Vạn Cổ Chi Vương

Chương 647: Danh Ngạch Bàng Thính Thái Nguyên Tông

Chương 647: Danh Ngạch Bàng Thính Thái Nguyên Tông
Mộ Vân Thạch cười thầm, đúng lúc mở miệng: “Tín trưởng lão, đệ tử của ta đã nhận sai rồi, ngươi còn muốn thế nào nữa?”
“Tại hạ lòng dạ hẹp hòi, ta tin rằng tiền bối không phải hạng người như vậy.” La Thiên nhìn về phía lão giả mặt đỏ.
“Ngươi...”
Lão giả mặt đỏ muốn phản bác nhưng không biết nên nói gì.
Tiếp tục truy cứu trách nhiệm của La Thiên thì có vẻ lão lòng dạ hẹp hòi, mắc tội giống như La Thiên.
Gia hỏa kia miệng lưỡi thật sắc bén!
“Được rồi, cuộc chiến tranh đoạt danh ngạch Vân Trì dừng ở đây!”
Đại trưởng lão sầm mặt mở miệng.
Lão quyền cao chức trọng, không tiện hạ thể diện để tính toán chi li với vãn bối.
Hơn nữa La Thiên cũng không mắc lỗi nghiêm trọng nào.
“Cứ như vậy là xong ư?”
Cát Viên Khánh trừng mắt khó tin.
La Thiên làm chuyện điên cuồng như thế mà không bị trừng phạt sao?
Đại trưởng lão, lão giả mặt đỏ và các vị cao tầng khác tâm tình không vui, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
“Đợi đã, ta còn có một việc.”
La Thiên bỗng mở miệng.
Vài vị cao tầng cứng đờ người, khóe miệng hơi run rẩy.
Tên khốn kiếp này còn chuyện gì nữa?
“Trận chiến vừa rồi đã giao hẹn từ trước rằng nếu ta thắng thì danh ngạch của hắn sẽ thuộc về ta!”
La Thiên nhìn về hướng nam tử mặt đen.
Nam tử mặt đen lộ vẻ hoảng loạn, không biết phải làm sao.
Khi đó gã chỉ thuận miệng hứa hẹn, căn bản không nghĩ rằng mình sẽ thua.
Lúc này, nam tử mặt đen hối hận vô cùng, lộ vẻ cầu xin, hy vọng La Thiên không cướp đi danh ngạch của mình.
“La Thiên, ngươi đã có danh ngạch rồi, còn đòi thêm danh ngạch làm gì?”
Lão giả mặt đỏ nghiêm mặt nói.
“Chuyện này không phiền trưởng lão lo lắng.”
La Thiên kiên quyết đáp lại.
Lão giả mặt đỏ bất mãn, lười cãi cọ với La Thiên.
“Mộ Khải Nguyên, giao danh ngạch cho hắn!”
Đại trưởng lão lãnh đạm mở miệng.
Nam tử mặt đen vô cùng không muốn nhưng chỉ có thể lấy ra một khối lệnh bài màu trắng giao cho La Thiên.
La Thiên tiếp nhận lệnh bài, chưa thèm nhìn mà đã trực tiếp ném ra.
Những thiên tài ngoại lai sửng sốt, La Thiên làm gì vậy?
Sau khi tỉnh táo lại, khối lệnh bài kia đã dừng trong tay Cát Nhã Nhi.
“Này...”
Mọi người vô cùng ghen tị, không ngờ La Thiên lại tiện tay ném danh ngạch tặng người khác.
Sớm biết thế thì bọn họ đã tạo quan hệ tốt với La Thiên, như vậy thì bọn họ sẽ có cơ hội trở thành người may mắn.
“Đa tạ La đại ca!”
Cát Nhã Nhi rất kích động, vui vẻ ra mặt.
Không ngờ La Thiên lại tặng danh ngạch trân quý cho mình, khuôn mặt nàng đỏ ửng, đôi tay nâng lệnh bài, trái tim đập thình thịch.
“Ừ.”
La Thiên khẽ gật đầu.
Trong đám thiên tài trẻ tuổi ở đây, hắn không quen biết nhiều người, chỉ có Cát Nhã Nhi quen thuộc một chút, hắn không có đối tượng khác để tặng.
“A! Danh ngạch của ta...”
Nam tử mặt đen khóc rống lên.
Gã là một trong những thiên tài đứng đầu Mộ gia, nhận được danh ngạch nội bộ, nhưng bởi vì khiêu khích La Thiên mà bị mất danh ngạch, hiện giờ gã có hối hận cũng đã muộn.
Cao tầng Mộ gia nhanh chóng rời đi.
Đại trưởng lão ánh mắt lạnh lùng liếc Mộ Trạch.
Chuyện này bắt nguồn từ chủ ý của Mộ Trạch.
Kết quả bọn họ không cướp được danh ngạch của La Thiên mà còn tặng thêm cho hắn một cái, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì quả thực là trò cười cho thiên hạ.
Khuôn mặt Mộ Vân Thạch tràn đầy ý cười, bay đến trước mặt La Thiên, ông lấy ra một lệnh bài màu trắng.
“Đây là chứng minh danh ngạch của ngươi.”
“Ba tháng sau, Vân Trì Mộ gia mở ra, ngươi hãy nắm chắc cơ hội này!”
Mộ Vân Thạch trịnh trọng nói.
“Sư tôn, Vân Trì là gì?”
“Bảy đại Thiên Sơn thuộc Thiên Sơn giới là nơi có linh khí nồng đậm nhất trong giao diện. Cứ cách ba năm, Mộ Hải Thiên Sơn của Mộ gia sẽ có một đợt linh khí thiên địa bùng nổ phun ra!”
Mộ Vân Thạch giải thích đơn giản: “Vân Trì hội tụ cỗ linh khí thiên địa khổng lồ kia cho các ngươi có thể tu luyện!”
Cơ hội hiếm có, ba năm một lần!
Mỗi lần, tu vi của thiên tài được đến Vân Trì đều sẽ tăng lên.
Có những thiên tài cố ý giữ bình cảnh đến lúc đó để mượn cơ hội đột phá!
“Thì ra là thế!”
Hai mắt La Thiên lập loè ánh sao.
Đây quả là một kỳ ngộ hiếm có!
“Sắp tới, ngươi an tâm tu luyện đi, đừng gây chuyện nữa.”
Mộ Vân Thạch dặn dò.
Hai thầy trò bọn họ đã khiến đám cao tầng Mộ gia đau đầu lắm rồi, chó nóng nảy sẽ nhảy tường, bọn họ nên thu liễm một chút thì hơn.
Mộ Vân Thạch nhanh chóng rời đi.
Ông không trở lại phủ đệ mà là đến chỗ gia chủ Mộ gia.
“Càn Thế huynh đang bận gì vậy?”
Mộ Vân Thạch đẩy cửa vào.
Gia chủ Mộ gia Mộ Càn Thế khi còn trẻ đã là bạn tốt của Mộ Vân Thạch.
Năm đó, đám cao tầng coi trọng Mộ Vân Thạch hơn, định cho ông nhận chức vụ gia chủ tương lai.
Kết quả bởi vì một sự kiện nên Mộ Vân Thạch đã rời khỏi gia tộc, trốn tránh trong chỗ tránh nạn của Nhân tộc, hoàn toàn ngăn cách với Phá Toái Tinh Vực.
“Hừ? Ngươi tới làm gì?”
Gia chủ hừ lạnh một tiếng.
“Càn Thế huynh gặp chuyện gì sao? Trông ngươi không cao hứng lắm.” Mộ Vân Thạch cười nói.
“Biết rõ còn cố hỏi!”
Gia chủ liếc Mộ Vân Thạch, bất đắc dĩ lắc đầu.
Mộ Vân Thạch mới vừa về gia tộc đã náo loạn không ít chuyện, rất nhiều cao tầng đều sinh lòng bất mãn, cáo trạng với ông ta.
“Ngươi tới có chuyện gì?”
Gia chủ hỏi.
Ông ta rất hiểu Mộ Vân Thạch, liếc mắt một cái liền nhìn ra tâm tư ông.
“Ha hả, Mộ gia có bao nhiêu danh ngạch tư cách bàng thính Thái Nguyên Tông?”
Mộ Vân Thạch ngượng ngùng hỏi.
Gia chủ nghe vậy thì biến sắc: “Không có! Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ!”
“Lần trước ngươi đã cướp danh ngạch Vân Trì từ chỗ ta, hiện tại ngươi còn định đoạt tư cách bàng thính ư? Ngươi định náo loạn toàn bộ Mộ gia sao?!”
Gia chủ có chút kích động.
“Đệ tử của ta rất cần nó!”
Mộ Vân Thạch thở dài.
Với thiên tư tiềm lực của La Thiên, Thái Nguyên Tông mới đủ khả năng bồi dưỡng hắn!
Cách thời điểm Thái Nguyên Tông tuyển nhận đệ tử còn bốn năm nữa, hắn ở lại Mộ gia chỉ tổ lãng phí thời gian!
Huống chi còn có ước định 5 năm và lệnh truy nã của Hải Ma Cung!
Giải thưởng của Hải Ma Cung quá mê người.
Sẽ có sát thủ đến ám sát, sẽ có dị tộc lẻn vào, thậm chí trong Nhân tộc cũng sẽ có người bụng dạ khó lường muốn dùng La Thiên để đổi giải!
Mộ gia không bảo hộ được La Thiên.
Hơn nữa Mộ gia không thích La Thiên, bọn họ sẽ không bảo hộ hắn!
Chỉ có Thái Nguyên Tông thuộc tam đại thế lực bá chủ có thể che chở La Thiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận