Vạn Cổ Chi Vương

Chương 583: Trách Lầm

Chương 583: Trách Lầm
“La Thiên, chúng ta xong rồi!”
Ngữ khí Dịch Tĩnh Văn lộ ra sự bi thương và trách cứ.
La Thiên quá nhát gan, nếu liên thủ cùng nàng liều mạng một lần thì chắc chắn sẽ có phần thắng.
“Ai nói vậy?”
La Thiên khẽ cười, sắc mặt trở nên băng hàn, sát ý ẩn hiện!
Ánh mắt Dịch Tĩnh Văn ngây dại nhìn hắn.
Vèo!
La Thiên đột nhiên xoay người, phi về phía thanh niên kim y, bán Huyền Khí Băng U Kiếm ra khỏi vỏ!
Hàn ý âm lãnh khủng bố tỏa khắp bát phương, đông cứng hư không.
Kiếm ý sơ thức bùng nổ!
Kiếm thế lạnh băng tịch mịch, sắc bén ngút trời bùng nổ, cộng minh với linh khí thiên địa.
Kiếm Phong Nộ Hào!
Một đạo kiếm khí hung mãnh cuồng bạo chợt lao ra, kéo theo gió bão lạnh băng, phát ra tiếng rít gào cuồng nộ chấn động tâm thần!
“Cái gì?”
Đòn phản công đột ngột khiến thanh niên kim y không kịp phản ứng, hơn nữa vừa rồi hai tên Nhân loại này chỉ biết chạy trốn như đám chuột nhắt.
Tu vi của La Thiên là Địa Nguyên Cảnh nhất trọng, Dịch Tĩnh Văn là Địa Nguyên Cảnh nhất trọng đỉnh, vậy nên gã đề phòng Dịch Tĩnh Văn hơn chứ không để ý đến La Thiên.
Nhưng đòn tập kích của La Thiên lại khiến gã cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt!
Chân nguyên trong cơ thể thanh niên kim y quay cuồng, trường thương trong tay chỉ thẳng trời cao rồi mạnh mẽ vung xuống.
Ầm!
Một đạo quang ngân cao gần 20 mét quét ngang, va chạm với kiếm quang lạnh băng.
Bởi vì thanh niên kim y vội vàng ra tay nên uy lực một kích này có chút khiếm khuyết.
Ầm!
Vèo!
Trong tiếng nổ mạnh, một đạo kiếm quang sắc bén xuyên qua hư không, nhanh chóng bổ tới!
Thanh niên kim y vội vàng né sang bên trái nhưng vẫn chậm nửa bước, trên cánh tay xuất hiện một vết máu, hàn ý ăn mòn, cánh tay cứng đờ.
Bị Nhân loại Địa Nguyên Cảnh nhất trọng đả thương khiến sắc mặt gã trở nên âm lệ, vô cùng tức giận!
“Kiện binh khí kia mạnh hơn Bảo Khí cực phẩm, chẳng lẽ là Huyền Khí?”
Thanh niên kim y nhìn chằm chằm Băng U Kiếm.
Một Nhân loại Địa Nguyên Cảnh nhất trọng sao lại có được Huyền Khí?
Địa vị của gã ở trong Thanh Giáp tộc cao như vậy mà chỉ có một kiện Bảo Khí cực phẩm, như vậy đã khiến đám người cùng thế hệ ghen tị không thôi.
Viu viu!
Trong hư không, mấy đạo kiếm quang băng hàn từ bốn phương tám hướng bọc trùm đánh tới.
Dịch Tĩnh Văn cũng tỉnh táo lại, lấy bảo kiếm ra, chém ra một đạo kiếm quang đen nhánh dày nặng.
“Hai Nhân loại mà đòi chống lại bản công tử ư?”
Thanh niên kim y cười lạnh, trường thương bay múa, từng đạo thương ảnh hung ác cuồng bá quét ngang tứ phương.
Cục diện bất lợi đối với gã đã xoay chuyển.
“Phẩm cấp thương pháp của gã còn cao hơn Cửu Tiêu Kiếm Quyết!”
La Thiên kinh hãi.
Võ giả ngoại giới đều mạnh như vậy sao?
Chiến lực của thanh niên kim y ngang ngửa Tề Vân Thiên, rất khó tốc chiến tốc thắng.
“Giết!”
La Thiên quát, thúc giục Thiên Kiếm Quyết, Băng U Kiếm trong tay truyền ra dao động huyến lệ màu xám bạc.
Đối phó cường địch như thế thì không thể kéo dài, La Thiên không giữ sức, dùng toàn lực để xuất chiêu!
Cửu Tiêu Kiếm Quyết thức thứ bảy, Kiếm Hải Ba Đào!
Băng U Kiếm vung lên, tầng tầng lớp lớp kiếm khí như sóng biển quay cuồng trùng kích!
Bốn phía dường trở thành một đại dương kiếm khí lạnh băng sắc bén, sát ý lạnh thấu xương!
Oanh vèo!
Thương pháp của thanh niên kim y bị kiếm khí cuồng bạo mãnh liệt nhanh chóng đánh nát, nghiền áp lao đến!
“Đáng chết!”
Thanh niên kim y sắc mặt trầm xuống.
Thực lực thân thể Nhân loại thương yếu hơn bọn hắn một chút.
Tại sao tiểu tử Nhân loại kia lại có thực lực mạnh như vậy?
Oanh!
Kiếm Hải Ba Đào lao đến, thanh niên kim y vội vàng ngưng tụ ra chân nguyên tráo nhưng vẫn bị đánh nát, gã bị hất văng, trên người lưu lại mấy chục vết máu nhiễm đỏ quần áo.
Phụt!
Thanh niên kim y phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Nếu không phải gã mặc bảo giáp phòng ngự thượng phẩm bảo vệ nơi yếu hại thì chiêu kiếm kia của La Thiên có thể đã lấy mạng gã.
“Không hổ là Thanh Giáp tộc, một nửa cơ thể bị bọc kín như mai rùa đen, cứng muốn chết, đánh như vậy rồi mà vẫn không sao!”
La Thiên cười lạnh châm chọc.
Dịch Tĩnh Văn nghe vậy thì không giữ nổi thần sắc nghiêm túc, lộ ra ý cười.
“Mẹ nó, ngươi mới có mai rùa đen!”
Thanh niên kim y giận sôi máu.
Khí thế của gã rất hung hăng nhưng hành động thì lại là xoay người bỏ chạy.
Hàn Phong Chưởng!
La Thiên đánh ra song chưởng, gió lạnh thấu xương quét đến, hàn ý lạnh băng tràn ngập phạm vi trăm mét!
Thanh niên kim y vốn bị thương, chiến lực giảm xuống, hàn ý buông xuống, xâm lấn miệng vết thương khiến toàn thân gã cứng đờ lạnh cóng, tốc độ chậm lại bốn thành.
La Thiên lập tức đuổi theo, U Long Thần Mạch phóng ra cơn lốc băng hàn, tiếp tục ăn mòn thanh niên kim y!
Thanh niên kim y run lên, làn da toàn thân nhanh chóng trở nên tái nhợt!
La Thiên đến gần thanh niên kim y, thúc giục Thiên Lô Bảo Thể, bàn tay tỏa bạch quang đưa lên đỡ lấy công kích của gã.
Đinh!
Dùng thân thể đỡ đòn của Bảo Khí cực phẩm, loại chuyện điên cuồng thế này chỉ có mình La Thiên làm được.
“Cái gì?”
Thanh niên kim y nhìn bàn tay La Thiên, chỉ có một vết thương không quá sâu, còn gã thì bị lực lượng mạnh mẽ của La Thiên đánh bay!
Tiểu tử này rốt cuộc là quái vật gì?
Vèo!
Ầm!
La Thiên nhanh chóng đi ra phía sau thanh niên kim y, dùng một chưởng đánh trúng vị trí đan điền, phế bỏ Nguyên Trì của gã!
“A! Ngươi dám phế Nguyên Trì của ta!”
Thanh niên kim y gào rống, hận ý ngập trời!
La Thiên không quan tâm nhiều, hắn hô lên với Dịch Tĩnh Văn: “Đi mau!”
Dịch Tĩnh Văn sửng sốt rồi lập tức gật đầu.
La Thiên phế bỏ thanh niên kim y, còn mang theo gã chạy trốn, Dịch Tĩnh Văn chỉ cần nghĩ một chút liền hiểu ra.
Thân phận gã chắc chắn không tầm thường, nếu trực tiếp giết chết thì có thể địch nhân sẽ lập tức phát hiện.
Bọn họ không có Hư Không Thuyền, nếu địch nhân đuổi giết thì hy vọng chạy trốn sẽ rất xa vời.
Đồng thời, cuối cùng Dịch Tĩnh Văn cũng hiểu vì sao ban đầu La Thiên không ra tay, sau đó lại đột nhiên đánh lén.
Hắn muốn cách xa đội ngũ Thanh Giáp tộc, đồng thời mê hoặc thanh niên kim y, chuẩn bị cho đòn đánh tập kích gã.
“Ta trách lầm hắn rồi!”
Dịch Tĩnh Văn hổ thẹn, đồng thời có chút bội phục La Thiên.
Ở một nơi xa lạ, đối mặt với cường địch khủng bố mà La Thiên vẫn bình tĩnh được như thế, lại còn đưa ra phán đoán chính xác nhất, còn nàng lúc ấy thì đã hoàn toàn luống cuống.
...
Thuyền lớn lẳng lặng trôi nổi trong hư không u ám.
Hai gã Thanh Giáp tộc nhanh chóng trở về.
“Sao chỉ có hai người các ngươi, Kim Lâm công tử đâu?”
Người trung niên sắc mặt trầm xuống, uy thế vô hình khiến hai gã Thanh Giáp tộc kia hoảng loạn quỳ xuống.
“Công tử bảo chúng ta đuổi giết hai Nhân loại khác, còn hắn thì đuổi giết mỹ nữ Nhân loại!”
Một người Thanh Giáp tộc trả lời.
“Hai Nhân loại ư? Đã chết chưa?”
Người trung niên hỏi.
Hai gã Thanh Giáp tộc cúi đầu.
“Một Nhân loại đột nhiên dùng thủ đoạn mạnh mẽ đánh lui chúng ta, sau đó chạy thoát...”
“Phế vật!”
Người trung niên quát, khí thế mãnh liệt hất văng hai gã Thanh Giáp tộc.
Thời gian dần dần trôi đi.
Sau thời gian nửa nén hương, thanh niên kim y vẫn chưa trở về!
Trên thuyền, không ít Thanh Giáp tộc lộ vẻ hoảng loạn, sắc mặt người trung niên trở nên âm trầm, gã ta quát: “Khởi động Hư Không Thuyền, đuổi theo!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận