Vạn Cổ Chi Vương

Chương 480: Không Cần Lưu Tình

Chương 480: Không Cần Lưu Tình
“Bắt đầu!”
Tiếng nói vừa dứt!
Keng! Keng!
Hai đạo kiếm quang xuyên qua hư không.
Kiếm của Diệp Phong xán lạn sáng ngời, to lớn sắc bén. Kiếm của Thiên Tà Kiếm hắc ám tà dị, bá đạo tuyệt luân!
“Đây sẽ là trận quyết đấu của kiếm tu xuất sắc nhất thiên kiêu đại hội!”
“Biểu hiện của Diệp Phong Vân Tiêu Điện trước đó rất không tệ, có lẽ hy vọng chiến thắng Thiên Tà Kiếm cũng không nhỏ!”
“Không có khả năng! Vạn Kiếm Môn là thiên đường kiếm tu, so đấu kiếm đạo thì Thiên Tà Kiếm tuyệt đối sẽ không thua!”
Bốn phía nghị luận nhiệt liệt.
Trên đài luận võ, kiếm quang lập loè, tất cả mọi người câm miệng quan chiến!
Bảo kiếm của Diệp Phong bổ ra một đạo kiếm quang lộng lẫy, ẩn chứa khí thế hùng vĩ, xẹt qua phía chân trời.
Thiên Tà Kiếm cầm một thanh lợi kiếm vặn vẹo tà dị, kiếm khí u ám đen nhánh, kiếm quang thác loạn bá đạo, tản ra sát ý lạnh băng nồng đậm.
Đinh Viu!
Hai đạo kiếm quang cường hãn va chạm, kiếm khí kích động, hắc bạch quang huy chiếu rọi bát phương!
Hai người chẳng phân biệt trên dưới, triển khai thế công kịch liệt.
La Thiên tập trung tinh thần quan sát trận chiến này.
2 đại thiên kiêu đồng thời còn là kiếm tu quyết đấu, tất cả thiên tài dùng kiếm đều sẽ không bỏ lỡ.
“Phong cách chiến đấu của Diệp sư huynh vững chắc bền bỉ, kiếm pháp của Thiên Tà Kiếm càng tốt hơn, hung tàn bá đạo, là kiếm đạo giết chóc thuần túy!”
La Thiên quan sát hai người quyết đấu, có điều thể ngộ, hoàn toàn đắm chìm trong đó, quên mất thời gian.
Trong đầu, một bóng kiếm lập loè bạch quang, quang huy sáng tối luân phiên, bốn phía hiện lên từng bóng kiếm nhỏ mỹ lệ, đan xen va chạm tạo ra tia lửa.
Bóng kiếm ở trung tâm thêm ngưng luyện chân thật, tỏa ra ánh sáng mỹ lệ.
Đột nhiên trong bóng kiếm tỏa ra ánh sáng lóng lánh. Thân kiếm phóng ra quang huy lộng lẫy sắc bén.
La Thiên cảm nhận được kiếm đạo chân ý của mình đang bắt đầu lột xác...
Trong đầu, bóng kiếm ngân bạch càng thêm chân thật, tản ra quang huy lộng lẫy sắc bén, tràn ngập kiếm đạo hàm ý mênh mông.
Giờ phút này, trong lòng La Thiên lập tức có thêm rất nhiều cảm ngộ kiếm đạo, trình tự kiếm ý, lột xác thăng hoa.
Trong mắt hắn, một bóng kiếm ngân bạch hư thật lập loè, lộ ra quang mang sắc bén.
Nhưng lúc này mọi người đều bị trận chiến giữa Diệp Phong và Thiên Tà Kiếm hấp dẫn, không ai nhận thấy sự biến hóa của La Thiên.
Trên đài luận võ rộng lớn.
Hai bóng người qua lại, kiếm quang bạch ngọc sắc bén và kiếm quang tà dị bá đạo đen nhánh ngang dọc đan xen, va chạm tiêu tán.
Kiếm tu quyết đấu vô cùng mạo hiểm.
Mỗi chiêu kiếm đều cực kỳ mạnh mẽ, sơ suất 1 giây cũng có thể quyết định thắng bại.
“Vân Thiên Trảm!”
“Loạn Táng Sát!”
Đột nhiên, hai người đồng thời bùng nổ kiếm chiêu cực mạnh.
Diệp Phong trôi nổi giữa không trung, y chém xuống mười mấy đạo kiếm quang phá vỡ mây trời.
Lợi kiếm vặn vẹo trong tay Thiên Tà Kiếm bay múa, quanh thân tràn ngập kiếm quang bá đạo tuyệt luân, mấy trăm đạo kiếm quang tạo thành một kiếm võng mang khí tức tử vong như muốn chôn vùi hết thảy.
Đúng lúc này, bóng kiếm trong đầu La Thiên đột nhiên lóe ra quang huy loá mắt, hoàn thành lột xác.
Trong mắt hắn hiện lên bóng kiếm lãnh duệ, một cỗ kiếm ý vô hình phát ra, xông thẳng tận trời.
Bội kiếm của mọi người run động cộng minh!
Có người cảm nhận được điều khác thường nhưng không hề nghĩ đến La Thiên, bởi vì Diệp Phong và Thiên Tà Kiếm đang quyết đấu, vậy nên điều dị thường này đã được che giấu!
Oanh!
Viu!
Kiếm quang va chạm, kiếm khí sắc bén vô hình bao phủ phạm vi trăm mét, hủy diệt vạn vật.
Kiếm quang bạch ngọc vỡ vụn từng tấc, bị kiếm quang bá đạo tà dị cắn nuốt.
Viu!
Trên ngực Diệp Phong xuất hiện một vết máu ghê người.
Thân hình y lui lại mấy chục mét, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng trào máu tươi.
“Ta... Nhận thua!”
Diệp Phong cắn chặt răng, lựa chọn nhận thua, ngữ khí bất đắc dĩ.
Cao thủ so chiêu, thua một chiêu kiếm có khả năng là thua hết cả bàn cờ.
Diệp Phong trúng chiêu này, thương thế không nhẹ, nhưng y cũng đã thăm dò rõ rằng thực lực Thiên Tà Kiếm, xác định bản thân không phải đối thủ của hắn ta.
“Cư Thiên Tà thắng!”
1/3 thiên vận chi khí của Diệp Phong bay về phía Thiên Tà Kiếm.
Hai kiếm tu đứng đầu chỉ giao chiến chừng 30 chiêu đã kết thúc!
Diệp Phong bại nhanh như vậy khiến đám người kinh ngạc cảm thán về sự cường đại của Thiên Tà Kiếm.
Thiên Tà Kiếm xoay người đi xuống đài, ánh mắt u ám tà dị lộ ra chiến ý mãnh liệt sắc bén dừng trên người Tề Vân Thiên.
Thân là hạng 2 Linh Bảng, ở trong mắt hắn ta chỉ có một đối thủ duy nhất, đó là Tề Vân Thiên.
Diệp Phong cũng lập tức xuống đài, chuẩn bị chữa thương, tránh ảnh hưởng đến trận chiến kế tiếp.
Thần sắc y có chút suy sút, y đã thua Thiên Tà Kiếm, nếu còn không thể chiến thắng Thượng Quan Túc nữa thì sẽ không thể nằm trong 3 người đứng đầu thiên kiêu đại hội.
Lúc này, Diệp Phong nhìn La Thiên, trong mắt nổi lên dị sắc.
Y có cảm giác La Thiên đã thay đổi nhưng không rõ cụ thể là gì.
Kế tiếp, lại có đệ tử Vân Tiêu Tông xuất chiến.
Kiều Hải và nam tử áo vàng đứng đầu vòng đào thải lên đài.
Nam tử áo vàng có chiến lực mạnh hơn Dịch Tĩnh Văn, có lẽ tương đương với người đứng thứ 8 trên Linh Bảng.
Không đến 20 chiêu, Kiều Hải đã bị thua.
Sau đó nữ tử bạch y thần bí lên đài, đối thủ là một trong 5 vị thiên kiêu.
Kết quả lại nằm ngoài ý muốn của tất cả mọi người, nữ tử bạch y thành công nghịch tập, đánh bại Cực Băng tiên tử, chấn động toàn trường!
Sau mấy trận chiến, La Thiên lại lên đài, đối thủ là Dịch Tĩnh Văn đồng môn!
Dịch Tĩnh Văn nhíu mày.
Ấn tượng của nàng đối với La Thiên cũng không tốt, lúc trước trong thí luyện Huyền Không Sơn, La Thiên cướp đoạt Linh Đàm ấn ký của nàng. Thời khắc cuối cùng còn đưa tới một quái vật dung nham vô cùng cường đại ép nàng ra khỏi cục.
Nhưng nàng không thể không thừa nhận một điều, đó là La Thiên có tư chất rất kinh diễm.
Khi đó La Thiên không có năng lực chính diện giao thủ cùng nàng, giờ phút này La Thiên đã đánh bại được Thượng Quan Túc hạng 3 Linh Bảng.
“Chúng ta chưa từng chân chính giao thủ. Không cần lưu tình, hãy ra tay toàn lực, đến điểm thì ngừng!”
Dịch Tĩnh Văn bình đạm nói.
“Được.” La Thiên gật đầu.
Hai người lên đài.
Tuy Diệp Phong đã nói rằng nếu La Thiên gặp Dịch Tĩnh Văn thì hãy trực tiếp nhận thua, nhưng sau đó La Thiên đánh bại Thượng Quan Túc, có khả năng trở thành 1 trong 3 người đứng đầu thiên kiêu đại hội, vậy nên điều này là không cần thiết.
Lúc này hai người còn ước định đánh đến điểm là dừng, cũng sẽ không ảnh hưởng đến các chiến đấu sau đó.
Dịch Tĩnh Văn ra tay trước, nàng vận dụng kiếm ý, một đạo kiếm quang lạnh băng đen nhánh như màn đêm xẹt qua phía chân trời rồi giáng xuống.
“Chiêu kiếm này...”
La Thiên ngây người.
Sau khi kiếm ý đạt tới hình thức ban đầu, không chỉ tăng cường uy lực kiếm pháp mà lý giải kiếm đạo cũng sẽ tăng lên.
Giờ phút này, ở trong mắt hắn, chiêu kiếm này của Dịch Tĩnh Văn vô cùng bình thường, còn có mấy điểm sơ hở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận