Vạn Cổ Chi Vương

Chương 652: Phát Biểu

Chương 652: Phát Biểu
“Nếu hôm nay La Thiên biểu hiện không tồi thì hắn cũng có tư cách nhận danh ngạch.”
Gia chủ chậm rãi tuyên bố.
Một mình ông ta không thể làm chủ, sớm muộn gì đám cao tầng này cũng sẽ biết, vậy chẳng bằng nói thẳng ra cho bọn họ chuẩn bị sẵn tinh thần.
“Gia chủ, điều này không hợp quy củ, La Thiên là người ngoài, sao có thể có được tư cách bàng thính của Mộ gia!”
Lão giả mặt đỏ phản đối.
“Chẳng lẽ hắn không phải người Mộ gia ư? La Thiên là đệ tử của ta, sao có thể tính là người ngoài?” Mộ Vân Thạch lập tức phản bác.
Các trưởng lão còn lại cũng gia nhập cuộc tranh luận.
“Đừng cãi cọ nữa! La Thiên không họ Mộ, yêu cầu để hắn lấy được tư cách bàng thính Thái Nguyên Tông sẽ cao hơn, dùng kết quả để phán định!”
Gia chủ quát.
Đám cao tầng khó chịu nhưng không dám tiếp tục nhiều lời.
“Đại trưởng lão, rõ ràng gia chủ đang nể tình xưa nghĩa cũ mà giúp Mộ Vân Thạch!” Lão giả mặt đỏ truyền âm.
Chỉ cần đại trưởng lão nguyện ý đứng ra thì bọn họ sẽ liên hợp lại để phản bác gia chủ.
“Đừng vội, dù gia chủ muốn giúp bọn họ thì cũng phải tuân theo quy củ, không thể làm quá mức!”
Đại trưởng lão thản nhiên đáp lại.
Tất cả con cháu Mộ gia và rất nhiều thiên tài ngoại lai đều trình diện trong trận tụ hội này. La Thiên muốn trổ tài, biểu hiện thật tốt trong trận tụ hội này thì sẽ rất khó khăn.
Nếu La Thiên biểu hiện chẳng ra gì, gia chủ tiếp tục trợn mắt nói dối.
Đến lúc đó, đại trưởng lão tin chắc rằng mình có thể đả kích địa vị gia chủ, đồng thời La Thiên cũng không chiếm được danh ngạch, một công đôi việc.
...
Trong sân luận võ, trước khi trận tụ hội bắt đầu, Cát Nhã Nhi liền chạy đến ngồi xuống bên cạnh La Thiên.
“La đại ca, ngươi đừng để chuyện xảy ra ở Vân Trì trong lòng.”
Cát Nhã Nhi an ủi La Thiên.
Bất kể ai bị con cháu Mộ gia nhằm vào như vậy thì đều sẽ khó chịu.
Cát Nhã Nhi lo lắng La Thiên tức giận ghi thù rồi làm sai chuyện.
“Ngươi nên nói những lời này với Mộ Trạch.”
La Thiên bình tĩnh đáp.
Trong lúc tu luyện ở Vân Trì, trừ lúc mâu thuẫn mới bắt đầu, sau đó hắn hoàn toàn chìm đắm trong tu luyện, không có bất cứ ảnh hưởng gì.
Nhưng bốn người Mộ Trạch đều tu luyện không tốt, xám xịt chạy trốn.
Cát Nhã Nhi nghe vậy thì cho rằng La Thiên đang vô cùng tức giận, ghi hận Mộ Trạch, nàng lập tức lo lắng.
Tụ hội đã bắt đầu, đông đảo thiên tài giao lưu tán gẫu.
Nhưng đa số tình huống là thiên tài ngoại lai vây quanh con cháu Mộ gia. Đặc biệt là những con cháu Mộ gia đã tiến vào Vân Trì tu luyện, bọn họ tựa như chúng tinh củng nguyệt.
Trong đó, người vây quanh Mộ Trạch là nhiều nhất.
Trái lại, La Thiên là đệ tử của cao nhân Thiên cấp Mộ gia, cũng từng tiến vào nguyên trì nhưng lại không có mấy ai bắt chuyện với hắn.
Dường như La Thiên đã bị cô lập.
Trong tình huống này, phải làm thế nào để biểu hiện thật tốt đây?
La Thiên sầu não.
Đúng lúc này, hai gã con cháu Mộ gia đến trung tâm Diễn Võ Trường, có vẻ là muốn khoa tay múa chân một chút.
“Xin chỉ giáo!”
Hai người khách sáo một câu, sau đó lập tức xuất chiêu, khí lãng thổi quét tứ phương.
Có lẽ hai người này vốn có mâu thuẫn, không ưa gì nhau, chiêu thức của cả 2 đều hung mãnh tàn nhẫn.
Đệ tử tu vi thấp quan sát trận tỷ thí của hai vị Địa Nguyên Cảnh tam trọng này để học tập kinh nghiệm.
Hai người nhanh chóng phân ra thắng bại.
Nam tử cao hơn đã đánh bại đối thủ sau 50 chiêu, y lộ vẻ ngạo nghễ.
“Đa tạ!”
Nam tử ấy lộ vẻ mặt đắc ý, sau đó nói với mọi người: “Bêu xấu rồi, chư vị cảm thấy có vấn đề gì trong trận luận võ vừa rồi thì xin cứ việc chỉ ra.”
Ý nghĩa chính của tụ hội là giao lưu kết hợp với luận bàn, học tập lẫn nhau cùng tiến bộ.
Sau mỗi trận chiến đều sẽ tiến hành thảo luận.
Nhưng nếu là kẻ ít tài ít học ít, không nói ra được điều gì thì sẽ rất mất mặt.
Sau đó một người đệ tử đưa ra ý kiến của chính mình: “Chiêu kiếm vừa rồi vô cùng tinh diệu, bắt được sơ hở địch nhân...”
“Cũng không tệ lắm!”
Mộ Trạch bỗng nhiên mở miệng khiến mọi người chú ý, gã đạm nhiên lên tiếng: “Nhưng Trúc Vân Kiếm Pháp mà ngươi tu luyện các chiêu thức không phối hợp liền mạch, đặc biệt là chiêu thứ 30 và 35 khi các ngươi giao thủ...”
“Mộ Trạch đại ca nói đúng, ta mới vừa tu luyện môn kiếm pháp này đến cảnh giới tiểu thành.”
“Mộ Trạch đại ca liếc mắt một cái đã nhìn ra khuyết điểm trong kiếm pháp của ta, thật đáng khâm phục, tiểu đệ thụ giáo!”
Nam tử kia nịnh bợ một phen, chắp tay bái.
“Mộ Trạch không chỉ có thiên tư hơn người, còn chăm chỉ hiếu học, hiểu sâu về võ đạo, tuệ nhãn như đuốc!”
“Nếu được hắn chỉ điểm thì thực lực của ta chắc chắn sẽ tiến vộ.”
Không ít người đều vô cùng hâm mộ.
Ánh mắt La Thiên cũng sáng ngời.
Biện pháp chỉ điểm người khác hình như cũng không tồi, không đắc tội với ai, còn có thể thể hiện tài năng!
“Ta cũng muốn nói vài câu.”
La Thiên mở miệng.
“Ngươi ư? Nực cười, ngươi mà xứng chỉ điểm ta sao?”
Nam tử kia lộ vẻ khinh thường.
Một tên nhà quê đến từ tiểu giao diện mà định chỉ điểm công pháp võ kỹ của y ư?
“Ha ha ha, trong lần tụ hội này, tất cả đều có quyền lợi lên tiếng, nếu La Thiên muốn nói thì để hắn nói đi.”
Mộ Trạch cười to khuyên giải.
Chỉ điểm cần có kinh nghiệm võ đạo, cái này có quan hệ mật thiết với thời gian tu hành và cùng kiến thức.
La Thiên còn nhỏ, sinh hoạt ở tiểu giao diện cấp thấp, sao có thể có kiến thức gì?
La Thiên mà mở miệng thì chắc chắn sẽ tự làm mình mất mặt, bại lộ sự vô tri của bản thân.
“Ngươi nói đi!”
Nam tử kia hiểu ý Mộ Trạch.
“Cảnh giới kiếm pháp của ngươi không cao, ngươi chưa đủ thuần thục, vận dụng chiêu thức quá dễ hiểu, nếu thông hiểu đạo lí kiếm pháp thì có thể đánh bại đối thủ trong 30 chiêu.”
“Ngoài ra, ngươi cần dành thời gian luyện tập thức thứ 3 và thức thứ 5 của Trúc Vân Kiếm Pháp nhiều hơn.”
La Thiên chậm rãi mở miệng, rất có phong phạm cao nhân võ đạo.
Đám người đang chờ La Thiên làm trò cười, xem hắn sẽ nói ra lời nói ngu xuẩn gì, kết quả lại khiến bọn họ phải mở rộng tầm mắt.
La Thiên giảng thuật kĩ càng, bọn họ cẩn thận ngẫm nghĩ thì thấy cũng đúng, đặc biệt là bản thân nam tử cao kia, ánh mắt y trở nên nghiêm túc, trong đầu nổi lên sóng to gió lớn.
Điều La Thiên nói hoàn toàn chính xác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận