Vạn Cổ Chi Vương

Chương 653: Biểu Hiện

Chương 653: Biểu Hiện
Điều La Thiên nói hoàn toàn chính xác!
“Này...”
Mọi người cả kinh, một vài con cháu Mộ gia cũng cực kỳ kinh ngạc.
Đặc biệt là đám người Mộ Trạch, Mộ Tấn Nguyên, bọn họ đều không tin nổi đây là lời nói ra từ trong miệng La Thiên.
So sánh giữa La Thiên và Mộ Trạch, rõ ràng là La Thiên nói rõ ràng hoàn thiện hơn.
La Thiên cười đạm nhiên.
Có thiên thư hỗ trợ, đây chỉ là vấn đề nhỏ, tiêu hao cũng rất ít, đủ để hoàn thành lời sư tôn dặn dò trong lần tụ hội này.
Mộ Trạch bỗng nhiên lạnh giọng quát lớn: “La Thiên, vừa rồi ta đã nói giúp ngươi! Tại sao ngươi lại sao chép lời ta, chỉ trau chuốt thêm một chút rồi nói ra như lời của chính mình?”
Gã tỏ ra vô cùng đau đớn, dường như lòng tốt của gã đã bị lợi dụng, còn bị hãm hại một phen.
Mọi người nghĩ lại thì đúng là lời La Thiên nói có chút tương tự với điều Mộ Trạch nói trước đó.
“Mộ Trạch đại ca nói rất đúng, La Thiên, ngươi quá vô sỉ!”
“Không có kiến thức thì đừng khoe khoang, mất mặt xấu hổ.”
Nam tử mũ trắng và nữ tử từng khiêu khích La Thiên trong Vân Trì cũng mở miệng châm chọc.
Thái độ của mọi người từ giật mình chuyển thành châm chọc khinh thường.
Bọn họ không tin đây là lời mà La Thiên có thể nói ra, chắc chắn hắn đã sao chép lời người khác.
.
La Thiên có lòng chỉ điểm, vậy mà chỉ vì một câu nói của Mộ Trạch lại biến thành bị nghìn người chỉ trích.
“Ha hả!”
La Thiên cười nhạo.
Tên Mộ Trạch này không biết xấu hổ!
Nếu hắn nói không tốt thì sẽ bị châm chọc, nói đúng thì lại bị cho rằng là sao chép!
Mộ Trạch nhìn về phía La Thiên khoe khoang cười lạnh.
Gã có rất nhiều phương pháp để trị La Thiên, gã quyết không cho phép La Thiên nổi bật hơn chính mình.
“Ai muốn luận bàn cùng ta một chút không?”
Lúc này, Cát Nhã Nhi bỗng nhiên đi ra.
Nàng muốn nói sang chuyện khác, giải vây giúp La Thiên.
“Mỹ nhân, để ta đánh với ngươi.”
Nam tử mũ trắng đi ra, ánh mắt dâm tà.
Thần sắc Cát Nhã Nhi cứng đờ, nàng không tình nguyện chút nào.
Nàng chỉ là Địa Nguyên Cảnh tam trọng còn nam tử mũ trắng đã là Địa Nguyên Cảnh tứ trọng.
Hơn nữa, nam tử mũ trắng là con cháu Mộ gia, Cát Nhã Nhi chắc chắn sẽ bị áp chế.
“Mỹ nhân yên tâm, ta sẽ hạ thủ lưu tình, chỉ dùng 3 phần thực lực!”
Nam tử mũ trắng tỏ vẻ mình rất rộng lượng.
“Được rồi.”
Cát Nhã Nhi không tiện cự tuyệt, chỉ có thể đồng ý.
Vì thế, hai người đi lên sân luận võ, bắt đầu luận bàn.
Kiếm pháp của Cát Nhã Nhi hoa lệ lộng lẫy, thế công sắc bén.
Cước pháp của nam tử mũ trắng hung mãnh tàn khốc, như cự mãng độc long, vô cùng cường hãn!
Nam tử mũ trắng tuân theo ước định, chỉ vận dụng 3 phần thực lực nhưng vẫn chiếm ưu thế.
Nhưng Cát Nhã Nhi vô cùng ngoan cường phản kháng.
20 chiêu... 40 chiêu.
Cát Nhã Nhi liên tiếp bại lui nhưng vẫn ngoan cường chống đỡ, không có dấu hiệu bại trận.
“Ha hả, mỹ nhân, ngươi không có phần thắng đâu, chủ động nhận thua đi để tránh bị thương.” Nam tử mũ trắng cười nói.
Đúng lúc này, Cát Nhã Nhi tấn công, kiếm quang huyến lệ chói mắt như sao băng trong đêm đen đánh đến.
Nam tử mũ trắng lộ vẻ kinh ngạc, nhanh chóng lui lại.
Ầm!
Một đạo cước ảnh thô tráng như cự long lao đến đánh nát kiếm quang.
Cát Nhã Nhi bị dư uy đánh bay mấy chục mét.
Sắc mặt nàng tái nhợt, hoa dung thất sắc.
Bỗng nhiên, phía sau xuất hiện một thân ảnh quen thuộc vững vàng đỡ lấy nàng.
“La đại ca?”
Cát Nhã Nhi ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt tuấn lãng kiên nghị kia, cảm thụ được vòng tay ấm áp rộng lớn, trái tim nàng đập loạn, gương mặt đỏ bừng.
“Tiểu tử thúi, anh hùng cứu mỹ nhân giỏi đấy. Có giỏi thì chỉ điểm võ đạo cho ta đi?”
Nam tử mũ trắng khinh thường khiêu khích.
Người ngoài đều nhận ra nam tử mũ trắng đang cố ý làm khó dễ La Thiên.
Trong trận chiến vừa rồi hắn ta chỉ vận dụng 3 phần thực lực, chẳng khác gì chỉ lộ ra một góc núi băng, vậy thì phải chỉ điểm như thế nào?
Dù là võ giả Thiên cấp trong tộc thì e rằng cũng không nói rõ được.
“Được thôi!”
La Thiên cười lạnh đáp ứng.
Mọi người ngóng nhìn, lần này Mộ Trạch chưa hề nói gì, La Thiên muốn sao chép thì cũng chẳng có ai cho chép.
Như vậy thì có thể kiểm nghiệm xem La Thiên có chân tài thực học hay không.
“Võ đạo của ngươi rối tinh rối mù, lung tung rối loạn!”
La Thiên lên tiếng.
Toàn trường an tĩnh.
Vẻ tự đắc trên khuôn mặt nam tử mũ trắng chẳng còn sót lại chút gì.
“Tiểu tử thúi, ngươi nói cái gì?” Nam tử mũ trắng giận dữ, hận không thể xông lên trực tiếp đánh nhau với La Thiên.
“Ha hả, không nói được gì thì vũ nhục người ta ư?”
Mộ Trạch lắc đầu cười lạnh: “Người như ngươi tới đây chỉ để quấy rối mà thôi, không nên để ngươi tham dự tụ hội mới đúng!”
“Không sai, đuổi La Thiên đi!”
“Đuổi hắn ra đi!”
Đám tuỳ tùng của Mộ Trạch phụ họa theo, toàn trường bị lôi kéo hùa theo.
Trong lầu các cách đó không xa, cao tầng Mộ gia nhìn rõ mọi chuyện, sắc mặt cổ quái.
Trước đó bọn họ còn lo lắng La Thiên sẽ cướp mất danh ngạch.
Giờ xem ra chuyện này hoàn toàn không có khả năng!
Biểu hiện của La Thiên quá kém, không chỉ ăn cắp lời người khác mà còn bị nghìn người chỉ trích, sắp bị đuổi đi.
“Ha ha ha, Vân Thạch huynh, đệ tử ngươi thật đặc biệt.”
Lão giả mặt đỏ cười to châm chọc.
Sắc mặt Mộ Vân Thạch trầm xuống.
Ông dặn dò La Thiên phải biểu hiện cho tốt, sao lại thành ra như vậy.
Chuyện này liên quan đến tư cách bàng thính Thái Nguyên Tông, chẳng lẽ cứ như vậy mà thất bại ư?
...
Diễn Võ Trường ồn ào, tất cả đều muốn thảo phạt xua đuổi La Thiên.
“Đám người ngu xuẩn, ta còn chưa nói xong, câm miệng hết đi!”
La Thiên lạnh lùng hét lớn.
Thanh âm như sấm rền khiến đám người khí huyết sôi trào, hiện trường lập tức an tĩnh.
“Làm sao? Ngươi định tiếp tục nhục mạ ta sao?” Nam tử mũ trắng cười lạnh.
“Đồ ngu xuẩn nhà ngươi nghe cho kĩ đây!”
“Võ kỹ mà ngươi tu luyện tên là Hắc Vân Cước, phẩm giai tạm được, là Thiên cấp hạ phẩm, nhưng ngươi thiên tư ngu dốt, tiến độ tu luyện chậm chạp, không hề thuần thục!”
“Đặc biệt là thức thứ 3 Hắc Vân Phong Thiên, thức thứ 4 Tất Hắc Tế Nhật, thức thứ 6 Hắc Long Áp Thành quá mức đơn giản, không có thần vận.”
La Thiên lộ ra tư thái cao nhân võ đạo mà răn dạy.
Nam tử mũ trắng đã chuẩn bị để phản bác nhưng hắn ta đột nhiên cảm thấy lời La Thiên nói rất có đạo lý.
“Không đúng, sao tiểu tử nhà ngươi hiểu rõ Hắc Vân Cước như thế?”
Nam tử mũ trắng hét lớn.
Đây là võ kỹ Mộ gia, nghiêm cấm truyền ra ngoài.
Vậy mà La Thiên lại có thể nói ra chiêu thức cụ thể.
“Câm miệng, đừng ngắt lời ta!”
La Thiên quát xong lại nói tiếp: “Ngươi chuyển chiêu thức rất lung tung, hỗn loạn, hiệu quả quá thấp!”
“Ngươi tu luyện công pháp Thiên Hàn Lục không hợp với cước pháp võ kỹ, ngươi ngu ngốc đến mức không biết chọn công pháp sao?”
“Gân mạch háng ngươi mỗi đầu tháng và cuối tháng đều đau nhức cương hàn, cước pháp võ kỹ chỉ có thể phát huy ra bảy thành thực lực, thế nhưng ngươi không thèm quan tâm, không sợ hai chân tàn phế sao?”
Nam tử mũ trắng sửng sốt.
Khi La Thiên nói ra chứng bệnh ở chân của hắn ta, nam tử mũ trắng đã hoàn toàn choáng váng.
Hắn ta chỉ từng nói chuyện này cho vài tên y sư, trong đám thiên tài cùng thế hệ không có ai biết được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận