Vạn Cổ Chi Vương

Chương 533: Võ Tôn Truyền Thừa

Chương 533: Võ Tôn Truyền Thừa
“Truyền thừa của chủ nhân ở đây, ngươi hãy tĩnh tâm lĩnh ngộ đi!”
“Ngoài ra, ngươi có thể tùy ý lựa chọn hai kiện bảo vật.”
Nói xong câu đó, hư ảnh nhân ngư lui ra ngoài, hắn ta phải giám sát đám người ngoài kia.
“Võ Tôn truyền thừa!”
La Thiên lộ vẻ phấn chấn, khoanh chân ngồi xuống nhìn pho tượng.
Dần dần, thanh âm sóng gió vang vọng bên tai La Thiên.
Cảm quan của hắn như tiến vào một đại dương rộng lớn, nhìn thấy một hư ảnh nhân ngư thân hình vĩ ngạn tựa như chúa tể tứ phương, tản ra khí tức mạnh mẽ khó có thể tưởng tượng.
Thân ảnh kia bỗng nhiên lóe lên, vượt qua ngàn dặm, ngay sau đó biển rộng nổi bão, sóng biển ngập trời, hóa thành một thủy long dài đến trăm trượng, nuốt chửng địch nhân.
“Đó là lực lượng của Bích Thanh Võ Tôn... Phất tay là có thể huỷ diệt Vân Tiêu Tông!”
La Thiên chấn động, tiếp tục lĩnh ngộ.
Trong cung điện, phía sau pho tượng Bích Thanh Võ Tôn bỗng nhiên có từng đợt sương mù nhè nhẹ thẩm thấu ra, ngưng tụ ra một hư ảnh nhân ngư.
“Khặc khặc khặc, có người thông qua khảo nghiệm, trở thành người thừa kế ư?”
.
La Thiên đang lĩnh ngộ Võ Tôn truyền thừa bỗng nhiên cảm nhận được có dị động.
U lam bảo châu tỏa ra quang huy u lam hoa mỹ, lập lòe sáng tối, giống như mạch đập.
La Thiên sớm quen với điều này, nhưng hắn còn phát hiện trong nhẫn trữ vật cũng có dị động.
Hắn dùng ý thức tra xét tình huống trong nhẫn trữ vật, lập tức phát hiện ngón tay thi thể nữ nhân ngư nằm một bên đang hơi rung động!
“Thi thể... mà có thể động đậy sao?”
La Thiên nheo mắt.
Hắn tin rằng mình không nhìn lầm, trong lòng vô cùng giật mình!
Có vẻ thi thể này đã chết rất lâu, vậy mà bây giờ lại cử động được, quả thực là không thể tưởng tượng nổi!
La Thiên quan sát một lát, phát hiện thi thể cử động liên tục, còn nguyên nhân thì...
“Chẳng lẽ nơi đây có bảo vật mà nàng cần, hoặc là có thể hồi sinh nàng ư?!”
La Thiên suy đoán.
Khi mở ra vỏ sò, phát hiện thi thể nữ nhân ngư, hắn đã dò hỏi thiên thư, thi thể nữ nhân ngư là tử vong không theo phương thức thông thường, có khả năng sống lại, chỉ là điều kiện cực kỳ hà khắc.
Nơi này là nơi truyền thừa của Võ Tôn, có rất nhiều bảo vật, có lẽ có bảo vật có thể hồi sinh nữ nhân ngư tại đây.
La Thiên đánh giá bốn phía.
Trong nội điện, trừ truyền thừa của Bích Thanh Võ Tôn ra thì không có nhiều vật phẩm.
La Thiên chú ý tới hồ nước phía dưới pho tượng Bích Thanh Võ Tôn, thủy dịch bên trong cực kỳ tinh thuần.
“Hình như nước trong hồ này rất bất phàm!”
La Thiên dò hỏi thiên thư, sau đó biết được đây là Linh Nguyên Tuyền Thủy, là tinh hoa trong linh nguyên mạch khoáng bị rút ra, sau đó ủ thành loại thủy dịch đặc thù này.
Linh Nguyên Tuyền Thủy có thể xúc tiến tu vi, bổ sung nguyên khí, còn có thể cải thiện thể chất.
Nhưng hình như tác dụng của Linh Nguyên Tuyền Thủy ở đây chỉ là trang trí, hoặc là cải thiện linh khí thiên địa nơi đây.
Hiển nhiên nguyên nhân nữ thi dị động không phải vì cái này.
“Vậy thì rốt cuộc là cái gì...”
La Thiên ngẩng đầu, thấy chén rượu trong tay pho tượng Võ Tôn.
Dùng linh thức đảo qua, La Thiên phát hiện trong chén rượu chứa đựng thủy dịch xanh đậm, tỏa ra ánh huỳnh quang màu xanh lá nhàn nhạt, tản ra khí tức sinh cơ nồng đậm dạt dào!
Sau khi hỏi thiên thư, La Thiên biết được tên và hiệu quả của vật ấy.
“Không ngờ đó lại là Sinh Mệnh Ngọc Dịch trong truyền thuyết!”
Loại dung dịch này rất thần kỳ, nếu nói là hồi sinh người chết thì có chút khoa trương nhưng thực ra cũng không sai.
Nếu thân thể bị thương, dù là bệnh kín mấy chục năm thì cũng sẽ được Sinh Mệnh Ngọc Dịch chữa khỏi. Nếu bị trọng thương, chỉ cần chưa chết hẳn thì vẫn có thể cứu sống.
Thậm chí có lời đồn nói rằng, chỉ cần linh hồn không tiêu tán, chưa chết quá lâu, vậy thì Sinh Mệnh Ngọc Dịch có thể khởi tử hồi sinh!
Dung dịch này vô cùng trân quý, tương đương với cái mạng thứ 2.
Mà sinh mệnh thì vô giá.
“Nếu là Sinh Mệnh Ngọc Dịch thì có lẽ có thể hồi sinh nữ nhân ngư kia!”
La Thiên khẽ gật đầu.
Nhưng hắn chỉ có thể lấy đi hai vật phẩm ở đây, không chừng còn có thứ gì đó phù hợp với hắn hơn Sinh Mệnh Ngọc Dịch.
Dù La Thiên lựa chọn Sinh Mệnh Ngọc Dịch thì hắn cũng không chắc sẽ cứu sống nữ nhân ngư, bởi vì thực ra bọn họ không thân cũng chẳng quen, mà Sinh Mệnh Ngọc Dịch quá mức trân quý.
Nhưng La Thiên có thể lấy được kỳ ngộ này là nhờ thi thể nữ nhân ngư...
“Để tính sau vậy...”
La Thiên tiếp tục lĩnh ngộ truyền thừa.
Truyền thừa Võ Tôn có nội dung cuồn cuộn như biển.
La Thiên đoán rằng mình cần ít nhất 5 – 6 ngày để tiếp thu xong tất cả truyền thừa.
Đúng lúc này, hư ảnh nhân ngư đẩy cửa đi vào, quan sát La Thiên.
“Hy vọng ngươi có thể tái hiện huy hoàng của chủ nhân lúc trước!”
Hư ảnh nhân ngư cảm khái.
Thân là ý chí tàn lưu của Bích Thanh Võ Tôn, hắn ta hoàn toàn vâng theo và sùng bái Bích Thanh Võ Tôn.
La Thiên là người thừa kế y bát của Bích Thanh Võ Tôn, cũng tương đương với tiểu chủ nhân trong lòng hắn ta.
Bỗng nhiên, một cỗ khí tức tinh thần âm lãnh xuất hiện.
La Thiên đang lĩnh ngộ truyền thừa trong lòng chợt run lên, hắn sởn tóc gáy, lập tức tỉnh táo lại, cảnh giác nhìn bốn phía.
Bá!
Phía sau Võ Tôn pho tượng bỗng nhiên xuất hiện một quang ảnh u lam, toàn thân tản ra khí tức âm lãnh đáng sợ cũng cùng một cỗ quỷ khí nhàn nhạt!
“Người nào?”
Hư ảnh nhân ngư hét lớn, điều động toàn bộ lực lượng Thủy Tinh Cung định trấn áp địch nhân.
“Khặc khặc khặc, ta chính là Bích Thanh Võ Tôn, là chủ nhân của ngươi!”
Quang ảnh u lam cười tà, toàn thân nổi lên ngọn lửa màu lam, sau đó lao đi như sao băng, đâm về hướng hư ảnh nhân ngư!
Ầm!
Sóng xung kích thổi quét bát phương.
Tâm trí La Thiên chấn động kịch liệt như sông cuộn biển gầm, đầu đau muốn nứt.
“Lực lượng tinh thần thật đáng sợ, đó rốt cuộc là gì?”
La Thiên cắn răng, giương mắt nhìn.
Hư ảnh nhân ngư bị quang ảnh đâm trúng, thân hình tàn phá ảm đạm đi nhiều, tựa như ngọn lửa trong gió sắp tiêu tán.
La Thiên chấn động!
Hư ảnh nhân ngư là ý chí tàn lưu của Bích Thanh Võ Tôn, có khống chế quyền nhất định ở nơi đây, có lực lượng cực kỳ đáng sợ!
Nhưng trong lần giao phong vừa rồi, hư ảnh nhân ngư lại bị thương nặng.
Một phần nguyên nhân là vì hắn ta bị đánh lén, nhưng thực lực địch nhân cũng mạnh mẽ không thể khinh thường!
Bạn cần đăng nhập để bình luận