Vạn Cổ Chi Vương

Chương 634: Băng Cướp Kim Sư

Chương 634: Băng Cướp Kim Sư
Cùng lúc đó, trong bí cảnh bí ẩn, bảo điện Võ Tôn.
Một nữ nhân ngư đang phiêu phù giữa không trung, dòng nước xám bạc quanh quẩn quanh thân nàng, linh khí thiên địa tứ phương tụ tập đến.
Bỗng nhiên…
Oanh!
Hư không chấn động, trong cơ thể nữ nhân ngư phát ra một cỗ tinh thần ý chí vô cùng cường đại, tản ra võ đạo hàm ý u lãnh vô ngần.
Thiên địa biến sắc, phong vân quay cuồng, không gian vặn vẹo!
Toàn bộ linh khí thiên địa trong bảo điện đều tụ tập đến đây.
Hư không quanh nữ nhân ngư nổi lên gợn sóng màu bạc, nơi đây như hóa thành một vùng biển, mà nàng là chúa tể của hải vực này!
Không lâu sau, dị tượng bốn phía dần dần tiêu tán.
Nữ nhân ngư mở hai mắt, ánh mắt thâm thúy lộng lẫy.
“Khôi phục lực lượng Thiên Trì cảnh...”
Dáng người cao quý ưu nhã của nàng chậm rãi bơi lội trên hư không như một con cá phiêu phù trong biển rộng, đến chân nguyên cũng chẳng cần vận dụng.
“Hả?”
Nữ nhân ngư cảm ứng được gì đó.
“Là hắn ư?”
Trong đầu nữ nhân ngư hiện lên một thân ảnh, nhớ tới chuyện cũ không thoải mái của mình.
“Hắn muốn liên hệ với ta ư?”
Nữ nhân ngư lộ ra thần sắc phức tạp.
Lúc trước, sau khi tiễn La Thiên đi, nàng cho rằng cả đời này sẽ không gặp lại La Thiên nữa, cũng quên luôn chuyện không thoải mái kia.
Nàng không ngờ, La Thiên đã rời khỏi quê hương chật hẹp nhỏ để đi vào vũ trụ.
Càng không ngờ rằng hiện giờ hắn đang cách nàng không xa.
“Haizz! Có lẽ hắn có chuyện quan trọng gì đó muốn báo cho ta.”
Nữ nhân ngư thở dài.
Bọn họ đã ký kết khế ước, dù sao thì La Thiên cũng là chủ nhân của nàng.
Nữ nhân ngư có thể trốn tránh, nhưng một khi sinh ra liên hệ với chủ nhân thì nàng không thể làm như không thấy, có lẽ lực lượng khế ước đã khiến thái độ của nàng đối với La Thiên thay đổi.
Ong!
Nữ nhân ngư kết thủ ấn.
Cái gọi là cách nhau không xa thực ra chỉ là cách nói tương đối mà thôi, trên thực tế khoảng cách giữa hai người không hề gần, còn cách cả giao diện, muốn nhận tin tức thì sẽ khá phiền toái.
Khí tức tinh thần cường đại từ trong cơ thể nữ nhân ngư dao động chui ra, như dung nhập vào hư không, kéo dài đến một vùng đất xa xôi.
“Thành công rồi!”
Sắc mặt nữ nhân ngư tái nhợt, lộ ra chút ý cười.
Ngay sau đó...
“Này!”
Tin tức của La Thiên quanh quẩn trong óc nàng.
Sắc mặt của nữ nhân ngư lập tức cứng đờ, có xúc động muốn mắng chửi.
La Thiên đưa tin không cần trả giá gì, nhưng nàng thì khác, nàng đã hao phí đại lượng lực lượng tinh thần mà lại nhận được tin tức như vậy.
...
“Sao lại không có phản ứng?”
La Thiên lắc lắc Lam Hải Thánh Châu trong tay, linh thức đi vào dò xét cũng vô dụng.
“Có vẻ nàng không muốn đáp lại ta.”
Dù sao nữ nhân ngư kia cũng bị lừa bịp nên mới ký kết khế ước chủ tớ, chứ thật lòng thì nàng ta không muốn điều đó.
“Thôi vậy.”
La Thiên cất dọn rồi rời khỏi phòng.
Một nén nhang sau, sáu người nhóm La Thiên rời khỏi tửu lầu, chuẩn bị đến Thái Nguyên Vực.
“La Thiên, hình như có người đang nhắm đến chúng ta.”
Nghiêm Lập Huy truyền âm.
“Đúng, là người của Sinh Tử Tù Đấu Trường.”
La Thiên bình tĩnh đáp.
Nghiêm Lập Huy kinh ngạc, không ngờ La Thiên đã biết?
“Có lẽ Sinh Tử Tù Đấu Trường sợ sẽ không nhẹ nhàng bỏ qua đâu, ta kiến nghị chúng ta nên thuê vài tên cường giả làm bảo tiêu!”
Nghiêm Lập Huy đề nghị.
“Không cần, không sao cả.”
La Thiên thản nhiên đáp, không có chút lo lắng nào.
Trong lòng Nghiêm Lập Huy vẫn bất an, nhưng y không phản bác La Thiên.
Mọi người rời khỏi Võ Thị Linh Điện, ngồi trên Hư Không Thuyền.
Lối vào Võ Thị Linh Điện, hai gã nam tử lấm la lấm lét lập tức báo tin cho Đổng quản sự.
“Hả? Sao Đổng quản sự lại không phản ứng gì?”
“Có lẽ Đổng quản sự đang có việc nên trì hoãn.”
Chợ đen, Sinh Tử Tù Đấu Trường.
Đổng quản sự nhàn nhã nhìn trận chiến trong tù đấu trường.
Đúng lúc này, gã ta nhận được tin tức: “Đổng quản sự, mấy người kia rời khỏi Võ Thị Linh Điện rồi!”
“Tốt!”
Đổng quản sự lập tức đứng lên, chuẩn bị an bài nhân thủ.
Trùng hợp là khi trận đấu mới vừa kết thúc, có người bỗng nhiên hô: “Sinh Tử Tù Đấu Trường ngấm ngầm điều khiển kết quả trận đấu, giấu Bạo Nguyên Đan trong cơ thể nô lệ!”
Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng!
Những lời này khiến tất cả người xem chú ý, toàn trường lập tức nổi lên thanh âm bất mãn chất vấn.
“Nói láo, mọi người đừng tin lời đồn!”
Đổng quản sự lập tức trấn an người xem!
“Nói láo ư? Vậy để chúng ta tự mình kiểm tra đi!”
Một Địa Nguyên Cảnh cao giai thua không ít trầm mặt, khí tức tu vi cường đại tràn ra!
Đổng quản sự run lên.
Tại sao lại như vậy?
Chuyện trong cơ thể nô lệ có giấu Bạo Nguyên Đan bọn họ đã làm rất bí mật, khi nô lệ chết đi, thi thể sẽ bị thiêu cháy thành tro, sao việc này lại bại lộ?
Đúng lúc này, một đội chấp pháp đã đến, người cầm đầu uy nghiêm nói: “Có người tố cáo Sinh Tử Tù Đấu Trường tổ chức đánh bạc còn gian lận, gọi người phụ trách của các ngươi ra ngoài!”
Ánh mắt Đổng quản sự dại ra, lập tức ngã ngồi xuống đất.
Gã ta biết lão bản của Sinh Tử Tù Đấu Trường chắc chắn sẽ đẩy gã ta ra gánh tội.
.
Rời khỏi Võ Thị Linh Điện, Hư Không Thuyền hoàn toàn mới bay trong hư không ngoại giới.
Trong lòng Nghiêm Lập Huy tràn đầy lo lắng nhìn về phía sau.
Không có địch nhân đuổi theo.
Sinh Tử Tù Đấu Trường phái người giám sát bọn họ, sao bây giờ lại không có động tĩnh gì, bọn họ xảy ra vấn đề gì sao?
Một canh giờ sau.
“Xem ra là không có vấn đề gì.”
Nghiêm Lập Huy xác định người Sinh Tử Tù Đấu Trường không hề đuổi theo.
“Chưa chắc.”
La Thiên mở miệng.
“Có ý gì?” Nghiêm Lập Huy nghi hoặc.
Đúng lúc này, Hư Không Thuyền ngừng lại.
Mọi người đi đến đầu thuyền, cách đó không xa có một Hư Không Thuyền kim sắc, trên đầu thuyền điêu khắc đầu Hoàng Kim Sư, cản đường thuyền của đám người La Thiên.
“Ha ha ha, nếu muốn đi qua, phải để lại phí qua đường!”
Trên con thuyền kia truyền ra tiếng cười to.
Sau đó, một đám đạo phỉ xuất hiện.
“Các ngươi to gan đấy, gặp được băng cướp Kim Sư chúng ta mà không quỳ xuống xin tha?”
Một người trung niên Yêu tộc dáng người hùng tráng, hai tay khoanh trước ngực, tròng mắt kim sắc lạnh nhạt quan sát đám người La Thiên.
“Băng cướp Kim Sư ư?”
“Chưa từng nghe nói đến.”
Cả sáu người và quạ đen đều lắc đầu đáp.
Dù sao đám người La Thiên mới vừa được truyền tống đến đây, Diệp Phong và Trình Vạn Lý vừa tới gần đây thì đã bị bắt đi làm nô lệ, không hiểu rõ tình hình nơi đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận