Vạn Cổ Chi Vương

Chương 91: Nhất kiếm lang quân!

Trong rừng, gần mười tên học viên Bạch Ngân vây quét đầu Thanh Phong Lang đang chạy trốn kia.
Dưới đội hình bực này, cho dù thực lực của đầu Thanh Phong lang kia có thể so với Khai Mạch bát trọng, lại dùng tốc độ mà nổi danh thì cũng khó thoát được một kiếp.
- Mọi người cùng thi đấu, xem ai chém giết được con sói này trước thì chiến công sẽ thuộc về kẻ đó.
Một học viên Bạch Ngân đề nghị.
- Được!
Lời vừa nói ra được chúng học viên nhất trí tán đồng.
Sưu! Sưu! Sưu!
Mấy tên học viên am hiểu thân pháp bằng vào tốc độ kinh người xuyên qua rừng rậm.
Ở trong đó, thiếu nữ vũ mị Khai Mạch bát trọng kia là người có thân pháp nhanh nhất, đang dẫn đầu đội ngũ.
La Thiên và Nam Cung Ngọc nhìn nhau, trong mắt hiện lên ý ganh đua.
Hô sưu sưu!
Hai người hóa thành tàn ảnh, bay lượn xuyên qua ở giữa rừng cây, tốc độ vượt qua đại bộ phận học viên Bạch Ngân, gần với thiếu nữ vũ mị kia.
- Ở chỗ này, ta sẽ không thua.
Vẻ mặt La Thiên tràn ngập sự tự tin.
Sưu! Đạp đạp!
Hắn thi triển Vân Du Bộ, thân thể mềm mại như lông vũ, xê dịch ở trong rừng rậm, không ngừng mượn lực mà bắn lên phía trước, ưu thế của hắn theo đó cũng càng lúc càng lớn.
Đến cuối cùng, hắn không chỉ vượt qua Nam Cung Ngọc mà còn hơi thắng thiếu nữ vũ mị kia một chút.
- Tốc độ thân pháp của tiểu tử kia. . .
Trong lòng thiếu nữ vũ mị kia giật mình, nàng không nghĩ tới thân pháp của La Thiên lại huyền diệu như thế, lại càng am hiểu mượn lực hơn nàng.
Cũng may, nàng là người đuổi kịp Thanh Phong lang trước.
La Thiên đi sang một bên, không nóng lòng tiến lên chém giết Yêu thú.
Đầu Thanh Phong lang kia am hiểu tốc độ, dù là ở trong rừng thì nó cũng rất linh hoạt, muốn nhanh chóng chém giết, không có đơn giản như vậy đâu.
Qua một hồi lâu, gần mười tên học viên Bạch Ngân ở đây tạo thành một vòng vây, hạn chế hành động của Thanh Phong lang ở bên trong phương viên trăm thước.
Phốc phốc phốc!
Thanh Phong lang rơi vào vòng vây của đám người, trên thân xuất hiện nhiều vết thương.
Chỉ là, con sói này rất xảo trá và linh hoạt, mượn cây rừng yểm hộ mà không ngừng xê dịch, luôn tìm cơ hội để đào thoát.
Bỗng nhiên, Thanh Phong lang phát hiện ở một nơi nào đó trong vòng vây có chút buông lỏng, mà thiếu niên đóng giữ kia cũng là người có khí tức yếu nhất, chỉ có tu vi Khai Mạch lục trọng.
Thiếu niên này, đương nhiên là La Thiên.
Hắn cố ý để lộ ra một lỗ hổng, dẫn dụ Thanh Phong lang mắc lừa.
Rống!
Thanh Phong lang gầm nhẹ một tiếng, hóa thành một đạo bóng xanh, nhảy lên bên trên.
- La Thiên! Con sói này rất xảo trá, ngươi đừng để cho nó chạy thoát.
Thiếu nữ vũ mị kia hừ nhẹ một tiếng.
Nàng không tin La Thiên có thể đánh giết được Thanh Phong lang, chỉ cần đừng để nó chạy là được.
Rống rống!
Mắt thấy Thanh Phong lang đã đánh đến gần người La Thiên.
- Đến hay lắm!
Trong khu vực chừng hai mươi thước xung quanh La Thiên không có một ai, miệng hắn nhếch lên nở một nụ cười.
Giờ khắc này.
Thiên Thư trong đầu hắn khẽ buông lỏng phong ấn ở xung quanh Yêu Đế cốt, phóng ra một sợi Yêu Đế chi khí nhàn nhạt.
Lúc này La Thiên thôi động Tạo Hóa quyết, tinh thần lực nhanh chóng tiêu hao, thu nạp cỗ khí tức kia, thi triển ra thuật mô phỏng.
Trong chốc lát, trên thân La Thiên phát ra một cỗ khí tức khủng bố của Yêu Đế viễn cổ, quét ngang mọi thứ.
Ngao!
Toàn thân Thanh Phong lang đang phóng tới gần cứng đờ, hai mắt để lộ ra vẻ sợ hãi, như đang nhìn thấy một vị Yêu Đế viễn cổ hào hùng, ở chỗ sâu trong huyết mạch run rẩy.
- Chết!
Phong Tuyết kiếm trong tay La Thiên hóa thành một đạo ánh sáng màu bạc, đâm xuyên qua phần bụng của Thanh Phong lang.
Toàn bộ quá trình cũng chỉ có nửa hơi thời gian mà thôi.
Cho dù là người có tâm thì cũng chỉ có thể nhìn thấy Thanh Phong lang hơi ngừng lại, để lộ ra sơ hở, bị La Thiên dùng một kiếm tuyệt sát.
- Chuyện gì xảy ra?
- Thanh Phong lang lại bị một kiếm của La Thiên đánh chết?
Các học viên Bạch Ngân ở đây đều có vẻ kinh nghi và không cam lòng.
Tốc độ và tính linh hoạt của đầu Thanh Phong lang kia viễn siêu cùng giai, lại mượn nhờ hoàn cảnh của rừng cây chạy trốn.
Đám người bọn họ bỏ ra nhiều tinh lực như vậy mà vẫn không thể thành công giết chết được nó.
Làm sao đến trước mặt La Thiên thì lại bị một kiếm của hắn giết chết cơ chứ?
- Các vị, khối yêu hạch này thuộc về La mỗ a.
La Thiên cười ha hả, trong lòng cuồng hỉ.
Trong chớp mắt vừa rồi, hắn mô phỏng khí tức của Yêu Đế, trực tiếp làm cho Thanh Phong lang tương đương với Khai mạch bát trọng mất đi sức phản kháng.
Bởi vậy hắn lớn mật suy đoán.
Dù cho là yêu thú Khai Mạch cửu trọng đích thân tới đây thì cũng không có một chút năng lực phản kháng nào.
Cũng không biết mô phỏng khí tức của Yêu Đế sẽ có hiệu quả như thế nào đối với yêu thú Linh cấp.
- Hừ! Lại để tiểu tử này chiếm tiện nghi rồi.
Thiếu niên tóc tím kia hừ lạnh nói.
- Ngươi có trông thấy không, thanh kiếm trong tay của La Thiên có ba đạo minh văn lập lòe.
Thiếu nữ vũ mị kia rất cẩn thận nhìn chằm chằm vào Phong Tuyết kiếm trong tay của La Thiên.
- Không ngờ lại là Bảo khí hạ phẩm đỉnh tiêm! Phía trên có minh văn tăng tốc, cho nên một kiếm vừa rồi mới có tốc độ nhanh như vậy. Lại thêm Thanh Phong lang đã bị thương, thể lực sắp hết, cho nên mới bị một kiếm giết chết.
Thiếu niên tóc tím kia dùng giọng ghen ghét không cam lòng nói.
Bảo khí hạ phẩm đỉnh tiêm có giá trị ba trăm Linh Nguyên Tệ trở lên, đối với học viên Bạch Ngân cũng là một con số lớn!
- Lại để cho hắn thắng rồi.
Trong lòng Nam Cung Ngọc có chút không cam lòng, Thiên Cương cực nguyên công của hắn ngày bình thường phải phong cấm một nửa lực lượng.
Chỉ trong chốc lát, chúng học viên Bạch Ngân đã tập hợp lại trước mặt của Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên.
Sau khi biết được chuyện La Thiên chém giết Thanh Phong lang, hai vị đại lão Hoàng Kim đều có chút kinh ngạc và nghi hoặc.
Đối với chuyện này.
Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên cũng không để ở trong lòng, có lẽ chỉ là vận khí mà thôi.
Nhưng mà, trong nửa ngày sau đó, chiến tích đáng sợ của La Thiên lại làm cho thành viên của hai đội ngũ vừa sợ vừa hận.
Từ sau khi La Thiên dùng một kiếm đánh chết Thanh Phong lang.
Sau đó, phàm là yêu thú bị La Thiên đụng vào, tất cả đều không có chút nào ngoài ý muốn nào cả, đều bị một kiếm giết chết.
Cho tới bây giờ hắn chưa từng thất thủ qua lấy một lần.
Điều làm cho người ta phẫn hận nhất chính là, trên cơ bản La Thiên đều không một mình đi đánh giết yêu thú mà lại chuyên môn lựa chọn ra tay lúc người khác chiến đấu hoặc là truy sát yêu thú.
Vào một lúc nào đó.
Một đầu yêu thú gần tới Khai Mạch cửu trọng bị Nhạc Tĩnh truy sát, trọng thương mà chạy.
- Chết!
La Thiên đột nhiên, bất thình lình xuất hiện, khí tức của Yêu Đế giả được phóng thích trong khoảng cách gần.
Ngao!
Thân thể đầu yêu thú gần đạt tới Khai Mạch cửu trọng đột nhiên cứng đờ một cách khó hiểu.
Sưu!
Một đạo kiếm quang lạnh lẽo như điện đánh tới, dùng một kiếm chém giết đầu yêu thú này, gọn gàng mà linh hoạt.
- La Thiên! Ngươi. . .
Sắc mặt của Nhạc Tĩnh trầm xuống, ngọn lửa giận vô hình ở trên thân hắn bùng cháy, phát ra uy thế cường đại.
- Ha ha! Sao Nhạc học trường lại thất thủ vậy chứ, chẳng lẽ học trưởng cố ý nhường chiến công từ đầu yêu thú này cho ta?
La Thiên thong thả cất tiếng cười to.
Thanh âm của Nhạc Tĩnh trì trệ, sắc mặt vô cùng u ám, cưỡng chế lửa giận trong lòng.
Hắn đường đường là đại lão khu Hoàng Kim, há có thể thừa nhận việc yêu thú mà mình truy sát bị La Thiên tranh đoạt cơ chứ?
Huống chi.
Trước đó trong đội ngũ đã có nói, ai đánh giết được yêu thú thì chiến công thuộc về kẻ đó. Nếu như là liên thủ đánh giết thì người cuối cùng giết chết yêu thú cũng sẽ chiếm công lớn.
La Thiên dùng một kiếm nhẹ nhàng giết chết yêu thú như vậy.
Nhạc Tĩnh nào có mặt mũi nào tự hạ thân phận, đi phân một chút chiến công nho nhỏ này cơ chứ?
Ban ngày qua đi.
Học viên của hai chi đội ngũ rơi vào một loại bầu không khí quỷ dị.
Bởi vì.
Gần bốn thành chiến công của hai chi đội ngũ lại bị một mình La Thiên đoạt đi.
Phải biết rằng, hai chi đội ngũ này, bao gồm cả hai đại học viên Hoàng Kim, tổng cộng chỉ có mười một người mà thôi.
Gần bốn thành chiến công lại bị một mình La Thiên độc chiếm.
Đây là chuyện ly kỳ kinh khủng tới bực nào cơ chứ?
Nhưng mà, sự thật đang bày ở trước mắt a.
La Thiên vốn đã tà dị như vậy a, thân pháp cao minh, xuất quỷ nhập thần, tốc độ xuất kiếm nhanh đến mức kinh người!
Yêu thú bị hắn để mắt tới, tất cả đều là một kiếm bị mất mạng.
Mà đồng thời, La Thiên không chỉ quan tâm tới yêu thú của học viên Bạch ngân mà ngay cả yêu thú bị học viên Hoàng Kim truy sát hắn cũng dám đoạt.
Đến mức độ, chỉ cần La Thiên hiện thân ở đâu thì các học viên ở gần đó đều sinh lòng đề phòng, trong ánh mắt tràn ngập vẻ địch ý.
- Cẩn thận! Nhất kiếm lang quân đến rồi!
Ngay khi hai học viên Bạch Ngân một nam một nữ đang hợp lực chém giết một đầu yêu thú Khai Mạch bát trọng, vừa mới nhìn thấy La Thiên, vẻ mặt bọn họ lập tức tràn ngập vẻ cảnh giác và đề phòng.
Nhất kiếm lang quân?
Nghe được xưng hô thế này, La Thiên lập tức cảm thấy nhức răng.
Hóa ra.
Bản lĩnh tà dị một kiếm đoạt quái của La Thiên đã làm cho đám người có bóng ma trong lòng, vì vậy mới có cái tên hiệu này.
Nhất kiếm lang quân, nghe tương đối bá khí.
Kì thực phải gọi là Nhất tiện lang quân mới đúng.
Các học viên trong đội ngũ, bao gồm cả đại lão Hoàng Kim đều hận La Thiên thấu xương.
Những người khác đánh giết yêu thú, dù sao cũng phải có một quá trình, chém giết, quần nhau, truy sát, thậm chí sẽ thất thủ để cho các yêu thú đào tẩu.
Nhưng, La Thiên luôn là một kiếm tuyệt sát, chưa từng thất thủ, vì vậy mới làm người trong đội ngũ hận đến mức nghiến răng.
Tuyệt chiêu này, thực sự quá tiện!
Hết lần này tới lần khác, những người khác lại không học được phần bản lĩnh này.
Mắt thấy, La Thiên gây huyên náo cho hai chi đội ngũ tới mức lòng người bàng hoàng, oán khí ngập trời.
Sắc mặt Nhạc Tĩnh trầm xuống, trong lòng tràn ngập lửa giận. Mặt của Liễu Tử Yên như phủ băng, trầm mặc không nói gì.
Bên đội ngũ của Nhạc Tĩnh còn tốt, đều là người một nhà của hắn.
Trong đội ngũ Liễu Tử Yên, mấy tên học viên Bạch Ngân kia kêu la, muốn tách khỏi đội ngũ bên này.
Nhạc Tĩnh và Liễu Tử Yên cũng từng nghĩ qua, phải ngăn chặn hành động của La Thiên lại.
Nhưng mà, ở bên trong thú triều như thế này, có lý do gì để đi ngăn cản một thiếu niên nhiệt huyết phấn đấu quên mình giết yêu thú cơ chứ?
Chiến tích huy hoàng của La Thiên liên tục được thể hiện, hiệu suất rất cao. Luôn là một kiếm giết yêu, chuyện này đặt ở trong mắt các đạo sư, sợ rằng sẽ được coi là hình mẫu của các đệ tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận