Vạn Cổ Chi Vương

Chương 367: Đến Ngày Mở Ra

Chương 367: Đến Ngày Mở Ra
“Tiếp đi!”
La Thiên lộ ra ý cười khiêu khích.
“Đừng cuồng vọng, chiêu vừa rồi Lâm mỗ mới vận dụng bảy thành thực lực mà thôi!”
Lâm Trác quát, hai trảo phát ra khí thế kinh người, vô số kim quang phóng ra.
Liệt Kim Toái Cốt Trảo!
Lâm Trác toàn lực xuất kích, trảo pháp cực kỳ cương mãnh, sức bật cực mạnh, kéo theo một trận cuồng phong kim sắc.
Ầm ầm!
La Thiên không sợ chút nào, song chưởng liên tục đánh ra đỡ được tuyệt chiêu của Lâm Trác.
Đám người quan chiến trợn tròn mắt.
“Ta không nhìn lầm chứ? La Thiên đối chiến với Lâm Trác Linh Hải cảnh bát trọng đỉnh mà không rơi vào hạ phong sao?!”
“Đâu chỉ là không rơi vào hạ phong, rõ ràng là hắn đang chiếm cứ thượng phong!”
Đám đệ tử kinh ngạc cảm thán.
La Thiên chỉ là Linh Hải cảnh lục trọng đỉnh, sao hắn lại có chiến lực mạnh như vậy?
Trong đám đệ tử ở đây, trừ Lâm Trác ra thì còn không ít người mơ ước danh ngạch của La Thiên, cho rằng La Thiên tiến vào Huyền Không Sơn hoàn toàn là lãng phí danh ngạch.
Nhưng hiện tại tất cả mọi người đều thay đổi suy nghĩ.
“Tại sao lại như vậy? Sao lực lượng của hắn khủng bố như thế, ngay cả Liệt Kim Toái Cốt Trảo cũng khó có thể phá được thế công của hắn!”
Lâm Trác vô cùng kinh hãi.
Khí thế của gã bị La Thiên áp đảo, gã cảm thấy hơi quá sức.
Liên tục đối chiến khiến vết thương cũ của Lâm Trác tái phát, sắc mặt dần dần trắng bệch.
Không thể trì hoãn nữa!
“Phải giải quyết ngươi trong một chiêu!”
Ánh mắt Lâm Trác ngưng tụ.
Kim Diệu Liệt Sơn Trảo!
Tay phải của Lâm Trác tản ra kim sắc quang huy vô cùng huyến lệ, ẩn chứa khí thế ngập trời, vung mạnh từ trên xuống dưới như muốn xé rách tất cả trước mắt!
Thế công của gã khiến các đệ tử khiếp sợ kinh hãi.
“La Thiên cẩn thận!”
Cách đó không xa, Ninh Hân mới vừa chạy tới liền thấy Lâm Trác ra tay.
Dù là nàng thì cũng không dám cứng rắn chống đỡ một kích này của Lâm Trác.
La Thiên mà trúng một trảo này thì chắc chắn sẽ bị giết chết!
Vù!
Trảo giáng xuống, khí lãng kim sắc thổi quét 2 bên sườn, thân ảnh La Thiên bị phân thành hai.
Đương nhiên đó chỉ là tàn ảnh.
La Thiên thi triển 《 Ngự Phong Quyết 》, thân hình như biến mất theo gió.
“Thực lực thế này chẳng trách lại không đoạt được danh ngạch!”
Phía bên phải, giọng La Thiên bỗng truyền vào trong tai Lâm Trác.
“Cái gì?”
Lâm Trác kinh hãi.
Đây là thân pháp gì? Sao có thể nhẹ nhàng phiêu dật, vô ảnh vô tung như thế.
Vèo!
La Thiên rút【 Phong Tuyết Kiếm 】ra, một đạo kiếm quang băng hàn sắc bén chợt lóe rồi biến mất, buông xuống trước mặt Lâm Trác!
Đinh! Phụt!
Lâm Trác dùng hai tay đón đỡ, lợi trảo vốn không gì có thể tổn thương của gã lại bị cắt ra một vết máu.
Vai và bụng gã cũng xuất hiện vết chém, máu bắn ra.
Lâm Trác liên tiếp lui lại mấy bước, khí huyết trong cơ thể sôi trào, gã phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
“Cút đi!”
La Thiên quát.
“Đáng chết, nếu không phải ta đang bị thương thì tuyệt đối có thể thắng ngươi!”
Sắc mặt Lâm Trác xanh mét, không còn mặt mũi tiếp tục ở lại, gã lập tức bỏ chạy.
“Quá mạnh!”
Đệ tử vây xem đều kinh sợ, Lâm Trác bị thua quá đơn giản.
“Ha hả, La sư đệ, ngươi cũng luận bàn cùng ta đi, ai thắng thì danh ngạch thuộc về người đó!”
Lại thêm một đệ tử cũ đứng ra.
Gã cảm thấy Lâm Trác thua là vì gã bị thương, vậy nên mới vô dụng như thế.
La Thiên và Lâm Trác đã chiến đấu kịch liệt một hồi, không ở trạng thái tốt nhất, gã tin rằng mình có thể thắng.
Dù gã thua thì cũng không có gì ghê gớm, nhưng thắng thì sẽ có được danh ngạch đến Huyền Không Sơn!
“Ồ?”
La Thiên liếc nhìn tên đệ tử này, trong mắt lóe hàn quang, một vết kiếm hư vô lướt qua.
Oanh!
Kiếm ý lạnh băng vô hình tản ra, linh khí thiên địa rung động,【 Phong Tuyết Kiếm 】 trong tay La Thiên bắn ra hàn quang trong sáng mỹ lệ.
Bội kiếm của vài tên đệ tử gần đó đột nhiên run run.
Viu!
Một đạo kiếm khí như lệ phong phóng ra, phiêu dật tấn mãnh!
Tên đệ tử cũ kia không kịp phản ứng, cũng không kịp ngăn cản.
“A!”
Gã kêu thảm thiết, cánh tay rơi xuống đất.
Nơi xa xuất hiện một khe nứt sâu vài thước.
Đám đệ tử hít sâu một hơi, nhanh chóng lui lại.
Tới lúc này bọn họ mới nhớ tới chuyện La Thiên là thiên tài đã lĩnh ngộ kiếm đạo chân ý.
Mà vừa rồi trong lúc chiến đấu với Lâm Trác, La Thiên không hề vận dụng kiếm ý.
Thậm chí【 Băng Ngân Kiếm 】 của La Thiên đang ở chỗ Trình Vạn Lý kia, hiện tại hắn đang sử dụng【 Phong Tuyết Kiếm 】phẩm giai thấp.
“Còn ai muốn danh ngạch của ta nữa?”
La Thiên lạnh lùng hỏi, trong mắt lóe lên vết kiếm hư vô, lợi kiếm trong tay tỏa ra quang huy kinh động tâm phách.
Một cỗ uy thế sắc bén ngập trời trùng kích tứ phương.
“Không!”
“La sư đệ thực lực mạnh mẽ, Lâm Trác cũng không phải là đối thủ, chúng ta đều tâm phụ khẩu phục.”
Nam tử mỏ nhọn là người đầu tiên lui lại, sợ La Thiên tính sổ với gã, những người khác cũng lục tục rời đi.
Trong chớp mắt, đám người chặn ngoài tiểu viện của La Thiên đều biến mất.
Nơi xa, sắc mặt Ninh Hân có chút ngây ngốc.
Chiêu kiếm cuối cùng La Thiên bộc phát khiến nàng cảm thấy mình khó có thể ngăn cản.
“Đây là kiếm ý, đây mới là thiên tài chân chính!”
Ninh Hân cảm khái, bị chấn động vì kiếm ý La Thiên đánh ra.
“La sư đệ, tất cả chúng ta đã xem thường thực lực ngươi rồi. 5 ngày sau Huyền Không Sơn mở ra, đến lúc đó biểu hiện của ngươi chắc chắn sẽ khiến mọi người kinh hãi!”
Ninh Hân xinh đẹp mỉm cười.
“Ninh sư tỷ nói quá rồi, 10 vị đệ tử hạch tâm mới là vai chính lần này.”
La Thiên cười nhạt.
Sau vài câu hàn huyên, Ninh Hân liền cáo từ rời đi.
Năm ngày sau Huyền Không Sơn mở ra, tất cả đệ tử sắp tiến vào Huyền Không Sơn đều đang chuẩn bị lần cuối.
La Thiên cũng không ngoại lệ, đầu tiên là tới chỗ Trình Vạn Lý lấy【 Băng Ngân Kiếm 】và bảo giáp phòng ngự về.
Số khắc văn trên hai kiện bảo khí đã gia tăng đến tám đạo.
Năm ngày sau.
Đã đến ngày Huyền Không Sơn mở ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận