Vạn Cổ Chi Vương

Chương 94: Bích Linh mãng!

Trong sơn động.
Vẻ mặt của Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên âm tình bất định, hối hận và có chút không cam lòng.
Hai người trăm phương ngàn kế tìm được đầu Yêu thú Linh cấp bị thương này là muốn lợi dụng nó để diệt trừ La Thiên, tạo ra một tai nạn ngoài ý muốn.
Ai có thể ngờ tới được.
Thương thế của đầu Yêu thú Linh cấp này lại thảm trọng như vậy, ở sát bờ vực tử vong, làm cho La Thiên chiếm được tiện nghi lớn tới như vậy.
Giết chết Yêu thú Linh cấp, ít nhất có thể đổi được một nghìn điểm cống hiến.
Một ít linh kiện trên người Yêu thú Linh cấp có giá trị xa xỉ, có thể dùng để luyện chế Linh Đan, hoặc là tài liệu để chế tạo ra Bảo khí.
- Khà khà, may mà có Nhạc Tĩnh học trưởng tuỳ ý chỉ cho ta một con đường, không ngờ lại gặp phải một đầu Yêu thú Linh cấp sắp chết!
La Thiên thu thập tài liệu, lại nở nụ cười nghiền ngẫm, nói.
- Nhạc học trưởng quả nhiên là liệu sự như thần a.
Trong lời nói có vẻ châm biếm ngầm, làm cho Nhạc Tĩnh xanh cả mặt, mũi như sắp nổ tung.
Liệu sự như thần?
Nếu như hắn biết rõ tình huống chân thật của đầu Yêu thú Linh cấp này thì hắn sẽ tự mình xuất thủ, há có thể để cho La Thiên chiếm được tiện nghi cơ chứ?
Sự may mắn của La Thiên làm cho các học viên Bạch Ngân ở đây ao ước không thôi.
Một mình đánh chết một đầu Yêu thú Linh cấp, đây là chuyện vinh quang tới bực nào cơ chứ, cho dù là đại lão khu Hoàng kim cũng không làm được.
Huống chi, còn có một lượng lớn chiến công và lợi ích đạt được sau khi đánh chết Yêu thú nha.
- Nhạc học trưởng! Ngươi cũng cho ta chỉ một con đường sáng đi, dọc trên đường đi, ta chưa được một chút điểm cống hiến nào nha!
Một gã thiếu niên lôi thôi Khai Mạch bát trọng dùng giọng khẩn thiết nói.
Lúc nói chuyện, thiếu niên lôi thôi ném ánh mắt ghen ghét về phía La Thiên.
Hắn không nhận được một chút điểm nào còn không phải là do Nhất kiếm lang quân La Thiên này tạo thành hay sao?
Dựa vào cái gì mà vận khí của La Thiên lại tốt như vậy, nhặt được tiện nghi từ Yêu thú Linh cấp bị trọng thương, mình ngay cả một viên Yêu Hạch cũng không có được a.
Vẻ mặt của Nhạc Tĩnh tái xanh.
Thần kinh của thiếu niên lôi thôi này quả thực rất lớn, lại đi tin chuyện ma quỷ ở trong miệng của La Thiên.
- ... Bên kia!
Nhạc Tĩnh cố nén lửa giận, tuỳ ý chỉ một cái về phía bên trái.
- Đa tạ nhạc học trưởng.
Sắc mặt của thiếu niên lôi thôi đại hỉ, mang theo hai gã đồng đội chạy về phía khu vực Nhạc Tĩnh chỉ.
Cũng không phải hắn thực sự tin lời nói của La Thiên, chẳng qua hắn cảm thấy, Nhạc Tĩnh là cháu ruột của Phó Phủ chủ, có lẽ sẽ có một ít tin tức cơ mật.
Đuổi thiếu niên lôi thôi đi.
Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên liếc nhìn nhau, trong lòng đều tràn ngập cảm giác nghẹn khuất và không cam lòng.
Kế hoạch trước đó đã thất bại.
Hai người cũng không vứt bỏ ý định mà âm thầm dùng chân khí truyền âm, thương nghị đối sách mới.
Chỉ cần vẫn còn ở bên ngoài thì bọn hắn sẽ có cơ hội.
Chẳng qua, so sánh với việc làm cho La Thiên ngoài ý muốn chết ở trong tay Yêu thú Linh cấp, những phương pháp khác lại rất mạo hiểm, sơ hở chồng chất.
- Không thể để cho La Thiên còn sống trở về!
Liễu Tử Yên và Nhạc Tĩnh đã đạt được chung nhận thức, sát ý lạnh thấu xương tràn ra.
Lần Thú triều này, La Thiên đã kiếm được số lượng điểm cống hiến kếch xù.
Dùng thiên phú và tiềm lực của hắn, một khi trở về Thánh Phủ, chắc chắn thực lực sẽ đột nhiên tăng mạnh, sẽ được cao tầng quan tâm bồi dưỡng, nếu đến lúc đó còn muốn ra tay thì độ khó sẽ tăng lên một mảng lớn.
- A...
Từ khu vực phía bên trái truyền đến một tiếng hét thảm.
- Cứu mạng…
Thiếu niên lôi thôi và một gã đệ tử khác vừa mới rời khỏi nơi này đã trốn về, trên mặt tràn ngập vẻ hoảng sợ.
Ba người đi tới, hai người trốn về được.
Sưu sưu sưu!
Thân thể một đầu cự mãng màu vàng dài mấy chục thước từ phía sau hiện ra, gió tanh lạnh lẽo đập vào mặt mọi người.
- Thật sự có Yêu thú sao?
Chúng học viên Bạch Ngân ném quái dị ánh mắt về phía Nhạc Tĩnh.
Vẻ mặt của Nhạc Tĩnh biến thành màu đen, hắn tuỳ ý chỉ về một phương hướng, không ngờ lại thực sự có Yêu thú xuất hiện!
- A...
Cự mãng màu vàng đang quấn lấy một thiếu nữ học viên Bạch ngân, sau đó từ từ nuốt nàng vào trong bụng.
Hình ảnh tàn nhẫn máu tanh làm cho chúng đệ tử ở đây, kinh hãi và khiếp sợ.
Khí tức mà đầu cự mãng màu vàng này tỏa ra còn trên cả Khai mạch cửu trọng.
Kỳ thật, chỉ sợ thực lực của nó có thể so sánh được với học viên Hoàng kim!
- Nghiệt súc! Dám giết đệ tử Thánh Phủ ta!
Nhạc Tĩnh quát lên một tiếng chói tai, bay vọt đến, bảo đao đỏ thẫm trong tay chém ra từng đạo đao mang phá không màu vàng đỏ đang rực cháy, chiến đấu với cự mãng màu vàng.
Thời gian trôi qua một lát.
Nhạc Tĩnh để lại trên người cự mãng màu vàng vài miệng vết thương sâu một xích, cháy đen, làm cho nó bị trọng thương.
- Thực lực của Nhạc học trưởng thật là mạnh mẽ!
- Không hổ là đại lão khu Hoàng kim, có thể nghiền ép Khai mạch cửu trọng bình thường.
Các học viên xem cuộc chiến sợ hãi than.
- Các ngươi lui về phía sau! Cẩn thận bị súc sinh này làm cho bị thương, xem ta làm thịt nó!
Nhạc Tĩnh ra vẻ chính khí lẫm liệt nói.
Nhìn qua giống như là hắn báo thù cho nữ học viên đã chết thay, nhưng kì thực là nhìn chằm chằm vào phần chiến công này, đề phòng Nhất kiếm lang quân như La Thiên ra tay.
- Không có đơn giản như vậy đâu!
Sắc mặt La Thiên ngưng trọng, không có ý định chém giết mãng xà, tranh đoạt chiến công.
Tạo Hóa quyết truyền đến báo động nguy hiểm rất rõ ràng, so với lúc hắn gặp phải Yêu thú Linh cấp bị trọng thương kia còn hung hiểm hơn vài lần.
Vù vù tê tê...ê...eeee!
Đột nhiên, gió tanh tràn ngập sát khí đánh tới, từng đầu mãng xà cực lớn từ chuung quanh sơn cốc đánh tới.
- Không tốt, còn có rất nhiều mãng xà nữa!
Sắc mặt mọi người đại biến.
Tập trung nhìn vào, lúc này lại có bảy tám đầu cự mãng tới, tu vi phần lớn đều chừng Khai mạch thất, bát trọng.
Trong đó lại có đầu cự mãng màu vàng thứ hai xuất hiện, có chiến lực của học viên Hoàng kim.
Đáng sợ nhất chính là!
Những cự mãng này đang vây quanh một đầu cự mãng màu xanh biếc khổng lồ, thân thể của nó so với cự mãng màu vàng còn tráng kiện hơn một vòng, dài chừng hai mươi thước.
Khoảnh khách khi cự mãng màu xanh hiện thân.
Một cỗ gió tanh khổng lồ mang theo sát khí lạnh lẽo cuốn tới, toả ra uy áp cực kỳ kinh khủng.
Chúng học viên cảm thấy hít thở khó khăn, lỗ chân lông toàn thân dựng lên.
- Cự mãng Linh cấp!
Nhạc Tĩnh nheo mắt, khuôn mặt của Liễu Tử Yên cũng biến sắc.
Cự mãng xanh biếc trước mắt là một đầu Yêu thú Linh cấp hoàn hảo không tổn hao gì cả.
Coi như là hai vị đại lão Hoàng kim liên thủ thì cũng không hề có một chút phần thắng nào cả.
Huống chi, cũng không phải là đầu cự mãng Linh cấp này tác chiến một mình, mà còn dẫn theo tám đầu cự mãng thuộc hạ, dường như đã có chuẩn bị mà đến.
Sưu!
Đầu cự mãng Linh cấp kia hóa thành một đạo thân ảnh màu xanh, trong nháy mắt đã lướt vào trong đám người.
- A... Nhạc học trưởng... Cứu ta!
Tên thiếu niên lôi thôi Khai Mạch bát trọng kia bị cự mãng màu xanh biếc cắn trúng, cơ thể trở thành một đống máu thịt mơ hồ, chui vào trong bụng của cự mãng.
Chúng đệ tử rơi vào trong khủng hoảng, hai chân run rẩy!
Chỉ tropng nháy mắt, học viên Bạch Ngân Khai Mạch bát trọng đã bị giết chết mà không có chút lực phản kháng nào cả.
Một ít học viên ngay cả tình tiết cũng không thể nhìn thấy rõ được.
- Đây là Bích Linh mãng! Không phải là Yêu thú Linh cấp phổ thông!
Nam Cung Ngọc biến sắc, hắn đã nhận ra lai lịch của đầu mãng xà này.
- Bích Linh mãng trong truyền thuyết sao?
Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên nghe vậy sắc mặt biến đổi, có bảy phần hoảng sợ, ba phần tham lam.
Nếu như là Yêu thú Linh cấp phổ thông, như vậy bọn hắn còn có thể miễn cưỡng chiến một trận.
Nhưng đầu Bích Linh mãng này lại không phải là Yêu thú phổ thông.
Nó là một loại dị thú, trong cơ thể có huyết mạch Thánh Thú thượng cổ, mặc dù là mới vào Linh cấp thì thực lực vượt xa tồn tại cùng giai, bởi vì nó có thiên phú phi phàm.
Mà máu của Bích Linh mãng được xưng là Bích Linh huyết.
Bích Linh huyết có ích lợi lớn lao đối với Võ giả nhân loại, không chỉ có thể tăng cường tu vi mà còn có thể cải thiện căn cốt của Võ giả!
Nhất là hiệu quả kỳ diệu cải thiện căn cốt, chuyện này đối với Võ giả cấp thấp mà nói, đó là thứ mà bọn họ tha thiết ước mơ.
Bởi vì, căn cốt ảnh hưởng tới tốc độ tu luyện vũ kỹ của Võ giả, cũng gián tiếp ảnh hưởng đến chuyện tiến giai tu vi.
Có thể nói, giá trị của việc săn giết được Bích Linh mãng hơn xa Yêu thú Linh cấp bình thường mười mấy lần!
Nhưng mà, Bích Linh mãng cực kỳ hiếm thấy, thực lực của nó lại khủng bố, đối với mọi người ở đây, thứ này tuyệt đối là một tai nạn!
- Bích Linh mãng?
Trái tim của La Thiên run rẩy.
Lúc trước, loại cảm giác bất an và nguy cơ do bị dòm ngó kia là thứ đến từ đầu cự mãng này.
Bích Linh mãng siêu việt Yêu thú phổ thông, gần giống như là dị thú thượng cổ như Thụy Thú Côn Già vậy.
- Hí...iiiiii... Giết...
Sau khi Bích Linh mãng nuốt thiếu niên lôi thôi vào miệng, con mắt khát máu lạnh như băng của nó đảo qua toàn trường, phun ra âm tiết đơn giản.
Sưu sưu sưu!
Bích Linh mãng ra lệnh một tiếng, tám đầu cự mãng thuộc hạ, tính cả hai đầu cự xà màu vàng cùng phát động tấn công.
Trong chốc lát, bảy vị học viên còn lại của Trục Nhật Thánh phủ rơi vào trong tình thế nguy hiểm, ngàn cân treo sợi tóc.
Vù vù Sưu!
Quanh thân Bích Linh mãng có một tầng sương mù màu xanh hiển hiện, cỏ cây ở gần trong nháy mắt đã bị héo rũ và mục nát.
Xoẹt ~
Các học viên ở gần sương mù, chỉ hơi tiếp xúc một cái thì trên làn da đã xuất hiện dấu hiệu thối rữa, toả ra mùi tanh tưởi.
- Cẩn thận bên trong sương mù màu xanh này có độc!
Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên bộc phát ra chân khí mạnh mẽ của Khai mạch cửu trọng, xua tán những khói độc kia ra ngoài.
Đầu Bích Mãng linh xà này thật sự là đáng sợ.
Chỉ hơi tới gần thì cũng sẽ bị khói độc quanh thân nó làm cho bị thương.
Hả?
La Thiên cũng bị một chút khói độc dính vào, thế nhưng nó lại bị lực lượng của U Long Thần Mạch làm hao mòn và trục xuất. Vì thế nó cũng không phải chịu bao nhiêu ảnh hưởng.
Trong lúc vô hình, dưới tình thế nguy hiểm lúc này, La Thiên lại có ưu thế sinh tồn nhất định.
Vù vù! Sưu sưu!
La Thiên vung vẩy Phong Tuyết kiếm, hắn và hai đầu cự mãng tương đương với Khai mạch thất bát trọng giao phong với nhau, tránh khỏi Bích Linh mãng và hai đầu cự mãng màu vàng kia.
- Nhanh ngăn cản Bích Linh mãng! Nếu không chúng ta đều phải chết!
Vẻ mặt của Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên có chút sợ hãi.
Hí!
Dường như Bích Linh mãng cảm giác được thực lực của hai người là mạnh nhất bên này, cho nên nó lập tức hóa thành một đạo bóng mờ màu xanh đánh tới.
Phanh phanh!
Vừa mới đối mặt, Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên đã bị Bích Linh mãng dùng một kích đánh bay ra ngoài, người lập tức bị thương, khóe miệng có vết máu tràn ra.
- Tuy rằng đầu Bích Linh mãng này mới vào Linh cấp, thế nhưng chiến lực so với người cùng giai còn mạnh hơn nhiều.
Vẻ mặt Liễu Tử Yên lo lắng.
- Bạo Viêm Quyết!
Trong mắt Nhạc Tĩnh hiện lên vẻ điên cuồng, lập tức thi triển ra một môn bí thuật, chân khí trong cơ thể sôi trào, giống như là núi lửa bộc phát.
Bảo đao đỏ thẫm trong tay hắn còn có lửa nóng cháy lên.
Sưu sưu.
Nhạc Tĩnh đột nhiên đánh ra một đao, đao mang màu vàng đỏ chói mắt rực rỡ, uy năng tăng lên gấp đôi!
Oanh!
Một đao kia bổ vào trên người Bích Linh mãng, để lại một miệng vết thương cháy đen dài mấy xích.
- Đây là bí thuật?
Cách đó không xa, La Thiên kiềm chế hai đầu cự mãng Khai mạch thất bát trọng, trên mặt hiện lên vẻ kinh dị.
Bí thuật thường là thứ thông qua việc trả một cái giá lớn nhất định để cho thể thi triển ra chiến lực siêu việt bản thân, thoát khỏi gông cùm xiềng xích, hoặc là thi triển ra một ít năng lực đặc thù.
Đương nhiên, bí thuật bình thường đều được thế gia Võ Đạo hoặc là thế lực lớn cất giữ, tuyệt đối không truyền ra bên ngoài.
- Tử Nguyệt Thiên hà!
Liễu Tử Yên quát lên một tiếng, xuất ra từng đạo khí mang màu tím sáng lạn, khí thế rộng rãi, để lại từng dấu vết màu đỏ ở bên ngoài thân thể của Bích Linh mãng.
Ô...ô...n...g!
Phía sau của nàng có một vòng ánh sáng màu tím khí hiển hiện.
Đây nghiễm nhiên là dị tượng võ mạch!
Giờ khắc này, Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên đều bộc phát ra chiến lực gần bằng với Linh Hải cảnh hơi yếu, vì vậy mới có thể mang đến tổn thương cho Bích Linh mãng.
Hí!
Trong mắt Bích Linh mãng hiện lên vẻ mỉa mai, bên ngoài thân thể có ánh sáng màu xanh biếc lưu chuyển, không ngờ vết thương ở bên ngoài thân thể của nó lại bắt đầu khép lại, dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.
Bích Linh mãng thân là dị thú mạnh mẽ, trong cơ thể có Linh huyết chảy xuôi, cho nên mới có tốc độ khôi phục mạnh mẽ như vậy.
Trái lại hai người Liễu Tử Yên bị Bích Linh mãng tùy ý đánh một kích cho chật vật rút lui, cực kỳ nguy hiểm.
Tình huống của các học viên Bạch Ngân ở đây càng không ổn hơn so với bọn họ.
Hai đầu cự mãng màu vàng kia có chiến lực có thể so với Khai mạch cửu trọng trở lên, nghiền ép mấy vị học viên Bạch Ngân ở đây là chuyện bình thường.
- Không thể giữ thực lực nữa.
Sắc mặt La Thiên nghiêm túc, hít sâu một hơi.
Một khi hai đại lão Hoàng kim thua trận thì những người khác cũng khó thoát khỏi một kiếp.
Nhất định phải mau chóng tìm ra đường chạy trốn.
Thiên Tinh Kiếm Pháp! Di Tinh Hoán Ảnh!
La Thiên thúc giục Thần mạch, Phong Tuyết kiếm trong tay chém ra vài đạo kiếm quang màu lam hư thật bất định, xẹt qua hai đầu cự mãng trước mắt.
Phốc phốc phốc!
Trong nháy mắt bên ngoài thân thể của hai đầu cự mãng xuất hiện vết thương, Hàn lực của Thần mạch thừa dịp ăn mòn, bóp chết sinh cơ của hai đầu cự mãng này.
Vù vù ~
La Thiên thu Phong Tuyết kiếm lại.
Sau một khắc, chỉ thấy hai đầu cự mãng tương đương với Khai mạch thất bát trọng vỡ thành bảy tám khối, thi thể lạnh cứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận