Vạn Cổ Chi Vương

Chương 810: Túc Thiên

Chương 810: Túc Thiên
“Tiến sâu vào vũ trụ... Thương Bạch Chi Hoàn!”
La Thiên nói với giọng khẳng định.
Lữ Hồng Y lộ vẻ bừng tỉnh, bật cười nói: “Ngươi biết rất nhiều đấy.”
Trong ký ức nhận được từ Hư Không Đạo Vương, nàng đã biết đến Thương Bạch Chi Hoàn.
Hư Không Đạo Vương từng muốn trở thành thế lực bá chủ thứ 4, cũng muốn vươn tay đến Thương Bạch Chi Hoàn!
“Kiến nghị của ngươi không tồi, ta xin nhận.”
Lữ Hồng Y xoay người rời đi.
“Lần này ngươi nợ ta một nhân tình lớn đấy.”
La Thiên hô.
Nếu không được hắn nhắc nhở thì có lẽ không bao lâu nữa Lữ Hồng Y sẽ rơi vào tuyệt cảnh, hương tiêu ngọc vẫn.
...
Sau khi giải quyết xong tất cả, La Thiên rời đi, chuẩn bị đến Thiên Sơn giới.
Nhưng chưa bay được bao lâu, La Thiên đã gặp lại Nguyệt Lâm Phỉ.
“La sư đệ, ngươi còn sống ư? Tốt quá!”
Nguyệt Lâm Phỉ kích động.
Hóa ra vừa rồi nàng chạy được một đoạn liền phát tin cầu viện, chuẩn bị nghĩ cách cứu viện La Thiên nên không đi quá xa.
“La sư đệ, ngươi muốn đi đâu vậy?”
Nguyệt Lâm Phỉ hỏi.
Lộ tuyến phi hành của La Thiên không phải là hướng Thái Nguyên Tông.
“Đến Thiên Sơn giới thăm sư tôn ta.” La Thiên trả lời đúng sự thật.
“Ta đi cùng ngươi được không? Sau đó chúng ta cùng về tông môn.”
Nguyệt Lâm Phỉ mở to đôi mắt long lanh hỏi La Thiên.
La Thiên không biết Nguyệt Lâm Phỉ đi theo mình để làm gì trong khi Mộ Vân Thạch và Nhan Ngọc Phong là kẻ thù.
...
Một tháng rưỡi sau, La Thiên và Nguyệt Lâm Phỉ đã tiến vào Thiên Sơn giới.
Nơi đây có bảy ngọn núi lớn cao ngất trong mây, là nơi linh khí thiên địa tụ tập, gọi chung là “Thất Đại Thiên Sơn”, do bảy siêu cấp thế lực phân biệt chiếm cứ.
Tòa Thiên Sơn của Mộ gia tên là Mộ Hải Thiên Sơn.
Dọc đường có Nguyệt Lâm Phỉ làm bạn, hai người đi qua vài nơi quang cảnh xinh đẹp, bọn họ du sơn ngoạn thủy, nhẹ nhàng thích ý.
Trong một tòa thành thị phồn hoa, La Thiên và Nguyệt Lâm Phỉ sóng vai bước đi.
“Không đến hai ngày nữa sẽ đến Mộ Hải Thiên Sơn.”
La Thiên cười nhạt nói.
Nguyệt Lâm Phỉ lộ vẻ tiếc nuối.
Nàng hy vọng bọn họ có thể cùng du ngoạn lâu hơn một chút.
“La đại ca?”
Phía sau bỗng nhiên vang lên một thanh âm.
La Thiên xoay người nhìn, người vừa lên tiếng là một nữ tử áo lam duyên dáng yêu kiều, cao quý xuất trần.
Nàng là Cát Nhã Nhi, La Thiên đã gặp nàng trên đường đến Mộ gia lúc trước, sau đó La Thiên còn đi cùng đội ngũ của Cát Nhã Nhi để đến Mộ gia.
“Cát cô nương, sao ngươi lại ở đây?”
La Thiên có ấn tượng không tồi với nàng.
“La đại ca, phía sau có người đi theo ta...”
Cát Nhã Nhi bước tới, mi mắt rủ xuống lộ vẻ cầu cứu.
“Nhã Nhi cô nương, đừng đi nhanh như vậy...”
Một nam tử mặc kim bào mang theo vài tên thị vệ đi đến.
Nam tử kia trông khá thanh tú nhưng thần sắc kiêu căng, khóe miệng nhếch lên lộ ra khí chất ăn chơi trác táng.
Sau khi nam tử mặc kim bào đến gần, thấy được La Thiên, gã cảm thấy La Thiên cũng là con cháu Cát gia nên trực tiếp bỏ qua.
“Nhã Nhi cô nương, tại hạ nhất kiến chung tình với ngươi, không bằng chúng ta đến Túy Hiên Lâu uống mấy chén đi?”
Vừa nói, nam tử vừa duỗi tay muốn nắm lấy bàn tay Cát Nhã Nhi.
Cát Nhã Nhi lập tức né tránh.
Nam tử mặc kim bào nhướn mày, sắc mặt lạnh lùng quát: “Đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, chọc đến bổn thiếu gia thì Cát gia các ngươi sẽ phải trả giá đấy!”
Dứt lời, nam tử mặc kim bào lại muốn bắt lấy Cát Nhã Nhi.
Bỗng nhiên, một cỗ khí tức băng hàn phát ra trực tiếp đẩy nam tử mặc kim bào lui lại mấy bước.
“Bỏ cái móng heo của ngươi ra!”
La Thiên lãnh đạm mở miệng.
Hắn vô cùng chán ghét hành vi của nam tử mặc kim bào, hơn nữa La Thiên và Cát Nhã Nhi có quen biết, sao có thể khoanh tay đứng nhìn được.
“Khốn kiếp, ngươi chán sống rồi hay sao mà dám quản chuyện của bổn thiếu gia?”
Nam tử mặc kim bào trừng mắt.
Vài tên thị vệ lập tức bước lên, ánh mắt lạnh băng, sát ý nhàn nhạt tỏa ra.
Nhưng ngay sau đó nam tử mặc kim bào đã chú ý tới Nguyệt Lâm Phỉ bên cạnh La Thiên, hai mắt lập tức sáng ngời, liếm môi nói.
“Đợi đã!”
Nam tử mặc kim bào duỗi tay lệnh cho thị vệ dừng lại.
“Tiểu tử ngươi diễm phúc không cạn, chỉ tiếc là vô duyên hưởng thụ! Ngoan ngoãn cút đi, để vị mỹ nhân này lại, bổn thiếu gia sẽ không so đo với ngươi.”
Nam tử mặc kim bào sốt ruột phất tay.
Gã đang vô cùng nóng lòng muốn được vượt qua đêm xuân với hai vị tuyệt sắc mỹ nữ này.
.
“Ngoan ngoãn cút đi, để vị mỹ nhân này lại, bổn thiếu gia sẽ không so đo với ngươi.”
Nam tử mặc kim bào sốt ruột phất tay.
La Thiên còn chưa nói cái gì mà Nguyệt Lâm Phỉ đã nổi giận, mắt hạnh trợn lên, quát: “Làm càn, sao ngươi dám nói vậy?”
Thân là đệ tử Thái Nguyên Tông, nàng có niềm kiêu ngạo và tôn nghiêm của bản thân.
Hơn nữa nam tử kia còn vũ nhục La Thiên.
“Ồ? Nóng tính thế, hay lắm, bổn thiếu gia thích thiếu nữ quật cường như ngươi, như thế mới càng có ham muốn chinh phục!”
Nam tử mặc kim bào cười xấu xa, hoàn toàn không coi Nguyệt Lâm Phỉ ra gì.
Dù sao Túc gia nhà gã cũng là một trong bảy thế lực mạnh nhất Thiên Sơn giới.
Trong Thiên Sơn giới này, trừ sáu đại gia tộc còn lại thì Túc gia không phải sợ ai cả.
Dù Nguyệt Lâm Phỉ đến từ 1 trong sáu đại gia tộc thì chỉ đùa giỡn chút thôi cũng có vấn đề gì đâu?
“Tiểu tử thúi, sao vẫn chưa cút đi? Ngươi muốn bổn thiếu gia tự mình động thủ sao?”
Đôi mắt nam tử kia trầm xuống.
Gã mang theo bốn gã thị vệ, bọn họ đều bước lên trước.
Bốn gã thị vệ này có hai người là Địa Nguyên Cảnh thất trọng, hai người là Địa Nguyên Cảnh lục trọng.
Ra ngoài mà mang theo thị vệ thế này để bảo hộ chứng tỏ thân phận nam tử mặc kim bào này không đơn giản.
“Cho các ngươi 3 giây để biến mất khỏi tầm mắt ta.”
La Thiên lạnh lùng lên tiếng.
Hắn không muốn nói nhiều!
Nam tử kim bào cười nhạo: “Tiểu tử thúi, ngươi không biết mình đang nói chuyện với ai ư?! Ta là ngũ công tử Túc gia, Túc Thiên!”
Nam tử mặc kim bào hét lớn.
Đám người vây xem nghe đến hai chữ Túc Thiên thì lập tức lui về phía sau.
“Mấy người này sao lại to gan thế? Sao lại dám trêu chọc Túc Thiên?”
“Ta biết Cát Nhã Nhi, nàng là thiên tài Cát gia, nghe nói đã được Mộ gia coi trọng, hiện giờ đang học tập tu hành ở Mộ gia!”
“Dù thế thì nàng cũng không phải người Mộ gia, sao lại dám đắc tội với ngũ công tử Túc gia chứ?”
Đám người nghị luận, có chút đồng cảm với mấy người La Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận