Vạn Cổ Chi Vương

Chương 478: Thiên Kiêu Đại Chiến (1)

Chương 478: Thiên Kiêu Đại Chiến (1)
“Không ngờ hắn lại thắng!”
Đại trưởng lão ngây dại, có vẻ vẫn chưa tiếp thu được kết quả này.
Mục tiêu của cao tầng Vân Tiêu Tông là 3 hạng đầu thiên kiêu đại hội, bọn họ ký thác hy vọng vào Diệp Phong, nhưng cao tầng đều biết khả năng này rất khó thành công.
Ai ngờ La Thiên lại đánh bại Thượng Quan Túc, có hi vọng tiến vào 3 hạng đầu thiên kiêu đại hội!
“Vân Tiêu Tông nhặt được bảo bối rồi!”
Cao tầng Vạn Kiếm Môn, Bích Thủy Cung đều có suy nghĩ này, nhất thời bọn họ đều đánh giá lại La Thiên một lần nữa.
“La Thiên...”
Diệp Phong chấn động.
Mục tiêu y nghĩ mọi cách để hoàn thành đã được La Thiên thành công đạt thành.
“Sao lại như vậy! Đại thiên kiêu mà lại bị La Thiên đánh bại ư?”
Kiều Hải khiếp sợ, thất hồn lạc phách, nội tâm sinh ra dao động.
Lúc trước gã luôn cho rằng thực lực của mình đang ở trên La Thiên, trước khi trận chung kết bắt đầu, gã còn bảo La Thiên nên nhận thua khi gặp mình.
Cực Băng tiên tử cũng có vài phần tương tự Kiều Hải.
“Thắng rồi ư?”
Nàng nghi ngờ, chẳng phải mọi người đều đánh giá cao Thượng Quan Túc sao? Sao gã lại thua La Thiên?
Thiên Tà Kiếm cùng với Tề Vân Thiên cẩn thận nhìn chăm chú La Thiên.
Dù trước đó bọn họ coi khinh La Thiên thế nào, nhưng hiện giờ hắn thành người có thể đánh bại Thượng Quan Túc, điều đó đủ để khiến bọn họ coi trọng.
“Thật thú vị!”
Đôi mắt Thiên Tà Kiếm u ám tà dị, khóe miệng nhếch lên.
Thân là kiếm tu, y cảm thấy hứng thú với địch nhân dùng kiếm.
La Thiên đi xuống đài, liếc mắt nhìn Diệp Phong, nói: “Diệp sư huynh, biện pháp không nhìn đôi mắt Thượng Quan Túc mà ngươi nói quả nhiên không tồi.”
Diệp Phong không có lời gì để nói.
Y chỉ thuận miệng nói mà thôi, muốn không nhìn Vụ U Đồng rất khó, nhắm mắt là biện pháp có hiệu quả nhất, nhưng nhắm mắt thì phải chiến đấu như thế nào?
Vậy mà La Thiên đã nhắm mắt chiến thắng Thượng Quan Túc.
La Thiên khoanh chân ngồi xuống, nghỉ ngơi lấy lại sức.
Trận chiến với Thượng Quan Túc khiến tâm thần hắn tiêu hao cực đại, có chút mỏi mệt, chân khí cũng không còn nhiều.
Ngoài ra, La Thiên phát hiện tinh thần ý chí của mình trải qua lần mài giũa này có vẻ đã lớn mạnh hơn một chút, tạo hóa quyết có hy vọng đột phá cảnh giới đại thành tầng thứ hai.
Vì thế La Thiên quyết định sẽ tu luyện.
Tu luyện tạo hóa quyết vô cùng thuận lợi, trên người La Thiên nổi lên từng sợi tinh thần dao động.
Trong đầu, một quang đoàn màu xanh nhạt, quanh thân không ngừng nổi lên gợn sóng, nhan sắc dần dần đậm hơn.
Nửa ngày sau, trên đài luận võ đã tiến hành mười trận chiến, màu sắc quang đoàn trong đầu La Thiên đã gia tăng một bậc.
Lực lượng tinh thần của La Thiên trở nên rộng mở hơn, khí tức càng thêm thâm thúy.
“Thành công, đột phá cảnh giới đại thành tầng thứ hai!”
La Thiên mở mắt, một tầng gợn sóng dao động lan tràn, tinh thần uy áp vô hình cường đại khuếch tán.
Hắn lập tức thu liễm, coi như không có gì xảy ra.
Nhưng vẫn có người phát hiện...
Cách đó không xa, Diệp Phong nhíu mày nhìn La Thiên.
Thượng Quan Túc đang nhắm mắt nghỉ ngơi ở phía xa hướng ánh nhìn về phía này, ánh mắt ngưng trọng: “Cỗ khí tức tinh thần cường đại kia là thế nào? Chẳng lẽ là ảo giác?”
Thiên Tà Kiếm và Tề Vân Thiên cũng phát hiện, lạnh nhạt liếc La Thiên một cái.
“Trận chiến với Thượng Quan Túc trước đó có chút hung hiểm. Nếu bây giờ tái chiến, phần thắng của ta sẽ lớn hơn vài phần.”
La Thiên cười nhạt, thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng không vì vậy mà hắn đắc ý vênh váo.
5 vị thiên kiêu không có kẻ nào đơn giản, hắn có thể chiến thắng Thượng Quan Túc có nguyên nhân rất lớn là vì tu luyện tạo hóa quyết, tinh thần ý chí cường đại, lại có bảo vật phòng ngự tinh thần từ thi thể nhân ngư.
Đơn giản mà nói, La Thiên khắc chế lĩnh vực Thượng Quan Túc am hiểu.
Nếu vừa rồi đối thủ là Diệp Phong, La Thiên có khả năng đã bại, nhưng Diệp Phong đối mặt với Thượng Quan Túc thì y cũng không phải là đối thủ của gã.
“La Thiên, Ân Khiếu Phong!”
Trọng tài vừa dứt lời.
Sắc mặt Ân Khiếu Phong trầm xuống.
Gã vốn nghĩ sẽ rửa mối nhục trong trận chung kết.
Nhưng hiện tại suy nghĩ trong đầu gã là sao lại gặp La Thiên nhanh như vậy?
Tuy biết không địch lại nhưng gã có danh xưng Kiếm Phong Tử, gã sẽ không nhận thua, gã sẽ lên đài đấu với La Thiên một hồi.
La Thiên mượn cơ hội để tu luyện《 Thiên Kiếm Quyết 》, gia tăng lý giải kiếm ý.
Trận chiến này không khác gì trận chiến với Sài Ngọc Hưng, sau một thời gian, La Thiên chiến thắng.
“Sắp rồi!” La Thiên đi xuống đài.
《 Thiên Kiếm Quyết 》 tầng thứ nhất - Chân Ý Cảnh đã viên mãn, hắn càng tiến gần đến bước đột phá hình thức ban đầu của kiếm ý.
Lúc này, trọng tài tuyên bố trận chiến tiếp theo: “Tề Vân Thiên, Cực Băng tiên tử!”
Bốn phía lập tức oanh động!
Đây là lần đầu tiên 5 đại thiên kiêu chiến đấu với nhau!
Không chỉ có người xem kích động, mà cả các thiên tài còn lại tham gia trận chung kết cũng cùng chung cảm giác.
“Tề Vân Thiên sao?”
Khuôn mặt băng lãnh cao quý của Cực Băng tiên tử trở nên vô cùng ngưng trọng, hàn ý trên người nhanh chóng tăng lên, độ ấm bốn phía giảm xuống, hư không như đông lại.
Tề Vân Thiên lạnh nhạt đi lên đài, thân hình thẳng tắp, ánh mắt lộng lẫy như sao, cả người tản ra khí thế bễ nghễ bát phương.
Viu!
Cực Băng tiên tử bay lên đài luận võ.
Trận chiến bắt đầu, hàn vụ quay cuồng trong không trung, không ngừng ngưng tụ, hóa thành dòng nước lạnh băng.
Cực Băng tiên tử vung tay, dòng lũ lạnh giá hóa thành tuyết long, tấn công Tề Vân Thiên.
Ầm!
Tiếng nổ mạnh vang lên, tuyết long đứt từng khúc, một đạo bạch quang lộng lẫy to lớn xuyên qua, tấn công Cực Băng tiên tử.
“Hàn Băng Võ Mạch!”
Cực Băng tiên tử hét lớn, thúc giục Võ Mạch Địa giai cực phẩm, hàn ý khủng bố bùng nổ, trên đỉnh đầu hiện lên một hư ảnh mỹ lệ.
Bề mặt đài luận võ ngưng kết một tầng sương lạnh, tuyết bay múa trong thiên địa, dường như Cực Băng tiên tử đã trở thành chúa tể thế giới băng tuyết này!
Ầm oanh!
Cực Băng tiên tử vươn tay ra rồi đột nhiên nắm chặt, dòng nước trước mặt liền hội tụ, hóa thành bàn tay băng lớn hơn 10 mét, đánh nát cực quang.
Cực Băng tiên tử đột nhiên bay tới gần, bàn tay băng mang theo gió lạnh đánh về phía Tề Vân Thiên.
Toàn thân Tề Vân Thiên ngưng kết sương lạnh, như sắp hóa thành tượng băng.
Bỗng nhiên y ra tay, sương lạnh toàn thân bị chấn vỡ rơi xuống, một đạo bạch quang bễ nghễ bắn ra phản kích Cực Băng tiên tử!
Ầm!
Bàn tay băng bị đâm xuyên, vỡ vụn, vụn băng thổi quét bát phương.
Đúng lúc này, trong sóng gió hàn vụ, mười bàn tay băng cao quý lạnh băng duỗi ra như khổng tước xòe đuôi, hoa lệ kinh diễm!
“Giết!”
Mười bàn tay băng đồng loạt tập kích Tề Vân Thiên, uy năng mạnh mẽ, hàn ý cường đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận