Vạn Cổ Chi Vương

Chương 594: Chạy Trốn

Chương 594: Chạy Trốn
Sau khi trở lại Tử Lân tộc, La Thiên và Dịch Tĩnh Văn chuyển sang nơi ở mới tốt hơn.
Một lão quản gia cười nói: “Tử Lân tộc đối đãi với hai vị thật tốt, hai vị nên ở lại thì hơn, hư không ngoại giới nguy cơ tứ phía, không chừng sẽ táng thân trong hư không vào một lúc nào đó không đoán trước được!”
La Thiên và Dịch Tĩnh Văn không dao động.
Hai người không có hảo cảm với Tử Lân tộc, đặc biệt là với Tử Sơn thì thậm chí có chút chán ghét.
La Thiên nhất định phải đến Nhân tộc hội hợp với sư tôn Mộ Vân Thạch, hắn còn muốn tìm kiếm Ninh Tuyết Dao, hỏi thăm tung tích phụ thân La Tiêu.
Phụ thân La Tiêu từng mang Ninh Tuyết Dao về, như vậy có khả năng rất lớn là ông cũng từng ra ngoại giới.
“La Thiên, chỉ sợ chúng ta không dễ dàng lấy được bản đồ đâu.”
Dịch Tĩnh Văn nói.
“Không sao cả, không lấy được bản đồ thì chúng ta có thể lấy bảo bối khác!”
La Thiên mỉm cười, không nhiều lời thêm khiến Dịch Tĩnh Văn cảm thấy nghi hoặc.
Ngày hôm sau, La Thiên ra ngoài, thuê một luyện dược sư ở Lam Hải Thành luyện chế một ít đan dược, bắt đầu trù tính kế hoạch của chính mình.
...
Ba ngày sau, trong 1 biệt viện cảnh sắc tú lệ, Tử Sơn sắc mặt âm trầm đi qua đi lại.
Hắn ta vốn định mượn trận luận võ hại chết La Thiên, không ngờ La Thiên lại nhất chiến thành danh.
“Không được, ta nhất định phải diệt trừ hắn!”
Tử Sơn quát.
Bên cạnh, một lão giả Tử Lân tộc do dự nói: “Công tử, La Thiên đã lập công cho Tử Lân tộc, tộc trưởng có ý định mời chào hắn...”
“Hừ, đúng là phụ thân muốn mời chào La Thiên, nhưng La Thiên muốn địa đồ ngoại giới và rời khỏi đây nên phụ thân sẽ rất khó xử!”
“Ta sẽ giết tiểu tử này trước, sau đó nói với phụ thân rằng La Thiên là mật thám do thế lực đối địch phái tới Tử Lân tộc nhằm đánh cắp tin tức cơ mật...”
Sắc mặt Tử Sơn âm lệ, sát ý nổi lên!
Hắn ta không nuốt trôi được cơn tức này, dù bị phụ thân trách phạt thì hắn ta cũng muốn diệt trừ La Thiên!
“Ngươi hãy truyền mệnh lệnh của ta, triệu tập nhân thủ giết chết La Thiên!”
Tử Sơn nói với lão giả.
Lão giả lắc đầu thở dài rồi lui xuống.
Lão biết tính tình Tử Sơn ra sao, kiêu ngạo ương ngạnh, cả gan làm loạn!
...
Trong nơi ở của tộc trưởng.
Vèo!
Một đạo hắc ảnh tiến vào, nửa quỳ trước mặt tộc trưởng Tử Lân tộc, cung kính nói: “Chủ nhân, nhị công tử đang triệu tập nhân thủ, hình như muốn giết chết La Thiên!”
“Hả?”
Tộc trưởng ngây người.
La Thiên không phải cao thủ do Tử Sơn tìm tới sao? Sao bỗng nhiên muốn giết hắn?
Xem ra sự tình không đơn giản như ông ta nghĩ, có lẽ Tử Sơn và La Thiên có mâu thuẫn gì đó.
“Kệ nó, dù sao người này cũng sẽ không cống hiến cho tộc ta, hắn chết cũng chẳng sao!”
Tộc trưởng lạnh nhạt đáp.
Ông ta đã cho La Thiên cơ hội, nhưng La Thiên không cần.
Đối với tộc trưởng mà nói, một kẻ không cống hiến sức lực cho Tử Lân tộc thì sẽ không có bất cứ giá trị gì! Dù La Thiên từng lập công lớn cho Tử Lân tộc thì đó cũng chỉ là chuyện quá khứ mà thôi!
Hiện tại, La Thiên vô dụng!
.
Tử Sơn nhanh chóng triệu tập tất cả cao thủ mà mình có thể sai sử.
Tổng cộng có 12 Địa Nguyên Cảnh, trong đó có ba gã Địa Nguyên Cảnh trung giai!
Với đội hình này, dù La Thiên có chắp cánh cũng khó thoát, hắn chắc chắn sẽ phải chết!
“Trực tiếp tấn công, có chuyện gì thì ta sẽ chịu trách nhiệm!”
Tử Sơn lãnh lệ ra lệnh.
Dù sao hắn ta cũng là nhi tử của tộc trưởng, chỉ là giết một người ngoài mà thôi, Tử Sơn tin rằng sẽ không xảy ra chuyện lớn gì.
Vèo! Vèo!
Mọi người lao thẳng đến nơi ở của La Thiên.
Ầm!
Một tu giả Địa Nguyên Cảnh trung giai đi tuốt đằng trước, chân đá văng cửa lớn, lao vào trong.
Những người còn lại theo sát phía sau.
Sau khi mọi người vọt vào, tất cả đều sững sờ.
La Thiên không ở đây!
Tử Sơn biến sắc, lập tức đi sang phòng Dịch Tĩnh Văn ở cách vách, phát hiện cũng không có ai.
“Chẳng lẽ bọn họ đã nhận ra nên chạy trốn rồi? Không có khả năng!”
Tử Sơn sắc mặt âm trầm, khó mà tin được.
“Lục soát cho ta, đừng gây ra động tĩnh quá lớn!”
Tử Sơn quát.
Đám cường giả lập tức phân tán, điều tra tung tích La Thiên và Dịch Tĩnh Văn!
Một nén nhang sau!
Một võ giả Địa Nguyên Cảnh truyền tin cho Tử Sơn: “Nhị công tử, đã phát hiện tung tích La Thiên, hắn không ở trong địa bàn Tử Lân tộc, đang ở Đông Thịnh phố Lam Hải Thành! Ngoài ra, ta gặp được Nghiêm Lập Huy ở gần đó!”
“Đáng chết, quả nhiên tiểu tử này đã phát hiện nên muốn chạy trốn!”
Tử Sơn vội vàng chạy đến.
“Nhất định phải bắt tiểu tử kia lại, nói với Nghiêm Lập Huy rằng La Thiên trộm bảo vật của Tử Lân tộc, bảo hắn giết La Thiên đi!”
“Sau khi xong chuyện, bản công tử sẽ thưởng cho hắn 4 vạn Linh Nguyên Tệ!”
Tử Sơn đưa tin.
Nghiêm Lập Huy vẫn luôn nỗ lực kiếm tiền thuốc men cho muội muội, giờ có cơ hội giết một kẻ gần đó mà được thưởng đến bốn vạn Linh Nguyên Tệ, Nghiêm Lập Huy chắc chắn không thể cự tuyệt!
...
Lam Hải Thành, Đông Thịnh phố.
“La Thiên, ngươi muốn làm gì?”
Dịch Tĩnh Văn khó hiểu hỏi.
Trước đó không lâu, La Thiên bỗng nhiên kéo nàng rời khỏi Tử Lân tộc.
Không chỉ như thế, hắn còn mang theo 1 người ra ngoài.
“Chúng ta phải rời khỏi Tử Lân tộc!” La Thiên nói.
Dịch Tĩnh Văn nhíu mày, nàng biết là phải rời khỏi Tử Lân tộc, nhưng vì sao lại đột nhiên như vậy.
Bọn họ còn chưa chuẩn bị xong, không có bản đồ hay Hư Không Thuyền.
Dịch Tĩnh Văn cúi đầu nhìn thiếu nữ tái nhợt gầy yếu bên cạnh, người này chính là muội muội của Nghiêm Lập Huy, Nghiêm Tiểu Hạ.
Đúng lúc này, trong đám người đối diện xuất hiện một nam tử áo đen, người đó là Nghiêm Lập Huy: “La Thiên, ngươi gọi ta tới đây để làm gì?”
Ngay sau đó, y nhìn thấy muội muội mình, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, lộ ra địch ý mãnh liệt!
Muội muội y - Nghiêm Tiểu Hạ mắc bệnh nặng, cần được tĩnh dưỡng, dù là xuống giường thì cùng lắm chỉ được đi lại một chút, không thể vận động quá lâu, nếu không bệnh tình sẽ tăng lên.
Nhưng La Thiên lại mang muội muội y tới đây!
“La Thiên, ta nhìn nhầm ngươi rồi, mau thả muội muội ta ra!”
Nghiêm Lập Huy quát.
Y nghĩ rằng La Thiên muốn dùng muội muội để áp chế chính mình!
“Nghiêm huynh, ngươi đừng vội, chúng ta không hề bắt muội muội ngươi!”
La Thiên cười nói.
Nghiêm Lập Huy khó bình tĩnh nổi.
Cố hương bị địch nhân công chiếm, y chỉ còn lại một người thân là muội muội!
Bạn cần đăng nhập để bình luận