Vạn Cổ Chi Vương

Chương 78: Người còn mặt mũi lấy Yêu hạch sao?

- A! A! ...
Một đám lớn Yêu thú đột nhiên công kích, tăng thêm phi cầm trên bầu trời đánh lén nhanh như tia chớp. Vì vậy các Võ giả cùng các đệ tử Võ phủ trấn thủ thôn trang bị đánh cho không kịp trở tay.
Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên miên không dứt, số lượng người thương vong liên tục gia tăng.
Năm chi tiểu đội của Trục Nhật Thánh phủ, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút tổn thương.
Mà đội ngũ thảm nhất là tiểu đội của Lệ Hải.
Các đội ngũ khác, có đội trưởng Bạch ngân trấn giữ cho nên có thể tránh khỏi thương vong.
Nhưng người đội trưởng như Lệ Hải lại chạy đi tiểu, dẫn đến một gã đội viên chết thảm, hai gã đội viên bị thương.
Mà bên thoải mái nhất chính là đội ngũ của La Thiên.
La Thiên cảnh báo trước, làm các đội viên tiến vào trạng thái chiến đấu trước, vì thế mới có thể thành công ngăn cản vòng Thú triều trùng kích thứ nhất, cũng là gian nan nhất này.
Các đội ngũ khác, ban ngày ra tay tranh đoạt Yêu thú cho nên lúc này tâm thần đã mệt nhọc.
Mà đội ngũ của La Thiên, ban ngày lại giành thời gian tích súc, hiện tại giờ tinh thần và thể lực tràn trề.
Phốc phốc sưu!
Lấy La Thiên làm mũi nhọn, tiểu đội năm người của hắn săn giết từng đầu Yêu thú một.
Trường kiếm trong tay La Thiên điểm ra từng đạo kiếm ảnh như tinh mang, mỗi một đạo tinh mang nở rộ thì sẽ có Yêu thú nhất tinh cấp thấp trực tiếp bị giết chết.
Vòng Thú triều này, số lượng Yêu thú nhất tinh trung giai gia tăng trên diện rộng.
Cũng may, tu vi của mấy tên đội viên trong đội của La Thiên đều chừng Khai mạch ngũ lục trọng, thực lực cũng không kém.
Sau khi vượt qua vòng Thú triều trùng kích thứ nhất.
Đội ngũ La Thiên lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Trong thời gian uống cạn nửa chung trà.
Xác chết của Yêu thú bên cạnh đội ngũ hắn đã có thể xếp thành một ngọn núi nhỏ.
Rống!
Một con báo lớn màu tím cao vài thước, toàn thân có ánh sáng màu tím lập lòe mang theo một cơn bão cát u ám nhào tới đây.
- Yêu thú cao giai!
Các Võ giả ở gần đó nhao nhao né tránh.
Phốc xuy!
Con báo lớn màu tím kia nhanh như mũi tên, vừa bay một cái đã bắn thẳng tới chỗ của ba bốn tên Võ giả, toàn bộ bọn họ đều bị xé thủng lồng ngực, tử vong tại chỗ.
- Để cho ta tới.
La Thiên đứng ra, bởi vì con báo màu tím này vừa vặn đánh tới đội ngũ của hắn.
- La huynh (đội trưởng) cẩn thận!
Trên mặt của Trần Hạo Phi và vài tên đệ tử đều hiện lên vẻ lo lắng.
Nhìn tốc độ và công kích của con báo, chiến lực của nó đã gần đạt tới Khai mạch bát trọng, học viên Bạch Ngân thiếu chút nữa cũng không phải là đối thủ của nó.
Vù vù sưu!
La Thiên thi triển Vân Du bộ, người giống như một cái lông, nhanh như sét đánh, lại phóng khoáng khoan thai.
Trong nháy mắt, hắn và con báo màu tím kia đã liên tục giao phong hai lần, trường kiếm và móng vuốt sắc bén va chạm, một mảnh tia lửa bắn ra.
- Đội trưởng thật mạnh!
- Dùng tu vi lục trọng chính diện chém giết với Yêu thú cao giai mà lại không rơi vào thế hạ phong một chút nào.
Vài tên đội viên sợ hãi than thở.
Phải biết rằng, Yêu thú loại báo có lực bộc phát rất mạnh, tốc độ nhanh nhạy cũng là sở trường của nó.
Sau mấy lần quần nhau.
Phốc xuy!
Trường kiếm trong tay La Thiên chém ra một đạo kiếm quang rét lạnh như là một đóa tinh mang nở rộ, để lại trên phần bụng của con báo lớn một miệng vết thương sâu mấy tấc, máu tươi tuôn ra.
- Lực bộc phát và tốc độ đều rất mạnh, nhưng lực phòng ngự lại rất bình thường.
La Thiên âm thầm nói.
Huống chi, một kiếm này của hắn đã chém trúng chỗ yếu ớt nhất của nó.
Mấy hơi thở sau.
La Thiên dùng một kiếm đâm thủng đầu của con báo này, thành công chém giết được nó.
- Chúc mừng đội trưởng đã đánh chết Yêu thú nhất tinh cao giai.
Mấy tên đội viên nhao nhao chúc mừng, trên mặt hiện lên vẻ thích thú và ngưỡng mộ.
Đánh chết Yêu thú nhất tinh cấp thấp đã nhận được năm điểm cống hiến.
Đánh chết nhất tinh trung giai, nhiều nhất cũng được hai mươi điểm cống hiến.
Đánh chết nhất tinh cao giai, nhỏ thì tám mươi điểm cống hiến, nhiều thì một trăm mấy mươi điểm.
La Thiên nở một nụ cười, vung kiếm lấy ra Yêu hạch trong cơ thể của con báo này, dùng làm chứng cứ mình đã đánh chết nó.
Tác dụng của yêu hạch Yêu thú nhất tinh đối với Võ giả Khai mạch không nhiều lắm, bên trong đó lại ẩn chứa Yêu sát chi lực, nếu như hấp thu thì thứ này sẽ ăn mòn căn cơ của Võ giả.
Yêu hạch này lại có thể dùng để luyện đan, thế nhưng lại cần phương thức tinh luyện rất là phức tạp.
- Nếu có thể đánh chết được mấy đầu Yêu thú cao giai thì cũng không tệ.
La Thiên vẫn chưa thỏa mãn.
Vòng Yêu thú trùng kích lần này cũng chỉ có một hai chục đầu Yêu thú nhất tinh cao giai, trong thôn trang lại có Võ giả và các cao thủ Khai mạch thất trọng trở lên của các đại Võ phủ đóng giữ cho nên cũng không thành vấn đề.
Ồ!
Ánh mắt của La Thiên xoay chuyển, hắn phát hiện ra tiểu đội của Lệ Hải bên cạnh đang chém giết với một đầu Yêu thú cao giai.
Đó là một đầu phi cầm màu đỏ, khi cánh giương ra rộng chừng bảy tám thước.
Vù vù!
Đầu phi cầm đỏ thẫm này vung vẩy cánh, phát ra từng cơn gió, khu vực bị quét trúng tức thì cháy đen.
Ở gần đó có mấy cỗ thi thể đã bị đốt thành than cốc.
- Thế công của đầu phi cầm này quá mạnh mẽ!
Tiểu đội của Lệ Hải chỉ còn lại ba gã đệ tử, đều là Khai Mạch lục trọng, thậm chí còn là đỉnh phong, thế nhưng lại chỉ có thể miễn cưỡng quần nhau ở bên cạnh mà thôi.
- Tất cả cố gắng lên cho ta!
Sắc mặt Lệ Hải đỏ lên, hai tay đánh ra từng đạo chưởng ấn tối tăm, va chạm với những cơn gió nóng bỏng của đầu phi cầm màu đỏ kia.
Đầu phi cầm màu đỏ này tương đương với Võ giả nhân loại Khai mạch bát trọng.
Lệ Hải dẫn theo ba tên đệ tử tu vi Khai Mạch lục trọng, khó khăn lắm mới có thể chiến một trận với phi cầm, mà còn rất là hung hiểm.
- Chết đi cho ta!
Lệ Hải tìm một cơ hội, trong tay áo hắn bắn ra một đạo hàn mang tối tăm.
Linh thức của La Thiên lập tức bắt được thứ này, đó là một cái độc châm, dài nửa xích, do một loại cơ quan ở trong tay áo đối phương phóng ra.
Sưu!
Đạo hàn mang tối tăm này nhanh như mũi tên nhọn, đâm vào cánh của phi cầm.
Phi cầm màu đỏ thẫm kêu lên một tiếng, cái cánh bị độc châm bắn trúng lập tức cứng ngắc, cảm giác đau đớn kịch liệt truyền tới.
Vù vù Sưu~ Sưu~!
Nó chỉ có thể miễn cưỡng phi hành ở trên tầng trời thấp, bỏ chạy sang một bên khác.
- Hừ! Phi độc châm của ta chỉ có thể phóng ra ba cái, làm sao có thể để cho ngươi chạy được chứ?
Lệ Hải nhe răng cười một tiếng.
Vật này là thứ mà hắn đã phải trả một cái giá lớn để làm ra, ngoại trừ ứng phó với Thú triều ra, phần nhiều hơn là muốn đối phó với La Thiên.
Lệ Hải cũng không biết.
Một loạt động tác vừa rồi của hắn, bao gồm cả Phi độc châm trong tay áo hắn đều nằm dưới sự khống chế của Linh thức La Thiên.
Ngay khi ba người Lệ Hải đang đuổi giết phi cầm thì một đạo thanh âm vang lên.
- Lệ học trưởng! Các ngươi đều bị thương rồi, để ta tới chia sẻ gánh nặng cho ngươi một chút...
Một đạo tiếng cười quen thuộc truyền đến.
Hả?
Lệ Hải sững sờ, phát hiện ra đạo thanh âm này đến từ phía trên đỉnh đầu của hắn.
Vù vù!
Chỉ thấy một thiếu niên tuấn tú mặc áo bào màu trắng đang mượn lực từ một kiến trúc gần đó, người nhẹ nhàng như lông vũ bay cao tới hai ba mươi thước, ngang với mười tầng lầu.
- Cao quá! Là La Thiên!
Đệ tử trong tiểu đội của Lệ Hải, chấn động.
- Không tốt! Tiểu tử này muốn tranh đoạt yêu thú của chúng ta...
Lệ Hải biến sắc, mắt thấy La Thiên bay đến trên đỉnh đầu của phi cầm đỏ thẫm kia.
Thân pháp bình thường tuyệt đối không có được năng lực này.
Đây chính là một trong các ưu điểm của Vân Du bộ, sở trường bay vọt và mượn lực.
- Truy Tinh Cản Nguyệt!
Trường kiếm trong tay La Thiên nhanh chóng đâm ra một đóa kiếm quang sáng rọi, trong nháy mắt đã đuổi theo đầu phi cầm ở trước mắt.
Phốc sưu sưu!
Trong hư không, ba đạo kiếm quang sáng chói nở rộ, theo thứ tự nhanh chóng tiến về phía trước, uy lực liên tục được kéo lên.
Đầu phi cầm đỏ thẫm kia bị thương, cho nên trực tiếp bị một đạo kiếm quang đâm xuyên qua tim.
Ngay sau đó, đạo kiếm quang thứ hai, kiếm quang thứ ba như tinh mang bộc phát, đâm thủng ngực của phi cầm, lại bổ đôi nó ra.
- Lấy!
Linh thức của La Thiên tìm đúng vị trí, dùng tốc độ cực nhanh sử dụng kiếm lấy ra Yêu Hạch trong cơ thể của phi cầm.
Động tác này rất nhanh, người phía dưới không nhìn thấy rõ.
Nếu không có được Linh thức, coi như là Khai mạch cửu trọng thì cũng không có khả năng làm được tất cả những chuyện này ở trên không trung.
- La Thiên! Không ngờ ngươi lại đoạt yêu thú của ta!
Lệ Hải thở hổn hển, trên mặt tràn ngập vẻ dữ tợn và phẫn nộ.
Vì đối phó với đầu Yêu thú có thể so với bát trọng này, bọn hắn đã kịch đấu một hồi lâu, mọi người đều bị thương.
Ngay cả lá bài tẩy của hắn cũng bị tiêu hao một lần.
- Lệ học trưởng, La Thiên bay cao như vậy, một khi rơi xuống dù không chết thì cũng sẽ còn nửa cái mạg.
Bên cạnh hắn, một gã đệ tử cười nói.
- Đúng thế.
Lệ Hải khôi phục lại vẻ tỉnh táo, khóe miệng nhếch lên, nở một nụ cười lạnh lẽo.
Từ độ cao tương đương với mười tầng lầu nhảy xuống, dù ngươi có mượn lực như thế nào đi nữa, không chết thì cũng sẽ bị trọng thương, tàn phế.
Đợi đến lúc đó, để xem ta sẽ chỉnh ngươi thế nào.
Vù vù Xoạt!
La Thiên đứng ở trên người phi cầm, thân thể phi cầm nhanh chóng rơi xuống, dưới tình huống trọng lực tăng nhanh cho nên càng lúc càng rơi nhanhhơn.
Khi rơi xuống chỉ còn chừng mười thước.
Xoạt!
La Thiên hung hăng giẫm mạnh lên trên thi thể của phi cầm, người giống như một cái lông vũ, nhẹ nhàng nhảy lên trên tường của một kiến trúc gần đó.
Một chân giẫm mạnh lên trên vách tường, giảm bớt lực, lại mượn lực.
Sưu sưu sưu!
Cuối cùng hắn vòng qua vòng lại mấy lần ở trên không trung rồi mới phóng khoáng, khoan thai đáp xuống mặt đất, lông tóc không bị tổn thương một chút nào.
Cảnh này làm cho mấy người Lệ Hải sững sờ.
- Nhanh đi tìm thi thể.
Mấy người Lệ Hải vội vã chạy đến bên cạnh thi thể của đầu phi cầm kia.
Kết quả ba người biến sắc, bởi vì bọn họ phát hiện ra Yêu Hạch trong cơ thể phi cầm đã bị lấy đi.
Nhất định đã bị La Thiên lấy đi rồi!
Thế nhưng mà, vừa rồi La Thiên đang ở trên không trung, làm sao có thể nhanh chóng và chuẩn xác lấy đi Yêu Hạch như vậy cơ chứ?
Yêu Hạch này là chứng cứ để đổi chiến công a.
- La Thiên! Giao Yêu Hạch ra đây.
Sắc mặt Lệ Hải xanh mét, miệng khẽ gầm nhẹ một tiếng.
- Đại điểu là do ta giết được, đây là sự thực!
La Thiên cười nhạt một tiếng.
- Huống hồ, La mỗ có ý tốt xuất thủ muốn cứu viện, chia sẻ áp lực giúp các ngươi, ngươi còn có mặt mũi nào đòi Yêu Hạch chứ?
La Thiên cố ý nói to, ra vẻ chính khí lẫm liệt.
Lời vừa nói ra, không ít Võ giả ở gần đó nhao nhao nhìn tới đây.
- Không sai, quả thực là La Thiên đã chém giết đầu phi cầm kia.
Một ít người chứng kiến chuyện này khẽ nghị luận. Có chút Võ giả không biết cũng mở miệng làm chứng.
Vừa rồi La Thiên bay cao như vậy để chém giết phi cầm, động tác này quá rõ ràng.
Cho nên hắn mới có được một đám nhân chứng ở hiện trường.
Về phần Lệ Hải, hắn sử dụng Phi độc châm, đây là thủ đoạn rất thâm độc, lại không để lộ ra bên ngoài, hắn cũng không muốn để cho người ta nhìn thấy cho nên mới đuối lý.
- A... Tức chết ta...
Lệ Hải tức giận đến mức thiếu chút nữa đã phun ra máu, lửa giận tuôn ra.
Đặc biệt là câu ngươi còn có mặt mũi nào lấy Yêu hạch của La Thiên, câu này đã làm cho hắn sắp tức nổ phổi tới nơi.
Trên thế gian này, không ngờ lại có người vô liêm sỉ như thế.
Hắn vất vả khổ cực đả thương phi cầm, lại phải trả một cái giá lớn, cuối cùng lại bị La Thiên cướp đi thành quả chiến đầu. Đồng thời còn phải chịu tiếng xấu là người vong ân phụ nghĩa.
Thứ La Thiên dùng chính là dương mưu.
Quang minh chính đại đoạt Yêu thú, còn làm cho Lệ Hải phải nuốt lửa giận vào trong bụng.
Về phần tìm La Thiên đoạt Yêu Hạch?
Lệ Hải tự nghĩ bản thân không có phần thắng, huống chi hắn đã chiến đấu một phen, bản thân tiêu hao không nhỏ, thân thể đã chịu một chút tổn thương.
- Không tồi, Yêu Hạch của đầu phi cầm này, ít nhất cũng đổi được hơn một trăm điểm cống hiến.
Vẻ mặt La Thiên có chút hài lòng.
- Đáng hận! La Thiên, ngươi cứ chờ đó cho ta... Kế hoạch lần này của chúng ta, ngươi có chắp cánh cũng khó mà thoát được!
Trong mắt Lệ Hải hiện lên sát cơ, lại có chút oán độc.
Vừa dứt lời.
Vù vù sưu ——
Ở phía chân trời phương xa tức thì có mây đen giăng đầy, có một lượng lớn điểm đen xuất hiện.
La Thiên tập trung nhìn vào, sắc mặt đại biến.
Vèo! Vèo! Vèo!
Chỉ thấy có một lượng lớn đại lượng đang truy kích về phía thôn trang, trong lúc nhất thời có đủ loại âm thanh bén nhọn chói tai, vang vọng trong vòng phạm vi vài dặm.
- Có chuyện gì xảy ra?
- Vì sao Thú triều năm nay lại toàn là phi cầm vậy chứ?
Mấy vị chủ sự trấn thủ thôn trang biến sắc, thầm nói.
Điểm đáng sợ hơn chính là, ở trong rất nhiều phi cầm còn có một đầu Thanh Vũ Yêu cầm to lớn, cánh giương dài hơn mười thước, toả ra uy áp mênh mông khổng lồ.
- Yêu thú Nhị tinh! Yêu thú Linh cấp!
Toàn bộ thôn trang kéo vang hồi chuông cảnh báo, toàn bộ khu vực rơi vào trong kinh hoảng.
Không có người nào chú ý tới một việc.
- Ấy da... Ai tới cứu ta...
Ở trước Thú triều phi cầm có một con quạ đen toàn thân cháy đen chật vật không chịu nổi, miệng phát ra tiếng kêu kì quái, bị các phi cầm ở gần đó công kích đuổi giết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận