Vạn Cổ Chi Vương

Chương 617: Thu Hoạch Ấn Ký

Chương 617: Thu Hoạch Ấn Ký
Lộc Nguyệt nhẹ nhàng lấy được ấn ký, tốc độ cực nhanh khiến người ta líu lưỡi.
Thậm chí, vài thiên tài đang tiếp cận vật thông quan bị công kích của ả đánh bay, chìm trong xoáy nước nguy hiểm.
“Thủ đoạn thật lợi hại!”
“Không hổ là thiên tài Hải Ma Cung, không hổ là Hải Liệp tộc, quá mạnh!”
Thiên tài gần đó kinh hô cảm thán.
Rất nhiều người xem bên ngoài Võ Các cũng lộ vẻ phấn chấn, bởi bình thường rất khó gặp được thiên tài Hải Ma Cung!
Rất có thể Lộc Nguyệt sẽ bước lên tầng thứ chín Võ Các!
“Thật đáng tiếc, không thể ác ý đả thương người ở đây, nếu không ngươi sẽ không thể sống sót ra ngoài rồi!”
Ánh mắt âm u của Lộc Nguyệt liếc hướng La Thiên.
Lệnh bài kim sắc nổi lên một mảnh kim quang bao vây ả, truyền tống đến tầng thứ hai.
“Quả thật là đáng tiếc, người bên ngoài có thể thấy tình huống bên trong, nếu không ta sẽ khiến ngươi chết ở đây!”
La Thiên thầm nói.
Thanh Giáp tộc tấn công Đông Thần đại lục là do Hải Ma Cung bày mưu đặt kế!
Hắn có thể xem là kẻ đắc tội Hải Ma Cung sâu nhất!
Tới hư không ngoại giới chưa được bao lâu mà đã gặp lại kẻ thù Hải Ma Cung, đây không phải là chuyện tốt gì!
“Nhanh lên!”
“Thời gian vượt ải cũng là tiêu chuẩn đánh giá thành tích!”
Đám thiên tài chen chúc lao tới.
Nếu có mấy người cùng xông vào tầng thứ bảy thì thời gian vượt ải sẽ trở thành yếu tố để xếp hạng.
Tốc độ của Ngô Hách dẫn đầu, gã chui vào trong biển, nhanh chóng thông qua.
“La Thiên, ngươi xong đời rồi, không ngờ ngươi lại đắc tội với đệ tử Hải Ma Cung. Từ giờ trở đi, chúng ta không quen biết!”
Tôn Tuấn phân rõ quan hệ với La Thiên, hắn ta cùng hành động với Triệu Ngọc Nhiên, nhằm về phía vật thông quan.
La Thiên mặc kệ thái độ của Tôn Tuấn và Triệu Ngọc Nhiên.
Hắn nhanh chóng tới gần vật thông quan, lấy được ấn ký.
Tầng thứ nhất rất đơn giản, kẻ đủ năng lực tham gia hoạt động Võ Các cơ bản đều có thể thông qua.
La Thiên bị một tầng kim quang bao vây, truyền tống đến tầng thứ hai.
Oanh!
Nơi này là phong giới.
Trước mắt có 7 – 8 cơn lốc điên cuồng càn quét, trung tâm gió lốc có một quang đoàn màu lục nhanh chóng du tẩu.
Khi La Thiên đến đây, rất nhiều thiên tài đang ngưng tụ chân nguyên tráo lao vào trong đó.
Gió lốc dày đặc, muốn xông vào sẽ gặp khó khăn không nhỏ.
Nếu bị kẹt trong gió lốc thì sẽ gặp nguy hiểm, dù không bị đào thải thì cũng phải hao phí đại lượng chân nguyên.
“Nếu ít người thì vấn đề không lớn, nhưng hiện giờ có quá nhiều tuyển thủ, bọn họ có thể quấy nhiễu lẫn nhau, gia tăng độ khó khăn của ải này.”
Nhưng để đi đến tầng cao trong thời gian ngắn hơn, không ai cam nguyện thoái nhượng!
May mà có quy định không được ác ý đả thương người, nếu không kết cục chắc chắn sẽ là tử thương thảm trọng.
“Tránh ra!”
Lộc Nguyệt quát, đám thiên tài sợ hãi nhường đường, bởi vì ở tầng thứ nhất đã có không ít người bị một kích tiện tay của Lộc Nguyệt lan đến, bị rơi vào xoáy nước.
Vèo!
Lộc Nguyệt nhẹ nhàng xông vào, thông qua tầng thứ hai.
Theo sát sau đó là Ngô Hách, chân nguyên tráo quanh thân gã phát ra kim quang nhàn nhạt, gió xoáy cắt tới phát ra thanh âm kim loại va chạm chói tai.
Gã xông thẳng vào, mặc kệ gió lốc, thông qua tầng thứ hai!
Ngoại giới, biểu hiện của Lộc Nguyệt và Ngô Hách bị rất nhiều người chú ý.
Tốc độ vượt ải của hai người cũng là dẫn đầu toàn trường.
Có không ít người chú ý tới La Thiên bởi vì bởi vì câu nói lúc trước của Lộc Nguyệt.
“Người này trông thật bình thường!”
“Địa Nguyên Cảnh nhị trọng cùng lắm là đến tầng thứ tư thì sẽ bị đào thải!”
Đến hiện tại, biểu hiện của La Thiên vô cùng bình thường, có rất nhiều thiên tài kinh diễm có biểu hiện tốt hơn hắn.
Mục Ly xem cũng có chút thất vọng.
Lúc trước ông đoán rằng thành tích của La Thiên có thể sánh bằng Tôn Tuấn, nhưng hiện tại có vẻ không thể trông cậy vào hắn được nữa, chỉ hy vọng La Thiên không quá kém cỏi khiến Phi Vân Môn mất mặt.
“Hả? Sao La Thiên đi vào tầng thứ ba rồi?”
Có người bỗng nhiên lên tiếng.
Vừa rồi, trong tầng thứ hai, các thiên tài còn lại đều liên tục lao vào gió bão, La Thiên thì chỉ bồi hồi bên ngoài, bộ dáng lười nhác thản nhiên.
Vừa không chú ý một lát, La Thiên đã truyền tống đến tầng thứ ba.
“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?”
Vừa rồi Mục Ly chú ý đến Tôn Tuấn và Triệu Ngọc Nhiên, cũng không quan sát La Thiên.
Nhưng đám người Nghiêm Lập Huy và Dịch Tĩnh Văn thì biết La Thiên vừa làm gì.
Trong chớp mắt vừa rồi, La Thiên dùng thân pháp tinh diệu tuyệt luân nhanh chóng vọt vào, hắn như hóa thành cơn gió phiêu dật linh động, tránh đi các thiên tài khác, thuận lợi tới gần vật thông quan.
Mấy tên thiên tài cùng vượt ải với La Thiên đều không thấy rõ hành động của hắn.
Tốc độ của La Thiên quá nhanh, hơn nữa ở trong hoàn cảnh có gió, nó còn được tăng phúc.
Tầng thứ ba Võ Các, mộc các.
Trước mắt là một quái vật dây đằng khổng lồ, dường như nó có ngàn chi lan tràn đến tứ phương.
Vật thông quan lần này nằm trên cổ quái vật dây đằng.
“Thú vị đấy.”
La Thiên mỉm cười.
Mỗi tầng Võ Các đều có khảo nghiệm bất đồng, nhưng tên gọi tắt là thủy, phong, mộc, hỏa, điện, băng, vân, địa, thiên.
Từ tầng thứ ba - mộc các, trình độ nguy hiểm sẽ tăng lên.
Tôn Tuấn từ nơi xa đi tới, kinh ngạc lên tiếng: “Tốc độ của ngươi rất nhanh, nhưng hai tầng đầu chỉ là trò trẻ con mà thôi, tầng thứ ba mới là nơi thể hiện bản lĩnh thật.”
Tôn Tuấn cho rằng La Thiên vừa mới đến, không hề biết bản thân đến sau La Thiên.
“Ngọc Nhiên, hành động đi, để hắn mở rộng tầm mắt một chút!”
Tôn Tuấn cười nhạt.
Vèo! Vèo!
Hai người lao về phía quái vật dây đằng.
Bọn họ phối hợp vô cùng ăn ý, trợ giúp lẫn nhau chống đỡ công kích của dây đằng, hữu kinh vô hiểm tới gần vật thông quan.
“Không tồi, chúng ta có thể đắc thủ trong vòng 20 tức!”
Tôn Tuấn cười nói.
Trước khi tham gia hoạt động, bọn họ đã diễn luyện qua.
Tôn Tuấn và Triệu Ngọc Nhiên, lấy ra lệnh bài chuẩn bị thu hoạch ấn ký.
Đúng lúc này, bọn họ thấy trên cổ quái vật dây đằng xuất hiện một thân ảnh quen thuộc, kẻ đó chính là La Thiên.
Ong!
La Thiên thu hoạch ấn ký, kim quang lóe lên, hắn đã truyền tống đến tầng thứ tư.
Tôn Tuấn và Triệu Ngọc Nhiên ngây ngẩn.
Bọn họ hành động trước La Thiên, phối hợp với nhau, hiệu suất cực cao, nhưng vì sao La Thiên lại đến trước?
Bang!
Ầm!
Bởi vì phân tâm, Triệu Ngọc Nhiên bị dây đằng đánh trúng, chân nguyên tráo vỡ nát, trên người có thêm một vết thương.
Hai người vội vàng làm lại, phí chút sức mới thông qua tầng thứ ba.
Bạn cần đăng nhập để bình luận