Vạn Cổ Chi Vương

Chương 614: Uy Hiếp

Chương 614: Uy Hiếp
La Thiên một mình trở về tửu lầu.
Trên hành lang, hắn bỗng dừng bước, thản nhiên hỏi: “Ai vậy? Sao nhắm đến La mỗ cả quãng đường mà không chịu hiện thân?”
Trên đường, hắn cảm nhận được một cỗ linh thức mịt mờ dò xét, tu vi đối phương tối thiểu là Địa Nguyên Cảnh cao giai, vậy nên La Thiên không tùy tiện dùng linh thức phản kích.
Tiếng bước chân truyền đến.
Một nữ tử vũ mị mặc hồng y, dáng người quyến rũ vặn vẹo chậm rãi đi tới.
Đồng tử La Thiên co rút.
Đây không phải là phó thuyền trưởng của băng cướp Tử Linh sao?
Băng cướp Tử Linh đuổi giết đến đây rồi ư?
“Rất thông minh.”
Nữ tử áo đỏ cười thâm thúy.
Nàng ta đi đến bên cạnh La Thiên, đôi mắt màu đỏ câu hồn đoạt phách.
“Đừng khẩn trương, chỉ ta biết ngươi ở đây thôi.”
Nữ tử áo đỏ nhẹ giọng cười nói.
“Ngươi cần gì?”
La Thiên thả lỏng.
Băng cướp Tử Linh rất khủng bố, hắn có chút sợ hãi bọn họ.
Nhưng hình như nữ tử này không tới vì hai mảnh hài cốt kia, nàng ta có mục đích khác.
“Gia nhập băng cướp Tử Linh, trở thành thủ hạ đắc lực của ta.”
Nữ tử áo đỏ mở miệng.
Phó thuyền trưởng mà phải tự mình mời chào như vậy chứng tỏ nàng ta vô cùng coi trọng La Thiên.
“Không có khả năng.”
La Thiên không thèm nghĩ ngợi đã cự tuyệt.
Sao hắn có thể đi làm đạo phỉ được, dù là băng cướp truyền kỳ danh chấn tứ phương thì cũng không được.
Nữ tử áo đỏ khẽ cười, đôi môi đầy đặn mấp máy: “Đừng trả lời sớm như vậy, ngươi nghĩ kỹ đi rồi hãy trả lời ta.”
Sắc mặt La Thiên trầm xuống.
Hiện tại, trong băng cướp Tử Linh chỉ có nữ tử này biết tung tích hắn.
Nếu không đáp ứng, những kẻ khác trong băng cướp sẽ biết ư?
Đây là uy hiếp!
Nếu băng cướp Tử Linh muốn đối phó với La Thiên, đến Mục Ly cũng không giúp được hắn!
“Ta chỉ là Địa Nguyên Cảnh cấp thấp, sao đáng giá để phó thuyền trưởng băng cướp Tử Linh tự mình mời chào như vậy?”
La Thiên khó hiểu.
“Ta coi trọng kỹ thuật cầm lái của ngươi.” Nữ tử nói thẳng.
La Thiên ngẩn ra, hóa ra là vì điều này.
“Ta là người không thích làm khó người khác, chúng ta có thể đánh cược một trận, nếu ngươi thắng, ta thả ngươi đi, nếu ngươi thua, ngươi phải đi theo ta.”
Nữ tử lộ vẻ hưng phấn, có vẻ rất thích cá cược.
“Cược cái gì?”
“Không phải ngươi sắp tham gia hoạt động Võ Các sao? Chỉ cần ngươi nằm trong 3 hạng đầu thì ngươi thắng!”
Trong mắt nữ tử kia lập loè ánh sao.
“Có vẻ ngươi rất tự tin rằng mình sẽ thắng!” La Thiên bật cười.
Nữ tử này có tu vi cực cao, La Thiên cảm thấy nàng ta còn mạnh hơn cả Mục Ly.
Nàng ta đã từng chứng kiến bản lĩnh của La Thiên mà vẫn dám cá cược như vậy, xem ra hoạt động Võ Các quy tụ rất nhiều thiên tài, vô cùng khó khăn.
“Không sai, ngươi hãy ngoan ngoãn làm thủ hạ của ta đi, ha ha ha...”
Hồng quang lướt qua, nữ tử áo đỏ biến mất.
“Có vẻ phải cố gắng tranh thứ hạng thật tốt rồi.”
La Thiên bất đắc dĩ mỉm cười.
Không nằm trong 3 hạng đầu thì phải làm đạo phỉ.
Hắn cũng có thể cự tuyệt, nhưng như vậy thì sẽ bị băng cướp Tử Linh đuổi giết, nghĩ thôi cũng thấy khủng bố.
Ban đêm, Nghiêm Lập Huy, Dịch Tĩnh Văn trở về, biết tin tức La Thiên muốn tham gia hoạt động Võ Các.
“Hoạt động Võ Các chắc chắn rất thú vị!”
Nghiêm Tiểu Hạ nhảy nhót nói.
Nàng luôn nằm trên giường bệnh, vậy nên rất thích nơi có nhiều người và hoạt động náo nhiệt.
“Hoạt động Võ Các chia làm hai cấp, Địa Nguyên Cảnh cấp thấp và Địa Nguyên Cảnh trung giai, ta là tứ trọng đỉnh, vô duyên với hoạt động này rồi.”
Nghiêm Lập Huy tiếc nuối lắc đầu.
Địa Nguyên Cảnh trung giai tham gia hoạt động Võ Các gần như đều là Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng hoặc lục trọng, y đi thì cũng chỉ có thể làm nền cho người khác.
Cứ như vậy, mọi người tạm thời ở lại Võ Thị Linh Điện.
La Thiên bắt đầu bế quan, chuẩn bị cho hoạt động Võ Các.
Mục tiêu của hắn là tiến vào 3 hạng đầu.
Hoạt động Võ Các lần này hội tụ thiên tài tinh anh của mấy chục giao diện quanh đây, hắn không thể coi thường người khác, nếu không sẽ lật thuyền trong mương.
“Tu vi mới vừa đột phá Địa Nguyên Cảnh nhị trọng, rất khó tinh tiến trong thời gian ngắn...”
Muốn tăng cường thực lực trong một tháng dường như chỉ có cách là lợi dụng U Long Thần Mạch và Thiên Lô Bảo Thể.
Vì thế, La Thiên lấy ra Băng Long Hàn Thiên Thạch.
Ong!
Bề mặt Băng Long Hàn Thiên Thạch lập loè lam văn, một mảnh quang hoa u hàn tản ra.
Từng sợi khí lạnh màu xám trắng dung nhập thân thể La Thiên, bị thần mạch hấp thu luyện hóa.
Vật ấy chính là bảo vật tuyệt hảo để cường hóa U Long Thần Mạch.
Hàn lực tinh thuần nồng đậm, hung mãnh bá đạo, La Thiên dời một phần hàn lực đến rèn luyện Thiên Lô Bảo Thể .
Cốt cách toàn thân hắn phát ra ánh sáng màu bạc, lạnh băng cứng rắn giống như thủy tinh, làn da cũng tỏa ra thủy ngân bóng loáng, băng lưu u hàn lưu chuyển.
Một tháng nhanh chóng qua đi.
Trong phòng, làn da La Thiên có thiên ti vạn lũ băng lưu u hàn nhanh chóng du tẩu.
Bỗng nhiên, văn lạc màu bạc tỏa ra quang mang chói mắt, một cỗ lực lượng áp bách cường đại khiếp người tản ra!
“Thiên Lô Bảo Thể tầng thứ tư đại thành!”
La Thiên lập tức thu liễm bảo thể nhưng mặt đất dưới thân hắn vẫn bị lực lượng vô hình đè thành một cái hố nông.
Nếu hắn thu chậm hơn một chút thì e rằng mặt đất trong phòng sẽ bị huỷ hoại hoàn toàn, chắc chắn sẽ phải đền tiền.
Ong!
Sau lưng La Thiên, từng mảnh vảy u lam lập loè hàn quang, sương mù lượn lờ, tản ra hàn lực kinh người.
Sau một tháng tu luyện, U Long Thần Mạch đã được cường hóa không ít.
- - -
Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3
Bạn cần đăng nhập để bình luận