Vạn Cổ Chi Vương

Chương 262: Thất Bại

Chương 262: Thất Bại
Oanh!
Một cỗ chân khí bùng nổ, tạo nên một dòng hắc khí khổng lồ, toàn bộ Đổ Đấu Đài bị cuồng phong càn quét.
La Thiên có cảm giác Tề Nam như một cơn lốc khiến nhân tâm kinh hãi, không dám tới gần.
Vù cù!
Trong hư không, dòng hắc khí vô tận ngưng tụ trong tay y.
Bàn tay Tề Nam như hóa thành lưỡi dao sắc bén không gì chặn được, chém về phía La Thiên nhanh như chớp!
“Công kích này thật mạnh!”
Lông tơ La Thiên dựng dứng hết lên.
Quy Nguyên Thủ!
La Thiên lập tức thúc giục Thiên Lô Bảo Thể, ngay sau đó bàn tay bao trùm một tầng khí quang hồn hậu, hắn đánh ra một chưởng.
Trong nháy mắt, chân khí bao phủ bàn tay hắn đã bị đánh nát, trên tay La Thiên cũng xuất hiện một vết máu nhàn nhạt, may mà hắn thu tay kịp thời, nếu không chỉ sợ bàn tay này đã bị Tề Nam chém xuống.
“Chặn lại cho ta!”
La Thiên điều động toàn bộ chân khí ngưng tụ ra một bức tường chân khí cứng rắn!
Nhưng sau khi bị một đao của Tề Nam đánh trúng, vách tường lập tức bị cắt ra một vết rách, sau đó tan rã.
Ầm!
Sau đó một đao kia bổ trúng ngực La Thiên, chém rách quần áo, lộ ra phòng ngự bảo giáp bên trong.
Uy lực một kích này của Tề Nam dần dần tiêu tán.
Bịch bịch!
La Thiên lui ra phía sau mấy bước, khí huyết trong cơ thể sôi trào.
Hắn cúi đầu nhìn thì thấy trên kiện bảo giáp trung phẩm kia có một vết rách nhỏ màu trắng.
“Chặn được rồi!”
“Quả nhiên cứng như mai rùa đen, ngay cả công kích của Tề Nam sư huynh mà cũng chặn được!”
“Vì sao ta có cảm giác Tề Nam sư huynh đang nghiêm túc quá mức? Nếu La Thiên không có kiện phòng ngự bảo giáp kia thì có lẽ hắn đã chết!”
Không ít người cảm thấy kỳ quái.
“Tề Nam muốn giết La Thiên ư?”
Đôi mắt Đinh Thu trầm xuống.
Chiêu thứ nhất, Tề Nam chưa dùng thực lực chân chính.
Nếu Tề Nam thật sự muốn giết La Thiên thì chiêu thứ 2 sẽ cực kỳ khủng bố, cho dù có bảo giáp phòng ngự trung phẩm thì kết cục của La Thiên cũng là cửu tử nhất sinh.
“Bảo giáp phòng ngự trung phẩm?”
Tề Nam nhìn chằm chằm La Thiên.
Biểu hiện của La Thiên thật sự khiến y kinh ngạc.
Nếu là Linh Hải cảnh nhị trọng bình thường, dù có bảo giáp phòng ngự trung phẩm thì vẫn sẽ chết chắc khi đối mặt với một kích này.
“Nếu năng lực của ngươi chỉ đến thế, vậy sau chiêu thứ 2, ngươi có thể đi chết rồi.”
Tề Nam cười nhạt.
Chuyện Trịnh Thân Vương muốn y làm đã sắp hoàn thành.
“Chiêu thứ 2!”
Tề Nam đạm nhiên mở miệng, khí thế đột nhiên gia tăng gấp đôi như núi lửa phun trào, y rút ra một bảo đao ngân sắc!
“La Thiên, chết đi!”
Tề Nam lẩm bẩm trong lòng.
Giờ khắc này, đám người bốn phía cảm nhận được cảm giác áp bách khổng lồ, cuồng phong quét tới sắc bén như dao, mọi người đều lui về phía sau.
. . .
Trên bảo đao ánh bạc của Tề Nam có một tầng gió xoáy cuồng bạo đen nhánh quấn quanh, thiên địa tối tăm như cơn bão sắp đến.
“Phong Trì Trảm!”
Bảo đao bổ xuống, một ánh đao hắc bạc đan xen kéo theo gió xoáy cuồng liệt từ trên trời giáng xuống.
Một đao này nhanh như sét đánh, phong tỏa đường lui của La Thiên.
Dù hắn dùng Vân Du Bộ cảnh giới viên mãn thì cũng khó có thể tránh thoát.
“Không tốt, Tề Nam muốn giết chết tân đệ tử này!”
Chấp sự lộ vẻ kinh sắc.
Linh Hải cảnh ngũ trọng đỉnh còn khó cản được một kích này.
Cho dù La Thiên là thể tu, lại có bảo giáp phòng ngự trung phẩm, nhưng nếu trúng một kích này thì chắc chắn cũng sẽ chết!
Chấp sự có năng lực ngăn cản Tề Nam ác ý giết người, cứu mạng La Thiên, nhưng ông không ra tay.
Trên đài luận võ cũng từng có người tử vong, đao kiếm không có mắt, chết ngoài ý muốn thì tông môn sẽ không cứu.
Nếu cứu La Thiên thì chính là đắc tội Tề Nam.
Ở trong lòng ông, La Thiên không quan trọng bằng Tề Nam!
“La Thiên mau nhận thua đi!”
Kha Vũ Toàn kinh hãi kêu to.
“Ha hả, La Thiên, dám tiếp nhận lời khiêu chiến của Tề sư huynh thì đi chết đi!”
Bát hoàng tử, Cửu hoàng tử cười nhếch mép, trong lòng rất sảng khoái!
Nhưng trên Đổ Đấu Đài, La Thiên không né cũng không lui, hắn còn chủ động nghênh đón công kích của Tề Nam.
Hành động này như thiêu thân lao đầu vào lửa, khiến mọi người không thể nào hiểu nổi.
Ngay cả Tề Nam cũng sửng sốt, chợt cười nói: “Trọng tài đại nhân, ngươi thấy đấy, rõ ràng là tiểu tử này muốn tự sát, hắn chết rồi thì không thể trách ta.”
Ánh mắt chấp sự lộ vẻ thâm trầm, ông cảm thấy La Thiên không phải người sẽ tự tìm tử lộ.
Đúng lúc này.
Oanh!
Một cỗ kiếm đạo chân ý kinh thiên phát ra từ trên người La Thiên, kiếm trong tay chúng đệ tử bốn phía đều run rẩy.
La Thiên điên cuồng dồn chân khí vào Phong Tuyết Kiếm.
Lợi kiếm trắng như tuyết phóng ra quang huy lóa mắt, chém ra một cỗ phong vân mờ mịt.
Nhất Kiếm Xuyên Vân!
Kiếm khí ngưng luyện đến mức tận cùng trắng tinh như ngọc, nó bỗng nhiên lao ra như muốn đâm thủng chín tầng mây.
La Thiên dùng toàn lực thi triển thức thứ nhất Cửu Tiêu Kiếm Quyết, uy lực sánh bằng Linh Hải cảnh lục trọng, gần tương đương với trưởng lão Thánh phủ.
Sắc mặt Tề Nam trầm xuống, y phát hiện chiêu kiếm này của La Thiên hình như là kiếm pháp Địa cấp.
Không hổ là thiên tài lĩnh ngộ kiếm đạo chân ý, không ngờ hắn còn cất giấu đòn sát thủ khủng bố như thế.
Nhưng luận lực về lực sát thương thì y vẫn hơn một bậc!
Đột nhiên.
Ong!
Quanh thân La Thiên hiện lên một tầng xoáy nước lạnh lẽo thổi quét phạm vi 10 mét, như trời đông buông xuống.
Trong phút chốc, kiếm quang của La Thiên tỏa ra luồng khí lạnh mãnh liệt, uy lực tăng mạnh.
Không chỉ như thế, khi công kích của Tề Nam tiếp cận La Thiên sẽ bị hàn vụ ảnh hưởng càng lớn, uy lực bắt đầu giảm đi.
“Phá!”
La Thiên đâm ra một kiếm.
Nhờ linh thức cảm ứng, công kích của Tề Nam chậm đi rất nhiều, La Thiên tìm thấy một điểm yếu để đánh phá.
Phụt!
Một đạo kiếm quang băng lãnh cô đọng xuyên qua đao quang hắc bạc khổng lồ, công kích của Tề Nam tán mất phân nửa, uy lực giảm đi sáu thành.
La Thiên đỡ lấy uy lực còn dư lại, đồng thời Nhất Kiếm Xuyên Vân cũng thuận thế đâm hướng Tề Nam.
“Cái gì?”
Tề Nam khó tin, khiếp sợ không thôi!
Công kích của y đã bị La Thiên đâm xuyên, sao lại như vậy?
Nhưng sự thật đang bày ngay trước mắt, công kích của La Thiên đã đến trước mặt y.
Chiêu kiếm kia như cực quang lạnh lẽo, nhanh kinh người.
Ầm!
Đồng tử Tề Nam co rụt lại, y huy đao đánh nát chiêu kiếm này của La Thiên.
Kiếm khí nứt vỡ, hàn vụ tán loạn.
Trên đao và cánh tay Tề Nam ngưng kết một tầng sương mỏng.
Gương mặt y sa sầm!
Kế hoạch của y đã thất bại!
Y không thể giết chết La Thiên!
Tề Nam từng nghĩ rằng tình huống tệ nhất là sau 2 chiêu y vẫn không thể giết chết La Thiên, chỉ khiến hắn trọng thương hoặc tàn tật.
Y chưa bao giờ đoán rằng La Thiên lại tiến công chính diện, phá giải công kích của mình!
Viu viu!
Bỗng nhiên trước mắt y xuất hiện một kiếm quang lộng lẫy tựa ngân hà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận