Vạn Cổ Chi Vương

Chương 628: Đấu Trường Sinh Tử (2)

Chương 628: Đấu Trường Sinh Tử (2)
Đối thủ của nữ nô lệ ngã vào vũng máu, bị người kéo xuống.
Trong đấu trường truyền ra một trận hò hét hoan hô.
Cũng có người không cam lòng tức giận mắng.
“Không ngờ Thiết Nhân lại thua trận, lại còn bị giết, tốn mất 2 vạn Linh Nguyên Tệ của ta! Vô năng, phế vật, đáng chết!”
Cách đó không xa, một dị tộc màu da xanh sẫm mặc quần áo kim sắc ôm hai mỹ nhân, bên cạnh còn có vài tên tiểu đệ vây quanh.
“Lệ Sơn công tử bớt giận, chỉ là hai vạn Linh Nguyên Tệ mà thôi, có đáng là gì với ngài đâu?”
“Ván tiếp theo, Lệ Sơn công tử nhất định sẽ thắng!”
Đám tiểu đệ vội vàng nói.
“Đáng sợ quá...”
Nghiêm Tiểu Hạ không đành lòng, che kín hai mắt.
“Bắt đầu trận đấu tiếp theo!”
Một quản sự tai to mặt lớn xuất hiện trong đấu trường.
Sau đó, có hai nô lệ bị thả ra từ hai bên thông đạo, bọn họ đều đeo mặt nạ, không thấy rõ dung mạo!
“Phía bên trái ta là một tên Nhân tộc, tu vi mới vừa đột phá Địa Nguyên Cảnh nhị trọng đỉnh, lần đầu tiên tham gia Sinh Tử Tù Đấu, danh hiệu là Bạch Cẩu!”
“Vị bên phải này là Yêu tộc, tu vi Địa Nguyên Cảnh nhị trọng, đã 3 lần sống sót đi xuống đài Sinh Tử Tù Đấu, danh hiệu của hắn là Hắc Đồng!”
Quản sự giới thiệu.
“Chư vị đại nhân, xin mời đặt cược!”
Thính phòng lập tức trở nên sôi nổi.
“Tuy rằng tu vi Bạch Cẩu khá cao nhưng thân thể Nhân tộc rất yếu, đây còn là lần đầu tiên tham gia tù đấu, khả năng thua khá lớn!”
“Ta cược Hắc Đồng, 15000 Linh Nguyên Tệ!”
“Ta cảm thấy có lẽ Bạch Cẩu sẽ thắng!”
Trong thính phòng, không ít võ giả lấy Linh Nguyên Tệ ra đặt cược, Lệ Sơn cược Hắc Đồng.
“Đây là lần đầu tiên các vị cá cược trong đấu trường, có thể quan sát một ván trước, sau khi làm quen với quy tắc thì đặt cược! Ván sau, các vị bắt buộc phải cược!”
Người hầu dẫn đường cho đám người La Thiên nói.
“Ta muốn hỏi thăm hai người.”
La Thiên nói với người hầu.
“Không cược mà hỏi thăm người ư?”
Người hầu lộ vẻ khinh thường, lãnh đạm nói: “Chỗ chúng ta không có người ngươi muốn tìm, nếu không có hứng thú với Sinh Tử Tù Đấu thì mời các ngươi rời đi!”
Đúng lúc này.
“Trận đấu bắt đầu!”
Quản sự rời khỏi đấu trường, còng tay xích chân trên người hai gã nô lệ tự động giải khóa.
Trong nháy mắt, Hắc Đồng phát động công kích, thủ trảo bén nhọn đánh ra một mảnh gió lốc cuồng loạn.
Viu! Ầm!
Bạch Cẩu lập tức bị đánh lui, va lên vách đấu trường.
“Xì, quả nhiên Bạch Cẩu quá yếu, e rằng không chống đỡ nổi mười chiêu.”
“Nhân tộc đều là rác rưởi.”
Bốn phía vang lên tiếng dè bỉu.
“La Thiên, có phải người nọ rất giống Diệp sư huynh không?”
Dịch Tĩnh Văn chỉ vào Bạch Cẩu trong đấu trường.
“Đúng vậy!”
La Thiên gật đầu.
Thân pháp Bạch Cẩu vừa thi triển cực kỳ tương tự Diệp Phong, là tuyệt học của Vân Tiêu Tông.
“Gọi quản sự của các ngươi tới đây.”
La Thiên nói với người hầu.
Người hầu lập tức rời đi, chốc lát sau, quản sự tai to mặt lớn đã đến.
“Vài vị khách quý, các ngươi nhận sai người rồi, trong đấu trường của chúng ta không có người các ngươi muốn tìm.”
Quản sự đánh giá đám người La Thiên vài lần, híp mắt cười nói.
“Ta tìm được rồi!”
La Thiên bình tĩnh lên tiếng: “Nói đi, phải làm gì thì mới có thể dẫn người đi.”
“Nô lệ trong đấu trường của chúng ta được mua qua các con đường khác nhau, là tài sản tư nhân của Sinh Tử Tù Đấu Trường. Nhưng nếu các vị coi trọng tên nô lệ nào đó, muốn mua thì cũng không phải là không được.”
Khóe miệng quản sự nhếch lên.
“Lúc trước chúng ta tốn năm vạn Linh Nguyên Tệ để mua Bạch Cẩu, chỉ cần ngươi trả giá gấp đôi thì sẽ bán cho ngươi!”
Thái độ ra giá của gã có vẻ rất quen thuộc, hiển nhiên trước đây cũng có không ít người tìm tới đây hỏi như vậy.
“Gấp đôi?”
La Thiên nhíu mày, tên quản sự này tham lam thật đấy.
“Được thôi!”
La Thiên đồng ý.
Diệp Phong và Trình Vạn Lý là hai người, tổng cộng 20 vạn Linh Nguyên Tệ.
Đám người La Thiên có thể gom đủ số tiền này để chuộc người, sau này bắt Diệp Phong và Trình Vạn Lý trả lại là được.
La Thiên cứu bọn họ một mạng, ân tình lớn đến 10 vạn Linh Nguyên Tệ.
“Ồ?”
Quản sự nhìn thẳng La Thiên một cái.
Trước đây, có rất nhiều người nghe được giá cả thì đều lập tức vứt bỏ đồng bạn.
Xem ra mấy người này thật sự rất giàu có.
“Thành giao. Hy vọng người ngươi muốn mua có thể thắng trận này, nếu không, thứ ngươi mua được chính là thi thể của hắn.”
Quản sự cười lớn.
Nghe vậy, La Thiên nhìn về phía tù đấu trường.
Hai mắt Hắc Đồng đỏ như máu, đã chấp nhận thân phận nô lệ của mình, để sinh tồn, gã ta vô cùng hung hãn như mãnh thú nổi điên!
Còn Bạch Cẩu thì liên tiếp bại lui, trên người có vô số vết thương, lâm vào thế yếu.
“Hừ, rác rưởi, mau chết đi!”
“Quá yếu, Nhân tộc đều là gà bệnh cả ư?”
Đám người xem trào phúng.
Nhưng sau đó Bạch Cẩu đột nhiên lộ vẻ tàn nhẫn, bắt đầu phản công!
Hai ngón tay Bạch Cẩu ngưng tụ kiếm khí, chém ra mấy đạo kiếm quang ẩn chứa khí thế cuồn cuộn.
Leng keng!
Ầm!
Hắc Đồng kịp thời tránh được đa số kiếm quang, sau đó dùng lân giáp sau lưng để đỡ kiếm chiêu còn lại.
Kiếm chiêu của Bạch Cẩu chỉ lưu lại vài vết xước mờ trên lân giáp.
Ngay sau đó, hai người lại giao phong kịch liệt.
La Thiên nhìn ra ban đầu Diệp Phong rất mê mang, đến bây giờ thì đã chấp nhận hiện thực, toàn lực ứng phó.
Nhưng y tỉnh táo quá muộn, giờ đã bị thương, trạng thái tương đối kém.
Dù toàn lực phản công thì cũng khó tạo thành hiệu quả, cứ như vậy thì Diệp Phong sẽ gặp nguy hiểm!
“Hay lắm, Hắc Đồng, giết chết Nhân loại kia đi! Xé nát hắn!”
Lệ Sơn hưng phấn rống to!
Ở ván này, gã cược 2 vạn Linh Nguyên Tệ, tuy rằng tỉ số không cao nhưng ít ra có thể kiếm lại số tiền đã thua.
“La Thiên, nên làm gì bây giờ!”
Dịch Tĩnh Văn nhìn thế cục trong đấu trường, lòng tràn đầy lo lắng.
Cứ tiếp tục như vậy thì Diệp Phong sẽ chết!
“Đánh về phía bên trái hắn!”
La Thiên bỗng nhiên quát, tiếng quát vang vọng toàn trường.
Bạch Cẩu và Hắc Đồng trong đấu trường đều sửng sốt.
Bạch Cẩu lập tức phản ứng, tấn công bên trái Hắc Đồng theo lời La Thiên.
Chiến cuộc lập tức xoay chuyển.
Hóa ra ở phía thân trái Hắc Đồng đã bị trọng thương ở trận chiến trước, đến giờ còn chưa khỏi hẳn, đây là nhược điểm của gã.
Sau 30 chiêu, Bạch Cẩu chuyển bại thành thắng!
“Tiểu huynh đệ, ánh mắt ngươi độc đấy, còn nhìn ra được nhược điểm của Hắc Đồng. Tuy rằng hành vi của ngươi không trái với quy định nhưng sẽ khiến kẻ khác ghi hận.”
Quản sự nói.
Bởi vì được La Thiên nhắc nhở nên Bạch Cẩu mới thắng, đám võ giả cược cho Hắc Đồng chắc chắn sẽ ghen ghét La Thiên.
Nhưng trong tình huống không biết thân phận La Thiên, người bình thường sẽ không trực tiếp sinh sự gây chuyện.
“Ba ngày sau, mang tiền tới là có thể chuộc lại hai vị bằng hữu của ngươi.” Quản sự nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận