Vạn Cổ Chi Vương

Chương 67: Ngày hội giao lưu tân sinh

Đến khu Thanh đồng, La Thiên nhớ tới Trần Hạo Phi, không biết thương thế của hắn đã tốt chưa.
- Trần huynh.
La Thiên đi tới trước mặt một gian nhà đá Thanh đồng, sau đó đưa tay gõ cửa.
- La huynh, mau vào ngồi!
Trần Hạo Phi mặt mày hồng hào, tinh thần sáng láng, lập tức đi ra ngoài đón La Thiên đi vào.
La Thiên kinh ngạc phát hiện ra: Mười ngày không gặp, không chỉ thương thế của Trần Hạo Phi đã khỏi hẳn mà tu vi còn có tinh tiến, đã tới gần Khai mạch ngũ trọng đỉnh phong.
Vừa mới vào nhà, sắc mặt Trần Hạo Phi có chút hưng phấn, không thể chờ đợi được nữa mà nói ra một tin tức tốt:
- La Thiên! Ta đã được Lâm Đạo sư thu làm đệ tử rồi.
Ở trong Trục Nhật Thánh phủ, tân sinh mỗi khóa đều có thể lựa chọn một vị đạo sư để họ truyền đạo thụ nghiệp cho mình.
Đạo sư cũng có thể thông qua quan sát mà lựa chọn các đệ tử có tiềm lực.
Hai bên lựa chọn đều có quyền cự tuyệt!
Nói chung, đều là do đệ tử lựa chọn, các đạo sư quyết định.
Rất ít khi các đạo sư chủ động tuyển chọn đệ tử, trừ phi gặp thiên tài có tư chất kinh diễm.
Theo lý thuyết, người đứng đầu thử thách như La Thiên sẽ là đệ tử bị các đạo sư tranh đoạt.
Chẳng qua rất nhiều đạo sư đã tìm đọc được tin tức khảo hạch của La Thiên ở Lăng Vân Võ phủ, sau khi biết võ mạch của hắn là Hoàng giai trung phẩm, phần lớn người đều do dự.
Phẩm giai của võ mạch quá thấp, tiềm lực tương lai có hạn.
- Chúc mừng, ta nghe nói Lâm Đạo sư có thực lực rất mạnh.
La Thiên cười nói.
Lâm Đạo sư chính là vị lão giả mặc áo bào trắng kia, ở trong các đạo sư, hắn có kinh nghiệm nhất, thực lực cũng sâu không lường được.
Nghe nói, vị Lâm Đạo sư này là người thu đệ tử hà khắc nhất, thường xuyên cự tuyệt người khác.
Ở bên trong Thánh Phủ này, tư chất của Trần Hạo Phi chỉ có thể coi là trung thượng, không ngờ lại thuận lợi trở thành học sinh của hắn, còn được hắn bồi dưỡng và chỉ điểm.
Chuyện này đối với Trần Hạo Phi mà nói, không thể nghi ngờ là một niềm vui, kinh ngạc quá lớn..
- Lâm Đạo sư còn hỏi thăm ta về tình huống của ngươi. Chẳng qua, khi đó ngươi đang bế quan tu luyện...
Trần Hạo Phi lại bổ sung một câu.
- Sao?
La Thiên nhớ rõ, ban đầu mình lựa chọn vũ kỹ Linh cấp ở Tàng Võ các, vị đạo sư này còn rất thất vọng.
- Đúng rồi! Ba ngày sau có một hoạt động trao đổi tân sinh, đến lúc đó ta sẽ theo đạo sư lên trận, giao đấu với Võ phủ khác.
Vẻ mặt Trần Hạo Phi có chút hưng phấn nói.
- Là giao lưu với Bàn Thạch Võ phủ đúng không?
Trong lòng La Thiên khẽ động.
- Không sai! Bàn Thạch Võ phủ này rất mạnh, xếp vị trí thứ tư ở trong các Võ phủ cao đẳng của Thương Vân quốc, gần với ba Đại Thánh phủ nhất.
Trần Hạo Phi kích động nói, dường như rất chờ mong hoạt động trao đổi tân sinh ba ngày sau.
Ở trong hoạt động trao đổi tân sinh sẽ có cao tầng của Thánh Phủ và các đạo sư thi đấu.
Người có biểu hiện tốt, không chỉ có thể dương danh mà còn có thể tỏa sáng ở trước mặt cao tầng Thánh Phủ và các đạo sư, tương lai sẽ có cơ hội được trọng điểm bồi dưỡng.
- La huynh ngươi không có ý định tham gia hay sao?
Trần Hạo Phi phát hiện ra, dường như La Thiên không quá hứng thú với chuyện này.
- Ta không muốn tham gia.
La Thiên lắc đầu nói.
Ở bên trong Võ thị, hắn đã giao thủ với vài tên đệ tử của Bàn Thạch Võ phủ, trình độ cũng chỉ có như vậy, không có gì để mà trao đổi cả.
So với tên đáng sợ mới ra tay vừa rồi, hoạt động trao đổi tân sinh khóa này quả thực là trẻ con gặp gia gia vậy.
- Ta phải mau chóng tăng thực lực lên, ai mà biết được lần thứ hai tên sát thủ kia ám sát sẽ là lúc nào.
Nghĩ đến tên sát thủ kia, trong lòng La Thiên có chút gấp gáp.
Rời khỏi khu Thanh đồng.
Vù vù! Sưu! Sưu!
La Thiên thi triển Vân Du bộ, người nhẹ như lông vũ, nhẹ nhàng nhảy dựng lên, để lại một đám hư ảnh mờ ảo ở ven đường.
- Ồ?
Đột nhiên La Thiên phát hiện ra, cơ thể của hắn đã trở nên nhẹ nhàng đi rất nhiều, dường như đã thực sự hóa thân thành một con phi cầm, cảm ứng đối với gió trong không khí đã trở nên nhạy cảm hơn rất nhiều.
Tốc độ của hắn không chỉ tăng lên một nửa, mà năng lực nhảy lên cũng tăng lên hẳn một đoạn.
- Vân Du bộ đột phá cảnh giới tiểu thành rồi sao?
Trên mặt La Thiên hiện lên vẻ vui mừng.
Có lẽ là do chuyện ra tay vừa rồi đã mang đến áp lực lớn cho La Thiên. Lúc bị ám sát, trong lúc nguy cơ tử vong buông xuống, thân pháp của La Thiên đã chạm đến một cái gông cùm xiềng xích nào đó.
Giờ phút này chỉ cần vừa thi triển thì đã đột phá như nước chảy thành sông.
Thân pháp Linh cấp trung phẩm đột phá tiểu thành, đây chính là chuyện đặc biệt khó có được.
Tốc độ thân pháp bây giờ của La Thiên so với Khai mạch thất trọng bình thường còn nhanh hơn. Nếu như lúc này gặp ám khí của tên sát thủ kia, hắn sẽ thong dong hơn trước rất nhiều.
...
Tại chỗ ở khu Bạch ngân.
La Thiên lấy Linh Nguyên tệ ra, sau đó bắt đầu khoanh chân tu luyện.
Giá trị của Linh Nguyên tệ rất cao, Võ giả tán tu bình thường, tu vi dưới Khai mạch thất trọng cũng không dễ dàng tiếp xúc đến được thứ này.
Người có thể làm như La Thiên, trực tiếp dùng Linh Nguyên tệ để tu luyện, đã ít lại càng ít.
Ô...ô...n...g vù vù!
Linh khí thiên địa thuần khiết mát lạnh được Thần mạch dẫn dắt, tràn vào bên trong khí mạch.
La Thiên tiếp tục mở rộng cái khí mạch thứ năm của mình.
Có ưu thế Thần mạch, tốc độ hấp thu Linh Nguyên tệ của La Thiên vượt xa người thường.
Tu vi của hắn vững vàng tăng lên, dần dần tiến tới Khai mạch ngũ trọng đỉnh phong.
Hai ngày sau.
La Thiên tốn hai khỏa Linh Nguyên tệ, cái khí mạch thứ năm đã được xây dựng tới hơn tám phần.
- Không nên quá gấp gáp.
Lúc này hắn dừng việc xây dựng khí mạch lại, sau đó bắt đầu tu luyện môn vũ kỹ Thiên Tinh kiếm pháp hoàn toàn mới kia.
Thiên Tinh kiếm pháp được chia làm bốn cấp độ Tinh Mang, Tinh Ngấn, Tinh Diệu, Tinh Hà, vừa vặn tương ứng với bốn cảnh giới sơ thành, tiểu thành, đại thành, viên mãn của vũ kỹ.
Cho dù là cấp độ Tinh mang sơ thành thì cũng có được công kích đơn thể rất mạnh, có thể so với tầng thứ ba của Ngưng Tinh Kiếm chỉ.
Sau đó, mỗi khi tăng lên một cảnh giới thì uy lực sẽ được tăng lên rất lớn.
Phanh...!
La Thiên rút một trường kiếm trắng như tuyết ra, chính là chiến lợi phẩm mà hắn lấy được từ chỗ Nghiêm Lỗi.
SƯU...U...U! SƯU...U...U!
La Thiên vung vẩy trường kiếm, dựa theo kỹ xảo vận khí cùng với kiếm chiêu của Thiên Tinh kiếm pháp mà diễn luyện.
Trong quá trình tu luyện, La Thiên có cảm giác độ khó của Thiên Tinh kiếm pháp so với Vân Du bộ còn cao hơn không ít.
Dù sao, theo giới thiệu của Thiên Thư, ở bên trong các vũ kỹ Linh cấp trung phẩm, lực công kích của Thiên Tinh kiếm pháp cũng được coi là hàng đầu, thậm chí còn gần đạt tới cấp độ Linh cấp thượng phẩm.
Cũng may, sau khi La Thiên tu luyện Tạo Hóa Quyết, thiên phú ngộ tính của hắn cực cao.
Nửa ngày sau.
Phốc!
Trường kiếm trong tay của La Thiên điểm ra một đạo kiếm quang như tinh mang sáng rọi, lực lượng của kiếm pháp hoàn toàn hòa tan vào một điểm, bộc phát ra lực lượng kinh khủng.
Một kiếm phổ thông này, uy lực không thua gì của Ngưng Tinh Kiếm chỉ.
- Truy Tinh Cản Nguyệt!
La Thiên thi triển thức thứ nhất của Thiên Tinh kiếm pháp.
SƯU...U...U! Phốc phốc phốc!
Lợi kiếm trong tay hắn run lên, chỉ thấy trong hư không có ba đạo kiếm ảnh như tinh mang chiếu rọi, theo thứ tự lóe lên rồi bay ra ngoài, nối đuôi nhau bắn về phía trước.
Liên tục đâm ra ba kiếm, kiếm sau nhanh hơn kiếm trước, uy lực không ngừng được kéo lên; uy lực của đạo kiếm quang thứ ba còn hơn một ít Võ giả có tu vi Khai mạch thất trọng.
- Kiếm chiêu thật là mạnh mẽ!
Trong lòng La Thiên thầm sợ hãi thán phục.
Thiên Tinh kiếm pháp có chín thức, thức mà hắn vừa mới luyện thành là thức thứ nhất.
Cả ngày La Thiên đắm chìm ở trong thế giới mênh mông của Thiên Tinh kiếm pháp.
Ngày kế tiếp.
- Đến đầu tháng rồi, học viên Bạch Ngân có thể miễn phí tu luyện một ngày ở trong Linh Trì a.
La Thiên rời giường từ sớm, đi thẳng đến Linh Trì.
Hắn một lòng tu luyện cho nên cũng không biết hôm nay là ngày tân sinh của Trục Nhật Thánh phủ và Bàn Thạch Võ phủ luận võ, trao đổi với nhau.
Trục Nhật Thánh phủ.
Ở trên một quảng trường to lớn có rất nhiều người tụ tập.
Bên Trục Nhật Thánh phủ có một gã trưởng lão và mấy vị đạo sư tới.
Lão giả mặc áo bào trắng, mỹ nữ đạo sư mặc váy dài, đám người trung niên béo mập đều có mặt ở đây.
Ba vị đạo sư này chính là người chịu trách nhiệm tân sinh khóa này.
Trong đám đệ tử, Đường Uy, Mục Vũ Yến, Trần Hạo Phi và những tân sinh khác cũng đều có mặt.
- Hoạt động trao đổi tân sinh, sắp bắt đầu rồi sao?
Trần Hạo Phi đứng ở sau lưng lão giả mặc áo bào trắng Lâm Đạo sư, trong lòng có chút chờ đợi.
Đệ tử bên Thánh Phủ thì tràn ngập lòng tin.
Dù sao bọn hắn là đệ tử của một trong ba đại Thánh phủ, bọn hắn có lý do để tự tin và kiêu ngạo.
Chỉ một lát sau, một gã lão giả mặt đỏ của Bàn Thạch Võ phủ dẫn theo mười tên đệ tử tinh anh tiến vào quảng trường.
- Lâm Đông Phi, dường như tư chất tân sinh khóa này của các ngươi không được tốt lắm nha.
Lão giả mặt đỏ là Trưởng lão của Bàn Thạch Võ phủ, hắn đưa mắt nhìn qua tân sinh của Trục Nhật Thánh phủ, khóe miệng nhếch lên, nở một nụ cười nhạt.
Lâm Đông Phi chính là Lâm Đạo sư, là lão giả mặc áo bào trắng kia.
Ánh mắt của lão giả mặc áo bào trắng cũng đảo qua mười tên đệ tử của Bàn Thạch Võ phủ, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.
Sau lưng của lão giả mặt đỏ kia có ba người có khí tức rất là cường đại.
Một tên thiếu niên mặt trắng, một tên thiếu niên cương mãnh, hai người này đều có tu vi lục trọng đỉnh phong.
Trong đó ngay cả người yếu nhất là thiếu niên mặt trắng, khí tức trên người cũng không kém gì Đường Uy cả.
Thiếu niên mặt trắng này chính là Nghiêm Lỗi, hắn là người đã có xung đột với La Thiên ở bên trong Võ thị.
Điều làm cho người ta kinh hãi chính là
Phía sau lưng lão giả mặt đỏ kia còn có một thiếu niên chắp tay mà đứng, vai rộng. Trong cơ thể của hắn có bảy cái khí mạch chấn động, hai mắt như phóng điện, khiến cho người ta lập tức cảm nhận được áp lực lớn lao.
- Khai mạch thất trọng!
- Khó trách lần này Bàn Thạch Võ phủ lại gấp gáp tổ chức ngày hội giao lưu tân sinh như thế, hoá ra là thu nhận được mấy hạt giống tốt.
Sắc mặt Lâm Đạo sư mặc áo bào trắng trầm xuống.
Vẻ mặt mấy vị đạo sư bên cạnh hắn trở nên ngưng trọng, trong đáy mắt ẩn chứa vẻ lo lắng.
Trên thực tế lần này Trục Nhật Thánh phủ cũng có mấy vị thiên tài cực hạn.
Trong đó Nam Cung Ngọc và Vân Tú quận chúa đều đã đột phá Khai mạch thất trọng.
Nhưng điểm không khéo chính là.
Vân Tú quận chúa thì đã trở về Vương đô, còn Nam Cung Ngọc lại bế quan ở trong phủ đệ của Trưởng lão, đều rất trùng hợp không đến đây được.
- Khà khà! Trục Nhật Thánh phủ được tôn làm một trong ba đại Võ phủ cực hạn, sao trong các tân sinh ngay cả một người đột phá thất trọng cũng không có vậy?
- Nếu như thế, chẳng phải lần tân sinh giao lưu này Bàn Thạch Võ phủ chúng ta thắng cũng không vẻ vang gì hay không?
Lão đầu mặt đỏ của Bàn Thạch Võ phủ tùy ý cười cười.
Tân sinh của Trục Nhật Thánh phủ đại sắc, trong lòng cảm thấy khó chịu.
Không ngờ tân sinh lần này của Bàn Thạch Võ phủ lại mạnh mẽ như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận