Vạn Cổ Chi Vương

Chương 1014: Phủ Đệ Cổ Xưa

Chương 1014: Phủ Đệ Cổ Xưa
Thương Cổ Bí Cảnh ngày thứ ba.
Mọi chuyện vẫn như cũ.
Học sinh La Thiên ở bên trong Thương Cổ Bí Cảnh tạo ra rất nhiều sự kiện lớn, gặt hái được rất nhiều bảo bối khiến người ta đỏ mắt!
Các Đạo sư vẫn chỉ biết đố kỵ, nhưng trong lòng dĩ nhiên đã xảy ra thay đổi.
Bọn họ không tin chỉ bằng năng lực của mình mà đám học sinh có thể làm được loại trình độ này.
Nhất định có La Thiên chỉ điểm.
Chỉ là La Thiên vừa trở về, không có bất kỳ chuẩn bị nào, từ đầu tới giờ vẫn một bộ dạng nhàn nhã.
Bọn họ thật sự khó có thể tưởng tượng, La Thiên làm thế nào tiến hành chỉ điểm.
Ngày thứ tư.
Tình huống vẫn như trước, Học sinh La Thiên luôn luôn biểu hiện kinh người, thu hoạch phong phú.
Một vài Đạo sư không cách nào tiếp tục duy trì trấn định.
Chỉ vẻn vẹn có ba lượt cơ hội đưa tin, bọn họ cũng không tiếc hao phí một lần, nói cho học sinh của mình: Nghĩ biện pháp gia nhập tổ đội học sinh La Thiên, hoặc là đi theo đằng sau học sinh La Thiên!
Vì vậy.
Ở bên trong Thương Cổ Bí Cảnh lập tức xuất hiện một tình cảnh.
Bất kỳ học sinh nào của La Thiên cũng có vài học sinh đi theo đằng sau, thậm chí mười mấy người.
Người bên ngoài chứng kiến cảnh này nếu không biết rõ tình hình còn tưởng là chân tùy tùng chạy vặt.
"Hừ, mất mặt!"
Bành Ngọc Ông nhìn thấy cảnh này, tức giận không chỗ phát tiết.
Trong gần năm mươi Đạo sư ở đây, Đạo sư Chiến Võ Viện chiếm đa số, đi theo đằng sau học sinh La Thiên, đệ tử Chiến Võ Viện cũng là nhiều nhất.
Bành Ngọc Ông đã quyết định!
Kế tiếp có cơ hội, nhất định phải làm cho học sinh La Thiên nếm thử đau khổ!
"Lão sư, rất nhiều đệ tử đi theo chúng ta, nên làm gì bây giờ?"
"La lão sư, những học sinh kia thật phiền, đuổi cũng không đi."
La Thiên lập tức nghe vài học sinh phàn nàn.
"Nhiều người theo đuôi như vậy?"
La Thiên ngồi dậy.
Không ít Đạo sư nghe thấy lời này, xấu hổ cười cười, nhưng lại không mặt mũi nói cái gì.
"Đã như vậy thì sớm mở 'Bảo tàng chi địa' đi..."
La Thiên sử dụng một lần cơ hội đưa tin, truyền âm cho một đệ tử trong đó, cũng bảo hắn nói tin tức cho năm học sinh khác!
...
"Lão sư nói, sớm mở ra bảo tàng chi địa!"
Hai mắt Đặng Hiểu Thiến kích động chờ mong.
Trước đó, thời điểm La Thiên chỉ điểm cho học sinh của mình đều đề cập qua "Bảo tàng chi địa", cũng nói rõ đến cuối thí luyện mới đi mở ra.
Tất cả học sinh cẩn tuân mệnh lệnh, chỉ là trong lòng một mực hiếu kỳ!
Rốt cục có thể nhìn thấy bảo tàng chi địa mà lão sư nói rồi!
Vù vù vù!
Sáu học sinh thay đổi đường đi, trực tiếp cùng chạy về một địa phương nào đó.
Sáu người khẽ động, đằng sau dường như có gần trăm học sinh cũng đi theo!
"Mau đuổi theo!"
"Học sinh La Thiên có vận khí tốt như vậy, chắc chắn lại phát hiện bảo bối gì!"
Động tĩnh lớn như thế, quá mức bắt mắt, rất nhiều Đạo sư cũng lập tức bị hấp dẫn.
Học sinh La Thiên là muốn làm gì?
Tử Tinh dẫn đầu đi tới "Bảo tàng chi địa".
Phía sau cách đó không xa, vài tên đệ tử cũng đi theo.
"Chỉ là một cái dốc núi bình thường, thực sự có bảo bối gì sao?" Tử Tinh nói thầm.
La Thiên còn nói, khi chính mình đến nơi đây xong sẽ biết rõ biện pháp mở ra.
"Hửm? Phía dưới dường như có năng lượng chấn động khác thường."
Tinh Thần Lực của Tử Tinh nhạy cảm hơn người bình thường rất nhiều.
Sau đó, trong đầu nàng bất giác hiện ra một đoạn trí nhớ, gặp phải loại tình huống này nên làm như thế nào.
Ầm!
Tử Tinh giơ tay lên, ngưng tụ Chân Nguyên khổng lồ, vỗ một chưởng vào vùng đất dưới chân.
Chân Nguyên liên tục không ngừng trút xuống.
Ầm ầm!
Mặt đất rung động lắc lư, nứt ra một khe rãnh.
Trong tích tắc sau.
Một cột sáng màu cam mạnh mẽ xông vào Thiên Khung, dẫn động thiên địa linh khí xung quanh điên cuồng gào thét.
Dốc núi dưới chân Tử Tinh nứt toác ra, nàng vội vàng nhảy tránh đi.
Mấy học sinh đi theo Tử Tinh phản ứng chậm một nhịp, bị tung bay ra xa vài mét, vô cùng chật vật!
"Chuyện gì xảy ra? Đại địa đã nứt ra?"
Mấy học sinh đều ngơ ngác.
Phụt!
Ở bên trong lòng đất, một hơi thở bàng bạc cổ xưa xông ra.
Ngay sau đó, một tòa phủ đệ cổ xưa khổng lồ nương theo ánh sáng thần dị mông lung chậm rãi bay lên!
.
Cách đó hơn mười dặm.
Mấy người Lạc Hạ Đình đang chạy tới.
Phía sau bọn họ có khoảng chừng hai ba mươi học sinh chạy theo.
Oanh!
Đột nhiên, trên bầu trời phía xa, một cột sáng màu cam xông lên trời, quấy Linh khí tám phương.
Tất cả đệ tử đều bị dị tượng hấp dẫn.
"Chỗ đó xảy ra chuyện gì?"
"Dị tượng thật kinh người."
Cách xa mười dặm mà rất nhiều đệ tử cũng cảm nhận được một luồng áp lực vô hình, tâm thần không khỏi kích động.
Chỉ bọn người Lạc Hạ Đình là biết rõ Tử Tinh đã mở Bảo Tàng Chi Địa!
Đó là một tòa phủ đệ cổ xưa, động phủ hư hư thực thực của một vị cường giả nào đó, thậm chí có khả năng giấu truyền thừa thần bí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận