Vạn Cổ Chi Vương

Chương 332: 《 Loạn Tâm Thuật 》

Chương 332:《 Loạn Tâm Thuật 》
Trình Vạn Lý âm thầm cảnh báo chính mình, y khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển công pháp làm chính mình tĩnh tâm.
“Trình huynh, ngươi làm gì vậy?”
La Thiên nghi hoặc.
Hình như Trình Vạn Lý không vui khi thấy mình, cũng không thèm để ý tới hắn mà là ngồi xuống đất tĩnh tọa.
“Chẳng lẽ Trình huynh đang gặp phải khảo nghiệm nào đó ư?”
La Thiên hồ nghi, đến gần Trình Vạn Lý, ngồi trên một tảng đá, lẳng lặng chờ đợi.
Trình Vạn Lý ngồi xếp bằng trên mặt đất, trong lòng thầm nghĩ: “Tất cả chỉ là giả, La Thiên này là giả, không thể nào hắn ở đây còn nhẹ nhàng hơn ta, ta là người đã tu luyện 《 Nguyên Hồn Quyết 》- công pháp thượng cổ vô cùng cường đại huyền ảo!”
Y vận chuyển công pháp, tâm thần bình lặng, ghen ghét, hoài nghi, bực bội và các cảm xúc khác trong lòng dần dần tiêu tán.
“Biến mất đi!”
Trình Vạn Lý mở mắt.
Nhưng y lại thấy La Thiên ngồi trước mặt mình, cười nhạt nhìn chằm chằm mình.
Trình Vạn Lý cảm thấy nụ cười của La Thiên chẳng khác gì đang coi thường mình, giống như đang nói: “Ngươi không thắng được ta đâu!”
“Tại sao lại như vậy?”
Trình Vạn Lý kinh ngạc.
Tinh thần ý chí đã được tu luyện công pháp linh hồn của y sao có thể không phá được ảo cảnh này?
“Hừ, ảo cảnh lần này không dễ phá chút nào!”
Trình Vạn Lý hừ lạnh một tiếng, sau đó lại nhắm mắt.
“Trình huynh, ta là thật, không phải ảo giác của ngươi, cũng không phải do ảo cảnh đắp nặn ra.”
La Thiên quan sát một lát, cuối cùng cũng hiểu nguyên do, hắn cảm thấy chuyện này quá buồn cười.
Vì sao Trình Vạn Lý lại cho rằng mình là ảo cảnh khảo nghiệm? Chẳng lẽ mình là nhược điểm trong lòng Trình Vạn Lý ư?
Trình Vạn Lý vẫn không nhúc nhích, vững như bàn thạch.
Y nhắm chặt mắt, trong lòng tràn đầy khinh thường: “Ảo cảnh thấp kém mà muốn lừa ta ư? Không có cửa đâu!”
La Thiên thấy thái độ Trình Vạn Lý như thế thì biết mình có nói gì cũng vô dụng.
La Thiên bất lực, rõ ràng hắn là tồn tại chân thật, sao Trình Vạn Lý lại khăng khăng nghĩ hắn là giả.
Phải làm thế nào mới chứng minh được đây?
La Thiên suy nghĩ hồi lâu mà không nghĩ ra cách gì, vì thế hắn nói: “Trình Vạn Lý, ngươi là đồ ngốc!”
“Ngươi...”
Trán Trình Vạn Lý nổi gân xanh, hàm răng cắn chặt.
“Ảo cảnh quá lợi hại, còn biết chọc giận người ta, ngươi cho rằng ta sẽ bị chọc giận ư? Ngươi quá coi thường bản công tử rồi!”
Trình Vạn Lý hít sâu một hơi, cưỡng ép chính mình bình tĩnh lại.
Ầm!
Ngay sau đó y bị trúng một cái tát vào ót, ngã đập mặt xuống đất, mặt xám mày tro.
“Trình Vạn Lý, khả năng của ngươi chỉ có vậy thì về sớm đi, có phải người thật hay cũng không nhận ra, cẩn thận bị tâm ma xâm lấn, tẩu hỏa nhập ma đấy!”
La Thiên hết cách, chỉ có thể động thủ.
“Cái gì?”
Trình Vạn Lý bò dậy.
Cái tát của La Thiên nằm ngoài dự kiến của Trình Vạn Lý, đau đớn khi ngã xuống đất vô cùng chân thật, không giống giả.
“Thật ư?”
Trình Vạn Lý hồ nghi nhìn chằm chằm La Thiên.
Lát sau, Trình Vạn Lý cúi mặt xuống đất, mặt đỏ tai hồng, ngượng ngùng không dám đối diện với La Thiên.
Y đã nhận ra La Thiên trước mắt này là thật.
Nghĩ đến ngôn hành cử chỉ vừa rồi của mình, Trình Vạn Lý hận không thể tìm cái lỗ để chui vào.
Y thề, từ khi sinh ra đến bây giờ, y chưa bao giờ mất mặt như vậy.
“Ha hả, La Thiên, ngươi dám đánh ta! Ban nãy ta chỉ giả vờ để mê hoặc ngươi, để xem ngươi có phân biệt được ảo cảnh và chân thật hay không thôi, ngươi biểu hiện cũng tạm được.”
Trình Vạn Lý xấu hổ cười, còn nói bừa coi như lời giải thích.
“...”
Bỗng nhiên La Thiên rất muốn tát gia hỏa này một cái.
Hắn biết Trình Vạn Lý coi trọng mặt mũi, vậy nên cuối cùng không thèm so đo với y nữa.
“La huynh, chúng ta cùng đi dạo đi, như vậy sẽ dễ kích phát khảo nghiệm hơn, cũng nhanh có được thành tích cuối cùng hơn!”
Trình Vạn Lý cười nói.
“Lát nữa nếu ngươi gặp phải tình huống không thể ứng phó thì hãy ra ngoài, đừng cậy mạnh!”
La Thiên khuyên bảo.
Biểu hiện vừa rồi của Trình Vạn Lý khiến hắn dở khóc dở cười, thật sự không dám khen tặng.
“Ngươi đừng coi khinh ta...”
Trình Vạn Lý xụ mặt nói.
Y tự tin rằng thành tích trong Tâm Ma Động Thiên của mình nhất định có thể vượt qua La Thiên!
Vừa rồi chỉ là tình huống ngoài ý muốn mà thôi.
Đang đi, Trình Vạn Lý bỗng nhiên ngừng lại, hai mắt không có tiêu điểm, lộ vẻ mất bình tĩnh, thậm chí ẩn chứa sự tức giận.
“Hả. Gặp khảo nghiệm nhanh như vậy ư?”
Có vẻ Trình Vạn Lý đã bị ảo cảnh ảnh hưởng, sợ là sẽ bị vây khốn trong chốc lát.
Đúng lúc này, hình ảnh trước mắt La Thiên biến đổi, một đám người vọt ra!
“La Thiên, cuối cùng cũng tìm được ngươi!”
“Hôm nay ngươi có chạy đằng trời!”
Ba thanh niên uy nghiêm quý khí dẫn đầu chính là ba vị hoàng tử Thương Vân Quốc.
Sau lưng 3 người là vương bài kỵ binh của Thương Vân Quốc, quân số lên đến 500 - 600!
Lúc nhìn thấy ba vị hoàng tử này, La Thiên lập tức lộ ra sát khí.
Một nửa hoàng thất Thương Vân Quốc nợ La Thiên một mạng.
Bọn họ vô tình máu lạnh, vong ân phụ nghĩa, bày ra thế thiên la địa võng để bắt giữ La Thiên.
La Thiên chưa bao giờ quên đi mối thù này!
Nhưng La Thiên vẫn nhanh chóng trấn tĩnh lại, hai mắt nhắm lại rồi mở ra: “Giả!”
Vậy mà lần này cảnh tượng trước mắt hắn vẫn không tiêu tán.
“Ha hả, La Thiên, chết đến nơi rồi mà ngươi còn hồ ngôn loạn ngữ cái gì?”
Thất hoàng tử Lý Diệu cười lạnh.
“Sao lại thế này?”
La Thiên nhăn mày.
Chẳng lẽ Thương Vân Quốc dùng quan hệ để đến Vân Tiêu Tông giết hắn ư?
Không có khả năng!
“Thú vị rồi đây!”
La Thiên khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển 《 Thiên Mệnh Tạo Hóa Quyết 》.
Cách đó không xa, Lý Chí Vân trốn dưới tàng cây.
“La Thiên, trong khảo nghiệm Tâm Ma Động Thiên bị《 Loạn Tâm Thuật 》 quấy nhiễu, ngươi có thể giữ được tỉnh táo nữa ư?”
Lý Chí Vân cười lạnh.
Từ lần trước thua mất 6000 Linh Nguyên Tệ, gã đã ghi hận La Thiên.
Mười ngày trước, Ứng Phi Hàng tìm đến gã, cho gã cơ hội báo thù.
Ban đầu Lý Chí Vân cự tuyệt, nhưng Ứng Phi Hàng bảo đảm tam trưởng lão sẽ chống lưng, Lý Chí Vân sẽ không xảy ra việc gì.
“Hắc hắc!”
Lý Chí Vân tràn đầy sát ý nhìn chằm chằm La Thiên, trong lòng vui mừng.
Bị 《 Loạn Tâm Thuật 》 quấy nhiễu, khảo nghiệm ảo cảnh của La Thiên khó khăn gấp bội, đủ để lưu lại khúc mắc nghiêm trọng, thậm chí là tẩu hỏa nhập ma!
Bạn cần đăng nhập để bình luận