Vạn Cổ Chi Vương

Chương 752: Dạy Dỗ

Chương 752: Dạy Dỗ
Ánh mắt mọi người chuyển từ Hổ Dược Phong lên La Thiên.
Đội ngũ này không phải của Hổ Dược Phong sao?
Vì sao Hổ Dược Phong lại nghe lời La Thiên?
Đám người không hiểu, bọn họ chỉ có thể suy đoán từ những gì vừa diễn ra.
Hạ Uyên nhanh chóng lộ vẻ kinh ngạc: “La sư đệ, đội ngũ này... của ngươi ư?”
Đoàn đạo phỉ Thiên Ca cùng với Hà Vũ Không và Nguyệt Lâm Phỉ đều nhìn về phía này.
Không ai tin điều này là thật! Sao Hạ Uyên lại có ý tưởng điên cuồng như thế?
“Đúng.”
La Thiên nhẹ nhàng đáp.
Oanh!
Đám người chấn động, không tin tiểu đội mười người này là của La Thiên.
Đến Hổ Dược Phong cũng là thủ hạ của La Thiên!
Một vài kẻ không biết La Thiên dùng ánh mắt phức tạp đánh giá hắn.
Đám đệ tử Thái Nguyên Tông thì cực kỳ khiếp sợ.
Ở Thái Nguyên Tông, trong tình huống bình thường, phải là kẻ thất bại trong khảo hạch nhập môn, không còn cách nào khác mới phải dùng thân phận đệ tử bàng thính để tới Thái Nguyên Tông học tập.
Bởi vậy, đệ tử bàng thính thua kém đệ tử chính thức ở mọi phương diện, địa vị cũng thấp hơn, luôn bị đệ tử chính thức xa lánh ức hiếp.
Vậy mà một đệ tử bàng thính tu vi thấp kém lại là đội trưởng của một tiểu đội mười người ư?!
“La Thiên, ngươi nói bậy gì đó?”
Hà Vũ Không quát.
Hắn không tin, chuyện này chắc chắn là giả!
“Ta nói sai à?”
La Thiên hỏi lại.
Hắn không cần khách khí với Hà Vũ Không, lập tức ra lệnh cho Hổ Dược Phong: “Kim Mao huynh, đánh hắn.”
Hổ Dược Phong khóe miệng run rẩy, ở trước mặt mọi người La Thiên gọi gã là Kim Mao huynh, còn sai sử hắn.
Gã kiềm nén lửa giận, đi về phía Hà Vũ Không.
“Này... Hổ huynh...”
Hà Vũ Không kinh hoảng liên tục lui về phía sau.
Y không phải là đối thủ của Hổ Dược Phong.
“La Thiên, ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn phản bội Thái Nguyên Tông ư? Sao lại xuống tay với sư huynh đệ đồng môn?!” Hà Vũ Không chất vấn.
“Ta chỉ muốn chứng mình rằng mình không nói dối thôi.”
La Thiên bình tĩnh đáp lời.
Viu!
Hổ Dược Phong khó chịu đánh ra một đạo chưởng quang!
Hà Vũ Không vội vàng dùng kiếm đánh trả nhưng kiếm quang lập tức bị chưởng pháp đánh nát.
Hà Vũ Không nằm trong 60 hạng đầu Địa Bảng còn Hổ Dược Phong nằm trong 30 hạng đầu, thực lực hai người chênh lệch rất lớn.
Hổ Dược Phong liên tiếp xuất chưởng đánh cho Hà Vũ Không phải lui lại 20 mét, khí huyết sôi trào, hai tay tê mỏi.
“La sư đệ, ngừng đi.”
Hạ Uyên trầm giọng nói.
“Dừng tay.” La Thiên hô.
Tuy rằng hắn muốn mượn ngoại lực diệt trừ Hà Vũ Không nhưng giờ không phải lúc.
Khiến Hà Vũ Không chịu thiệt một chút như vậy là đủ rồi.
Hà Vũ Không dùng ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm La Thiên, trong lòng nghiến răng nghiến lợi: “La Thiên, Hổ Dược Phong không thể bảo hộ ngươi mãi được đâu, cứ chờ coi!”
Y lui về một góc để dưỡng thương.
“La sư đệ, nếu đây là đội ngũ của ngươi thì chúng ta đều là người một nhà.”
Hạ Uyên mỉm cười.
Đệ tử chân truyền nửa bước Thiên Trì cảnh mà lại khách khí với đệ tử bàng thính như vậy là chuyện vô cùng hiếm thấy.
“Vừa rồi ngươi thành công đoạt được hai cây Tịnh Nguyệt Liên chủ yếu là vì chúng ta kiềm chế đám mãng xà, tạo cơ hội cho ngươi. Ngươi nên lấy hai cây Tịnh Nguyệt Liên ra, mọi người sẽ chia đều.”
Hạ Uyên dùng tư thái sư huynh cao cao tại thượng phân phó.
Chia đều?
La Thiên bật cười.
Hắn chỉ lấy được hai cây, nhiều người thế này thì chia đều thế nào? Cuối cùng hắn chỉ nhận được vài cánh hoa thôi ư?
“Hạ sư huynh, tuy ta là đệ tử Thái Nguyên Tông nhưng bây giờ mạng sống của ta bị Lữ Hồng Y khống chế, mọi chuyện đều phải nghe lệnh nàng, ta không thể giao Tịnh Nguyệt Liên ra được.”
La Thiên mang Lữ Hồng Y ra làm lá chắn, chỉ có hắn và Lữ Hồng Y biết hắn không dùng Ký Tâm Đoạn Trường Cổ.
“Lữ Hồng Y! Nàng chia quân thành hai đội ư?”
Nam tử trường tiêu lộ vẻ ngưng trọng.
“Lữ Hồng Y không ở đây, ngươi giao Tịnh Nguyệt Liên ra thì nàng cũng không biết được?”
Hạ Uyên bất mãn.
“Có nhiều người ở như vậy, nếu có ai mật báo thì chẳng phải là ta sẽ xong đời sao?!”
La Thiên ung dung đáp trả, nói xong còn liếc Hổ Dược Phong một cái.
Trên thực tế, Hổ Dược Phong cũng ngầm có ý định này.
Sắc mặt Hạ Uyên trầm xuống.
Hắn ta biết La Thiên không muốn giao Tịnh Nguyệt Liên ra, nhưng hắn ta lại không thể chú động đoạt lấy.
Tuy La Thiên là đệ tử bàng thính nhưng đã vào chủ phong, đánh cướp sư đệ đồng môn là trái với quy định tông môn.
Mà nguyên nhân quan trọng nhất chính là tiểu đội của La Thiên có thực lực cường đại, còn có cường giả nửa bước Thiên Trì tọa trấn.
Nếu đánh nhau, Lữ Hồng Y tới tiếp viện thì bọn họ phải đối phó thế nào?
Thủ lĩnh đoàn đạo phỉ Thiên Ca cũng băn khoăn giống hắn ta.
Vậy nên trong sân duy trì sự cân bằng vi diệu, không ai dám tùy tiện động thủ.
Trong hồ nước còn một gốc Tịnh Nguyệt Liên.
Đội ngũ Thái Nguyên Tông và đoàn đạo phỉ Thiên Ca nhìn chăm chú vào nó.
Trong hồ, Mãng Vương dùng ánh mắt lạnh băng oán độc nhìn đám người!
Nếu bây giờ bọn họ đi cướp đoạt đóa Tịnh Nguyệt Liên cuối cùng thì Ám Lân Song Đầu Mãng chắc chắn sẽ dùng hết sức ngăn cản, tình cảnh khó khăn hơn lúc trước.
Mà Tịnh Nguyệt Liên chỉ còn một cây, hiệp nghị liên hợp của Hạ Uyên và nam tử trường tiêu tan vỡ, có thể bọn họ còn phải tranh đoạt với nhau một hồi.
“Hạ sư huynh, hẹn gặp lại! Nếu có cách giải quyết Ký Tâm Đoạn Trường Cổ thì phải tới cứu ta đấy.”
La Thiên cùng đám người Hổ Dược Phong rời đi.
“Chỉ là một đệ tử bàng thính mà thôi, chờ trở lại tông môn, ta nhất định sẽ dạy dỗ ngươi!”
Hạ Uyên hừ lạnh một tiếng, sau đó tính toán chuyện cướp đoạt gốc Tịnh Nguyệt Liên cuối cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận