Vạn Cổ Chi Vương

Chương 985: Khiêu Chiến Hạng Tám

Chương 985: Khiêu Chiến Hạng Tám
Vị trí thứ tám là một nam đệ tử môi dày, đồng thời còn là môn sinh Lưu Lục đắc ý.
Không ít người suy đoán, La Thiên để Tử Tinh khiêu chiến người thứ tám thuần túy là vì ân oán cá nhân với Lưu đạo sư.
Đây là hành động cảm tính!
Vì thế cần trả giá thật nhiều, lại còn là học sinh của hắn gánh!
Không ít người cảm thấy bất công thay Tử Tinh, thậm chí có người khuyên nàng từ chối đề nghị của La Thiên.
"Ha ha ha, thật can đảm, dám chủ động khiêu chiến học sinh của ta."
Lưu Lục không khỏi cười to.
La Thiên lựa chọn quá không sáng suốt, trận luận võ này nếu như diễn ra, mình tuyệt đối sẽ thắng lợi.
"Xem ra La Thiên thắng nhiều mà kiêu căng, cho rằng có mình chỉ đạo sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì."
"Lão phu ngược muốn nhìn thử, tí nữa học sinh La Thiên thua, hắn sẽ có vẻ mặt như thế nào."
Vài Đạo sư phụ họa.
Trong lòng Bành Ngọc Ông cảm thấy kỳ lạ nhưng cũng không quá quan tâm.
Bất luận như thế nào, xếp hạng cuối cùng nhất định là học sinh của ông có biểu hiện xuất sắc nhất.
"Được, ta khiêu chiến hạng tám."
Tử Tinh lên đài.
Đối với quyết định của nàng, không ít người lắc đầu thở dài.
Thậm chí còn có người cố ý bịa đặt nói Đạo sư La Thiên bình thường nghiêm khắc hà khắc, học sinh không dám phản đối quyết định của hắn, nếu không sẽ bị răn dạy trách phạt.
Tử Tinh biết rõ dù phải thua không thể nghi ngờ cũng không dám từ chối.
"Vừa vặn, ta cũng có thể thay Lưu lão sư giáo huấn học sinh của Đạo sư La Thiên."
Thanh niên môi dày xếp thứ tám đi lên đài luận võ, khóe miệng nhếch lên nét khinh miệt.
"Bắt đầu!"
Trọng tài vừa mới nói xong, Tử Tinh lập tức chủ động tiến công.
Vù vù!
Chưởng pháp có cương có nhu, giống như sóng biển mãnh liệt lại giống như núi lớn nặng trịch, cho người ta một cảm giác mượt mà như ý.
Tử Tinh vừa ra tay, Đạo sư ở đây có thể đoán được nàng đến cùng có bao nhiêu cân lượng.
Nàng không yếu như trong tưởng tượng.
Cảnh giới chưởng pháp rất cao, vô cùng thuần thục, uy lực mạnh vượt xa suy đoán của mọi người.
Thanh niên môi dày bởi vì khinh địch, mở màn đã lâm vào thế yếu, tỏ ra vô cùng bối rối.
"Thật không nghĩ tới, Tử Tinh sau khi trở về với võ đạo, trong thời gian ngắn đã có tiến bộ lớn như vậy."
"Như vậy xem ra, Tử Tinh không nhất định sẽ thua."
Bốn phía vang lên tiếng bàn luận, mọi người đang chăm chú xem cuộc chiến.
Thanh niên môi dày rất nhanh vãn hồi thất bại lúc đầu.
Nhưng hắn phát hiện mình rất khó áp chế Tử Tinh, hai bên ngươi tới ta lui không phân cao thấp.
Sắc mặt thanh niên môi dày ngưng trọng, có chút khó coi.
Hắn đã thất bại từ lúc bắt đầu sao, mãi không trên cơ được thế này?
Hắn là nửa bước Thiên Trì Cảnh, phải dễ dàng đánh bại Tử Tinh mới đúng!
Thanh niên môi dày lập tức nhớ lại.
Tử Tinh có La Thiên là Đạo sư!
Trước kia La Thiên đã thể hiện bản lĩnh cường đại, trước mỗi lần học sinh lên chiến đài đều được hắn chỉ đạo qua, đều có thể khắc chế đối thủ, nhẹ nhõm giành được thắng lợi.
Dưới sự chỉ đạo của La Thiên, đã xuất hiện nhiều trường hợp vượt cấp thủ thắng.
Cho nên Tử Tinh khó chơi như vậy cũng coi như bình thường.
Ở đây rất nhiều người xem cũng vô thức sinh ra ý nghĩ này.
Nhưng rất nhanh bọn họ lại ý thức được.
Trận chiến này, La Thiên vốn dĩ cũng không chỉ đạo Tử Tinh!
Nói cách khác, Tử Tinh dựa vào bản lãnh của mình chiến đấu với người thứ tám đến loại trình độ này!
"Chẳng lẽ Tử Tinh vốn là một kỳ tài võ đạo, trước kia bởi vì nguyên nhân đặc thù nên tu vi mới trì trệ không tiến."
"Thật lợi hại, không có Đạo sư chỉ điểm lại có thể làm được loại trình độ này!"
Ánh mắt của người xem bốn phía đều tập trung trên người Tử Tinh, từng tiếng thán phục vang lên.
Ngay cả học sinh của La Thiên cũng không nghĩ Tử Tinh lại mạnh như vậy, nguyên một đám ngây người mà xem.
Lạc Hạ Đình và Quan Hồng Phi cũng lau mắt mà nhìn.
"Quả nhiên nàng kế thừa trí nhớ Võ Vương..."
La Thiên thầm nghĩ trong lòng.
Kinh nghiệm Võ Vương vô cùng quý giá, coi như không hoàn chỉnh cũng đủ cho nhãn lực và kinh nghiệm của Tử Tinh tăng lên rất nhiều.
Nếu không sử dụng Thiên Thư, phương diện này của La Thiên cũng không bằng nàng.
Hơn nữa bản thân Tử Tinh chăm chỉ khắc khổ, tốc độ phát triển và tiềm lực của nàng không thể đo lường.
La Thiên cố ý dùng trận chiến chiến này để kiểm tra Tử Tinh, kết quả không khác bao nhiêu so với phỏng đoán.
Trên đài tỷ võ.
Thanh niên môi dày cảm nhận được áp lực vô hình, hắn muốn chứng minh chính mình có thể đánh bại Tử Tinh.
Quá mức khao khát thắng lợi, hắn mất đi tỉnh táo, càng lộ ra nhiều sơ hở trong mắt Tử Tinh.
Tử Tinh nắm lấy cơ hội, chưởng pháp kín không kẽ hở giống như dãy núi áp bách đánh tới, làm thanh niên môi dày có cảm giác hít thở không thông.
Ầm! Bịch!
Sau mười chiêu, thanh niên môi dày bị một chưởng của Tử Tinh đánh bay, đứt gãy bốn năm cái xương sườn, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Chiến đấu kết thúc, Tử Tinh chiến thắng.
Tại lối vào sân thi đấu.
"Phí đạo sư, đây là vòng cuối cùng của Thi đấu Sơ Dương, dù sao ngươi cũng nhàn rỗi, đến xem cũng không có gì."
"Có cái gì mà xem, học sinh lão phu đều không tham gia, bọn họ cũng giống lão phu, chí tại y dược."
Hai lão giả đi vào sân thi đấu.
Một người trong đó chính là Phí đạo sư của Thảo Mộc Viện.
Lão tuy nói như vậy, kì thực trong nội tâm có chút chờ mong thành tích của La Thiên tại Thi đấu Sơ Dương sẽ kém, Tử Tinh chắc chắn có một phần công lao trong đó.
Vừa nghĩ tới có thể chứng kiến bộ dạng tức giận hối hận của La Thiên, trong nội tâm Phí đạo sư đã cảm thấy sảng khoái.
Nhưng Phí đạo sư mới vừa đến nơi, lập tức thấy Tử Tinh trên đài tỷ võ dùng một chưởng đánh bại đối thủ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận