Vạn Cổ Chi Vương

Chương 105: Danh chấn Nhân bảng!

Sau nửa canh giờ.
La Thiên được Tạ Lâm dẫn dắt đã thông qua được nhận định học viên Hoàng Kim của Thánh Phủ.
Vốn là lệnh bài Bạch ngân đã đổi thành lệnh bài Hoàng Kim.
Mà chế phục Bạch ngân của hắn cũng đã đổi thành áo bào màu màu vàng, thể hiện ra mấy phần uy nghiêm và khí độ.
- Trở thành học viên Hoàng Kim, đãi ngộ tăng lên rất nhiều. . .
Tạ Lâm kiên nhẫn giới thiệu.
Đầu tiên, La Thiên có đến khu Hoàng kim có linh khí tốt hơn, ở trên đỉnh Vọng Nhật phong.
Đãi ngộ tu luyện trong Linh trì cũng tăng lên.
Từ mỗi tháng được miễn phí một ngày lúc đầu biến thành miễn phí ba ngày.
Trừ những thứ đó ra.
Mỗi tháng Thánh Phủ sẽ còn cấp cho tài nguyên và đan dược theo hạn mức nhất định.
- . . . Ở Tàng Võ các, học viên Hoàng Kim còn có thể đổi được bí thuật trân quý.
Tạ Lâm lại nở nụ cười thần bí.
Bí thuật?
Trong lòng La Thiên khẽ động.
Ngày đó lúc hắn gặp Bích Linh mãng đã từng thấy Nhạc Tĩnh thi triển bí thuật có uy lực cường đại. Mặc dù bí thuật chỉ duy trì trong thời gian ngắn ngủi, lại có tác dụng phụ sau đó, thế nhưng vào lúc mấu chốt lại có thể thay đổi được càn khôn.
Vào ban đêm.
La Thiên đến khu Hoàng kim trên đỉnh Vọng Nhật Phong.
Nơi ở mới của hắn là một tòa lầu các màu vàng cổ kính, chiếm diện tích chừng một mẫu.
- Nồng độ linh khí gấp ba khu Thanh đồng, so với khu Bạch Ngân cũng mạnh hơn một nửa.
La Thiên cảm thấy hài lòng.
Sau đó, La Thiên củng cố tu vi vừa đột phá ở trong khu Hoàng kim.
Bởi vì trong cơ thể còn có lực lượng còn sót lại của Bích Linh huyết, lại là lấy củng cố làm chủ cho nên La Thiên cũng không đi tới Linh trì tu luyện.
Thoáng chớp mắt, năm sáu ngày đã trôi qua.
La Thiên mượn nội tình cường đại của chân khí và lực lượng tàn dư của Bích Linh huyết cho nên đã thuận lợi mở được thêm đầu khí mạch thứ bảy.
Tiến độ như thế đủ để làm cho các võ giả Khai Mạch thất trọng trở lên khác phải cảm thấy kinh hãi.
Chỉ là, sau khi nội tình cường đại và lực lượng tàn dư của Bích Linh huyết tiêu hao hết, tốc độ tu luyện của La Thiên cũng chậm lại.
- Không sai biệt lắm rồi.
La Thiên không tiếp tục cố gắng đi mở khí mạch nữa.
Lúc này, La Thiên đã bắt đầu cân nhắc tới tài nguyên trong tay.
Sau nhiệm vụ thú triều hắn đã thu được hơn sáu ngàn điểm cống hiến.
Dùng như thế nào đây?
Điểm cống hiến khổng lồ như thế đủ để liên tục sử dụng Linh trì trong hai tháng.
La Thiên không có khả năng mỗi ngày đều ngâm mình ở trong Linh trì được.
Bởi vì dù là chuyện gì thì cũng có giới hạn của nó.
Ba đầu khí mạch cuối cùng của Khai Mạch cảnh ở chỗ sâu trong cơ thể người, gần cấm khu sinh mạng. Chỉ bằng vào ngoại vật như Linh trì và đan dược còn chưa đủ, cần lắng đọng và rèn luyện trong thời gian dài nữa.
- Đổi bí thuật hay là những công pháp võ kỹ khác đây?
La Thiên có chút đau đầu.
Trước kia không đủ điểm cống hiến, hiện giờ chuyện hắn quan tâm là làm sao phân phối cho nó hợp lý a.
Ngoại trừ sáu ngàn điểm cống hiến này.
La Thiên còn có hơn một ngàn Linh Nguyên tệ và linh kiện trên người Yêu thú Linh cấp.
Còn có chiến tích đứng thứ nhất bia chiến công, Thánh Phủ sẽ có ban thưởng xuống cho hắn!
Bây giờ, thú triều đã đến hồi cuối, hẳn là phần thưởng cho vị trí thứ nhất sẽ chạy không thoát khỏi tay hắn.
Những chuyện này đối với La Thiên mà nói, đúng là hạnh phúc phiền não, các học viên khác cầu còn không được.
- Chờ Lâm Đạo sư trở về rồi xin ý kiến của người a.
La Thiên thầm nghĩ.
Đúng rồi!
La Thiên nhớ tới một chuyện, hắn cởi khải giáp trên người xuống.
Trên khải giáp, lấy cái vỏ sò kia làm trung tâm, ở gần đó có không ít vết rạn.
La Thiên không khỏi lắc đầu, Bảo khí phòng ngự vơ vét từ chỗ Đỗ Vân Trình, tính chất rất là kém cỏi.
Chất liệu khó khăn lắm mới đạt tới được cánh cửa Bảo khí hạ phẩm, ngay cả một đạo minh văn cũng không có, nói là Bảo khí hạ phẩm thấp kém còn không đủ, cũng chỉ có giá trị mấy chục Linh Nguyên tệ mà thôi.
Bộ khải giáp này nên vứt đi thì hơn!
Lúc này La Thiên đứng dậy, đi tới Chú Tạo phường.
So với lần trước, đội ngũ ở trước Chú Tạo phường cũng khá dài.
Thú triều đã chuẩn bị kết thúc, không ít học viên cũng trở về, tu bổ vũ khí của mình.
- Học viên Hoàng Kim!
La Thiên mặc một thân áo bào màu vàng nhạt như hạc giữa bầy gà, có một cỗ cảm giác uy nghiêm không hiểu, làm cho trong lòng chúng học viên nổi lòng tôn kính.
- La học trưởng, mời học trưởng vào trước.
Ở vị trí đầu tiên của đội ngũ, một vị học viên Bạch Ngân cung kính nhường vị trí cho La Thiên.
- Ừm, cảm ơn ngươi.
La Thiên không từ chối, học viên Hoàng Kim là học viên hạch tâm, ở trong Thánh Phủ này luôn được ưu tiên và ưu ái.
Tiến vào Chú Tạo phường.
La Thiên lấy ra khải giáp và vỏ sò, lại lấy ra mấy thứ linh kiện trên người của Yêu thú Linh cấp.
- Móng vuốt của Yêu thú Linh cấp, còn có sừng thú!
Ánh mắt của Luyện Khí sư phụ trách tiếp đãi hắn lập tức sáng lên.
- Ta muốn rèn một kiện nhuyễn giáp Bảo khí, cũng khảm nạm vỏ sò này ở trước ngực. . .
La Thiên nói rõ ý đồ đến đây của mình.
Trải qua một phen cò kè mặc cả.
Khải giáp và linh kiện Yêu thú Linh cấp của La Thiên thuộc về Chú Tạo phường.
Chú Tạo phường sẽ thay La Thiên chế tạo ra một kiện nhuyễn giáp hạ phẩm có hai đạo minh văn, cũng khấu trừ đi một ngàn điểm cống hiến.
Sau khi hoàn thành ủy thác.
La Thiên không trở về tu luyện mà tu luyện võ kỹ ở một khu đất hoang không người.
Bây giờ, Vân Du Bộ và Thiên Tinh kiếm pháp của La Thiên đều kẹt ở trên bình cảnh.
Vân Du Bộ đã đạt tới tiểu thành đỉnh phong.
Thiên Tinh kiếm pháp dừng lại ở cấp độ Tinh Ngân đỉnh phong, cũng tương đương với tiểu thành đỉnh phong.
Một khi đột phá đại thành.
Uy lực của hai môn võ kỹ này sẽ tăng vọt về chất, thậm chí còn có thể làm cho thực lực của La Thiên gần như tăng lên gấp bội.
Chỉ là, hai môn võ kỹ này đều là Linh cấp trung phẩm trở lên, thậm chí còn rất gần với thượng phẩm.
Muốn tu luyện đến cảnh giới đại thành rất là khó khăn, Linh Hải cảnh nhị tam trọng bình thường cũng rất khó làm được.
Mấy ngày kế tiếp, La Thiên chuyên tâm tu luyện võ kỹ, tìm kiếm thời cơ để đột phá.
La Thiên cũng không biết.
Hắn tu luyện nhìn như không có tiếng tăm gì, thế nhưng thanh danh của hắn ở võ đạo giới của Thương Vân Quốc lại vang xa, đây là một chuyện khá là bất ngờ, ngoài ý muốn của hắn.
. . .
Trục Nhật Thánh phủ.
Trên vách đá trước sơn môn có dán một bảng danh sách thiếp vàng to lớn.
- Mau nhìn! Nhân bản' của Thương Vân Quốc mới được đổi mới!
Trên mặt một ít học viên có vẻ mong đợi nhìn vào, trong đó có không ít học viên Hoàng Kim.
Nhân bảng thu thập thông tin của thiên tài tuyệt đỉnh trong vòng hai mươi tuổi ở trong cả nước, tổng cộng có một trăm người.
Danh sách bảng này được thế lực võ thị siêu cấp Thiên Võng tuyên bố, chính là một bảng danh sách rất là uy tín.
Nhìn qua, ở bên trên Nhân bảng có phân loại thứ tự, tính danh, tu vi, tuổi tác.
Trên bảng, tất cả đều là Khai mạch cửu trọng trở lên, hàng trước thậm chí còn có nửa bước Linh Hải và Linh Hải cảnh tồn tại.
- Ồ! Làm sao lại có một tiểu tử Khai Mạch thất trọng, chẳng lẽ ta nhìn lầm rồi hay sao?
Một học viên hoảng sợ nói.
- Không nhìn lầm đâu! Chính là học viên của Thánh Phủ chúng ta!
- Trời ạ! Khai Mạch thất trọng, giết vào Nhân bảng. . .
Trước cửa Thánh Phủ, chúng học viên kinh ngạc nghẹn ngào kinh hô, càng khiến cho mọi người chú ý nhiều hơn.
Vị trí thứ 89, La Thiên, tu vi Khai Mạch thất trọng, chưa đầy mười sáu tuổi, học viên Trục Nhật Thánh phủ.
Toàn bộ danh sách trên bảng.
Đây là Khai Mạch thất trọng duy nhất!
Trừ hắn ra, người có tu vi thấp nhất cũng là Khai Mạch bát trọng đỉnh phong, lại chỉ là hiện tượng cá biệt mà thôi.
Tiến vào Nhân bảng, yêu cầu thấp nhất đều là chiến lực Khai mạch cửu trọng trở lên.
Cùng một màn này xuất hiện ở trong hai đại Thánh Phủ khác của Thương Vân Quốc, trongmấy trăm Võ phủ còn lại, thậm chí ở trong rất nhiều thành thị cũng không khác là bao.
Thương Vân Quốc, vương đô.
Vân Thiên Thánh Phủ, Võ phủ đứng thứ nhất cả nước, được quân vương khai quốc Lý Vân Thiên thành lập.
- Khai Mạch thất trọng? Chẳng lẽ lần này Nhân bảng thay đổi lại có sai sót hay sao?
Trước cửa Vân Thiên Thánh Phủ, cả đám học viên xôn xao.
Trên bảng, bốn chữ Khai Mạch thất trọng ở trong đó lại khá là rõ ràng.
- La Thiên này là ai! Không ngờ trong Trục Nhật Thánh phủ lại xuất hiện yêu nghiệt dạng này cơ chứ?
Vân Thiên Thánh Phủ, một ít học viên không cam lòng và chất vấn.
Trục Nhật Thánh phủ ở trong tam đại Thánh Phủ luôn là hạng chót!
- Ai có sách báo kỳ này của Nhân bảng hay không?
Một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên, đến từ một nam tử nho nhã, khí tức trên thân thâm sâu như biển.
- Tam điện hạ!
Chúng học viên có vẻ kính sợ, nhao nhao hành lễ.
Tam điện hạ Lý Dịch là học viên Vân Long của Vân Thiên Thánh Phủ, cùng cấp với học viên Diệu Nhật của Trục Nhật Thánh phủ.
- Ta có!
Một học viên Khai mạch cửu trọng hưng phấn khẩn trương tiến lên, đưa lên một bản sách báo của Nhân bảng.
- Làm phiền ngươi rồi.
Lý Dịch tiếp nhận quyển sách mỏng kia.
Sách báo của Nhân bảng có ghi chép cặn kẽ tin tức cụ thể của mỗi một thiên tài trong top một trăm trên Nhân bảng.
Lý Dịch đang chuẩn bị lật xuống cuối, đi tìm tin tức về vị trí số 89 - La Thiên.
- Tam điện hạ, La Thiên kia chính nhân vật phong vân kcc ỳ này.
Người học viên kia vội vàng nói.
Nhân vật phong vân?
Lý Dịch có chút kinh ngạc, ngay ở trang thứ ba hắn đã nhìn thấy tin tức về La Thiên.
Bình thường, khi giới thiệu về thiên tài chỉ có vài chữ mà thôi.
Nhưng nhân vật phong vân của mỗi kỳ đều được trọng điểm giới thiệu cả trang.
Bên trên có vẽ một vị thiếu niên tuấn tú, có sáu bảy thành giống với hình ảnh chân thực của La Thiên.
Ở bên dưới còn giới thiệu về chiến tích của hắn.
- Đứng thứ nhất khảo hạch Lăng Vân Võ phủ, đứng thứ nhất khảo nghiệm Trục Nhật Thánh phủ, xông qua tầng sáu Đấu Linh tháp, hiện tại là học viên Hoàng Kim của Trục Nhật Thánh phủ, có hai lần ghi chép chém giết Yêu thú Linh cấp bị trọng thương. . .
Xem hết giới thiệu.
Lý Dịch và người ở gần đó đều giật mình không thôi.
Chiến tích của La Thiên đối với tu vi tuổi tác của hắn mà nói, quá huy hoàng.
- Khó trách có thể xếp vào nhân vật phong vân kỳ này, dùng phong cách của Thiên Võng, dưới tình huống không có quá nhiều tin tức chân thật thì thứ tự cũng khá là bảo thủ.
Trong mắt Lý Dịch lóe lên tinh mang.
Khai Mạch thất trọng giết vào Nhân bảng, có thể nói là phá vỡ ghi chép trong trăm năm gần nhất a.
Phải biết rằng, hai nhân vật phong vân khác đều xếp hạng trước hai mươi.
Nhân bảng kỳ này bán tới các thành, khắp các ngõ ngách của Thương Vân Quốc, rất là chạy.
Bên trên Nhân bảng, một trong các nhân vật phong vân lại có tu vi Khai Mạch thất trọng đã khiến cho giới võ đạo chú ý.
La Thiên không ra ngoài cửa, thế nhưng lại vang danh thiên hạ!
Thương Vân Quốc, trong một tòa thành thị ở biên cảnh.
Bên trong võ thị cỡ nhỏ cũng có dán danh sách Nhân bảng, bên cạnh còn có Linh bảng và Địa Bảng.
Linh bảng nhằm vào cao thủ thanh niên trong vòng bốn mươi tuổi, không giới hạn ở trong một nước.
Địa Bảng, nhằm vào cao thủ tuyệt thế Địa Nguyên cảnh.
Về phần Thiên Bảng, theo mấy trăm năm gần đây linh khí thiên địa mỏng manh, cao thủ Thiên cấp đã trở thành truyền thuyết, bảng này chưa hiện thế thêm một lần nào nữa.
Giờ phút này, ở bên trong võ thị cỡ nhỏ này, ánh mắt của mọi người đều bị Nhân bảng hấp dẫn.
Nhân bảng, tần suất đổi mới rất cao, lại là thiên tài của bổn quốc cho nên rất được chú ý.
- Khai Mạch thất trọng? La Thiên là ai, sao lại lợi hại như vậy chứ?
Ngoại trừ mấy vị trước đó, Khai Mạch thất trọng duy nhất trên bảng đã khiến cho mọi người bàn luận sôi nổi.
Lúc này, một bóng hình xinh đẹp uyển chuyển mặt đeo tấm lụa mỏng che mặt hơi ngừng lại, nhìn về phía Nhân bảng.
- Tiểu Thiên. . .
Ở dưới lụa mỏng, đôi mắt trên dung nhan tuyệt thế như vẽ nổi lên một tia xúc động.
- Đại tiểu thư! Chỉ là là vị trí tám mươi chín trên Nhân bảng mà thôi, muốn theo đuổi ngươi, còn kém xa vạn dặm.
Một lão bà xuất hiện ở sau lưng thiếu nữ, lắc đầu thở dài nói.
- Không! Hắn đã chậm trễ thời gian ba năm ở Tôi thể cửu trọng, làm được như vậy đã rất lợi hại rồi. . .
Thiếu nữ khẽ cắn môi, trong đôi mắt mê người có nước mắt mông lung hiệ nlên, có chút mừng rỡ, lại có chút không nỡ.
Thương Vân Quốc, Thanh Xương Thành.
Ở trong một tòa cung điện u ám dưới hắc thị.
- Các hạ! Vì sao nhiệm vụ ám sát La Thiên lại bị triệt tiêu cơ chứ? Chúng ta đã bỏ ra một cái giá cực lớn a.
Một người trung niên trầm giọng nói.
- Đỗ Hồng! Đoạt Mệnh Địa phủ chúng ta đã thất bại qua một lần. Các ngươi trả giá lớn, thế nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều.
Một người đầu đội mặt nạ sắt phát ra thanh âm không chút tình cảm nào.
- Làm sao lại không đủ cơ chứ?
Đỗ Hồng tức giận nói.
- Mục tiêu đã trở thành học viên Hoàng Kim của Thánh Phủ, được liệt vào Nhân bảng, vang danh thiên hạ, còn có chỗ dựa cực lớn, không tiện ra tay.
Người đeo mặt nạ sắt nói.
Sắc mặt Đỗ Hồng đại biến, hỏi:
- Các ngươi muốn bao nhiêu?
- Dù là Đỗ gia ngươi táng gia bại sản thì cũng chưa chắc đã đủ.
Người đeo mặt nạ sắt lạnh lùng nói.
- Làm sao có thể được chữ?
Thân thể Đỗ Hồng run rẩy một cái, thất thanh nói.
- Xách hắn ra ngoài.
Người đeo mặt nạ sắt nói.
Bạch!
Một người áo đen như quỷ mị hiện lên, gia chủ Đỗ gia Khai Mạch bát trọng lại không có chút lực phản kháng nào, bị ném ra khỏi cứ điểm của Đoạt Mệnh Địa phủ.
- Thật là xúi quẩy.
Người đeo mặt nạ sắt hừ lạnh một tiếng.
Đỗ Hồng kia sao có thể biết được.
Chỉ riêng học viên Hoàng Kim của Thánh Phủ, muốn ám sát cũng phải trả một cái giá lớn gần như ám sát Linh Hải cảnh a.
Học viên Hoàng Kim là học viên hạch tâm của Thánh Phủ, không nói tới việc độ khó ám sát lớn, coi như thành công thì cũng sẽ rơi vào trả thù chính thức, được không bù mất.
Theo tình báo của Thiên Võng.
La Thiên không phải học viên Hoàng Kim phổ thông, tiến vào Nhân bảng vang danh thiên hạ mà còn có giao tình với hoàng thất. Ngay cả đạo sư của hắn cũng không phải nhân vật tầm thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận