Vạn Cổ Chi Vương

Chương 660: Không Muốn Làm Tiểu Đệ

Chương 660: Không Muốn Làm Tiểu Đệ
Sau khi đến gần, đám người La Thiên phát hiện kiến trúc khu vực trung tâm được trang trí khá tráng lệ, hơn nữa linh khí thiên địa rất nồng đậm.
“Chúng ta đến đó ở đi.”
Một nam tử hô, những người còn lại cũng đều đi qua.
Đám người này đều là thiên tài của thế lực lớn thuộc các giao diện, được nuông chiều từ bé, bọn họ không muốn ở nơi có hoàn cảnh quá kém.
...
Trung tâm khu cư trú Bát Phong.
Vài người nam nữ mặc bạch y thản nhiên lười nhác lẳng lặng nhìn nơi xa.
“Haizz, sao ta lại bị phân tới Bát Phong chứ, thật xui xẻo, không ngờ lại phải ở cùng đám đệ tử bàng thính tư chất thấp hèn.”
“Ha hả, thỉnh thoảng bắt nạt đám đệ tử bàng thính một chút, bắt bọn họ giúp việc cũng không tồi.”
“Nói không sai, ta đang định thu mấy tên tiểu đệ.”
Đám người tán gẫu nghị luận.
“Bọn họ đến đây rồi. Vẫn như mọi khi, đám đệ tử bàng thính vừa tới đây liền trực tiếp chạy vào địa bàn của chúng ta.”
Một nữ tử tóc màu lục cười khẽ.
“Như vậy không tốt sao? Có lý do để trực tiếp giáo huấn bọn họ!”
Một nam tử mày rậm mũi cao tiến về phía trước vài bước.
Lúc này, đám đệ tử bàng thính đã đến gần.
“Bái kiến sư huynh sư tỷ.”
Một thanh niên trắng nõn vui vẻ hô một tiếng, đi về phía dãy cung điện tráng lệ huy hoàng kia.
Bỗng nhiên, nam tử mày rậm đứng trên bậc thang đánh ra một chưởng, chân nguyên phun trào, dòng khí gào thét.
Ầm!
Thanh niên trắng nõn không hề phòng bị, trực tiếp bị đánh bay hơn mười mét.
“Sư huynh, sao ngươi lại làm vậy?”
Thanh niên lộ vẻ sợ hãi, vừa dứt lời liền phun ra một búng máu.
Nam tử mày rậm xuống tay không lưu tình, một chưởng vừa rồi đã khiến y bị thương nặng!
“Ai là sư huynh ngươi?”
Nam tử mày rậm quát, uy thế vô hình bá đạo thổi quét tứ phương.
Đám đệ tử bàng thính ngừng bước chân!
“Đám đệ tử bàng thính các ngươi chỉ là rác rưởi mà thôi!”
Nam tử mày rậm lãnh ngạo nói.
“Ngươi nói cái gì?”
Trong đám đệ tử bàng thính, một nữ tử quý khí bất mãn chất vấn.
Thế lực của nàng ta không thua gì Mộ gia, bản thân nàng ta còn là hòn ngọc quý trên tay gia chủ.
Viu!
Nam tử mày rậm phất tay, một chưởng lực u ám như vô hình trong đêm đen.
Bốn phía cuồng phong gào thét, mọi người cảm thấy không rét mà run.
Ngay sau đó, nữ tử quý khí bị tát văng, khuôn mặt trắng nõn sưng đỏ.
“Khi ta nói chuyện, các ngươi không được phép xen vào, còn nữa, ngữ khí của ngươi khiến ta rất không vừa lòng!”
Nam tử mày rậm lạnh nhạt lên tiếng.
Đám đệ tử bàng thính bị chấn nhiếp kinh sợ.
“Đây là đệ tử chính thức ư?”
Đám đệ tử bàng thính vốn đã chuẩn bị để nhân nhượng đệ tử chính thức, nhưng không ngờ đệ tử chính thức lại cường thế bá đạo như thế.
“Ta sẽ nói tiếp. Tuy rằng các ngươi là một đám rác rưởi, nhưng ta muốn chọn vài tên rác rưởi ưu tú làm tiểu đệ phụ vụ cho ta.”
“Kẻ nào muốn làm thì đứng ra, chỉ cần đỡ được hai chiêu của ta là được.”
Nam tử mày rậm nhìn xuống đám đệ tử bàng thính, ngữ khí cuồng ngạo khiến người ta vô cùng tức giận.
Nhưng không ai dám phản bác.
“Nếu các ngươi có thể tổn thương đến một sợi lông tơ của ta thì có thể trực tiếp vào ở nơi này.”
Nam tử mày rậm khẽ nhếch mép.
“Lão đại, xin hãy nhận ta làm tiểu đệ!”
Một nam tử cười nịnh nọt bước ra.
Nam tử mày rậm này là đệ tử chính thức, hắn ta cường thế bá đạo như thế có lẽ là thân phận không thấp.
Trở thành tiểu đệ của hắn ta tương đương với việc vừa tới đây đã có chỗ dựa, có thể sống dễ chịu hơn, tiếp xúc người có địa vị cao hơn.
Viu!
Nam tử mày rậm tùy ý vung bàn tay, cuồng phong nổi lên, một đạo chưởng lực lập tức đánh trúng tên kia.
Tên kia có tu vi Địa Nguyên Cảnh tứ trọng nhưng lại bị đánh bay, lăn xuống mặt đất.
“Đến một kích chứa bốn thành thực lực của ta mà còn không đỡ được, loại rác rưởi như ngươi nên vĩnh viễn ở trong thùng rác đi.”
Nam tử mày rậm lắc đầu khinh thường.
“Thật mạnh!”
Rất nhiều đệ tử bàng quan sinh lòng kinh hãi.
Nam tử mày rậm kia là Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh, tuổi nhỏ hơn Mộ Trạch nhưng thực lực thì khủng bố hơn gã.
Hắn ta liên tục ra tay rất nhiều lần, không ít đệ tử bàng thính chưa từng thấy rõ chiêu thức công kích của hắn ta.
“Đến ta!”
Một thiên tài Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đứng ra!
Ánh mắt y sắc bén, khí thế bức người, không hề khép nép sợ sệt!
Hiển nhiên y không muốn làm tiểu đệ của nam tử mày rậm kia mà là muốn vào ở.
Viu!
Nam tử mày rậm lạnh nhạt liếc mắt một cái, bàn tay đánh ra, một mảnh cuồng ảnh lao tới.
Tên thiên tài Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng kia ánh mắt lóe lên, đánh ra một quyền.
Ầm!
Quyền quang lam nhạt cực đại va chạm chưởng ảnh u ám.
Y chặn được công kích của nam tử mày rậm! Điều này khiến đám đệ tử bàng thính nhìn thấy chút hy vọng.
“Không ổn!”
Đột nhiên tên thiên tài này biến sắc.
Quyền quang y đánh ra xuất hiện vô số vết nứt, bị một khí tức đen nhánh bá đạo thẩm thấu, xuyên thủng.
Ầm!
Tên thiên tài kia bị đánh lui hơn mười mét, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng trào máu tươi.
“Đỡ thêm một chiêu của ta, ngươi sẽ được làm tiểu đệ của ta.”
Nam tử mày rậm đạm nhiên nói.
“Ta nhận thua.”
Tên thiên tài kia không muốn làm tiểu đệ của hắn ta, y xoay người đi đến khu nhà hẻo lánh.
“Không hổ là đệ tử Thái Nguyên Tông, Mộ Tấn Nguyên cũng là Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh nhưng e rằng không kiên trì nổi qua 20 chiêu của người này!”
La Thiên đánh giá trong lòng.
So cùng giai, đệ tử Thái Nguyên Tông mạnh hơn đệ tử bên ngoài quá nhiều!
Điều này là nhờ có cạnh tranh kịch liệt, tài nguyên ưu việt và được danh sư chỉ đạo.
Chiêu thức vừa rồi của nam tử mày rậm nhìn như tùy ý nhưng thực ra cảnh giới cao thâm, hóa phức tạp thành đơn giản.
“Đệ tử chính thức đều mạnh như vậy sao?”
La Thiên không sợ hãi, hắn nổi sôi trào nhiệt huyết.
“Để ta.”
La Thiên đứng ra.
Hai gã con cháu Túc gia giật mình nhìn về phía La Thiên rồi lại nhìn về phía Mộ Trạch: “Mộ gia các ngươi xuống dốc thật rồi, dù không có thiên tài thì cũng đừng đưa thằng ngốc đến đây chứ?”
La Thiên chỉ là Địa Nguyên Cảnh tam trọng, vậy mà hắn lại muốn giao thủ với đệ tử Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh của Thái Nguyên Tông, hắn luẩn quẩn trong lòng nên muốn chết à?
“Ngươi?”
Nam tử mày rậm cũng sửng sốt, sau đó cười nhạo nói: “Cút đi, ta không muốn ngộ sát.”
“Hơn nữa có tiểu đệ như ngươi, mang ra ngoài cũng mất mặt.” Hắn ta nói tiếp.
“Sư huynh yên tâm, ta không muốn làm tiểu đệ của ngươi.”
La Thiên bình tĩnh đáp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận