Vạn Cổ Chi Vương

Chương 115: Đệ nhất đại lão khu Hoàng Kim

Thánh Phủ cách đó vạn dặm.
La Thiên cũng không biết lúc trước mình tiện tay phiên dịch phương thuốc cổ kia giúp trưởng công chúa lại khiến cho đương kim quốc quân trọng chấn hùng phong, như có được mùa xuân thứ hai trong đời.
- Ngay cả bản thân ngươi cũng không biết nguyên nhân sao?
Vẻ mặt của Lâm Đông Phong có chútcổ quái.
Thì ra, trong lúc La Thiên bị giam cũng không làm chuyện gì, mà lại làm cho quốc chủ Thương Vân quốc tự mình nhúng tay vào chuyện này.
Chuyện này làm cho hắn có cảm giác lạ lùng không nói rõ ra được.
La Thiên không suy nghĩ nhiều mà xoay chuyển ánh mắt, dò xét Lâm Đông Phong khí tức tăng mạnh đang đứng ở trước mắt mình.
- Chúc mừng đạo sư, tu vi đã khôi phục. Ngày sau có hi vọng nâng cao một bước.
La Thiên lại cười nói.
Hắn thi triển thuật quan khí, lập tức phát hiện ra cây cột trên đỉnh đầu của Lâm Đông Phong đã tràn ngập khí thế, kéo thẳng tới mây xanh, mệnh cách bằng phẳng.
Khí tức u ám, âm ú cuốn quanh cây cột đã biến mất, nhỏ tới mức không thể thấy được nữa rồi.
Theo sự phán đoán của La Thiên.
Nếu như không có gì ngoài ý muốn, cuộc đời này Lâm Đông Phong có hi vọng tấn cấp lên Địa Nguyên cảnh, trở thành Võ giả Địa cấp ngang dọc đại lục.
- Ta nhận lời chúc lành của ngươi!
Mặt của Lâm Đông Phong đỏ bừng, hết sức vui mừng.
Giờ phút này, La Thiên thi triển thuật quan khí đã tạo ra cho hắn một loại cảm giác thần bí và cơ trí như đặt mình ở trong mây mù vậy.
Hắn đột nhiên nhớ tới trước đây La Thiên đã từng nói qua một câu:
- Duyên phận cho phép, cũng là vận mệnh đã định trước, ta lựa chọn Lâm Đạo sư.
Có thể gặp được đệ tử như vậy là may mắn trong lúc sinh thời của hắn.
Nếu như không phải có La Thiên thì nhân sinh của Lâm Đông Phong sẽ u ám mãi như trước mà thôi.
Hai người đi xuống dưới vách núi.
- Còn hơn nửa tháng nữa chính là thịnh hội Võ phủ ba năm một lần của Thương Vân quốc, ngươi cần phải chuẩn bị một phen.
Lâm Đông Phong nghiêm mặt nói.
Cái gọi là thịnh hội Võ phủ chính là luận bàn tỷ thí giữa các đại Võ phủ của Thương Vân quốc.
Đến lúc đó, các đại Võ phủ, bao gồm cả ba Đại Thánh phủ đều phái đệ tử đi tham gia, là thịnh hội ba năm khó gặp một lần.
- Đệ tử đã nghe qua việc này.
La Thiên gật đầu nói.
- Chỉ tiếc, ngươi mới vào Thánh Phủ, tu vi và nội tình còn kém một chút.
Lâm Đông Phong có chút tiếc nuối nói.
- Top hai mươi của thịnh hội Võ phủ là một đường ranh giới, không chỉ có khen thưởng phong phú mà còn có cơ hội tự mình tiến vào bí viên Hoàng thất.
- Bí viên hoàng thất?
La Thiên hơi trừng mắt lên, trong mắt tràn ngập vẻ hiếu kỳ.
Chỉ vẻn vẹn bốn chữ đã khiến cho hắn mơ màng, Tạo Hóa quyết mơ hồ sinh ra cảm ứng.
Có thể thấy được đây là kỳ ngộ khó có được tới mức nào.
- Đúng thế, bí viên Hoàng thất là một lâm viên viễn cổ được bảo tồn nguyên vẹn, ở nơi đó có rất nhiều tài bảo quý hiếm đã gần như tuyệt tích, bao gồm cả truyền thừa của di tích cổ. Cho dù là tu luyện ở bên trong đó thì hiệu quả cũng hơn xa Linh trì gấp mấy lần...
Lâm Đông Phong giới thiệu qua một lần.
Trước đây đã từng có không ít thiên tài tiến vào bí viên Hoàng thất, đạt được kỳ ngộ vô cùng, rồi sau đó một bước lên trời.
- Ở trên thịnh hội Võ phủ, pahri giết vào vị trí trước hai mươi thì mới có thể tiến vào bí viên Hoàng thất sao?
Trên mặt La Thiên hiện lên vẻ kỳ vọng.
Chỉ riêng chuyện tình cảnh và luận bàn ở trong thịnh hội Võ phủ cũng đã có thể ma luyện vũ kỹ của hắn, giúp hắn tăng trưởng kiến thức rồi.
Huống chi lại còn có bí viên Hoàng thất thần bí nữa.
- Đúng! Top hai mươi người dẫn đầu rất khó, ngoại trừ chênh lệch với học viên thiên kiêu của ba đại Thánh phủ ra thì cũng phải tự mình chống lại chiến lực có thể so sánh với Linh Hải cảnh yếu đuối
Lâm Đông Phong thở dài, có chút tiếc hận nhìn về phía La Thiên.
La Thiên vừa trở thành học viên Hoàng kim, cho dù là đại lão khu Hoàng kim, thế nhưng muốn giết vào trước hai mươi, hy vọng xa vời.
- Độ khó này quả thực không nhỏ.
Ánh mắt của La Thiên lóe lên.
Học viên thiên kiêu giống như là học viên Diệu Nhật của Trục Nhật Thánh phủ vậy.
Thực lực của bọn họ mạnh mẽ, chỉ sợ so với một ít Linh Hải cảnh mới vào còn mạnh hơn một ít.
Có thể tưởng tượng ra được.
Vị trí top hai mươi của thịnh hội Võ phủ sẽ bị các học viên chiếm hơn nửa, những người khác nếu như có thể miễn cưỡng giết vào thì chí ít cũng có được chiến lực chống lại Linh Hải cảnh yếu đuối.
- Ngươi không cần nản chí, thịnh hội Võ phủ khóa này cứ đi tích lũy kinh nghiệm trước. Lần tiếp theo sẽ chính là sân khấu của ngươi.
Lâm Đông Phong an ủi La Thiên.
...
Sau khi cáo từ Lâm Đạo sư, La Thiên trở về Vọng Nhật phong.
- La... La học trưởng!
Trên đường đi, từng đệ tử các cấp độ khác nhau dùng ánh mắt kinh hãi, khó có thể tin được nhìn về phía hắn.
Vài ngày trước, La Thiên trở thành đại lão khu Hoàng kim, ở trên tiệc ăn mừng lại bị Chấp Pháp Đường mang đi, chuyện này đã dẫn tới chấn động khá lớn.
Mà kết quả trừng phạt của La Thiên, Chấp Pháp Đường cũng đã nói rõ.
Giam cầm hai tháng!
Phạt một năm bổng lộc và tài nguyên!
Phạt nặng như thế, có người tiếc hận, cũng có người nhìn mà có chút hả hê.
Lúc này mới được vài ngày nha?
Không ngờ La Thiên lại quang minh chính đại trở về Vọng Nhật phong sao?
Chuyện này quả thực là đánh vào mặt của Chấp Pháp Đường mà!
Không để ý đến vẻ kinh nghi của người ngoài.
La Thiên trực tiếp trở về biệt viện lầu các trong khu Hoàng kim.
Trong đêm khuya, một đạo tin tức rất nặng cân truyền khắp Trục Nhật Thánh phủ.
Trừng phạt của La Thiên hết hiệu lực.
Cát Hành Vân của Chấp Pháp Đường bị thu hồi chức vị Trưởng lão Chấp pháp.
Tin tức này quá rung động!
Cũng có nghĩa là ngay cả Trưởng lão Chấp pháp cũng không thể trêu vào La Thiên, nếu không cũng sẽ có kết cục thê lương như Cát Hành Vân kia.
Các học viên từng đối đầu với La Thiên tức thì cảm thấy kinh hãi lạnh mình.
Ngay cả Trưởng lão Chấp pháp cũng bị chỉnh đốn tới mức suy sụp rồi.
Ở bên trong Trục Nhật Thánh phủ này còn có ai dám trêu chọc La Thiên nữa cơ chứ?
Không chỉ đệ tử sinh ra sự sợ hãi với La Thiên, cho dù là một ít đạo sư cũng có chút kiêng kỵ trong lòng.
La Thiên trở về đã dẫn tới rất nhiều học viên tới đây ăn mừng.
Hai vị đại lão Hoàng kim, Tạ Lâm và Nhạc Tĩnh đều có mặt, lại càng không cần phải nói tới các đại lão khu Hoàng kim và Bạch ngân khác.
Đám người Lý Vân Tú, Nam Cung Ngọc, Trần Hạo Phi, đều vui mừng đến đây chúc mừng.
- Vân Tú.
La Thiên gọi Lý Vân Tú tới bên cạnh, hỏi thăm nàng về chuyện thư tín của quốc quân.
Rất nhanh Lý Vân Tú đã giải thích rõ nguyên do.
Sau khi La Thiên bị Chấp Pháp Đường mang đi, nàng cầu kiến Thất hoàng tử không thành công, cuối cùng chỉ có thể gửi cho cô cô trưởng công chúa nàng một phong thư mà thôi.
- Thì ra là thế.
Trong lòng của La Thiên có vài phần cảm kích.
Bao gồm cả lần xuất thủ ở trước chiến bảo lần trước, hắn đã thiếu trưởng công chúa một phần nhân tình rất lớn.
Cùng lúc đó, ở trong một nơi ở xa hoa trên một ngọn núi trong Trục Nhật Thánh phủ.
- Phụ vương xuất thủ? Cát trưởng lão bị triệt tiêu chức vụ...
Vẻ mặt của Thất hoàng tử có chút khiếp sợ, hắn ngây người thật lâu, trong lòng bàn tay có mồ hôi lạnh đổ ra.
Dù sao việc Cát trưởng lão xuất thủ là có hắn đứng ở phía sau giật dây a.
Phụ vương bỏ Cát trưởng lão, không biết trong lòng phụ hoàng có sinh ra khúc mắc với hắn hay không?
Nhớ ngày đó.
Lý Diệu rời xa khỏi Vương đô, đi tới Trục Nhật Thánh phủ chính là lo lắng thanh danh không tốt của mình truyền vào trong tai của quốc quân.
Bởi vì hắn tương đối thích nữ sắc, đã giết hại qua không ít mỹ nữ.
- Xem ra, về sau không thể mượn thế lực chính thức để chèn ép La Thiên được nữa rồi.
Vẻ mặt của Thất hoàng tử có chút âm u, nỉ non nói.
Hắn rời khỏi Vương đô cho nên cũng không biết quan hệ của La Thiên và phương thuốc thần diệu kia.
Lý Diệu chỉ đơn thuần cho rằng, lần này là do trưởng công chúa tạo áp lực cho phụ hoàng hắn mà thôi.
Dù sao.
Vị quốc quân này mắc nợ trưởng công chúa rất nhiều.
...
Ngày thứ hai.
Trong cao tầng Trục Nhật Thánh phủ đã xảy ra một chuyện, đó là nhân sự thay đổi.
Lâm Đông Phong trở thành Trưởng lão mới của Trục Nhật Thánh phủ, tạm thời đảm nhiệm chức vụ Trưởng lão Chấp pháp.
Chuyện này ở trong đám học viên thì không có tác động gì, thế nhưng ở trong cao tầng thì lại xảy ra sóng to gió lớn.
Bởi vì, uy danh của Lâm Đông Phong ở vài chục năm trước quá vang dội.
Có thể đoán ra được, tin tức Lâm Đông Phong một lần nữa đứng lên sẽ làm cho vòng tròn Võ đạo của Thương Vân quốc rung chuyển.
La Thiên lại rất thích nhìn thấy chuyện này.
Như vậy hắn chính là đệ tử của Trưởng lão Thánh Phủ, lại có chút quan hệ cùng hoàng thất, bối cảnh ngày càng trở nên thâm hậu hơn.
Những ngày sau đó, La Thiên bắt đầu chuyên tâm tu luyện.
Tu vi của hắn đã đạt tới Khai Mạch thất trọng đỉnh phong.
Quy Nguyên chân công cũng đã đạt tới nhị trọng đỉnh phong.
La Thiên từng có một loại dự cảm.
Một khi Quy Nguyên chân công đột phá tam trọng thì sẽ chính là ngày tu vi của hắn tăng lên tới Khai mạch bát trọng.
Một khi vượt qua tầng thứ này thì thực lực của La Thiên sẽ nghênh đón một lần tăng vọt mạnh mẽ nhất từ khi hắn đột phá Khai Mạch cảnh đến nay.
Nhưng mà, bốn năm ngày trôi qua.
Tu vi và công pháp của La Thiên đều kém một tia, không thể đột phá được.
Hắn còn sót lại một ít điểm cống hiến, tất cả cũng đều tiêu hao vào việc tu luyện ở trong Linh trì.
- Đạo tu luyện cần chú ý tiến thoái, cái gì cũng nên có độ của nó.
La Thiên bình tĩnh suy nghĩ.
Hắn dừng tu luyện, định đi tới Đấu Linh tháp, ma luyện chiến đấu cùng Đấu Linh.
Tầng thứ sáu Đấu Linh tháp.
La Thiên cố ý chọc giận nữ tử Đấu Linh kia, làm cho thế công từ roi da của nàng trở nên hung mãnh, chiến lực tăng mạnh.
Một lát sau.
La Thiên không dùng Thần mạch và vũ kỹ cũng đã có thể thoải mái đánh bại nữ tử Đấu Linh Khai mạch cửu trọng.
Tiến vào tầng bảy của Đấu Linh tháp.
La Thiên và Đấu Linh nửa bước Linh Hải cụt tay kia đánh nhau tới mức kịch liệt, đánh được trọn vẹn một hai trăm chiêu.
- Quả thực là thoải mái!
La Thiên nhẹ nhàng vui vẻ, tâm tình sảng khoái đi ra ngoài Đấu Linh tháp.
Trên thực tế, vừa rồi, lúc giao phong với Đấu Linh nửa bước Linh Hải, Thần mạch của La Thiên không bạo phát trăm phần trăm.
Nếu như không phải vậy thì hắn có bốn năm thành nắm chắc xông qua tầng bảy của Đấu Linh tháp.
La Thiên vừa rời đi không xa thì...
- Trời ơi.....! Xông qua tầng thứ bảy rồi!
Bên ngoài Đấu Linh tháp truyền đến tiếng kinh hô của cả đám học viên.
Hả?
La Thiên nhìn lại, tầng thứ bảy của Đấu Linh tháp ảm đạm, tầng thứ tám sáng lên.
Hiển nhiên vừa mới có người xông qua tầng thứ bảy, đánh bại Đấu Linh nửa bước Linh Hải cụt một tay.
Mấy hơi thở sau.
Vù vù Xoạt!
Tầng thứ tám ảm đạm, vòng ánh sáng bảo vệ của trận pháp cuốn ra một vị thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần, chỉ là lúc này mái tóc của nàng rối tung, sắc mặt tái nhợt.
- Liễu Tử Yên!
La Thiên nheo mắt.
- Liễu học tỷ thật lợi hại!
- Trong bốn vị đại lão Hoàng kim, Liễu học tỷ là người duy nhất xông qua được tầng bảy Đấu Linh tháp a?
Các đệ tử ở bên ngoài tháp dùng giọng hâm mộ sợ hãi than nói.
Mấy vị đại lão Hoàng kim khác có thể chống lại Đấu Linh ở tầng thứ bảy, thế nhưng lại không có cách nào chiến thắng được hắn.
- Nói như vậy Liễu học tỷ là đệ nhất đại lão khu Hoàng kim rồi sao?
Một gã học viên Hoàng kim sợ hãi than nói.
Cũng không lâu sau.
Danh xưng đệ nhất đại lão khu Hoàng kim của Liễu Tử Yên đã nhanh chóng lan truyền ra khắp học phủ.
Trong lúc nhất thời, danh tiếng của Liễu Tử Yên ở bên trong Thánh Phủ tăng cao, lực áp ba đại lão Hoàng kim khác.
- Đệ nhất đại lão khu Hoàng kim?
Khi La Thiên biết được tin tức này không khỏi lắc đầu, chẳng muốn đi so đấu xông tháp với Liễu Tử Yên để tranh đoạt những hư danh này.
Lần sau hắn vượt tháp, tất sẽ xông liền một mạch, xông đến tầng thứ tám, trở thành học viên Diệu Nhật.
Ở bên trong phòng luyện công.
La Thiên khoanh chân nhắm mắt, lại lần nữa vận hành tâm pháp của Quy Nguyên chân công.
Có lẽ là do tâm tình tăng lên cho nên lần tu luyện này, chân khí vận hành tâm pháp rất là thông thuận, có cảm giác như là nước chảy thành sông vậy.
Ba ngày sau.
- Oanh!
Thân thể của La Thiên chấn động, Quy Nguyên chân khí hùng hồn bá đạo xông vào trong cái khí mạch thứ tám.
Cùng lúc đó, Quy Nguyên chân công của La Thiên cũng đã bước vào tầng thứ ba!
Vù vù ô...ô...n...g!
Quy Nguyên chân khí trong cơ thể La Thiên truyền ra thanh âm như sấm rền, hùng hồn cương mãnh, cực kỳ ngưng luyện.
Chất và lượng chân khí đều tăng vọt lên một cấp độ!
Vù vù Xoạt!
Ý niệm của La Thiên khẽ động, một cỗ chân khí mạnh mẽ màu vàng tạo thành một tầng màng khí, lưu chuyển toàn thân của hắn.
- Chân khí hộ thể!
Sắc mặt La Thiên có chút vui vẻ.
Bình thường chỉ có đat đến Linh Hải cảnh, sau khi xây dựng được Khí Hải, có được chân khí mênh mông khổng lồ thì mới có thể thi triển ra được chân khí hộ thể ở toàn bộ các phương vị.
Nhưng mà tu luyện Quy Nguyên chân công, chân khí vô cùng hùng hồn, khi đạt tới tầng thứ ba đã có thể đạt tới được hiệu quả như thế này.
Xem chừng.
Khai mạch bát cửu trọng bình thường cũng không dễ dàng công phá được chân khí hộ thể của La Thiên.
Vù vù oành!
La Thiên lại đánh ra một chưởng, chưởng ảnh cách không tỏa ra ánh vàng rực rỡ. Trong không khí truyền ra một tiếng nổ vang trầm đục, có vẻ đè nén và nặng nề.
- Thật mạnh mẽ! Chỉ bằng vào chất lượng chân khí, chỉ mạnh chứ không yếu hơn so với nửa bước Linh Hải bình thường rồi...
Vẻ mặt La Thiên có chút hài lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận