thầm cười lạnh, dưới tình huống có đề phòng, hắn không sợ đối phương.
Hơn nữa, ở trong rừng rậm, Thần mạch chi lực của hắn có thể thúc giục mà không cần phải băn khoăn điều gì cả.
Hả?
Linh thức của hắn lại cảm ứng được vài cỗ sát ý ở bên ngoài.
Ở bên kia, ba người Quý Hành Quân, Lệ Hải, Đường Uy không biết thông qua biện pháp gì mà đang truy tung tới đây.
- Trùng hợp như vậy sao? Hai bên đều đến?
La Thiên thầm rùng mình.
Hắn thúc giục mấy phần Thần mạch chi lực, trường kiếm điểm ra vài đạo kiếm quang lạnh lẽo, đánh bay đầu phi cầu to lớn đã bị thương kia đi.
La Thiên có năng lực chém giết phi cầm, thế nhưng hắn vẫn phải giữ thực lực, đề phòng truy sát.
Cùng lúc đó, một gã thiếu niên da vàng lặng lẽ tới gần sau lưng La Thiên, khoảng cách chừng hai ba mươi thước.
Hắn nào biết được, mình đã sớm tiến vào trong phạm vi Linh thức của La Thiên.
- Ngươi, sao ngươi lại quay lại?
La Thiên đáp xuống một thân cây, thân thể hơi nghiêng, ánh mắt rất đúng lúc rơi xuống người của thiếu niên da vàng này.
- La... La đội trưởng, ta đến đây là để giúp ngươi!
Thiếu niên da vàng âm thầm lau mồ hôi lạnh, che giấu tiêu độc trong tay đi.
Đối mặt với La Thiên bây giờ, hắn không dám chắc chắn mình có thể giết chết được La Thiên.
Một khi lỡ tay, hắn sẽ không có cơ hội thứ hai nữa.
- Không cần, ta vừa nghe được bên phía Tây có động tĩnh, ngươi đi nhìn một chút xem.
Sắc mặt La Thiên có chút lãnh đạm, dùng thân phận đội trưởng ra lệnh cho đối phương.
Thật là xúi quẩy!
Thiếu niên da vàng không muốn làm cho La Thiên hoài nghi, vì vậy hắn rất nghe lời làm việc, lập tức đi về phía tây.
Ở phía Tây rừng rậm.
Ba người Quý Hành Quân, Lệ Hải, Đường Uy cúi thấp người, đang đến gần chỗ La Thiên đứng.
Bọn hắn đã nhìn thấy La Thiên đang chém giết với một đầu phi cầm to lớn giữa không trung, sau đó dùng một kiếm đánh lui đầu phi cầm kia.
- Tiến lên, tiêu diệt tiểu tử kia!
Vẻ mặt Quý Hành Quân có chút âm tàn, trong mắt lóe lên vẻ hưng phấn.
- La Thiên, hôm nay ta sẽ làm cho ngươi táng thân ở nơi đây!
Đường Uy cũng khó giấu nổi vẻ hưng phấn.
Tuy rằng chiến lực mà La Thiên biểu hiện ra hơi thắng Khai mạch thất trọng bình thường.
Nhưng giờ phút này, ba đại Khai mạch thất trọng như bọn hắn liên thủ, trong đó Quý Hành Quân lại còn là Khai mạch thất trọng đỉnh phong, còn có một ít đòn sát thủ khác nữa.
Nếu như ngay cả như vậy cũng không giết được La Thiên thì bọn họ còn sống làm gì nữa?
Sưu! Sưu! Sưu!
Ba người phi thân đánh tới, chợt thấy ở phía trước có một gã thiếu niên da vàng đi tới.
- Còn có học viên khác!
Đường Uy biến sắc.
Trong Thánh Phủ, việc tàn sát đồng môn là tối kỵ, nếu như việc này được tiết lộ ra ngoài, coi như dùng thân phận bối cảnh của Đường Uy thì cũng khó thoát khỏi được cái chết.
- Là tiểu tử này!
Hai mắt Lệ Hải trở nên lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào thiếu niên da vàng trước mặt. Hắn nhớ tới lúc ban ngày, đối phương đã cự tuyệt mình, gia nhập vào đội ngũ của La Thiên.
- Một tên tiểu tử Khai mạch ngũ trọng mà thôi, giết chết hắn! Hành động hôm nay của chúng ta tuyệt đối không thể để cho người ngoài biết được.
Sắc mặt Quý Hành Quân rất là quả quyết.
Ở phía trước, thiếu niên da vàng đang đi về phía Tây, phía trước đột nhiên có ba người nhảy ra, hắn sợ hãi kêu lên một cái.
- Ba vị học trưởng, không nên hiểu lầm...
Nhìn thấy ba người đằng đằng sát khí, thiếu niên da vàng vội vã giải thích.
- Bớt sàm ngôn đi, trực tiếp giết chết hắn!
- Chỉ có thể trách ngươi, xuất hiện ở chỗ không nên xuất hiện.
Ba gã học viên Bạch Ngân của Trục Nhật Thánh phủ gần như không có do dự, lập tức giết tới chỗ hắn.
- Không tốt! Chẳng lẽ thân phận của ta đã bị khám phá?
Sắc mặt của thiếu niên da vàng đại biến.
Hắn mơ hồ cảm thấy có chút không đúng, nghe khẩu khí của ba người này, dường như có ý giết người diệt khẩu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận