Vạn Cổ Chi Vương

Chương 584: Làm Việc Thiện

Chương 584: Làm Việc Thiện
“Không biết địch nhân đã nhận ra chưa?”
Trong lúc chạy trốn, Dịch Tĩnh Văn lo lắng lẩm bẩm.
“Đang đuổi theo rồi!” Sắc mặt La Thiên không tốt lắm.
Tạo Hóa Quyết truyền đến dự triệu nguy cơ nhàn nhạt.
Đại quân Thanh Giáp tộc có rất nhiều cường giả, thậm chí còn có người am hiểu truy tung.
“Cái gì? Chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Dịch Tĩnh Văn càng hoảng loạn, không biết nên làm gì.
“Có biện pháp!”
La Thiên lộ vẻ trấn định.
Dịch Tĩnh Văn ngạc nhiên, La Thiên còn biện pháp gì ư?
“Các ngươi chết chắc rồi, dám phế Nguyên Trì của ta, nhị thúc nhất định sẽ bắt các ngươi, sau đó bầm thây vạn đoạn!”
Thanh niên kim y vô cùng bi phẫn, dọc đường không ngừng chửi mắng.
La Thiên trực tiếp thả quạ đen ra, nói: “Sửu Điểu, khiến hắn ngoan ngoãn nghe lời ta nói!”
“Việc nhỏ.”
Quạ đen cười hắc hắc, dừng trên đỉnh đầu thanh niên kim y.
“Cạc cạc cạc...”
Quạ đen kêu to, tiếng kêu như kim loại ma sát, cùng với mùi cháy khó ngửi bao phủ đầu thanh niên kim y.
“Thứ gì vậy? Khụ khụ...”
Thanh niên kim y bị sặc đến đầu váng mắt hoa, thần hồn điên đảo.
Mấy tức sau, thần trí gã trở nên mơ hồ, ánh mắt dại ra.
La Thiên ra lệnh, thanh niên kim y vẻ mặt ngây dại lấy ra lệnh bài thân phận của mình truyền tin cho lão giả áo xám trên Hư Không Thuyền: “Nhị thúc, ta bắt được hai Nhân loại kia xong trở lại rồi, các ngươi đi đâu hết rồi?”
.
Dịch Tĩnh Văn ngơ ngác nhìn thanh niên kim y truyền tin cho người mạnh nhất trong đội ngũ theo lời La Thiên nói.
Quá khủng bố, quả thực là nói gì nghe nấy.
“Nhất định không thể đắc tội với La Thiên!”
Dịch Tĩnh Văn thầm nhủ, nếu La Thiên có tâm tư xấu xa thì chắc chắn mình đã trở thành món đồ chơi của hắn rồi.
“Có phải Hải Ma Cung sai sử các ngươi tới đối phó với Đông Thần đại lục không?”
La Thiên bắt đầu thẩm vấn thanh niên kim y.
“Hải Ma Cung chỉ bảo chúng ta điều tra một tiểu thế giới Nhân loại ẩn nấp trong khu vực này và chinh phục nó, Đông Thần đại lục là sao? Ta không biết.”
Thanh niên kim y khô khan trả lời.
Hiển nhiên Hải Ma Cung đã lệnh cho bọn họ đi tìm Đông Thần đại lục.
Tiếp theo, La Thiên lại dò hỏi tình huống Thanh Giáp tộc.
Thanh Giáp tộc là thế lực phụ thuộc Hải Ma Cung, trong tộc có gần mười võ giả Thiên cấp, gần trăm võ giả Địa cấp, thế lực như vậy ở Phá Toái tinh vực khổng lồ chỉ có thể tính là bình thường.
Hải Ma Cung mới là thế lực cấp bậc bá chủ.
“Đông Thần đại lục khó có thể chống lại Thanh Giáp tộc, vậy thì Hải Ma Cung còn mạnh đến mức nào?”
Dịch Tĩnh Văn run sợ, không ngờ quê nhà của nàng bị thế lực khủng bố như thế nhắm đến.
“Hình như thân phận ngươi không tầm thường.”
La Thiên hỏi tiếp.
“Ta là đứa con trai thứ năm của tộc trưởng Thanh Giáp tộc!”
Thanh niên kim y trả lời.
“Đáng tiếc, tính mạng ngươi vốn có thể trở thành thủ đoạn để đối kháng với Thanh Giáp tộc...”
La Thiên thở dài, trực tiếp vặn gãy cổ thanh niên kim y, lấy đi túi trữ vật của gã.
“Đi mau!”
La Thiên nói với Dịch Tĩnh Văn.
Tuy đã lợi dụng thanh niên kim y đưa tin cho đội ngũ Thanh Giáp tộc, có hiệu quả quấy nhiễu nhất định nhưng chắc chắn không thể hoàn toàn lừa gạt bọn hắn.
Để đề phòng, bọn họ nên mau chóng rời xa nơi đây thì hơn.
Thanh niên kim y nhất định phải chết, bởi vì có khả năng địch nhân có thể thông qua thủ đoạn đặc thù tiến hành định vị gã.
La Thiên và Dịch Tĩnh Văn đã bay một thời gian, cảnh sắc bốn phía vẫn như cũ, thậm chí có ảo giác bọn họ luôn ở nguyên tại chỗ.
“Hư không ngoại giới quá rộng lớn, không có phi hành đạo cụ thì chúng ta sẽ không kiên trì được bao lâu, chân nguyên sẽ cạn kiệt, đến lúc đó...”
Cảm xúc Dịch Tĩnh Văn có chút bi quan.
Nàng còn cảm thấy chẳng cần chờ đến lúc đó thì bọn họ đã bị Thanh Giáp tộc tìm được rồi.
Lúc này, La Thiên bỗng nhiên dừng lại, bấm tay suy tính.
Dịch Tĩnh Văn không tin bản lĩnh suy tính của La Thiên lắm.
“Bên này!”
La Thiên tính xong, mang theo Dịch Tĩnh Văn thay đổi phương hướng, nhanh chóng chạy đi.
Sau khi bay một lát, bỗng nhiên nơi xa xuất hiện một con thuyền màu lam thật lớn!
“Hư Không Thuyền!”
Dịch Tĩnh Văn chấn động, trong lòng thấy được một tia hy vọng!
Hai người xuất hiện trên lộ tuyến của Hư Không Thuyền màu lam khiến đối phương chú ý.
Tốc độ Hư Không Thuyền chậm lại một chút.
Trên đầu thuyền xuất hiện mười mấy thân ảnh lộ vẻ đề phòng!
Sau khi thấy rõ phía trước chỉ có hai Nhân loại thì bọn họ nhẹ nhàng thở ra.
“Chỉ là hai Nhân loại, mặc kệ bọn họ, gia tốc!”
Một nam tử mặc áo đen biểu tình đạm mạc nói.
“Đợi đã, chư vị có thể cho chúng ta đi nhờ một đoạn đường không?!”
La Thiên mở miệng.
Tốc độ Hư Không Thuyền không giảm, mười mấy thân ảnh ở đầu thuyền người thì lãnh đạm, người thì vui cười, không ai phản ứng lại La Thiên và Dịch Tĩnh Văn.
“Cút đi, đừng chặn đường!”
Nam tử áo đen quát, tản ra khí tức cường đại.
Sắc mặt La Thiên và Dịch Tĩnh Văn thay đổi, chân nguyên trong cơ thể hơi rung động!
Tu vi đối phương không tầm thường, là Địa Nguyên Cảnh trung giai, hơn nữa thái độ còn lãnh đạm như thế, xem ra là nghiêm túc không muốn cho bọn họ đi nhờ.
“Dịch sư tỷ, nhờ vào ngươi!”
La Thiên nói với Dịch Tĩnh Văn.
“Có ý gì?”
Dịch Tĩnh Văn không rõ nguyên do nhưng vẫn đi ra hô: “Chúng ta gặp đạo phỉ, Hư Không Thuyền bị hủy, có thể giúp chúng ta một phen hay không, chúng ta có thể chi trả Linh Nguyên Tệ.”
Trên Hư Không Thuyền vang lên tiếng cười, dường như bọn hắn vừa nghe được một câu chuyện hài hước, không ai thèm quan tâm.
“Cười cái gì mà cười?”
Từ trong thuyền có một thanh niên đi ra, lên tiếng quát.
Ngay sau đó, hắn ta thấy hai Nhân loại ngoài thuyền, ánh mắt bị Dịch Tĩnh Văn hấp dẫn, lộ ra ý cười: “Hai vị gặp khó khăn gì ư?”
Khóe miệng Dịch Tĩnh Văn cứng đờ, kinh nghiệm nhiều năm khiến nàng nhận ra đó là một kẻ háo sắc, cùng lắm là tốt hơn thanh niên kim y một chút mà thôi.
La Thiên lộ ý cười, tuy rằng đồng hành cùng mỹ nữ có khi sẽ rước lấy phiền toái, nhưng đôi khi cũng có chỗ lợi.
“Thiếu gia, đừng tùy tiện chở người xa lạ.”
Một lão giả khuyên bảo.
Có không ít đạo phỉ giả vờ gặp nạn để lừa gạt trợ giúp, sau khi lên thuyền thì sẽ liên hệ với đồng bạn, trong ngoài giáp công!
“Hừ, bổn thiếu gia thích làm việc thiện, có người gặp nạn thì cứu giúp có sao đâu?”
Thanh niên hừ lạnh một tiếng.
Rất nhanh, La Thiên và Dịch Tĩnh Văn đã thành công bước lên thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận