Vạn Cổ Chi Vương

Chương 536: Vật Bất Phàm

Chương 536: Vật Bất Phàm
“Ngươi có thể sống lại là nhờ ta!”
La Thiên mở miệng.
“Không giết ngươi đã là báo ân rồi.”
Nữ nhân ngư dùng biểu tình lạnh băng thốt lên lời này.
La Thiên khẽ thở ra, xác định được là tàn hồn nữ nhân ngư thắng.
Hắn có chút đồng tình với hư ảnh u lam kia.
Rõ ràng vô cùng tự tin đắc thắng, còn hỗ trợ đánh vỡ trận pháp bảo hộ Sinh Mệnh Ngọc Dịch, không ngờ kết quả lại thua.
Điều này cũng chứng minh nữ nhân ngư thần bí kia cực kỳ cường đại!
“Mau giao ra đây! Sự kiên nhẫn của ta có hạn, nếu không thì đừng trách ta đưa các ngươi cùng xuống hoàng tuyền!”
Nữ nhân ngư mắng.
“Ha hả, nếu ta đoán không sai thì hiện giờ ngươi vẫn chưa hoàn chỉnh, phần lớn hồn phách của ngươi đang bị phong ấn trong hạt châu này!”
Khóe miệng La Thiên nhếch lên, bàn tay nắm chặt Lam Hải Thánh Châu.
Nếu nữ nhân ngư động thủ thì hắn sẽ lập tức hủy diệt hạt châu này.
“Ngươi!”
Thần sắc trong mắt nữ nhân ngư khẽ dao động, không ngờ Nhân loại này lại nhìn ra chân tướng!
Trên thực tế La Thiên cũng chỉ vừa đoán ra, hắn còn hỏi thiên thư, lấy được đáp án xác thực.
“Trong thân thể ngươi chỉ phong ấn không đến 3 thành linh hồn, còn hơn bảy thành còn lại đều nằm trong hạt châu này!”
La Thiên thở phào nhẹ nhõm, bộ dáng thong dong.
Người bình thường tử vong thì linh hồn sẽ nhanh chóng tiêu tán.
Nhưng trước khi chết, linh hồn nữ nhân ngư đã trốn vào Lam Hải Thánh Châu, vật ấy có thể bảo tồn tẩm bổ linh hồn.
Nàng để lại không đến 3 thành tàn hồn trong thân thể, chờ đợi ngày sau sống lại.
Năm tháng dài lâu qua đi, tàn hồn trong thân thể chỉ còn lại không đến một thành, nhưng linh hồn bảo tồn trong Lam Hải Thánh Châu vẫn hoàn chỉnh, phải dung hợp lại thì nàng mới hoàn toàn sống lại, mới là bản thân chân chính!
“Ngươi...”
Nữ nhân ngư giật mình, không ngờ La Thiên lại biết cả những điều này.
“Ngươi dám giết ta thì ta sẽ cùng hạt châu này đồng quy vu tận!”
La Thiên cười nhạt.
Hạt châu này tựa như động mạch của nữ nhân ngư, Thiên nắm giữ hạt châu này thì có thể bảo toàn tính mạng.
Nhân ngư trầm mặc, sau đó thở dài.
“Được rồi, ta thỏa hiệp!”
Nhưng ngay sau đó trong mắt nàng lộ ra sát khí lạnh băng thấu xương, bàn tay đánh ra một chưởng, luồng không khí lạnh băng ngưng tụ thành một bàn tay băng chợt lao ra!
La Thiên và nữ tử bạch y đều cảm nhận được nguy cơ tử vong.
Đây là lực lượng siêu việt Địa Nguyên Cảnh hạ giai, thậm chí là Địa Nguyên Cảnh trung giai!
“Không, tiểu Thiên!”
Nữ tử bạch y kích động, trong mắt tràn ngập hơi nước, bỗng nhiên hô lên.
Nàng chủ động vọt tới trước mặt La Thiên, lại lấy ra thước ngọc bị tổn hại, lưu quang tam sắc lóng lánh.
Thước ngọc vung lên, lưu quang lao ra chống lại bàn tay băng kia.
Nhưng một kích này của nữ nhân ngư quá mạnh, trong nháy mắt đã đông cứng tam sắc lưu quang, đánh nát nó.
Oanh!
Ầm!
Hàn uy đánh trúng nữ tử bạch y, nàng bay ngược, miệng phun máu tươi.
Ánh mắt nàng mông lung ánh nước, lộ vẻ kiên định bất hối và cả luyến tiếc.
“Tiểu Thiên, ta... không bảo vệ được ngươi...”
Thanh âm ôn nhu êm tai của nữ tử bạch y tựa như thiên âm đánh vào nội tâm La Thiên.
“Tuyết Dao!”
La Thiên giật mình, ánh mắt ngây dại.
Nữ tử bạch y là Ninh Tuyết Dao ư?!
Tuy La Thiên đã có suy đoán này từ trước, thậm chí cảm thấy khả năng này rất lớn nhưng hắn nghĩ rằng Tuyết Dao không cần giấu giếm thân phận với hắn...
Thấy Tuyết Dao trọng thương, sắc mặt La Thiên lộ vẻ dữ tợn, đôi mắt bắn ra hàn quang.
“Chết đi!”
Sắc mặt hắn âm trầm, vô cùng tức giận.
Một bảo kiếm với hoa văn bông sen đỏ đậm xuất hiện trong tay, La Thiên lập tức rút kiếm!
Kiếm ý sơ thức bùng nổ, tản ra khí thế sắc bén ngập trời!
Tranh!
Keng!
Hồng Liên Kiếm được rút ra, đó là một thanh bảo kiếm trong suốt với hoa văn sen đỏ, hồng quang nở rộ.
“Thanh kiếm kia...”
Thần sắc nữ nhân ngư đột nhiên thay đổi, lộ ra một tia khủng hoảng.
Vèo!
Một kiếm chém ra, kiếm liên hoa mỹ tráng lệ nở rộ, phát ra khí tức khủng bố đốt diệt vạn vật, chém về phía nữ nhân ngư.
Với tu vi hiện giờ của La Thiên và kiếm ý sơ thức thì khả năng khống chế Hồng Liên Kiếm đã tốt hơn trước, uy lực bộc phát ra cũng mạnh hơn!
Trong phút chốc, toàn bộ nội điện đều bị kiếm quang hoa lệ bao phủ, hồng vân kiếm khí du tẩu.
Bàn tay băng lập tức bị chém nát, bốc hơi tiêu tán.
Sau đó hồng vân kiếm liên chém về phía nữ nhân ngư.
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, nữ nhân ngư bay ngược, thân thể xuất hiện một vết thương cháy đen, nàng ta đạp lên góc tường, khí tức suy yếu.
Trong đại điện, một đóa hồng liên hoa mỹ nở rộ, tràn ngập toàn bộ ánh mắt.
Toàn bộ đại điện trở nên nóng rực, Linh Nguyên Tuyền Thủy trong hồ bốc hơi hết.
Sau một chiêu kiếm, dưới chân La Thiên có một vết nứt lan tràn đến cuối đại điện, nơi nữ nhân ngư đang nằm ở đó.
Trên người nàng ta có một vết máu cháy đen từ bả vai đến bụng, máu bắn ra.
“Khụ khụ, ngươi có Huyền Khí ư?!”
Nữ nhân ngư ho ra vài tia máu tươi, khuôn mặt trắng bệch, có vẻ vô cùng suy yếu.
Nếu nàng ta đang ở trạng thái tốt nhất thì chắc chắn không phải sợ chiêu kiếm này của La Thiên, nhưng trong cơ thể nàng ta chỉ là một sợi tàn hồn, để chiến thắng hư ảnh u lam kia, nàng đã hao phí rất nhiều lực lượng, hiện giờ rất suy yếu.
Giờ phút này, chiêu kiếm của La Thiên càng khiến nàng ta bị thương nặng thêm, tình huống càng thêm nghiêm trọng.
“Vừa rồi ngươi lừa ta!”
La Thiên cầm Hồng Liên Kiếm, sắc mặt âm trầm giận dữ.
Vừa rồi nữ nhân ngư đã nói là thỏa hiệp nhưng sau đó lại ra tay đánh lén, khiến Ninh Tuyết Dao bị thương nặng. Thậm chí nếu La Thiên không có thủ đoạn mạnh mẽ để phản công thì tất cả đã kết thúc.
“Ta... Lừa ngươi thì sao? Lam Hải Thánh Châu vốn là đồ của ta, ngươi lại dám cướp đoạt không trả!”
Nữ nhân ngư sắc mặt cao ngạo, ngữ khí cường ngạnh, nhưng trong mắt thoáng qua vẻ hoảng loạn.
“Còn cãi bướng ư?!”
La Thiên quát.
Nếu không nhờ có hắn thì nữ nhân ngư sẽ chỉ là một khối thi thể, có lẽ sẽ vĩnh viễn ngủ say.
Nữ nhân ngư không mang ơn đội nghĩa, còn lấy oán trả ơn!
Bá!
Trong tay La Thiên xuất hiện một cái roi da, mặt ngoài nổi quang văn tối tăm, trong nháy mắt đã kéo dài mấy chục mét, tựa như u linh, bắn về phía nữ nhân ngư.
“Đây là…?”
Nữ nhân ngư cả kinh, nhận ra đó là một vật bất phàm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận