Vạn Cổ Chi Vương

Chương 137: Muốn ngang tay? Đã muộn rồi! (III)

Trong mắt Từ Mộng Hân hiện lên sát ý, có vài phần dữ tợn.
Ô...ô...n...g Xoạt!
Khí Hải linh toàn trong cơ thể nàng điên cuồng xoay tròn, bộc phát ra một cỗ chân khí giống như sóng to gió lớn.
Trong chốc lát khí tức trên người Từ Mộng Hân tăng vọt lên một đoạn.
- Bí thuật? Nghiền ép lực lượng của Khí Hải linh toàn...
Sắc mặt của La Thiên khẽ biến.
Linh thức của hắn đã nắm giữ được biến hóa của Từ Mộng Hân.
- Không tốt! Hai bên muốn lưỡng bại câu thương rồi!
Trên Quan chiến đài, sắc mặt của Nhạc Phó Phủ chủ đại biến.
Trong lòng của hắn cũng hối hận tới mức cuống quít.
Trước khi tỷ thí, La Thiên đã nhượng bộ nửa bước, đã đưa ra yêu cầu muốn ngang tay, chia điểm.
Bây giờ nghĩ lại, đây là lựa chọn hoàn mỹ cỡ nào cơ chứ?
Đến lúc này Từ Mộng Hân thi triển bí thuật, nhất định sẽ rơi vào suy yếu, chỉ sợ không có cách nào tranh đoạt được mười thứ hạng đầu trong thịnh hội nữa.
- La Thiên! Ta không thể cạnh tranh được mười thứ hạng đầu trong thịnh hội thì ngươi cũng đừng mơ có được vị trí đó!
Trong mắt Từ Mộng Hân hiện lên vẻ điên cuồng và oán hận.
Xoạt! Vèo Phanh ~ Phanh~!
Nàng xuất ra từng đạo bóng roi hình rồng giống như gió lốc, ở dưới sự gia trì của bí thuật, thế công cuồng bạo đã phá vỡ Tinh La Kỳ Bố của La Thiên.
Dưới thế cục bực này.
La Thiên muốn giành thắng lợi chỉ có hai loại phương pháp ứng phó thông thường.
Thứ nhất, thi triển Nhiên Huyết thuật, tăng chiến lực lên, chính diện đánh bại Từ Mộng Hân.
Thứ hai, Thần mạch bạo phát, đánh bại nữ tử này.
Nhưng mà La Thiên suy nghĩ một chút, nhìn thấy bộ dạng điên cuồng và oán hận của Từ Mộng Hân, hắn không lựa chọn dùng hai loại phương pháp này.
Hai loại phương pháp kể trên đều có tiêu hao rất lớn.
Vì nữ tử này, không đáng.
- Từ Mộng Hân! Cả đời này của ngươi đã định trước không có duyên với mười thứ hạng đầu trong thịnh hội rồi!
La Thiên dừng kiếm, thân pháp khẽ chuyển.
Ma Niệm thuật!
Hai mắt của La Thiên toả ra ánh sáng kỳ lạ âm u, nhìn thẳng vào mắt của Từ Mộng Hân, trong miệng phun ra thanh âm trầm thấp và u mê.
Trong chốc lát, dường như La Thiên đã hóa thành một đời Tà Quân, tóc và tay áo tung bay, trên người toả ra một cỗ khí tức tinh thần tà dị khó lường.
- Ta muốn ngươi chết...
Thân thể của Từ Mộng Hân run lên, vẻ oán hận và điên cuồng trong mắt tăng lên gấp bội.
Trong khoảnh khắc, thân pháp và tiên pháp của nàng đồng thời để lộ ra chỗ sơ hở rất lớn. Người thì như nữ tử chanh chua đanh đá, đánh về phía La Thiên.
- Bại!
Thân thể của La Thiên lóe lên như mây khói, tàn ảnh khẽ chuyển, tránh thoát công kích của Từ Mộng Hân một cách đơn giản.
Giờ phút này, Từ Mộng Hân bị tâm tình mặt trái nuốt hết lý trí, chỗ sơ hở chồng chất, giống như trẻ con vung chùy, độ uy hiếp giảm một mảng lớn.
Thiên Tinh nhị thức, Di Tinh Hoán Ảnh.
Vài đạo kiếm quang hư thật bất định đâm về phía Từ Mộng Hân.
Từ Mộng Hân đang điên cuồng, thật giả khó phân, không thể ngăn cản được vài đạo kiếm quang của hắn.
Đinh sưu!
Trong đó có một đạo kiếm quang từ hư hóa thành thực, xẹt qua cổ tay của nàng, máu tươi bắn ra, cây roi rơi xuống đất.
- Không ổn…
Cảm giác đau nhức lạnh như băng trên tay làm cho Từ Mộng Hân khôi phục được vài phần tỉnh táo.
Nàng cố gắng giãy giụa lần cuối cùng.
Đột nhiên.
Cổ của Từ Mộng Hân bị xiết chặt, bị một bàn tay giống như thép, mạnh mẽ có lực nắm chặt.
- A......
Khuôn mặt của Từ Mộng Hân đỏ lên, hai chân đạp đạp, không ngừng nghẹn ngào rên rỉ.
- Dừng tay!
Trọng tài đài số 1 kinh sợ quát lên một tiếng, một cỗ uy áp giống như núi cao đánh tới.
Nhưng hắn không dám tùy tiện hành động.
La Thiên đang bóp cổ của Từ Mộng Hân giống như bắt gà con, một khi hắn quá khích dùng sức, rất có thể sẽ làm cho một vị thiên tài mất mạng.
Xoạt!
Các học viên bên ngoài chấn động không thôi, dường như còn chưa thể tỉnh táo lại được.
- La Thiên! Dừng tay!
Trên Quan chiến đài, sắc mặt Nhạc Phó Phủ chủ đại biến.
- A...... Không...
Từ Mộng Hân liên tục nghẹn ngào, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi và cầu khẩn.
Từ tận đáy lòng của nàng sinh ra cảm giác hối hận muôn phần.
Vốn nàng có thể coi như là hòa, đánh ngang tay. Cuối cùng lại rơi xuống kết cục thê thảm như vậy.
- La Thiên! Không được...
Ở một trong ba đài khác, thân thể của Kim học trưởng chấn động, khó có thể tin được.
Vẻ mặt của đám người Nam Cung Ngọc, Tạ Lâm cũng rất là khiếp sợ.
Không biết từ khi nào La Thiên đã trưởng thành tới trình độ khủng bố như thế, lại cường thế đánh bại được học viên Diệu Nhật.
- La Thiên này...
Thân thể mềm mại của Liễu Tử Yên run rẩy, trong lòng gần như báo hỏng.
Giờ khắc này, dường như tay của La Thiên cũng đang chộp lấy cái cổ mềm mại của nàng, làm cho nàng có cảm giác hít thở không thông, phải nhận áp lực rất kinh khủng.
Học viên Diệu Nhật còn như thế.
Nàng nhiều lần tính toán La Thiên, nhất định sẽ rơi vào trả thù, có lẽ một ngày nào đó sẽ phải nghênh đón một cơn ác mộng còn đáng sợ hơn lúc này.
Đài số 1.
Một trận kịch chiến cấp độ Linh Hải cảnh đã dẫn tới mọi người ở khắp nơi quan tâm.
Vào lúc cuối cùng.
Từ Mộng Hân lại còn bạo phát bí thuật, rất nhiều người đang xem cuộc chiến đều cho rằng song phương sẽ còn giằng co một lúc lâu nữa.
Nhưng không nghĩ tới, thắng bại lại đột nhiên được phân ra.
La Thiên bóp cổ của Từ Mộng Hân, xách nàng lên trên không trung.
Cùng một lúc, cỗ khí tức tinh thần tà dị khó lường trên người hắn cũng tan thành mây khói.
Nhìn như dài dằng dặc.
Thế nhưng thời gian mà La Thiên thi triển ra Ma Niệm thuật chỉ vẻn vẹn trong thời gian một hơi ngắn ngủi mà thôi.
Cao thủ giao phong, bất kỳ một tình tiết hoặc chỗ sơ hở nào đều có thể quyết định được sinh tử tồn vong.
Huống chi, vừa rồi cảm xúc mặt trái trong lòng của Từ Mộng Hân đã bị Ma Niệm thuật phóng to lên rất nhiều lần, đã mất đi lý trí, gần như điên cuồng, chỗ sơ hở chồng chất.
- Thắng bại đã phân, mau thả nàng ra!
Trên đài số 1, lão giả trọng tài kia quát to.
- Tiền bối, vừa rồi trong lúc tỉ thí, nàng ta luôn tìm cách phế bỏ ta, chẳng lẽ ngươi không phát hiện ra hay sao?
La Thiên điềm tĩnh nói.
Lão giả này nhíu mày lại, bản thân hắn là trọng tài, lúc nào cũng phải nhìn chằm chằm vào hai bên giao phong, tránh cho thương vong xảy ra.
Tình huống mà La Thiên nói, đương nhiên hắn cũng chú ý tới, cũng không thể gạt được một ít người có tâm tư.
- Ngươi cũng đã đả thương cổ tay của nàng, chuyện này coi như thôi đi.
Lão giả kia hạ giọng nói.
Cho dù Từ Mộng Hân có ý đồ kia, thế nhưng trước khi không có tạo thành nguy hiểm thực sự thì hắn cũng không tiện truy cứu.
- Được rồi.
La Thiên gật đầu, buông Từ Mộng Hân ra.
Không có chứng cứ, muốn truy cứu trách nhiệm của học viên Thiên Kiêu, đây là không quá thực tế.
Phanh~!
Từ Mộng Hân còn chưa rơi xuống đất thì lại bị một bạt tai đánh cho bay ra khỏi Võ Đấu đài.
- Ngươi...
Trên mặt Từ Mộng Hân xuất hiện một dấu bàn tay sưng đỏ nóng rát, vẻ mặt tràn ngập sự khuất nhục.
Chịu nhục là một chuyện.
Cổ tay của nàng, trong lúc chiến đấu đã bị La Thiên làm cho bị thương, sẽ làm ảnh hưởng tới tính linh hoạt và thi triển vũ kỹ của nàng trong tỉ thí sau đó.
Loại tình huống này.
Từ Mộng Hân có thể giữ được vị trí trước hai mươi cũng đã không tệ rồi, muốn vào mười thứ hạng đầu thịnh hội quả thực là hy vọng xa vời.
- Số 66, La Thiên thắng.
Trọng tài coi như không nhìn thấy mà tuyên bố La Thiên thắng lợi.
Lúc này La Thiên đã thắng liên tiếp bốn trận, thu được 12 điểm tích lũy.
Khi La Thiên đi xuống Võ Đấu đài.
Ánh mắt của các học viên ở bên ngoài nhìn về phía hắn tràn ngập vẻ kính sợ.
Trận chiến vừa rồi La Thiên đã biểu hiện ra thực lực kinh khủng của học viên Thiên Kiêu, thậm chí là nhân vật trong mười thứ hạng đầu của Nhân bảng.
Hắn nghiễm nhiên trở thành một biến số ở trong thịnh hội Võ phủ!
Rất nhiều học viên ở đài số 1 đều cảm thấy đắng chát không thôi.
Tổ tử vong lại có thêm một thớt hắc mã như La Thiên, quả thực là không có đường sống mà.
- Vừa rồi tiểu tử kia đã thi triển một môn tinh thần bí thuật!
- Không sai! Rõ ràng tâm linh của Từ Mộng Hân đã bị ảnh hưởng, mất khống chế tâm tình, cho nên mới bị thua vào lúc quan trọng nhất.
Ở bên trên quan chiến đài, Trưởng lão hoàng thất và cao tầng thánh phủ bình luận.
La Thiên thi triển ra Ma Niệm thuật, cho dù quá ngắn ngủ, thế nhưng vẫn bị nhìn ra manh mối như cũ.
- Tinh thần bí thuật? Đây chính là đòn sát thủ của ngươi hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận