Vạn Cổ Chi Vương

Chương 170: Kiếm pháp viên mãn, chạm đến chân ý

- Ta lấy danh nghĩa Huyền Linh sơn, trục xuất ngươi!
Trong tay La Thiên xuất hiện miếng ngọc bội năm màu kia, ánh sáng năm màu màu sắc rực rỡ bao phủ Vương Thiên.
- A! Không…
Vương Thiên kinh hãi không thôi, ánh sáng năm màu được gia trì lên trên người hắn nhanh chóng trở nên ảm đạm và tiêu tán.
Cảnh này làm cho các thiên tài Thương Vân quốc ở đây khiếp sợ không thôi.
Ngọc bội mà La Thiên thu được sau khi được năm tấm bia tán thành lại có được đặc quyền cường đại như thế, có thể trục xuất các thiên tài khác ở bên trong Huyền Linh sơn này.
Đương nhiên La Thiên cũng phải trả một cái giá lớn tương ứng, ánh sáng năm màu chói mắt trên người hắn cũng bị tiêu hao.
Nhưng tiêu hao của hắn chỉ bằng một nửa Vương Thiên, vẫn nằm trong phạm vi có thể tiếp nhận được.
- Dừng tay cho ta!
Sắc mặt Vương Thiên đại biến, hết sức lo lắng, trong lòng còn có mấy phần hối hận.
Nếu như hắn không sinh ra lòng tham và sát ý thì ít nhất cũng có một phần cơ duyên không tầm thường ở trong Huyền Linh sơn này.
Hiện tại, ngay cả cơ duyên còn sót lại cũng sẽ bị tước đoạt.
- Đã muộn rồi!
La Thiên thờ ơ, tiếp tục thúc giục ngọc bội năm màu ở trong tay.
Sau một hai hơi thở...
Phốc!
Ánh sáng năm màu trên người Vương Thiên hoàn toàn biến mất, bản thân hắn cũng bị một cỗ lực lượng vô hình ném ra khỏi Huyền Linh sơn.
Nhìn thấy kết cục của Vương Thiên.
Hít!
Cả đám thiên tài đứng trước Thông Thần Cổ Bích không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Ánh mắt của mọi người khi nhìn về phía La Thiên cũng tràn ngập vẻ kiêng kỵ và kính sợ.
- La Thiên này, che giấu thật là sâu a...
Tam hoàng tử Lý Dịch thầm đổ mồ hôi lạnh.
Khi La Thiên và Vương Thiên tranh chấp, lúc đó hắn muốn ngồi làm ngư ông đắc lợi, sau cùng sẽ thay thế La Thiên đi lấy đại kỳ ngộ khi được cả năm bia tán thành.
Nhưng giờ phút này suy nghĩ này trong đầu của Tam hoàng tử đã biến mất, chỉ còn lại sự hoảng sợ mà thôi.
La Thiên có đặc quyền, chuyện này đối với các thiên tài khác ở bên trong Huyền Linh sơn mà nói, hầu như là tương đương với chuyện nắm quyền lợi sinh sát trong tay a.
- La học trưởng quá mạnh mẽ! Ngay cả Vương Thiên cũng không phải là đối thủ của học trưởng!
- Ta thấy thứ bậc trên Nhân bảng phải thay đổi.
Có mấy tên thiên tài, bao gồm cả thành viên hoàng thất cao ngạo cũng bắt đầu nịnh hót.
Mọi người rất sợ đắc tội với La Thiên, một khi làm hắn mất hứng, hắn sẽ đưa trục xuất bọn họ ra khỏi Huyền Linh sơn.
Nếu như La Thiên tình nguyện thì bằng vào số ánh sáng năm màu khổng lồ trên người hắn có thể trục xuất tuyệt đại đa số người ở đây ra ngoài.
Nhưng làm như vậy sẽ phải tiêu hao kỳ ngộ của bản thân La Thiên, được không bù mất.
La Thiên trục xuất Vương Thiên cũng đã thành công lập uy, mục đích của hắn đã đạt tới.
- La huynh đúng là trí dũng song toàn, là hình mẫu thiên tài của Thương Vân quốc ta!
Tam hoàng tử nở nụ cười, chủ động lấy lòng.
Đối với việc đám người Tam hoàng tử lấy lòng hoặc là khen tặng, thái độ của La Thiên rất lãnh đạm, không có ấn tượng gì tốt cả.
Lúc trước, ác ý của những người này thế nào, sao có thể trốn khỏi được cảm quan của La Thiên cơ chứ?
Sau khi trục xuất Vương Thiên.
La Thiên đi tới trước chưởng ấn trên Thông Thần Cổ Bích, lại khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu cảm ngộ.
Nhìn chưởng ấn to lớn như là cái rãnh kia.
Trong đầu La Thiên hiện lên một cái bàn tay to lớn che kín núi sông, dẫn động lực lượng thiên địa, tỏa ra uy năng vô cùng mạnh mẽ.
Chân ý mà cái chưởng ấn kia toả ra mang đến trùng kích vô cùng lớn cho tâm linh của La Thiên.
Hắn không khỏi ước mơ, không biết khi nào hắn mới có được sức mạnh to lớn như vậy, có thể thủ hộ nữ nhân mà hắn yêu mến, tìm được phụ thân đang mất tích.
...
Ở bên ngoài Huyền Linh sơn.
Thân thể Vương Thiên bị lực lượng trận pháp bài xích ra ngoài.
- La Thiên! Hủy cơ duyên của ta! Vương Thiên ta thề sẽ không đội trời chung với ngươi!
Khuôn mặt Vương Thiên trở nên dữ tợn, nổi giận gầm lên một tiếng.
Nhưng mà ngay khi thân thể của hắn mới dừng lại thì lại đột nhiên cảm thấy có một cỗ cảm giác đè nén không hiểu truyền tới.
- Khà khà, lại có một người đi ra.
Ở cửa vào Huyền Linh sơn có từng cỗ khí tức mạnh mẽ bao phủ lên trên người Vương Thiên.
Trong đó có hai ba cỗ khí tức mang đến cho hắn cảm giác nguy cơ rất rõ ràng.
- Khâu Việt quốc!
Thân thể Vương Thiên chấn động, mặt lập tức trắng bệch không còn một chút máu nào.
Giờ phút này ở cửa vào Huyền Linh sơn đang có bảy tám người tụ tập.
Đám người Trịnh Uy, thiếu niên tóc trắng, nữ tử mặc áo trắng đều tụ tập ở một chỗ.
- Khanh khách... Hóa ra là Vương Thiên đứng thứ hai Nhân bảng Thương Vân quốc.
Nữ tử mặc áo trắng nở nụ cười vũ mị.
- Thượng Quan Mi!
Trái tim Vương Thiên như chìm xuống đáy cốc.
Một năm trước Vương Thiên đã từng bị thua ở trong tay của nữ tử mặc áo trắng này.
Chạy mau!
Khí tức trên người Vương Thiên tăng vọt, có một tầng gợn sóng màu đen nhạt vặn vẹo lan tràn ra, thân thể hắn nhảy lên sau đó bay ra bên ngoài.
Oành phanh!
Một gã thiên tài Khâu Việt quốc bị Vương Thiên dùng một chưởng đẩy lui, làm cho hắn mở một đường máu chạy trốn.
Thiếu niên tóc bạc và nữ tử mặc áo trắng biến sắc, chuẩn bị xuất thủ chặn đường.
- Đứng thứ hai Nhân bảng? Thực lực miễn cưỡng lọt vào mắt của ta mà thôi.
Trịnh công tử có chút hứng thú nói.
Từ sau khi tiến vào bí viên Hoàng thất, Trịnh công tử chưa từng xuất thủ, chủ yếu là đối thủ quá yếu.
Vù vù sưu!
Trịnh công tử bỗng nhiên lăng không nhảy lên, hư ảnh màu vàng lóe lên, người giống như một cái dây leo màu vàng lập tức đuổi theo Vương Thiên.
- Đây là thân pháp gì chứ?
Vương Thiên hoảng hốt.
Thất Sát Chưởng! Thất Sát Tâm Kinh!
Vương Thiên hít sâu một hơi, quanh thân có gợn sóng màu đen nhạt tuôn ra, bàn tay đánh ra chưởng lực tràn ngập sát khí cuồn cuộn và tối tăm.
- Phi Long Trảo!
Trịnh Uy ở trên không trung chộp ra một trảo tràn ngập ánh sáng màu vàng rực rỡ, quang ngấn sắc nhọn màu vàng nổi lên, tựa như tia chớp chém qua hư không vậy.
Phốc sưu…
Quang ngấn màu vàng kia vô cùng bá đạo, xé nát toàn bộ tất cả mọi thứ ngăn cản ở trước mắt nó.
- Sao có thể được chứ?
Chưởng lực mà Vương Thiên đánh ra lập tức bị chôn vùi, gợn sóng lực trường màu đen nhạt ở quanh thân hắn bị cắt thành vài miếng.
Oành sưu!
Chỗ lồng ngực của Vương Thiên xuất hiện một cái lỗ máu nhìn thấy mà giật mình, hầu như đã đi sâu vào trong lục phủ ngũ tạng.
Dưới một kích Vương Thiên đã bị trọng thương, sắc mặt tái nhợt, trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Khóe mắt hắn liếc qua, đã nhìn thấy vài bộ thi thể của thiên tài Thương Vân quốc trước cửa vào Huyền Linh sơn.
- Nghe lời nói mới rồi của ngươi, dường như ngươi có ân oán với La Thiên hay sao?
Trịnh Uy chắp tay mà đứng, có khí thế của thượng vị giả.
...
Huyền Linh sơn, trước Thông Thần Cổ Bích.
La Thiên ngồi ở trước mặt chưởng ấn cảm ngộ nửa canh giờ, chưởng pháp của hắn đã có thêm rất nhiều lý giải và tâm đắc.
Nếu như có thể hoàn toàn hấp thu những cảm ngộ này thì có thể làm tăng uy lực của Quy Nguyên Thủ lên trên diện rộng, thậm chí còn có thể vượt qua được gông cùm xiềng xích của bản thân Quy Nguyên chân công.
Sưu sưu.
La Thiên đứng dậy, cảm ngộ ở trước Thông Thần Cổ Bích sẽ làm tăng tốc độ tiêu hao lưu quang năm màu.
Đúng lúc này, Hạ Băng Nguyệt cũng kết thúc cảm ngộ ở vị trí vết kiếm, nàng rời khỏi Thông Thần Cổ Bích, đi thẳng đến chỗ đỉnh núi, nơi có Linh Bảo điện màu đen kia.
Thân thể La Thiên lóe lên, đi tới vị trí vết kiếm.
Thủ đoạn công phạt chính của La Thiên vẫn là Thiên Tinh kiếm pháp, cảnh giới của nó đã tới gần cấp độ viên mãn.
Nhìn vết kiếm kia, trong đầu hắn hiện lên một đạo kiếm quang xinh đẹp, bao la bát ngát, chém nát mọi thứ, khí thế ngập trời.
Khí thế chém nát vạn vật này làm cho La Thiên chấn động không thôi.
La Thiên cẩn thận phỏng đoán, cảm ngộ, lại tham chiếu với chân ý kiếm đạo của Hạ Băng Nguyệt, cùng với linh vận tinh túy của bản thân Thiên Tinh kiếm pháp nữa.
Trong lúc mơ hồ La Thiên đã nắm bắt được một tia giống nhau của ba thứ, đó là thứ cùng xuất phát từ bản chất của kiếm pháp.
Trong lúc bất tri bất giác La Thiên đã rơi vào cảnh giới vong ngã lúc cảm ngộ, Tạo Hóa quyết cũng đang tự động vận hành.
Ở bên trong ý niệm của hắn có một thanh kiếm lập lòe hiện lên, chung quanh lại có từng thanh kiếm nhỏ lập lòe, xinh đẹp vô ngần.
Mỗi khi có một thanh kiếm nhỏ vỡ, đây đều là cảm ngộ mới của hắn.
Những cảm ngộ này liên tục va chạm với thanh kiếm ở trung tâm, tạo ra từng tia lửa rực rỡ lóa mắt.
Mãi tới khi kiếm ảnh ở nơi này chém ra một đạo kiếm quang sáng chói, mênh mông to lớn như là tinh không thì mới ngừng lại.
- Thiên Tinh Kiếm Pháp đã đột phá đến tầng viên mãn Tinh Hà.
Tâm thần La Thiên chấn động.
Tu luyện một môn kiếm pháp gần tới Linh cấp thượng phẩm tới cấp độ viên mãn, đây là chuyện cực kỳ khó khăn!
Tuyệt đại đa số Linh Hải cảnh khổ cực cả đời cũng khó có thể đạt tới điểm này được.
Thiên Tinh kiếm pháp đột phá cấp độ viên mãn, lực công kích kiếm pháp của La Thiên đã tăng lên tới một cấp độ hoàn toàn mới.
Không chỉ như thế ở chỗ sâu trong đôi mắt của La Thiên còn có vết kiếm như có như không hiện lên, có khí thế bao la bát ngát của tinh không.
Ô...ô...n...g!
Phong Tuyết kiếm bên hông La Thiên không tự chủ được cộng minh, run rẩy rất nhỏ.
Ở g ần Thông Thần Cổ Bích, bảo kiếm trên người hai gã thiên tài đang cảm ngộ cũng nhúc nhích và rung động một cách khó hiểu.
- Đây là lực lượng chân ý hay sao?
La Thiên không khỏi cuồng hỉ.
Thiên Tinh kiếm pháp viên mãn, bản thân đã có một loại ý vị gần như chân ý.
Mà trước đó La Thiên đã tìm hiểu qua chân ý trong kiếm pháp của Hạ Băng Nguyệt, hiện tại lại còn trực tiếp cảm ngộ chân ý trong vết kiếm của đại năng Viễn cổ.
Tất cả mọi thứ đã làm cho hắn lĩnh ngộ được một tia da lông chân ý.
- Kiếm pháp viên mãn, tăng thêm chân ý, như vậy thực lực của ta bây giờ có thể dễ dàng thắng được Vương Thiên, so với Hạ Băng Nguyệt lúc thịnh hội Võ phủ chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn.
Trong lòng La Thiên có một sự tự tin mạnh mẽ dâng trào.
Có thể nói La Thiên đã có tư cách tranh đoạt ngôi vị đệ nhất Nhân bảng.
Chấm dứt cảm ngộ, La Thiên đứng lên, mắt nhìn về phía bảy tám dấu vết trên Thông Thần Cổ Bích.
Những thứ này đều là báu vật vô giá a.
Chỉ tiếc, cảm ngộ ở trước mặt Thông Thần Cổ Bích, lưu quang năm màu sẽ nhanh chóng tiêu hao hơn bình thường.
Chuyện cảm ngộ chân ý cũng cần có thời gian để lắng đọng và cảm ngộ, không phải trong vòng vài ngày thời gian bí viên Hoàng thất mở ra là có thể hoàn thành được.
- Đúng rồi! Không biết dấu vết trên Thông Thần Cổ Bích này có thể thu vào trong thiên thư hay không?
Hai mắt của La Thiên đột nhiên sáng ngời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận