Vạn Cổ Chi Vương

Chương 486: Uy Lực Mạnh Mẽ

Chương 486: Uy Lực Mạnh Mẽ
“Thiên Sơn Ngọc Thủ!”
Cực Băng tiên tử toàn lực bùng nổ, luồng khí lạnh quay cuồng sau lưng, ngưng tụ ra mười bàn tay băng phóng về phía trước.
La Thiên chưa bao giờ coi khinh bất cứ vị đại thiên kiêu nào.
Hắn thúc giục 《 Thiên Kiếm Quyết 》, trong mắt lập loè vết kiếm ngân bạch, hắn vung kiếm bổ tới.
Oanh phốc phụt!
Kiếm quang triển khai giao phong kịch liệt với bàn tay băng, thanh âm nổ mạnh vang lên không ngừng, vụn băng bay tán loạn.
Hai người đánh chẳng phân biệt trên dưới.
“Ha hả!”
Cực Băng tiên tử cười lạnh, thấy được hy vọng thắng lợi.
Chiến thắng của La Thiên trước Thiên Tà Kiếm quả thật nhờ có yếu tố khắc chế. Hình thức ban đầu kiếm ý áp chế kiếm ý của Thiên Tà Kiếm, La Thiên không ngừng tấn công điểm sơ hở, dùng kiếm kỹ tinh diệu và sức quan sát, năng lực phản ứng vượt quá thường nhân để nắm giữ cục diện.
Những thứ này cũng có thể áp dụng với Cực Băng tiên tử, vậy nên La Thiên áp dụng theo sách lược khác.
Đầu tiên hắn cho Cực Băng tiên tử cơ hội khoe khoang một chút, sau đó đột ngột dùng thân pháp cao thâm để tới gần Cực Băng tiên tử, U Long Thần Mạch toàn diện bùng nổ!
Võ Mạch dị lực của Cực Băng tiên tử bị áp chế chừng bốn thành.
“Không khắc chế kiếm pháp nhưng khắc chế Võ Mạch.”
La Thiên thầm cười trong lòng.
“Đáng chết, chẳng lẽ người này có Võ Mạch Thiên giai?”
Sắc mặt Cực Băng tiên tử trở nên âm trầm.
Nàng không dễ dàng chịu thua, lập tức triển khai thế công điên cuồng, chỉ cần ép La Thiên ra khỏi phạm vi nhất định thì sự áp chế của Võ Mạch sẽ suy yếu.
Ý tưởng thì rất hay nhưng muốn thành công lại rất khó.
Trong khi đối phó với Cực Băng tiên tử, La Thiên vẫn luôn lưu thủ, mục đích là để khiến Cực Băng tiên tử nhìn thấy hy vọng phản kích, giãy giụa kiệt lực hơn, như thế hắn sẽ có cơ hội hấp thu Võ Mạch dị lực.
Khi Cực Băng tiên tử phát hiện ra điều này, nàng thẹn quá thành giận.
Nàng lại bị La Thiên đùa giỡn.
La Thiên bắt lấy cơ hội cảm xúc Cực Băng tiên tử dao động, nhẹ nhàng giành thắng lợi.
“La Thiên thắng!”
Một cỗ thiên vận chi khí dũng mãnh tràn vào thiên tài lệnh của La Thiên.
Kết cục của Cực Băng tiên tử vô cùng ảm đạm.
“Không tồi, U Long Thần Mạch lại lớn mạnh hơn một chút.”
Khóe miệng La Thiên nhếch lên.
Nửa ngày sau, La Thiên nghênh đón một đối thủ khác - Kiều Hải.
“Kiều sư huynh, ngươi là hạng 17 Linh Bảng, thứ hạng cao hơn ta, hay ta trực tiếp nhận thua nhé?”
La Thiên cười hỏi.
Đây là những lời Kiều Hải đã nói với La Thiên lúc trước.
Kiều Hải lộ vẻ bất đắc dĩ, miễn cưỡng nở nụ cười nói: “La sư đệ, tuyệt đối đừng làm vậy, hiện tại thực lực ngươi đã nằm ở tiêu chuẩn thiên kiêu, ta nên là người nhận thua mới đúng!”
Tình huống của La Thiên lúc này chắc chắn sẽ tiến vào 3 hạng đầu thiên kiêu đại hội, thậm chí có hy vọng tranh đoạt Thiên Kiêu Chi Vương.
Nếu Kiều Hải thật sự đồng ý cho La Thiên nhận thua thì e rằng toàn bộ Vân Tiêu Tông sẽ không bỏ qua cho gã.
“Ta nhận thua!”
Kiều Hải thở dài mở miệng.
Gã cũng từng khát vọng chính diện đánh bại La Thiên ở thiên kiêu đại hội.
Đây là lần đầu tiên đối đầu với La Thiên nhưng gã không thể không nhận thua, quả là thế sự khó liệu!
Trong thính phòng, tam trưởng lão thần sắc đờ đẫn, không biết suy nghĩ cái gì.
“La Thiên thắng!”
“Trận tiếp theo, Cư Thiên Tà, Tề Vân Thiên!”
Trọng tài tuyên bố, thanh âm có chút kích động!
Oanh!
Đám người kích động hô hào, bọn họ chờ mong trận chiến này đã lâu!
Cao tầng Vạn Kiếm Môn lộ sắc mặt trịnh trọng quan sát chiến cuộc.
Tuy Thiên Tà Kiếm thua La Thiên nhưng nhờ mài giũa nên kiếm ý đã tăng lên, thực lực càng mạnh hơn!
Gã vẫn có hy vọng tranh đoạt hạng nhất!
Vấn đề ở đây là sau khi thực lực Thiên Tà Kiếm tăng lên có đủ khả năng đánh bại Tề Vân Thiên hay không!
“Để ta xem ngươi đã mạnh thêm bao nhiêu!”
Ánh mắt Tề Vân Thiên lộng lẫy như tinh hà, tản ra khí thế bễ nghễ bát phương.
“Thất Sát thức thứ nhất, Hắc Nhạn Sát!”
Trong mắt Thiên Tà Kiếm lập loè vết kiếm, một mảnh kiếm quang hắc ám bạo loạn chém ra giống như nhạn đàn lao đi.
Tề Vân Thiên vận dụng chưởng pháp chân ý, cực quang khủng bố mênh mông cuồn cuộn bắn ra, bá đạo bễ nghễ.
Oanh ầm!
2 chiêu thức cường đại va chạm chưa phân ra thắng bại.
Thiên Tà Kiếm lại vung kiếm: “Thất Sát thức thứ hai, Tà Vân Sát!”
Ánh mắt Tề Vân Thiên trở nên ngưng trọng, toàn thân phát ra chân nguyên bạch quang lóng lánh, ngưng tụ trong lòng bàn tay, đánh ra một chưởng khí thế rung trời.
“Thất Sát thức thứ 3, Phá Phong Sát!”
“Vô Cực Chưởng!”
“Thất Sát thức thứ 4, Loạn Táng Sát!”
“Vô Cực Phá Thiên Chưởng!”
Giờ khắc này, Tề Vân Thiên đối chiến cùng Thiên Tà Kiếm vô cùng hung tàn, hoàn toàn không cho đối phương cơ hội thở dốc, dùng toàn lực để tấn công.
Ai yếu thế, kẻ đó liền thua!
Ầm ầm ầm!
Trung tâm đài luận võ, cực quang xán bạch và kiếm ý đen nhánh không ngừng đan chéo, hóa thành một cơn lốc cuồng bạo vươn thẳng lên trời.
Cơn lốc không có xu thế yếu bớt hay ngừng lại mà là càng ngày càng mạnh!
“Thật khủng khiếp!”
“E rằng uy lực cơn lốc này đã gần bằng công kích của Địa Nguyên Cảnh nhị trọng!”
Mọi người kinh hãi.
Đám người Vạn Kiếm Môn và Long Đấu thương hội trở nên lo lắng, sợ Thiên Tà Kiếm và Tề Vân Thiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Trọng tài nhìn chằm chằm, nếu cục diện mất khống chế thì hắn ta sẽ lập tức ra tay.
“Thất Sát thức thứ 5, Bá Thiên Sát!”
Kiếm pháp của Thiên Tà Kiếm liên tiếp đánh ra từng chiêu một, uy lực dần đạt tới đỉnh điểm!
Một đạo kiếm quang đen nhánh xuyên qua thiên địa như muốn xưng bá thiên hạ, khiến tất cả thần phục!
“Kiếm pháp thật mạnh, nếu lúc trước hắn lĩnh ngộ chiêu kiếm này, chiến đấu cùng ta thì có lẽ đã có thể xoay chuyển thắng bại!”
Sắc mặt La Thiên lộ vẻ nghiêm trọng, có chút giật mình.
Tề Vân Thiên vốn có tu vi Địa Nguyên Cảnh nhất trọng đỉnh, kiếm pháp mới mạnh mẽ của Thiên Tà Kiếm cũng bộc phát ra lực lượng vượt qua tu vi bản thân!
Đúng lúc này, trên người Tề Vân Thiên phát ra khí thế cực mạnh!
Quang huy trong bàn tay y càng thêm lộng lẫy, khí tức càng thêm khủng bố!
“Vô Cực Chiến Thiên!”
Một đạo chưởng quang chấn động trời cao đánh ra, tản ra khí thế to lớn mênh mông, siêu nhiên hết thảy.
Oanh ầm!
Chưởng pháp kiếm khí giao phong, gió lốc ở trung tâm đài luận võ nổ mạnh, thổi quét bát phương.
Tề Vân Thiên và Thiên Tà Kiếm nhanh chóng lui lại, bị gió lốc bao phủ.
Sau khi mọi thứ tiêu tán, Tề Vân Thiên quần áo rách nát, hô hấp dồn dập nhưng thân hình vẫn thẳng tắp, ánh mắt sáng ngời.
“Ngươi thua...”
Tề Vân Thiên nhìn chăm chú về phía đối diện.
Thiên Tà Kiếm sắc mặt tái nhợt, khóe miệng tràn máu tươi nhưng vẫn chưa nhận thua.
“Ta chưa thua!”
Thiên Tà Kiếm cắn răng kiên trì, bổ ra một kiếm, uy lực chỉ bằng sáu thành bình thường.
Hắn ta đã là nỏ mạnh hết đà.
Nhưng Tề Vân Thiên không đón đỡ.
Mũi chân y điểm nhẹ, thân hình bay lên tránh được chiêu kiếm, tiến sát người hắn ta.
“Bại!”
Lúc này, Tề Vân Thiên hít sâu một hơi, chậm rãi xuất chưởng, chưởng lực bạch quang lóng lánh đánh trúng ngực Thiên Tà Kiếm, hất hắn ta khỏi đài luận võ.
“Tề Vân Thiên thắng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận