Vạn Cổ Chi Vương

Chương 312: Tứ Động Thiên

Chương 312: Tứ Động Thiên
“Được, hiện tại ta giao cho ngươi một nhiệm vụ!”
Ứng Phi Hàng lãnh đạm nói.
“Nhiệm vụ gì?”
Lưu Ích vừa mới hỏi, bàn tay Ứng Phi Hàng đã ngưng tụ chân khí, chân khí bỗng nhiên xẹt qua hư không.
Phụt!
Một cánh tay của Lưu Ích, lập tức rơi xuống, máu tươi phun tung toé.
“Aaaa...”
Lưu Ích đau đến mức toát mồ hôi lạnh, thấm ướt quần áo.
“Đó chính là khiến ta bớt giận.”
Ứng Phi Hàng chậm rãi ngồi xuống, lạnh lùng nói: “Lần này chỉ là một cánh tay, lần sau không chừng chính là mạng!”
“Vâng, vâng!”
Lưu Ích không dám nhiều lời.
Quy củ Thượng Tông nghiêm ngặt nhưng không phải là không có sơ hở.
Đặc biệt là loại đệ tử bối cảnh cường đại như Ứng Phi Hàng, y muốn giết giết Lưu Ích quả thật không khó chút nào.
“Căn cứ từ những gì ngươi vừa nói, ta nghĩ đến một biện pháp.”
Ứng Phi Hàng mở miệng.
Hiện giờ La Thiên tiến vào thượng tông, đối phó khó khăn hơn gấp bội, có khả năng y cũng phải tham dự vào.
“Lưu Ích, ngươi đi theo La Thiên, ở bên cạnh hắn, giám thị nhất cử nhất động của hắn, như vậy sẽ dễ động thủ hơn.”
Ứng Phi phân phó.
“Biện pháp hay!”
Vương Phó lập tức kêu lên.
Lưu Ích giúp La Thiên vài lần, có thể làm bộ phản bội gã để đi theo La Thiên, làm mật thám.
Lưu Ích gật đầu, trong lòng vô cùng oán hận: “La Thiên, ta rơi vào tình cảnh này là do ngươi, ta muốn ngươi phải chết!”
...
Sau khi La Thiên trở lại biệt viện, ý thức đi vào thế giới thiên thư.
“Thiên thư, 《 Ngự Phong Quyết 》 có thể hoàn thiện tăng thêm không?”
La Thiên dò hỏi.
“500 trang là đủ tăng phẩm giai《 Ngự Phong Quyết 》lên tới Thiên cấp!”
Câu trả lời của thiên thư khiến La Thiên cả kinh.
Có thể tăng tới Thiên cấp sao?!
Hiện giờ ở Đông Thần Đại Lục, bất cứ thứ gì liên quan tới Thiên cấp gần như đều thành truyền thuyết.
Dù là đệ tử hạch tâm của Vân Tiêu Tông thì cũng chưa chắc đã được học võ kỹ Thiên cấp
“Nhưng cần đến 500 trang...”
500 trang này tương đương một vạn Linh Nguyên Tệ.
Mà hiện tại La Thiên chỉ có hơn 1000 Linh Nguyên Tệ mà thôi, muốn kiếm được con số gấp mười lần quả thực quá khó khăn.
Hơn nữa các võ kỹ công pháp khác mà La Thiên tu luyện gần như đều là bản tàn khuyết, tất cả đều càn dùng lực lượng thiên thư để suy đoán, Linh Nguyên Tệ căn bản không đủ dùng.
“Thiếu tiền quá!”
La Thiên cảm thán, phải tìm cơ hội kiếm Linh Nguyên Tệ mới được.
Hắn tạm thời từ bỏ việc tăng 《 Ngự Phong Quyết 》 lên tới Thiên cấp, Địa cấp thượng phẩm là đủ rồi.
Còn việc bổ khuyết môn thân pháp võ kỹ này cũng tạm thời không cần vội.
La Thiên trực tiếp tu luyện luôn.
Hắn ra khỏi phòng, đi ra sân.
Vèo vèo!
Dựa theo miêu tả《 Ngự Phong Quyết 》, La Thiên thi triển kỹ xảo vận khí cùng với bộ pháp, bay nhanh du tẩu trên mặt đất.
Ban đầu La Thiên cảm thấy vô cùng gian nan, thậm chí có chút khó chịu.
Cảm giác này giống lần đầu tu luyện 《 Cửu Tiêu Kiếm Quyết 》như đúc.
Dù sao cũng là võ kỹ Địa cấp thượng phẩm, võ giả Địa Nguyên Cảnh tu luyện cũng sẽ cảm thấy khó khăn.
Võ giả Linh Hải cảnh trung giai bình thường căn bản không thể luyện được.
Chỉ có người thiên tư tuyệt đỉnh, lĩnh ngộ kinh người như La Thiên mới dám đổi võ kỹ phẩm giai cao như thế.
La Thiên không ngừng luyện tập.
Một canh giờ sau, tốc độ của hắn nhanh hơn, cảm giác thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng hơn rất nhiều, hắn đã chạm tới bậc cửa của 《 Ngự Phong Quyết 》.
Bá! Bá!
Thân hình La Thiên phiêu dật như gió, có cảm giác huyền diệu khó có thể bắt giữ, tung tích khó dò.
Hắn tu luyện rất lâu, mệt mỏi thì dừng lại, nghỉ ngơi xong thì tiếp tục luyện tập.
Ba ngày sau.
La Thiên đứng giữa sân.
Viu! Vèo!
Hắn bỗng mở mắt, thân hình lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất vô tung.
Dường như có một trận gió thổi qua, La Thiên xuất hiện trên một ngọn cây bên sườn phải.
Viu!
Lại thêm một trận gió đảo qua, lá cây rung động sàn sạt, La Thiên đứng trên một khối đá cách đó 20 mét.
La Thiên như dung nhập vào trong gió, thân hình mơ hồ khó phân biệt, tung tích phiêu dật khó tìm, vô cùng linh động.
Nơi gió có thể thổi đến đều có khả năng xuất hiện bóng dáng La Thiên.
《 Ngự Phong Quyết 》của La Thiên đã đạt tới cấp bậc nhập môn.
Tuy chỉ là nhập môn nhưng không thể coi khinh, giờ phút này tốc độ La Thiên thi triển 《 Ngự Phong Quyết 》còn nhanh hơn《 Vân Du Bộ 》đã viên mãn, điều này là do phẩm giai chênh lệch quá lớn.
Nếu《 Ngự Phong Quyết 》đến cảnh giới đại thành thì sẽ có năng lực lăng không hư độ, làm La Thiên cực kỳ hướng tới!
La Thiên bỗng nhiên ngừng tu luyện, nhìn chăm chú ra cửa viện.
“La sư đệ? Ngươi đang tu luyện võ kỹ ư?”
Một lát sau, Lưu Ích xuất hiện, vẻ mặt mang ý cười hỏi.
“Cánh tay ngươi sao vậy?”
La Thiên nhìn chằm chằm tay áo trống rỗng của Lưu Ích.
Lưu Ích mới vừa tiến vào thượng tông, sao lại cụt tay?
“Ai, ta chỉ vì cái trước mắt, nghĩ Tứ Động Thiên sắp mở ra liền ra ngoài rèn luyện. Không ngờ gặp phải một đầu yêu thú hung mãnh dị thường, bị cắn mất một tay.”
Lưu Ích thở dài.
“Bị yêu thú cắn mất?”
La Thiên cảm thấy kì quái.
Linh thức của hắn cảm giác được vết thương trên tay Lưu Ích rất chỉnh tề, giống như bị vũ khí chém, không có khả năng là yêu thú cắn đứt.
“La sư đệ, hiện tại ta và Vương Phó trở mặt thành thù, không chừng gã sẽ đối phó với ta, về sau ta chỉ có thể đi theo ngươi.”
Lưu Ích lộ vẻ đáng thương không nơi nương tựa.
“Ta rất tò mò, vì sao ngươi kiên quyết phản bội Vương Phó để giúp ta?”
La Thiên hỏi ngược lại.
“Ha hả, chính vì La sư đệ có bối cảnh, có quan hệ với cả chấp pháp trưởng lão.”
Lưu Ích cười đáp.
Gã đang thử xem rốt cuộc La Thiên có quan hệ với chấp pháp trưởng lão hay không?
“Xin chỉ giáo cho?”
La Thiên hoàn toàn không biết chuyện này là như thế nào.
Vì thế, Lưu Ích kể lại chuyện Tề Nam và Lỗ chấp bị xử tội chết cùng với suy đoán của những đệ tử khác.
“Các ngươi đoán không sai, nhưng tiếc là ta không có bất cứ quan hệ gì với chấp pháp trưởng lão.”
La Thiên thản nhiên nói.
Hắn cũng cảm thấy hành vi của chấp pháp trưởng lão có chút kỳ quái, nhưng không biết nguyên nhân.
“Không quan hệ gì ư?”
Lưu Ích sửng sốt, đáp án này nằm ngoài dự đoán của gã.
“Tại sao lại như vậy? Nếu biết hắn không có quan hệ gì với chấp pháp trưởng lão thì ta nên giết tiểu tử này từ lúc ở Thiên Cực Sơn Mạch!”
Lưu Ích tức giận mắng to trong lòng.
Nhưng ngoài mặt gã vẫn đạm nhiên nói: “Có vẻ chúng ta đã suy nghĩ nhiều rồi.”
La Thiên có cảm quan vượt quá thường nhân, hắn nhạy bén nhận thấy Lưu Ích đang cố gắng che giấu phẫn nộ.
“Không thể tin người này, gã có âm mưu!”
La Thiên phán đoán trong lòng.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến việc hắn tìm hiểu một vài tin tức thông qua Lưu Ích.
“7 ngày sau Tứ Động Thiên sẽ mở ra, không biết Lưu sư huynh có biết không?” La Thiên hỏi.
“Ta nhập môn sớm, lần trước khi Tứ Động Thiên mở ra, ta cũng biết một chút chi tiết!”
Lưu Ích cười nói.
“Tứ Động Thiên chia làm: Sát Lục Động Thiên, Sinh Tồn Động Thiên, Tâm Ma Động Thiên cùng với Sáng Tạo Động Thiên!”
“Mỗi động thiên đều là một tiểu không gian thí luyện đơn độc, hoàn toàn khác với thế giới chân thật, bên trong vô cùng huyền diệu, không thể cân nhắc theo lẽ thường!”
“Tiến vào động thiên, trải qua khảo nghiệm có thể tăng cường thực lực. Biểu hiện tốt thì sẽ được nhận khen thưởng.”
Lưu Ích giải thích đơn giản.
“Tóm lại, chúng ta mới trở thành đệ tử thượng tông, đừng nghĩ đến chuyện có biểu hiện quá tốt, chỉ cần được vào Tứ Động Thiên mài giũa là đủ rồi!”
Lưu Ích cảm thán.
Tất cả đệ tử thượng tông đều được vào Tứ Động Thiên.
Gã và La Thiên đều chỉ là tồn tại xếp chót trong đám đệ tử thượng tông, thành tích gì đó hoàn toàn không quan trọng.
Quá chú trọng thành tích thì sẽ bị đả kích trầm trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận