Vạn Cổ Chi Vương

Chương 512: Chiêu Kiếm Mạnh Mẽ

Chương 512: Chiêu Kiếm Mạnh Mẽ
Trong lâu đài cổ, cục diện vốn bất lợi cho Hải Liệp tộc đột nhiên thay đổi.
Kinh Nguyên thoát khỏi tinh thần ảo cảnh của Vụ U Đồng, toàn trường kinh sợ, thiên tài Đông Thần đại lục lâm vào tuyệt cảnh.
“Sao La Thiên còn chưa chạy tới?”
Nam tử áo vàng sắc tái mặt, sắc mặt gấp gáp.
“Nhất định là La Thiên đang chạy trốn rồi!”
Giang Đạo Vân phỏng đoán.
“Ha hả, người tập kích sư đệ ta tên là La Thiên sao? Bên kia không còn thanh âm chiến đấu nữa, có lẽ hắn còn chẳng có cơ hội chạy trốn, đã bị giết rồi.”
Kinh Nguyên nở nụ cười lạnh lùng dữ tợn.
...
La Thiên đạp nam tử Hải Liệp tộc dùng cung dưới lòng bàn chân, ép hỏi một phen, lấy được rất nhiều tin tức.
Những tên Hải Liệp tộc này đến từ Hải Ma Cung.
Thí luyện bí cảnh vốn sắp mở ra lại bị thế lực lớn khác dùng thủ đoạn cường đại mạnh mẽ cướp mất. Hải Ma Cung phái năm đệ tử tiến vào tra xét tình huống.
“Hải Ma Cung ở đâu?” La Thiên tiếp tục hỏi.
“Nực cười, đến Hải Ma Cung mà cũng không biết ư? Hải Ma Cung là một trong các thế lực bá chủ thuộc Phá Toái Tinh Vực, rốt cuộc các ngươi đến từ thế lực nào? Đắc tội Hải Ma Cung chúng ta thì các ngươi sẽ không có kết cục tốt đâu!”
Nam tử dùng cung cười khẩy.
Nguyên trì rách nát, tu vi bị phế, hắn ta đã từ bỏ hy vọng sống sót, trong lòng hận La Thiên thấu xương.
“Phá Toái Tinh Vực?”
La Thiên chưa từng nghe nói đến nơi này, hắn lại hỏi: “Cao tầng Hải Ma Cung mạnh lắm ư?”
“Hừ, Hải Ma Cung có mấy chục võ giả Thiên cấp, còn có Chân Võ cảnh tọa trấn!”
“Chân Võ cảnh?”
La Thiên chấn động.
Ở Đông Thần đại lục, võ giả Thiên cấp cực kỳ thưa thớt, Chân Võ cảnh trên Thiên Trì cảnh thì càng chưa từng nghe nói đến.
Số lượng võ giả Thiên cấp của Hải Ma Cung cũng không hề tầm thường, thế lực này có thể dễ dàng càn quét toàn bộ Đông Thần đại lục.
Thật đáng sợ! Phải giết người để bình tĩnh lại một chút.
Xuy!
Ngón tay La Thiên lướt qua, kiếm khí cắt đầu nam tử dùng cung.
“Chân Võ cảnh Võ Vương thì tính là cái gì, đợi bản thần khôi phục thực lực thì chỉ một hơi là có thể thổi chết bọn họ.”
Quạ đen ngửa đầu, ngạo mạn nói.
“Nhưng hiện tại Võ Vương có thể dùng một hơi thổi chết ngươi.”
La Thiên trợn trắng mắt, quạ đen tức muốn chết mà không thể phản bác.
Sau đó La Thiên lấy đi nhẫn trữ vật cùng với cung tiễn của nam tử dùng cung.
Hắn lại khoác lên ám ảnh áo choàng, tới gần lâu đài cổ, đồng thời kéo dây cung.
Tuy La Thiên không luyện bắn cung nhưng dù sao cũng là võ giả Linh Hải cảnh cửu trọng, khả năng khống chế vũ khí không quá kém, dù không thể bách phát bách trúng nhưng cũng sẽ không quá tệ.
Giờ phút này, linh thức của La Thiên có thể bao trùm phạm vi hơn 200 mét.
Đêm tối không ảnh hưởng đến linh thức của hắn, La Thiên nhắm đến Kinh Nguyên.
Viu!
Trong đêm tối, tiếng xé gió chói tai mang theo khí tức tử vong âm lãnh chợt vang lên, tới gần lâu đài cổ.
Trong lâu đài cổ, Kinh Nguyên dùng một chưởng đánh bay Thượng Quan Túc, gã ngã vào trong góc, khóe miệng tràn máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Thực lực Kinh Nguyên quá khủng bố, Thượng Quan Túc cảm thấy y còn mạnh hơn Tề Vân Thiên một chút.
Đúng lúc này, mũi tên xé gió lao đến.
“Ha ha ha, xem ra sư đệ ta đã giết chết La Thiên rồi.”
Kinh Nguyên ngửa đầu cười to.
Đám người Thượng Quan Túc, Dịch Tĩnh Văn sắc mặt ảm đạm, nỗi bi phẫn tuyệt vọng lan tràn.
“Hắn thật sự đã chết rồi ư?”
Dịch Tĩnh Văn thở dài trong lòng.
Ngay cả Đồ Giai còn không giết được La Thiên, sao hắn có thể bị một tên Địa Nguyên Cảnh nhất trọng giết chết được?
Bỗng nhiên...
“Hả?”
Kinh Nguyên kinh ngạc lên tiếng.
Viu!
Một mũi tên phủ đầy gai ngược bắn về phía ngực y!
“Khốn kiếp, ngươi bắn ai đấy? Mắt mù à?”
Kinh Nguyên tức giận mắng một tiếng, đánh ra một chưởng, quang huy màu tím lam huyến lệ đánh nát mũi tên.
Lúc này, một đạo kiếm khí tựa tuyết trắng kéo theo cơn gió lạnh thấu xương từ trên trời đêm chém xuống.
“Cái gì?”
Kinh Nguyên kinh hãi.
Y mới vừa đánh nát mũi tên, kiếm của La Thiên đã chém đến, y khó có thể ra tay ngăn cản.
Kinh Nguyên bay ngược về phía sau, chân nguyên cuồn cuộn tuôn ra, quanh thân ngưng tụ một tầng chân nguyên tráo.
Đinh!
Kiếm chém xuống, hàn ý tản ra, chân nguyên tráo đông cứng, khả năng phòng ngự giảm xuống, sau đó liền bị kiếm quang chém vỡ.
Kinh Nguyên vội vàng ra tay, bàn tay bao trùm quang mang tử lam ngăn cản chiêu kiếm của La Thiên!
Nhưng La Thiên đã dùng toàn lực để chém ra chiêu kiếm này, nó vô cùng sắc bén, tiếp tục cắt xuống.
Vụt!
Lòng bàn tay của Kinh Nguyên đã bị chém trúng.
Tiếp theo, một thân ảnh phiêu dật từ trên trời rơi xuống, kẻ đó đúng là La Thiên.
“La Thiên!”
“La Thiên tới rồi!”
Đám thiên tài còn sống đều kinh hỉ, dường như thấy được cứu tinh.
La Thiên vừa xuất hiện đã đả thương Kinh Nguyên, khiến mọi người thấy được hy vọng.
“Ngươi giết sư đệ ta ư?”
Kinh Nguyên dùng đôi mắt âm lệ nhìn chằm chằm La Thiên, phóng ra sát ý.
Linh Hải cảnh cửu trọng mà giết được Hải Liệp tộc Địa Nguyên Cảnh nhất trọng, chuyện này quá khó tin.
“Kết quả rõ ràng lắm mà, không phải sao?”
La Thiên hỏi lại, sau đó cầm kiếm đâm về phía Kinh Nguyên.
Hiện tại mục tiêu của hắn không phải cứu các thiên tài Linh Bảng của Đông Thần đại lục mà là triển khai phản kích đám Hải Liệp tộc này!
“Ngươi chán sống rồi!”
Kinh Nguyên bạo nộ, lưu quang tử lam sôi trào.
Oanh!
Một đạo chưởng lực với dòng khí tử lam quỷ dị lạnh lẽo quấn quanh, chiếu rọi đêm tối, cường thế nghiền áp lao đến.
Vừa rồi y bị La Thiên đánh lén nên mới sơ ý bị thương, hiện tại y muốn giết chết La Thiên.
Ầm!
Chưởng quang đánh nát kiếm quang của La Thiên, sau đó tiếp tục đánh tới!
Đám thiên tài lo sợ.
“La sư đệ, cẩn thận!”
Dịch Tĩnh Văn hô.
Bọn họ đã đích thân trải nghiệm thực lực Kinh Nguyên, thiên kiêu Thượng Quan Túc cũng chỉ có thể dùng đồng thuật quấy nhiễu, chính diện giao thủ gần như bị nghiền áp!
“Thích thể hiện chứ gì? Tìm Tề Vân Thiên tới đây không phải tốt hơn ư? Đến lúc chết thì đừng trách chúng ta!”
Giang Đạo Vân hừ lạnh một tiếng, gã đã chuẩn bị để chạy trốn bất cứ lúc nào.
La Thiên không hề lùi bước!
Hắn dùng đến hình thức ban đầu của kiếm ý, kiếm khí lạnh băng vô ngần, sắc bén ngút trời, cộng minh với linh khí thiên địa, cuốn lên phong vân tứ phương.
Cửu tiêu kiếm quyết thức thứ sáu - Kiếm Phong Nộ Hào!
Một đạo kiếm quang vô cùng hung hãn nhấc lên gió bão khủng bố lạnh thấu xương, cuồng nộ gào rống, chấn nhiếp bát phương!
Đây là kiếm chiêu mạnh nhất của La Thiên!
“Chiêu kiếm này…?”
Kinh Nguyên chấn động.
Công kích La Thiên thi triển ra không phải uy lực một Linh Hải cảnh cửu trọng có thể thi triển.
Trong đám nhân loại yếu ớt kia có kẻ mạnh như vậy ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận