Vạn Cổ Chi Vương

Chương 308: Không Tốt!

Chương 308: Không Tốt!
“Hừ!”
Lý Mộ không ra tay nhưng cũng không từ bỏ, hắn ta nhìn chằm chằm La Thiên, chỉ cần có cơ hội thì sẽ bỏ đá xuống giếng, khiến La Thiên bị loại trừ.
Nhưng Lý Mộ nhanh chóng phát hiện kế hoạch của mình không thực hiện được, bởi vì khoảng cách giữa hắn và La Thiên càng ngày càng xa.
La Thiên cũng đã vượt qua Lưu Ích.
Giờ phút này, trước mặt hắn chỉ có thân ảnh một nữ tử.
“Có vẻ nàng chính là đệ tử xếp thứ 2 hạ tông...”
Còn Vương Phó, có lẽ gã mạnh hơn dự đoán của tất cả mọi người, dẫn đầu rất xa, thậm chí có khả năng đã thông qua khảo hạch.
“Cứ giữ khoảng cách như vậy là được, chắc chắn danh ngạch sẽ tới tay!”
La Thiên cười nói.
Đột nhiên trong tầm nhìn xuất hiện ánh sáng.
Đã sắp tới điểm cuối!
Đồng tử La Thiên đột nhiên co rụt lại!
Ở lối ra có một thân ảnh cường tráng đĩnh bạt, tỏa ra khí thế cường đại áp bách đứng đó.
Người này đúng là Vương Phó!
Gã chặn ở lối ra là muốn làm gì?
“Vương Phó? Ngươi muốn gì?”
Nữ tử đến trước mặt Vương Phó, lộ vẻ cảnh giác.
Nàng đoán rằng Vương Phó muốn khống chế danh ngạch đệ tử thượng tông!
“Hừ, ngươi đi đi.”
Vương Phó hừ lạnh một tiếng.
Tại hạ tông, thực lực nữ tử này xếp thứ 2, chỉ thua Vương Phó.
Nữ tử mang vẻ mặt quái dị rời đi, trở thành người thứ nhất thông qua khảo hạch.
“Chà chà, thật đáng ngạc nhiên, không ngờ người thứ hai đi đến trước mặt ta lại là ngươi!”
Vương Phó nhìn chằm chằm La Thiên, lộ ra ý cười tàn khốc.
“Không ổn!”
Sắc mặt La Thiên nghiêm lại.
Hắn không ngờ Vương Phó lại chờ hắn ở lối ra.
“Nếu đã vậy, Vương mỗ sẽ thuận tiện giải quyết ngươi!”
Vương Phó chậm rãi đi tới, chân khí quay cuồng tràn ra, khí thế kinh thiên!
. . .
“Ngươi rất giỏi, thật đáng tiếc!”
Vương Phó cười lạnh.
Hàm ý của gã rất rõ ràng, gã không muốn ngăn cản La Thiên mà là muốn giết hắn.
“Ngươi muốn giết ta?”
Sắc mặt La Thiên trầm xuống.
Hắn và Vương Phó không thù không oán, lần đầu gặp mặt mà đối phương lại muốn đẩy La Thiên vào chỗ chết!
“Là ai sai sử ngươi?”
La Thiên muốn biết người phía sau màn là ai.
“Hừ, ngươi không có tư cách biết!”
Vương Phó lao đến như một đạo mũi tên, tựa như một đầu mãnh thú hồng hoang đánh úp lại.
Vương Phó đánh ra một quyền, gió xoáy thâm lam nổi lên hóa thành quyền ảnh to lớn, uy năng kinh tâm động phách.
La Thiên không chút chần chờ, quy nguyên chân khí ngưng tụ trong tay đánh ra, chống lại công kích của Vương Phó.
Oanh!
Tiếng nổ vang kịch liệt, hai cỗ lực lượng đáng sợ bùng nổ, chân khí đánh lên vách tường.
“Chân khí thật hồn hậu.”
La Thiên lui lại hai bước, cảm thấy Vương Phó mạnh hơn cả dự đoán của mình.
“Quả nhiên có chút tiêu chuẩn.”
Vương Phó đạm nhiên nói.
Một chiêu kia chỉ là một kích tiện tay của gã để thử xem La Thiên sâu cạn ra sao.
Gã tưởng rằng La Thiên tới đây nhanh như vậy là nhờ thân pháp nhanh nhạy, tộc độ phản ứng nhanh, nhưng giờ mới biết có vẻ thực lực La Thiên cũng không kém.
Trong tay Vương Phó xuất hiện một cây trường côn đen nhánh, nó vung lên tạo nên một cơn lốc xoáy.
Viu!
Ầm!
Bóng trường côn đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu La Thiên, kéo theo gió lốc màu lam, bỗng nhiên đánh xuống, thế như vạn quân.
Một kích này rất nhanh!
Dù là Linh Hải cảnh lục trọng thì cũng khó có thể phản ứng kịp.
Ầm!
La Thiên lui về phía sau nửa bước, trường côn nện xuống đất ngay trước chân hắn, mặt đất vỡ ra một cái hố.
Thông đạo khảo hạch có trận pháp gia cố, rất khó hủy hoại.
Lực phá hoại này đủ để chứng minh uy năng khủng bố của công kích của Vương Phó, nếu bị nện trúng đầu, chỉ sợ đầu hắn sẽ lập tức bị đập nát.
“Liệt Địa Côn Pháp!”
Vương Phó sử dụng trường côn vừa linh hoạt vừa hung mãnh, phạm vi công kích khổng lồ, hoàn toàn bao phủ La Thiên, triển khai thế công mưa rền gió dữ.
La Thiên có thể cảm nhận được thực lực Vương Phó mạnh hơn Lý Mộ ban nãy rất nhiều.
Tuy rằng Lý Mộ xếp hạng 3 trong đám đệ tử hạ tông, nhưng có lẽ hắn ta cũng không đỡ nổi 20 chiêu của Vương Phó.
Ầm!
La Thiên không ngừng lui về phía sau, côn ảnh mạnh mẽ khiến vách tường bị đạp ra rất nhiều hố nông, hắn không thể phản kích được trước thế công của Vương Phó.
“Ha hả, để xem ngươi có thể trốn bao lâu.”
Vương Phó cười khẽ.
Gã chặn ở đây là có mục đích.
Dù sao hiện tại cũng nhàn rỗi, gã sẽ chơi với La Thiên một chút.
Nhưng La Thiên không muốn chơi.
“Cơ hội đây rồi!”
La Thiên bắt được sơ hở của Vương Phó, tốc độ tăng đột biến, trong mắt bắn ra vết kiếm hư vô.
Hắn lấy ra Băng Ngân Kiếm, điên cuồng truyền chân khí vào đó.
Nhất kiếm xuyên vân!
Viu!
Một đạo kiếm quang ngưng luyện đến mức tận cùng, tràn ra hàn ý lạnh thấu xương như muốn đâm thủng cửu tiêu.
Kiếm quang xuyên qua kẽ hở trong côn pháp của Vương Phó, đâm thẳng đến đầu gối gã.
“Hả?”
Đồng tử Vương Phó co rút lại, lập tức lui về phía sau.
Phụt!
Kiếm quang sắc bén xẹt qua cắt vỡ quần Vương Phó, để lại một vết máu mờ trên đùi gã.
Miệng vết thương đông lại, hàn ý xâm nhập vào trong cơ thể.
“Kiếm pháp Địa cấp, kiếm ý!”
Vương Phó lạnh lùng nói.
Đồng thời gã cũng hiểu rằng mình đã quá coi khinh La Thiên nên mới trúng kế sách của hắn.
La Thiên không định nói chuyện phiếm với Vương Phó.
Bá!
Sau khi đả thương được Vương Phó, hắn liền thi triển Vân Du Bộ định đi vòng qua gã.
Mục đích của hắn là thông qua khảo hạch chứ không phải quyết đấu ở đây.
“Không được ta cho phép, đừng hòng thông qua nơi này!”
Vương Phó hét lớn, khí thế ngút trời, vô cùng bá đạo!
Oanh!
Khí thế trên người gã tăng mạnh, chân khí thâm lam cuồng bạo phun ra hình thành một mảnh gió lốc màu lam, phá hủy mọi thứ bốn phía.
Giờ phút này, khí tức Vương Phó phát ra rõ ràng là Linh Hải cảnh thất trọng!
Đệ tử đệ nhất hạ tông trong mắt mọi người ẩn giấu thực lực!
Chẳng trách Vương Phó đến điểm cuối nhanh như vậy.
Cũng khó trách gã dám chặn ở đây!
Quả thật gã có thực lực để làm vậy!
Oanh!
Sau khi bùng nổ toàn lực, thực lực Vương Phó tăng mạnh, côn ảnh hắc lam giống như cự trụ quét đến, lực lượng vô cùng mạnh mẽ.
“Không ngờ lại là Linh Hải cảnh thất trọng!”
La Thiên vô cùng ngoài ý muốn.
Hắn liên tục bổ kiếm đánh lên trường côn nhằm suy yếu uy thế của nó nhưng khó có thể hoàn toàn đánh bại.
Vương Phó nhanh chóng tới gần La Thiên.
Hai người giao phong kịch liệt, dư uy bao phủ toàn bộ thông đạo.
Phía sau, đám người Lưu Ích, Lý Mộ đã đến, thấy vậy đều rất giật mình.
Tu vi Vương Phó bày ra lúc này là Linh Hải cảnh thất trọng!
Hơn nữa, sao Vương Phó vẫn chưa thông qua khảo hạch?
“Không ổn, Vương Phó muốn giết La Thiên, chẳng lẽ gã muốn ra tay vì Bát hoàng tử, vậy nên cố ý chờ La Thiên tại đây?”
Lưu Ích thầm kêu không tốt.
Nếu La Thiên chết ở đây, có khả năng chấp pháp trưởng lão sẽ lại bị dẫn tới, sau đó không chừng ông ta sẽ cho rằng gã là đồng lõa.
Hơn nữa Lưu Ích muốn lấy lòng La Thiên, hóa giải ân oán, vì thế gã vọt lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận