Vạn Cổ Chi Vương

Chương 712: Tư Cách Làm Sư Tôn

Chương 712: Tư Cách Làm Sư Tôn
Trên một ngọn núi đá cách đó không xa, Lữ quản sự thân hình gầy gò, làn da khô vàng, đôi mắt sâu thẳm vẩn đục nhìn phương xa.
Lão nghe nói lần luận võ này sẽ có tân đệ tử chủ phong tới dự, vậy nên lão tới đây để quan sát La Thiên.
Nhưng trận chiến vừa rồi đã khiến lão hoảng sợ!
“Kiếm ý! Kiếm ý chân chính!”
Lữ quản sự vẫn luôn suy nghĩ biện pháp để xử lý La Thiên.
Hiện giờ, lão trở nên nóng nảy sốt ruột!
Nếu không thể mau chóng diệt trừ La Thiên thì e rằng sau này không còn cơ hội nữa!
“Nhất định phải giết hắn! Nếu không, để người này trưởng thành thì thế lực Nhân tộc tương lai sẽ có thêm một siêu cấp đại năng!”
“Hơn nữa, Hải Ma Cung đã gia tăng mức treo thưởng cho La Thiên. Rốt cuộc người này đang cất giấu bí mật gì?”
...
Khụ khụ!
Trên đài luận võ, Đồ Giai phun ra mấy ngụm máu, nhìn chằm chằm miệng vết thương trên ngực mình rồi lại nhìn La Thiên, trong mắt tràn đầy vẻ chấn động mờ mịt.
Gã cứ tưởng rằng thắng lợi đã nắm chắc trong tay mình, vậy mà kết quả lại là mình thua, đến giờ gã vẫn chưa bình tĩnh lại nổi.
Trong đôi mắt lạnh lẽo của Đồ Cốt toát ra vẻ kích động và tức giận nhưng nhanh chóng thu liễm.
“Đồ Cốt, ngươi bị thương thế nào?”
Một trưởng lão Tuyệt Ảnh Đảo quan tâm hỏi.
Biểu hiện lần này của Đồ Cốt nằm ngoài dự đoán, các vị cao tầng đều rất coi trọng gã.
“La Thiên, sao ngươi ra tay nặng như thế?”
Nhan Ngọc Phong bỗng nhiên mở miệng quát lớn.
“Hả?”
La Thiên có chút buồn bực.
Dù hắn ra tay nặng thì cũng là khiến đệ tử tông môn khác bị thương, vị trưởng lão mặt chữ điền này có cần răn dạy mình như vậy không?
“Nhan trưởng lão, luận võ bị thương là chuyện khó tránh khỏi, chỉ cần thương thế không quá nặng là được.”
Một nữ trưởng lão Thái Nguyên Tông nói.
La Thiên hiểu ra.
“Kẻ thù của sư tôn tên là Nhan Ngọc Phong. Chẳng lẽ chính là người này?”
La Thiên vốn nghĩ rằng kẻ thù của sư tôn không biết mình vào Thái Nguyên Tông thì hắn có thể an ổn một thời gian. Không ngờ Nhan Ngọc Phong cũng có mặt trong đại hội luận võ này.
Lần này La Thiên đã chủ động bại lộ, còn khiến Nhan Ngọc Phong cảnh giác với hắn.
“Nhưng trận chiến này cũng khiến các vị cao tầng khác chú ý đến mình... Có được có mất.”
Hắn bình tĩnh trở lại.
La Thiên đi xuống đài.
“Sư phó, ngươi thật lợi hại!”
Trong đám người Huyền Sương Môn, Nghiêm Tiểu Hạ nhảy nhót hô to.
La Thiên lộ vẻ cổ quái.
Hắn vẫn chưa đáp ứng nhận Nghiêm Tiểu Hạ làm đồ đệ đâu, sao lại gọi sư phó thuận miệng như vậy.
La Thiên phất phất tay, sau đó trở về đội ngũ Thái Nguyên Tông.
Bỗng nhiên, Hồ trưởng lão Huyền Sương Môn quát: “Tiểu Hạ! Hắn... Hắn là sư tôn của ngươi ư?”
Hồ trưởng lão trừng to mắt.
Ông không hề nghĩ rằng sư tôn của Nghiêm Tiểu Hạ là một người trẻ tuổi như thế!
Đám cao tầng Tuyệt Ảnh Đảo, Tử Hà Cung, Thái Nguyên Tông cũng sửng sốt.
Vị sư tôn thần bí của Nghiêm Tiểu Hạ là La Thiên ư?
Hôm nay, tên đệ tử bàng thính Địa Nguyên Cảnh tứ trọng đỉnh này đã khiến tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc!
“Tiểu Hạ, sao ngươi có thể bái sư lung tung như thế?”
Hồ trưởng lão buồn bực răn dạy.
La Thiên có thiên tư kinh người, thiên phú kiếm đạo mạnh mẽ, thực lực cũng không tệ nhưng như vậy là chưa đủ điều kiện để làm sư tôn!
Sư tôn có trách nhiệm dạy dỗ đệ tử.
La Thiên còn trẻ như thế, tu vi chỉ là Địa Nguyên Cảnh trung giai, sao có thể dạy dỗ được gì cho Nghiêm Tiểu Hạ?
Huống hồ, với tốc độ tu luyện kinh người của Nghiêm Tiểu Hạ, không chừng mấy năm nói nàng sẽ vượt qua La Thiên, đến lúc đó La Thiên còn dạy dỗ nàng thế nào được nữa?
“Chọn sư phó thì nhất định phải chọn võ giả đức cao vọng trọng, có nhiều kinh nghiệm, thông minh bác học!”
Hồ trưởng lão nói tiếp, ông muốn Nghiêm Tiểu Hạ bái sư tôn khác.
Lúc này, Nhan Ngọc Phong uy nghiêm mở miệng: “La Thiên, ngươi quá vô trách nhiệm, hiện tại ngươi nên nỗ lực vươn lên, dốc lòng tu hành mới đúng, sao lại đi làm sư tôn cho người khác? Hơn nữa ngươi thì dạy được gì cho người ta.”
“Nghiêm Tiểu Hạ thiên phú tuyệt đỉnh mà bị ngươi làm trễ nải tiền đồ thì có khả năng sẽ bị phế đi.”
Nhan Ngọc Phong nghiêm khắc răn dạy La Thiên.
Đám cao tầng Thái Nguyên Tông cũng cảm thấy La Thiên nhận Nghiêm Tiểu Hạ làm đồ đệ không ổn lắm.
Nhưng đây là chuyện của người khác, hơn nữa biểu hiện vừa rồi của La Thiên cũng rất kinh diễm, bọn họ vẫn đang vui mừng nên không nói gì.
“Là tự ta muốn bái sư!”
Nghiêm Tiểu Hạ nói với Nhan Ngọc Phong, biện giải cho La Thiên.
“Trách nhiệm của sư phó là dẫn đường cho đệ tử đi lên con đường chính xác. La Thiên còn nhỏ, lịch duyệt chưa nhiều, có lẽ vài thập niên sau hắn sẽ có tư cách làm sư tôn, nhưng hiện tại thì không!”
Nhan Ngọc Phong lãnh đạm nói.
Sau khi biết được thân phận La Thiên, lão không thể yên lòng, muốn chèn ép La Thiên.
Ngoài ra, lão còn có thể mượn cơ hội này để thu thiên tài như Nghiêm Tiểu Hạ làm đệ tử.
“La Thiên, nếu ngươi muốn tốt vì Nghiêm Tiểu Hạ thì hãy khuyên nàng bái trưởng lão Thái Nguyên Tông làm sư đi.”
Nhan Ngọc Phong cười nhạt.
Lão là người đầu tiên đề nghị nhận Nghiêm Tiểu Hạ làm đồ đệ!
Mà La Thiên là đệ tử Thái Nguyên Tông, hắn phải nghe lệnh của lão!
Nhan Ngọc Phong muốn La Thiên dâng Nghiêm Tiểu Hạ cho mình!
Sắc mặt La Thiên trầm xuống.
Hắn không phản đối Nghiêm Tiểu Hạ bái sư võ giả Thiên cấp khác.
Nhưng Nhan Ngọc Phong quá cường thế, Nghiêm Tiểu Hạ mà muốn bái sư trưởng lão Thái Nguyên Tông thì rất có thể sẽ thành đồ đệ của Nhan Ngọc Phong!
Sao La Thiên có thể để Nghiêm Tiểu Hạ trở thành đệ tử của kẻ thù của sư tôn mình được.
Hơn nữa chưa chắc Nhan Ngọc Phong sẽ nghiêm túc dạy dỗ Nghiêm Tiểu Hạ.
“Nhan trưởng lão, đệ tử không cảm thấy mình không có tư cách làm sư tôn của nàng.”
La Thiên không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
Hắn sẽ không giao Nghiêm Tiểu Hạ cho Nhan Ngọc Phong!
Oanh!
Lời này vừa nói ra, bốn phía sôi trào!
Quá cuồng vọng!
Mọi người đều có suy nghĩ như vậy!
Cho dù La Thiên có thực lực cường đại, thiên phú kiếm đạo tuyệt đỉnh nhưng vẫn còn quá sớm để làm sư tôn người khác. Hơn nữa Nghiêm Tiểu Hạ là thiên tài có tiềm lực vô hạn!
La Thiên nói vậy không sợ sau này bị hiện thực vả mặt ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận