Vạn Cổ Chi Vương

Chương 870: Uy Lực Tự Bạo

Chương 870: Uy Lực Tự Bạo
“Ha ha ha, không ngờ lại được gặp đại công thần của Đông Thần nhanh như vậy.”
Long hội trưởng nở nụ cười hiền lành.
La Thiên cứu vãn cục diện Đông vực, Tây Vực, đánh lén hang ổ Thanh Giáp tộc, những chiến tích này đủ để chấn động Đông Thần, lưu danh sử sách.
Long hội trưởng vốn đã chuẩn bị từ bỏ Đông Thần sau khi chiến bại, nhưng giờ ông đã thấy được một chút ánh rạng đông.
“La Thiên, kế hoạch của ngươi lần này rất tuyệt, khiến cho cả Đông Thần được hả giận!”
“Không hổ là thiên kiêu chi vương của Đông Thần!”
Đám đại nhân vật Đông Thần đi lên đón, tán thưởng La Thiên, thậm chí là nịnh họt.
Điều này không chỉ vì sự cống hiến của La Thiên mà còn bởi vì tiềm lực tương lai khó có thể đánh giá của hắn.
“Đi thôi, về Hắc Thiết Thành chúc mừng nào.”
Phó thống soái cười nói.
Chuyện vui bực này đương nhiên là phải ăn mừng, chiêu cáo thiên hạ, ủng hộ sĩ khí.
“Không!”
La Thiên quyết đoán cự tuyệt.
Phó thống soái lộ ra sắc mặt xấu hổ.
Dù gì thì hắn ta cũng là điện chủ Tử La Điện, vậy mà lại bị La Thiên cự tuyệt dứt khoát như vậy khiến hắn ta cảm thấy rất mất mặt.
Những người còn lại cũng cảm thấy La Thiên quá kiêu ngạo, không nể mặt mũi người khác.
“Hiện tại chúng ta nên thừa thắng xông lên, chủ động tiến công Thanh Giáp tộc!”
La Thiên lại nói.
Mọi người bừng tỉnh, hóa ra đó mới là suy nghĩ của La Thiên.
Rồi mọi người chợt tỉnh táo lại, hoài nghi mình đã nghe lầm.
Chủ động tiến công Thanh Giáp tộc ư?
Mọi người trừng mắt.
Trước khi La Thiên trở về, chiến cuộc tại Đông Thần vẫn luôn là Nhân tộc ở thế yếu, chủ động tiến công chưa chắc đã có hiệu quả, thậm chí còn khiến phe mình tổn thất lớn.
Dù lần này La Thiên đánh lén hang ổ địch nhân khiến phe địch tổn thất thì cũng không đủ để bù lại chênh lệch giữa hai bên.Muốn chủ động tiến công thì ít nhất phải chờ cường giả tứ đại vực tụ tập lại mới được.
“La mỗ chỉ nói một câu thôi, tận dụng thời cơ, thời cơ không đến 2 lần, có đi hay không các ngươi tự quyết định.”
La Thiên khẽ cười.
Sự tự tin của hắn khiến mọi người ngạc nhiên, nhưng sự cường đại của Thanh Giáp tộc cùng với cảm xúc sợ hãi này đã thâm nhập nhân tâm.
Đa số cao tầng vẫn phản đối, cho rằng La Thiên không hiểu tình huống, quá xúc động.
Quân đội vừa trải qua một hồi đại chiến, thương vong không nhỏ, cần nghỉ ngơi chỉnh đốn.
Tùy tiện chủ động tiến công rất có thể sẽ tạo thành tổn thất lớn hơn nữa.
“Được!”
Nhưng thống soái Long hội trưởng lại gật đầu đáp ứng!
Ông ta quyết định tin La Thiên một lần.
Trước mắt, tất cả hành động của La Thiên đều chưa từng thất bại.
Dù thua cuộc thì Long hội trưởng vẫn cho rằng công tích của hắn đủ để bào chữa cho tổn thất.
Nhưng nếu lần này cược thắng, như vậy hy vọng của bọn họ sẽ càng sáng rõ, trận chiến cũng có phần thắng lớn hơn.
“Mong thống soái hãy nghĩ kĩ lại!”
“Tuyệt đối không thể!”
Có vài tên cao tầng khuyên can nhưng bị Long hội trưởng phủ quyết toàn bộ!
“Nghe hiệu lệnh ta, tiến công Thanh Giáp tộc!”
Long hội trưởng trực tiếp hạ lệnh!
Sau đó toàn quân xuất phát, mục tiêu là Long Vân Thành.
Đại quân Thanh Giáp tộc vội vàng kết thúc trận chiến chắc chắn là vì vội vã trở về Long Vân Thành.
...
Ba ngày sau, đại quân Thanh Giáp tộc đã chậm rãi tiếp cận Long Vân Thành.
“Thống soái yên tâm, dù kế hoạch của La Thiên thành công nhưng Long Vân Thành phòng thủ kiên cố, ở đó còn có 3 vạn đại quân, hai gã trưởng lão đóng giữ, sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì đâu.”
Một người cao tầng lên tiếng.
Kim Hải Uy sắc mặt âm lãnh không nói một lời khiến đám cao tầng cảm thấy áp lực vô hình.
Long Vân Thành nhanh chóng xuất hiện trong tầm nhìn.
Liếc mắt một cái đã nhìn thấy cảnh tượng tàn phá, máu đỏ nhuộm đẫm khắp nơi!
Vèo!
Tốc độ của Kim Hải Uy tăng lên, bay lên trên Long Vân Thành quan sát toàn cảnh!
“Tại sao lại như vậy?”
Đám cao tầng Thanh Giáp tộc còn lại cũng bay đến, sau khi nhìn cảnh tượng trước mắt, tất cả đều hít sâu 1 hơi!
Long Vân Thành đã bị phá hủy, khắp nơi tràn đầy thi thể và máu tươi, tàn tích chiến trường thảm thiết, tử thương khủng bố!
Giờ phút này, nơi này không còn kẻ nào sống sót!
Tất cả cao tầng trầm mặc.
Kim Hải Uy sát khí âm trầm gầm lên: “La Thiên, Thanh Giáp tộc nhất định sẽ báo thù này!”
Toàn quân oán giận, lửa giận ngập trời, hận La Thiên thấu xương!
Đúng lúc này, nơi xa có một cỗ khí tức Thiên cấp tới gần.
Đám người Kim Hải Uy nhìn qua, phát hiện là đồng tộc.
“Linh trưởng lão, hóa ra ngươi còn sống ư? Còn kẻ nào may mắn sống sót không?”
Một trưởng lão lập tức hỏi.
“Không có!”
Nữ tử Thanh Giáp tộc lạnh giọng trả lời, dùng tốc độ cực nhanh tới gần đại quân Thanh Giáp tộc.
Mọi người có chút bất mãn với thái độ của nàng.
Ngươi trấn thủ Long Vân Thành để xảy ra chuyện lớn, tổn thất thảm trọng như vậy mà vẫn giữ thái độ này ư?
“Hả?”
Kim Hải Uy nhíu mày, nhìn nữ tử kia chăm chú, cảm thấy đối phương hơi kì lạ.
Nữ tử Thanh Giáp tộc tản ra hận ý cùng với sát ý nồng đậm!
Long Vân Thành thất thủ, tử thương thảm trọng, loại cảm xúc này không khó hiểu, nhưng hình như cảm xúc của nữ tử Thanh Giáp tộc kia nhằm vào bọn họ!
“Không ổn! Mau chạy đi!”
Kim Hải Uy nhận ra gì đó, lão phất tay tạo nên một cơn lốc đánh về phía nữ tử kia!
“Các ngươi giết cha mẹ ta, ta liều mạng với các ngươi!”
Nữ tử Thanh Giáp tộc điên cuồng rít gào, lực lượng khủng bố trong cơ thể nổ tung!
Thân thể nàng ta bành trướng như một quả bóng cao su, từng đạo quang hoa mãnh liệt bắn ra.
Oanh!
Nữ tử Thanh Giáp tộc nổ tung, một đoàn năng lượng hủy diệt trùng kích tứ phương!
Thiên địa chấn động.
Long Vân Thành bị uy lực tự bạo của nữ tử Thanh Giáp tộc san thành bình địa.
Oanh!
Một tầng gió xoáy nổi lên, bốn phía bụi bặm hỗn loạn, gió bão càn quét tất cả!
“Tặc tử xảo trá, lão phu tuyệt đối không tha cho ngươi!”
Thanh âm âm lãnh như truyền ra từ Cửu U trong địa ngục của Kim Hải Uy vang lên.
Tuy lão có tu vi Thiên Trì cảnh nhị trọng đỉnh và đã phát hiện ra điều bất thường trước, nhưng lão mới vừa trải qua một trận đại chiến, bị thương nhẹ, không ở trạng thái tốt nhất.
Nữ tử Thanh Giáp tộc tự bạo khiến thương thế của lão chuyển biến xấu.
Đến Kim Hải Uy còn như vậy thì càng đừng nói đến những tên Thanh Giáp tộc khác.
Đi đầu đại quân gần như đều là cao tầng và tinh anh Thanh Giáp tộc, cho dù Kim Hải Uy đã kịp thời nhắc nhở nhưng rất ít người phản ứng kịp, đa số đều bị lực lượng tự bạo lan đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận