Vạn Cổ Chi Vương

Chương 104: Cấp độ tăng lên!

- Tầng... Tầng thứ bảy!
Ngoài Đấu Linh tháp, cả đám đệ tử nghẹn họng nhìn trân trối, vẻ mặt tràn ngập sự rung động và kinh nghi.
- Không ngờ La Thiên lại xông qua tầng thứ sáu rồi?
- Quả thực là kỳ tích! Sao hắn lại làm được cơ chứ?
Toàn trường một mảnh xôn xao, mọi người khiếp sợ ngoài ra lại còn có chút hâm mộ rất rõ ràng.
Với quy tắc của Thánh Phủ.
Xông qua tầng thứ sáu của Đấu Linh tháp là có thể trở thành học viên Hoàng kim.
- Cái này... Chuyện này không có khả năng!
Hai mắt của Dương Hi nheo lại, vẻ mặt tràn ngập vẻ chất vấn và ghen ghét, miệng thì nghiến răng nghiến lợi.
Hắn không tin! Không có cách nào tiếp nhận được chuyện này!
Với hắ tu vi Khai mạch cửu trọng của hắn mà cũng không có chiến thắng được nữ tử Đấu Linh kia.
Một người mới Bạch ngân như La Thiên làm sao có thể làm được chuyện này cơ chứ?
Trong này, nhất định có điểm mờ ám nào đó!
Trạng thái bây giờ của Dương Hi thật ra là trong lòng có chấp niệm dẫn đến tự lừa mình dối người.
- Đấu Linh tháp sẽ không sai sót.
Tạ Lâm cưỡng chế sự kinh hãi trong lòng nhìn về phía tầng thứ bảy xa xa.
Nghĩ đến phán đoán mười hơi thở lúc trước, mặt già của hắn đỏ lên, rất là khó xử.
...
Đấu Linh tháp.
La Thiên bước vào tầng thứ bảy, sự mừng rỡ trong lòng đã lắng xuống.
Xông qua tầng thứ sáu, trở thành học viên Hoàng kim cũng đã nằm trong dự đoán của hắn.
Về phần tầng thứ bảy?
Lúc trước hắn xông tháp tiêu hao cũng không quá lớn, nếu đã đến thì nên tiến lên mở mang kiến thức một chút a.
Ô...ô...n...g!
Ở bên trong vòng sáng trận pháp có ngưng tụ ra một Võ giả thanh niên cụt một tay, trên người toả ra một cỗ uy áp gần như đạt tới Linh Hải cảnh.
Tầng thứ bảy, đối mặt với Đấu Linh nửa bước Linh Hải cảnh.
- Khai mạch thất trọng?
Trong mắt thanh niên bị đứt một cánh tay lộ ra vẻ kinh ngạc, ở trong trí nhớ của hắn, đây là lần đầu tiên hắn gặp Khai mạch thất trọng ở đây a.
- Nửa bước Linh Hải, mạnh tới bao nhiêu cơ chứ?
La Thiên cảm nhận được một cỗ áp bách vô hình, bảy cái khí mạch trong cơ thể sôi trào.
- Chấm dứt đi!
Thanh niên đứt một cánh tay khàn giọng nói, sau đó người biến mất tại chỗ.
Sưu sưu
Một thanh đao dùng góc độ quỷ thần khó lường chém về phía bên lưng của La Thiên.
Cho dù là tốc độ xuất đao, hay là uy lực cũng đủ để làm cho Khai mạch cửu trọng tuyệt vọng.
Thiên Tinh Kiếm Pháp, Di Tinh Hoán Ảnh!
Linh thức của La Thiên cảm ứng được trước thời hạn một bước, tay toàn lực chém ra vài đạo kiếm quang hư thực bất định.
Leng keng sưu!
Đao và Phong Tuyết kiếm giao thoa, tia lửa bắn ra khắp nơi.
Phanh!
Một cỗ lực lượng lạnh lẽo bá đạo đẩy La Thiên ra bên ngoài bảy tám thước, thiếu chút nữa đã phun ra máu tươi.
Kết quả như thế là do hắn có ưu thế Tạo Hóa quyết, có thể nắm giữ quỹ tích xuất thủ của đối phương.
Nếu đổi lại là Khai mạch bát, cửu trọng bình thường, thí dụ như Dương Hi, một đao kia ít nhất cũng sẽ có kết cục là trọng thương thất bại.
- Có chút ý tứ.
Thanh đao ở trong tay thanh niên đứt một cánh tay vẽ ra một mảnh đao phong màu xám sắc bén rét lạnh, trong nháy mắt đã phong kín đường lui của La Thiên.
Một cỗ hàn ý chí mạng đánh tới!
- Mở!
La Thiên kinh sợ quát lên một tiếng, U Long Thần Mạch toàn lực bạo phát.
Ô...ô...n...g A...!
Trên lưng của La Thiên có lân phiến màu lam lan tràn ra, một tầng sương mù tối tăm bao phủ phạm vi bảy tám thước, mơ hồ có hư ảnh hình rồng dữ tợn xoay quanh và gầm nhẹ.
Trong chốc lát, trên mặt đất có sương lạnh ngưng kết, bốn phía như là thế giới bị đóng băng vậy.
- Dị lực võ mạch?
Thanh niên đứt một cánh tay chạm vào sương mù, lập tức bị Hàn lực vô hình ăn mòn, tốc độ và độ linh hoạt của cơ thể giảm xuống.
Thiên Tinh Kiếm Pháp, Thất Tinh Liên Châu!
Trong nháy mắt La Thiên đã chém ra từng đạo kiếm quang màu lam rét lạnh thấu xương, tạo thành võng kiếm rộng rãi lạnh như băng.
Leng keng! Phanh phanh sưu!
Sau khi toàn lực thúc giục Thần mạch, chiến lực của La Thiên tăng mạnh, chính diện chém giết với thanh niên đứt một cánh tay kia.
Nhưng mà, chiến lực nửa bước Linh Hải cảnh quá mạnh mẽ, trải qua liên tục va chạm, khí huyết của La Thiên sôi trào, chân khí và Thần mạch chi lực tiêu hao kịch liệt.
Mười mấy chiêu qua đi.
Thanh niên đứt một cánh tay vẫn áp chế La Thiên như cũ, thế nhưng trong thời gian ngắn hắn cũng không có cách nào giành được thắng lợi.
Sưu sưu
Trên người thanh niên đứt một cánh tay có sương lạnh đóng băng, thân thể ánh sáng bị Hàn lực tối tăm ăn mòn, trạng thái đang mơ hồ giảm xuống.
- Võ mạch chi lực thật là đáng sợ!
Thanh niên đứt một cánh tay có chút kinh dị thầm nghĩ.
Nếu như là thân thể huyết nhục, chỉ sợ sẽ phải ăn thiệt thòi lớn hơn a.
U Long Thần Mạch của La Thiên, ngoại trừ Hàn lực ra thì còn có lực ăn mòn rát là mạnh mẽ, có thể bóp chết sinh cơ của địch nhân.
Một khi chiến đấu kéo dài, thực lực trạng thái của đối thủ sẽ không ngừng giảm xuống.
Vù vù oanh!
Mấy lần thanh niên đứt một cánh tay này muốn bạo phát chân khí, diệt trừ cỗ Hàn lực ăn mòn này, thế nhưng hiệu quả không quá lý tưởng.
- Đấu Linh không phải là thân thể huyết nhục, chiếm được một chút tiện nghi, Thần mạch của ta toàn lực bạo phát, không kiên trì được quá lâu.
La Thiên thầm nghĩ trong lòng.
Nếu như trị liệu thêm mấy lần cho Lý Vân Tú thì có lẽ Thần mạch chi lực có thể sánh vai với Khai mạch cửu trọng, khi đó có lẽ tình huống sẽ không giống như là bây giờ nữa.
Sau mấy chục chiêu.
Vù vù!
La Thiên nhẹ nhàng lui ra khỏi vòng sáng trận pháp, chân khí cùvàng Thần mạch tiêu hao hơn nửa.
- Tiểu tử này!
Sắc mặt thanh niên đứt một cánh tay ngưng trọng, trên người có sương lạnh ngưng kết, động tác thân thể cùng với chiến lực chỉnh thể đều giảm đi một ít.
Nếu như đây là thân thể máu thịt thì...
Hoặc là tu vi và Thần mạch của La Thiên mạnh hơn vài phần, khi đó thắng bại sẽ khó liệu.
- Không uổng công chuyến này.
La Thiên khẽ gật đầu, thông qua chiến đấu cùng nửa bước Linh Hải cảnh, hắn đã có thể tìm ra được một ít chỗ chưa đủ của chính mình.
Hắn vừa mới đột phá Khai mạch thất trọng, còn có không gian tăng lên rất lớn.
Ô...ô...n...g sưu!
Một tầng vòng ánh sáng trận pháp bảo vệ cuốn La Thiên ra khỏi Đấu Linh tháp.
- Chúc mừng La học trưởng đã trở thành học viên Hoàng kim.
- La học trưởng thật là dũng mãnh, lần xông tháp này có thể nói là kỳ tích a!
Ngoài tháp, cả đám Bạch ngân học viên Thanh Đồng đi lên phía trước chúc mừng, đủ loại lời khen tặng và thổi phồng liên tục vang lên.
La Thiên cảm ứng được sự kính sợ phát ra từ nội tâm của những học viên này.
Học viên Hoàng kim đã là đệ tử trung tâm của Thánh Phủ, thân phận địa vị phi phàm, làm cho các học viên phổ thông phải ngưỡng mộ.
Trước đó, mặc dù những học viên này mặt ngoài khách khí với hắn, thế nhưng trong lòng không hề chịu phục, thậm chí lại còn cực kỳ ghen ghét hắn.
Nhưng mà, khi La Thiên trở thành học viên Hoàng kim, kéo giãn khoảng cách với bọn họ, lúc này trong lòng bọn họ chỉ còn lại có kính sợ và ngưỡng mộ mà thôi.
- La Thiên, chúc mừng! Trục Nhật Thánh phủ lại có thêm một vị học viên Hoàng kim.
Tạ Lâm tiến lên phía trước, lại cười nói.
Hả?
Các học viên ở gần đó có chút giật mình.
Không ngờ vị đại lão khu Hoàng kim này lại chủ động mở miệng chúc mừng La Thiên, rất khách khí, có ý tứ giao hảo với hắn.
- Tạ học trưởng, nhất định tiểu tử này đã sử dụng tiểu xảo gì đó, thông qua bản lĩnh đặc thù mà vượt tháp a...
Dương Hi biến sắc.
Tạ Lâm luôn là chỗ dựa của hắn, hắn không thể để cho La Thiên có liên quan tới đối phương được.
- Câm miệng!
Ánh mắt Tạ Lâm trở nên lạnh lẽo, quát lên.
- La huynh dùng tu vi Khai mạch thất trọng lại có thể xông qua tầng sáu Đấu Linh tháp, chuyện này có thể nói là đã đánh vỡ ghi chép trong lịch sử của Đấu Linh tháp.
- Chiến tích lớn như thế mà ngươi cũng dám bôi nhọ sao?
Hắn quát lớn một trận làm cho sắc mặt Dương Hi xanh mét, mất hết thể diện.
- Tạ Lâm! Ta hoài nghi hắn đó thì làm sao?
Lửa giận của Dương Hi xông lên não.
Hắn tấn chức Khai mạch cửu trọng, sớm muộn gì cũng có thể trở thành học viên Hoàng kim, không ngờ lại bị đối phương giáo huấn trước mặt mọi người như thế.
Tạ Lâm ngươi nghĩ ta vẫn còn là thủ hạ đi theo đuôi ngươi nữa hay sao?
- Hồ đồ, ngu xuẩn mất linh!
Sắc mặt Tạ Lâm trầm xuống, trên người toả ra một cỗ uy nghiêm có thể so với nửa bước Linh Hải.
Oanh!
Thân thể Dương Hi run lên, sắc mặt trắng bệch.
Các học viên ở gần đó đều cảm nhận được một cỗ khí thế không có cách nào ngăn cản được.
Phanh~!
Bộ mặt của Dương Hi nghiêng một cái, bị bạt cho một bạt tai.
Tàn ảnh nhoáng một cái.
Tạ Lâm đã trở lại bên cạnh La Thiên, lên tiếng xin lỗi:
- Đã để cho La huynh chê cười rồi!
Cảnh này làm cho các học viên ở gần đó kinh hãi, im lặng không nói gì.
Một mặt, chiến lực kinh khủng của vị đại lão Hoàng kim này có thể sánh vai với nửa bước Linh Hải.
Một mặt khác.
Tạ Lâm lại vì La Thiên mà xuất thủ giáo huấn thủ hạ của mình.
Sắc mặt Dương Hi như tro tàn, không dám lên tiếng.
Cho đến giờ phút này hắn mới chính thức hiểu rõ, mới vào Khai mạch cửu trọng so với đại lão Hoàng kim chênh lệch bao nhiêu.
Tạ Lâm thất vọng nhìn hắn một cái.
La Thiên leo lên vị trí thứ nhất trên bia chiến công, phá vỡ ghi chép, ngươi hoài nghi ăn gian thì cũng là chuyện bình thường.
Rồi sau đó La Thiên xông qua tầng thứ sáu của Đấu linh tháp, lần nữa phá vỡ ghi chép, không ngờ ngươi lại hoài nghi hắn mưu lợi?
Một lần là trùng hợp.
Liên tục hai lần thì cũng không phải chỉ là ngẫu nhiên không thôi.
Huống chi, Tạ Lâm còn để ý đến một điểm, ở tầng thứ bảy, La Thiên giữ vững được một lát mới đi ra ngoài, cũng không có tổn thương quá rõ ràng.
Độ khó của tầng thứ bảy thế nào, Tạ Lâm hiểu rất rõ.
Như vậy hắn đã có thể suy đoán ra.
Thực lực chân chính của La Thiên, ít nhất cũng đã gần tới nửa bước Linh Hải!
Tiềm lực to lớn như thế, thiên tài nhiều lần phá vỡ ghi chép, có thể nói là một đời thiên kiêu a.
Tạ Lâm giao hảo còn không kịp nữa là.
Tên ngu ngốc Dương Hi này!
Bị tâm tư ghen ghét che mờ mắt, tấn chức Khai mạch cửu trọng đã đắc chí, quả thật là ếch ngồi đáy giếng.
- La huynh, ngươi vừa mới xông qua tầng thứ sáu, trở thành học viên Hoàng kim vẫn còn cần một ít quá trình, không bằng để ta dẫn đường cho ngươi đi.
Tạ Lâm vừa cười vừa nói.
- Tốt, làm phiền Tạ học trưởng.
La Thiên gật đầu nói.
Thế giới này, chính là nơi thực lực đứng đầu.
Khi La Thiên biểu hiện ra thực lực và tiềm lực mạnh mẽ, tự nhiên hắn sẽ được dung nhập vào trong vòng tròn của cường giả.
Cả đám đệ tử dùng vẻ mặt phức tạp đưa mắt nhìn hai người rời khỏi nơi này.
Ở trong Thánh Phủ trật tự nghiêm ngặt.
Cấp độ và địa vị của La Thiên và Tạ Lâm không phải là thứ mà bọn hắn có thể đơn giản vượt qua được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận