Vạn Cổ Chi Vương

Chương 817: Truyền Nhân Y Bát Của Diệu Âm Tiên Tử

Chương 817: Truyền Nhân Y Bát Của Diệu Âm Tiên Tử
Tôn Quật cứ tưởng rằng La Thiên sẽ bị thương nặng, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến hắn ta hoàn toàn chấn động.
Bùm!
Chưởng lực lạnh băng ngưng luyện lao đến, Tôn Quật muốn né tránh nhưng đã không kịp, bị đánh bay xa hơn mười mét, ngã trên mặt đất.
Thượng điện chủ lập tức hít vào một hơi, đôi mắt sáng lên!
Tôn Quật bại trong 1 chiêu!
Tôn Quật đang bò dậy cũng lộ rõ vẻ khó tin.
Sao hắn ta có thể thua một tên Địa Nguyên Cảnh bát trọng được, nhất định là có vấn đề!
“Vừa rồi ta chỉ vận dụng bảy thành thực lực, kế tiếp ta sẽ dùng toàn lực!”
Tôn Quật quát!
“Không cần!”
Thượng điện chủ bỗng nhiên mở miệng, ông nhìn Tôn Quật nói: “Tôn Quật, ngươi có thể đi rồi.”
Tôn Quật tự đại cuồng vọng khiến ông không ưa từ lâu rồi.
Thượng điện chủ vốn tưởng rằng La Thiên cũng là loại người này, nhưng đến lần giao thủ vừa rồi điện chủ mới phát hiện La Thiên không hề cuồng vọng!
La Thiên đánh bại Tôn Quật trong 1 chiêu có hy vọng nằm trong 3 hạng đầu, thậm chí có khả năng đoạt được hạng nhất!
“Điện chủ, xin hãy cho ta một cơ hội nữa! Ta mạnh hơn tiểu tử này!”
Tôn Quật hô to, nhưng điện chủ không để ý, ông rời đi cùng La Thiên, trở lại đại điện kim sắc đẹp đẽ quý giá.
Điện chủ lộ ra ý cười: “La tiểu hữu, ngươi đã khiến bổn điện phải lau mắt mà nhìn. Trận thi đấu võ đạo một tháng sau nhờ ngươi vậy!”
“Tại hạ chắc chắn sẽ cố gắng hết sức.”
La Thiên cười đáp.
“Bản thần cũng sẽ mang hạng nhất về cho ngươi.”
Quạ đen ngẩng đầu ưỡn ngực.
“Tốt, vậy bổn điện xin rửa mắt mong chờ.”
Bởi vì La Thiên nên điện chủ tin tưởng quạ đen thêm vài phần.
Nếu quạ đen thật sự là hậu nhân của Diệu Âm Tiên Tử thì cũng có khả năng tiến vào 3 hạng đầu rất cao.
Như vậy, trong lần thi đấu này, Thượng điện chủ chắc chắn sẽ không phải người đứng cuối nữa, thậm chí có khả năng lấy được thứ hạng cao, rất có thể diện!
Sau đó điện chủ phái người đưa đám người La Thiên đến nơi nghỉ tạm, còn ông thì tiếp tục chọn lựa người tham gia thi đấu kỳ đạo và tiễn thuật.
“La tiểu hữu, vì sao ngươi muốn tham gia trận thi đấu này?”
Lão giả mặt đỏ hỏi.
Trận thi đấu này không có ích lợi gì nhiều, hơn nữa danh tiếng của La Thiên đã sớm truyền xa! Phần thưởng cũng rất bình thường, chủ yếu là giúp điện chủ lấy được thứ hạng tốt, được điện chủ thưởng thức, thậm chí nợ một ân tình.
Nhưng La Thiên đã là đệ tử chân truyền của Thái Nguyên Tông, không cần phải để ý đến nhân tình của một vị điện chủ.
“Ta từng nợ vị Thượng điện chủ này một ân tình, lần này xem như giúp hắn một phen.” La Thiên đáp.
Lão giả mặt đỏ và phụ nhân trung niên liếc nhau, trong lòng đều hài lòng với nhân phẩm của hắn.
Bọn họ cũng càng thêm yên tâm, hy vọng sớm ngày kết thúc lần lữ trình này, lấy được thù lao hậu hĩnh từ chỗ La Thiên.
“Còn một tháng nữa mới là ngày thi đấu...”
La Thiên lựa chọn bế quan.
Tuy nói hắn chắc chắn mình sẽ thắng, nhưng vũ trụ bao la như vậy, nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, không thể coi khinh đối thủ.
Trong phòng luyện công, La Thiên bắt đầu rèn luyện Thiên Lô Bảo Thể.
Đầu tiên hắn dùng Cửu Dương Liệt Tửu và Băng Long Hàn Thiên Thạch luân phiên rèn luyện để đạt hiệu quả tốt nhất.
5 ngày sau, La Thiên thu hồi Băng Long Hàn Thiên Thạch.
Giờ phút này, Thiên Lô Bảo Thể đã gần đạt tới cảnh giới đại thành tầng thứ sáu.
Kế tiếp, La Thiên tu luyện Thiên Phong Thần Kiếm và Nguyệt Quang Độn Thiên !
Sau 1 thời gian dài, Nguyệt Quang Độn Thiên của La Thiên đã tinh tiến rất nhiều, đồng thời hắn đã vô cùng thành thạo Nguyệt Quang Bộ Pháp.
Trong hậu viện...
Bá! Bá! Bá!
Thân hình La Thiên nhanh chóng bay lượn, để lại quang ảnh tàn nguyệt nhàn nhạt, không thể nhìn rõ thân hình.
Trong cự ly ngắn, hắn thi triển Nguyệt Quang Bộ Pháp thì có thể bộc phát ra tốc độ của Thiên Trì cảnh!
...
Một tháng nhanh chóng qua đi.
Địa điểm thi đấu là đấu trường lớn nhất Võ Thị Linh Điện.
Khi đám người La Thiên đến nơi, nơi này đã là biển người tấp nập, tiếng người ồn ào.
La Thiên liếc mắt một cái liền thấy trên đài khách quý gần sân đấu có mười vị điện chủ Võ Thị Linh Điện.
“Hả?”
Trừ Thượng điện chủ ra thì La Thiên còn nhận ra một người quen khác, đó là một người trung niên đầu trọc mặc kim bào!
Lúc trước, ngoài bảo địa Đạo Vương, La Thiên và bà lão tóc bạc đã xảy ra mâu thuẫn, vị Hoa Phong điện chủ này đã ra mặt tạo áp lực, sau đó đại trưởng lão Thái Nguyên Tông phải lộ diện chống lưng cho La Thiên.
Lần này, trong mười vị điện chủ, Hoa Phong điện chủ chắc chắn là tồn tại mạnh nhất, khí tràng trấn áp cả chín vị điện chủ còn lại!
Thượng điện chủ là chủ nhà mà lại có vẻ không thu hút chút nào.
La Thiên còn thấy vài vị điện chủ khác xem thường Thượng điện chủ.
“Hiện tại, bắt đầu thi đấu cầm nghệ!”
“Mời người được chư vị điện chủ coi trọng lên đài theo thứ tự!”
Trên đài, trọng tài bỗng nhiên mở miệng, thanh âm vang vọng toàn bộ đấu trường.
Người đầu tiên lên đài là một nữ tử có tai đuôi thú mặc bạch y.
“Vị này là hậu nhân của Diệu Âm Tiên Tử đã từng nổi tiếng mấy chục giao diện, hiện tại nàng sẽ diễn tấu vì chư vị!”
Trọng tài lớn tiếng tuyên bố.
Thượng điện chủ nghe đến đó thì sửng sốt.
Vị nữ tử bạch y này là hậu nhân của Diệu Âm Tiên Tử ư?
Tiếng đàn vang lên uyển chuyển êm tai, toàn trường an tĩnh lại, chỉ có tiếng đàn mỹ diệu kia vang vọng.
Cẩn thận lắng nghe, bọn họ như thấy được suối nước chảy thành dòng dẫn vào đào nguyên tiên cảnh, khiến người ta lưu luyến, say mê trong đó.
Tiếng đàn kết thúc.
Không ít người như bừng tỉnh khỏi mộng, cõi lòng có chút mất mát, thậm chí muốn đắm chìm thêm trong giấc mộng vừa rồi.
“Không hổ là hậu nhân của Diệu Âm Tiên Tử!”
“Hôm nay nghe được khúc này coi như không uổng công đi chuyến này!”
“Hậu nhân của Diệu Âm Tiên Tử do Hoa Phong điện chủ mời đến đúng không?”
Bốn phía nhiệt liệt nghị luận.
Hoa Phong điện chủ vừa lòng gật đầu, vô cùng vừa lòng với của biểu hiện nữ tử bạch y!
Sau đó trọng tài chấm điểm.
Tất cả trọng tài đều là danh gia nhạc đạo đến từ khắp nơi.
Điểm tuyệt đối là 100 thì vị nữ tử bạch y này lấy được 98 điểm!
Sau đó các vị diễn tấu giả khác lên đài, có người đánh đàn tranh, có người thổi tiêu.
“Cuối cùng, cho mời người được chọn của Thượng điện chủ, ách... truyền nhân y bát của Diệu Âm Tiên Tử lên sân khấu!”
Trọng tài tuyên bố.
“Cái gì? Truyền nhân của Diệu Âm Tiên Tử ư?”
“Người đầu tiên lên sân khấu là hậu nhân của Diệu Âm Tiên Tử, chẳng lẽ nàng không phải người thừa kế y bát của Diệu Âm Tiên Tử sao?”
“Rốt cuộc là thần thánh phương nào?”
Tất cả người xem lập tức bị kích thích sự tò mò.
Nữ tử bạch y cũng lộ vẻ kinh ngạc, tổ tiên nhà mình có truyền nhân khác ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận