Vạn Cổ Chi Vương

Chương 180: Một kiếm, mạt sát trong nháy mắt! (II)

Nam tử mặc áo bào màu tím kêu lên một tiếng buồn bực, thân thể nhanh chóng lùi lại.
Trường thương trong tay hắn thiếu chút nữa đã rời tay, gan bàn tay như nứt ra, máu tươi tràn ra.
Chưởng lực của La Thiên hùng hồn bá đạo, man lực làm cho người ta sợ hãi. Không nói tới việc có thể đối chiến với Bảo khí mà còn có thể làm cho hắn chấn động và tổn thương.
- Thực lực của La Thiên...
Mọi người ở đây nghẹn họng nhìn trân trối.
Trên mặt Tam hoàng tử và Thất hoàng tử hiện lên vẻ kinh ngạc, vui mừng và rung động.
- Chuyện này...
Thiếu nữ mặc váy màu xanh đang rơi vào tuyệt vọng kia há hốc miệng, giống như là hóa đá vậy,
Vốn tưởng rằng, La Thiên sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Nào có thể đoán được, vừa mới đối mặt thì La Thiên đã gây ra tổn thương và đánh lui tồn tại đứng thứ hai Nhân bảng Khâu Việt quốc.
- Tiểu tử này có thực lực tới gần đệ nhất Nhân bảng, còn không cùng tiến lên?
Nam tử mặc áo bào màu tím quát lên một tiếng lớn.
Vừa mới nói xong.
Tạch...! Tạch...!
Dây thừng trên người Vương Thiên và Liễu Tử Yên đột nhiên bị đứt.
- La Thiên nhận lấy cái chết!
Trên người Vương Thiên có một tầng gợn sóng vặn vẹo màu đen nhạt dâng lên, bắn thẳng về phía La Thiên.
Trên mặt Liễu Tử Yên tràn ngập vẻ oán độc, dị lực võ mạch bạo phát, từ bên lưng đánh bọc sườn về phía La Thiên.
Trong khoảnh khắc La Thiên phải đối mặt với hai tồn tại đứng thứ hai Nhân bảng của hai nước vây công, còn tăng thêm Liễu Tử Yên có thực lực mười thứ hạng đầu trên Nhân bảng.
- Cẩn thận!
Trái tim của thiếu nữ mặc váy màu xanh như bị treo lên tới cổ họng.
Ai có thể ngờ tới Liễu Tử Yên và Vương Thiên lại phản bội Thương Vân quốc, gia nhập địch quốc.
Nơi này nhìn như buông lỏng trông coi, thế nhưng lại là một cái bẫy.
- Tiểu bối! Hai người đứng thứ hai Nhân bảng liên thủ, coi như là đệ nhất Nhân bảng cũng phải nuốt hận tại chỗ.
Nam tử mặc áo bào màu tím nhe răng cười một tiếng.
Trường thương trong tay hắn lại lần nữa đâm ra, uy lực bộc phát ra so với trước đó còn mạnh hơn ba phần.
Cùng lúc đó, gợn sóng vặn vẹo màu đen nhạt trên người của Vương Thiên cũng kéo về phía La Thiên.
Hả?
La Thiên cảm nhận được một cỗ lực trường vô hình đang quấy nhiễu chân khí và hành động của mình.
Chỉ là Quy Nguyên chân khí của La Thiên quá dày đặc, lực lượng khí lực rất mạnh mẽ, cho nên ảnh hưởng phải chịu cực kỳ nhỏ.
- Thiên Tinh Kiếm Pháp, Tinh Hà thức!
Phong Tuyết kiếm trong tay La Thiên vẽ ra một đạo kiếm quang sáng chói, hàn quang âm u giống như một ngôi sao lạnh lẽo trên trời.
Một kiếm cấp độ viên mãn mơ hồ có một tia chân ý đại thế mênh mông bao la bát ngát sáp nhập vào.
Phối hợp với tu vi nội tình bây giờ của La Thiên làm cho một kiếm này bộc phát ra uy lực làm cho đệ nhất Nhân bảng cũng phải kinh sợ lui lại.
- Một kiếm này...
Nam tử mặc áo bào màu tím và Vương Thiên hoảng sợ nghẹn ngào, trong lòng sinh ra một loại cảm giác nhỏ bé.
SƯU...U...U oanh!
Hai người bị đạo kiếm quang lạnh lẽo như sao kia chém trúng.
Gợn sóng màu đen nhạt quanh thân Vương Thiên đột nhiên đóng băng, bị cắt nát.
- A......
Thân thể của hắn cứng đờ, trên cổ xuất hiện một vết máu.
Sau đó cái đầu của Vương Thiên rơi xuống mặt đất, thi thể đổ ập xuống đất.
Keng sưu!
Bên kia, trường thương của nam tử mặc áo bào màu tím miễn cưỡng có thể ngăn cản được một kiếm mênh mông to lớn như tinh không của La Thiên.
Phụt!
Nam tử mặc áo bào màu tím bay ngược về phía sau, phun ra một búng máu, trên vai và cánh tay đều có vết máu.
Vừa mới lui lại được một nửa thì một đoạn cánh tay của nam tử mặc áo bào màu tím đã rơi xuống đất, máu tươi tuôn ra.
Dưới một kiếm, hai tồn tại đứng thứ hai Nhân bảng một chết một bị phế.
Hít!
Tam hoàng tử, Thất hoàng tử hít vào một ngụm khí lạnh.
La Thiên chỉ dùng một kiếm.
Trực tiếp giết chết Vương Thiên trong nháy mắt, chém rụng cánh tay của tồn tại thứ hai Nhân bảng Khâu Việt quốc.
Thực lực của La Thiên đã đạt đến cấp độ nào rồi chứ?
Hai mắt thiếu nữ mặc váy màu xanh ngây ngốc, có cảm giác như đang ở trong mơ, trái tim thay đổi rất nhanh, nhanh đến mức nàng không thở nổi được.
- Ngươi... Sao lại có được thực lực như này cơ chứ?
Nam tử mặc áo bào màu tím kinh hãi im bặt, mặt không còn một chút máu, cơ thể cũng đang run rẩy.
Thực lực mà La Thiên bày ra, tuyệt đối đã vượt ra khỏi phạm trù của đệ nhất Nhân bảng.
Phóng mắt ra khắp toàn bộ bí viên Hoàng thất, chỉ sợ chỉ có Trịnh công tử mới có thể đọ sức một ... hai .... cùng hắn.
- Không! Không ngờ La Thiên lại có được thực lực đuổi kịp và vượt qua đệ nhất Nhân bảng!
Thanh âm của Liễu Tử Yên run rẩy, không có cách nào tin tưởng được.
Bịch!
Thân thể mềm mại của nàng mềm nhũn, sợ tới mức nằm rạp xuống đất.
Uy lực từ một kiếm của La Thiên đã giết chết Vương Thiên đứng thứ hai Nhân bảng trong nháy mắt, chuyện này đã mang đến cho nàng cảm giác sợ hãi và tuyệt vọng cực độ.
Bây giờ ở trước mắt của La Thiên nàng không khác gì con sâu cái kiến cả.
Giờ khắc này trái tim của Liễu Tử Yên báo hỏng, ngã xuống đất, ngay cả dũng khí xuất thủ cũng không có.
La Thiên không liếc mắt nhìn nàng lấy một cái.
Từ lúc bắt đầu chiến đấu, nhìn như hắn bị ba người vây công.
Thế nhưng chỉ có hai người đứng thứ hai Nhân bảng là có thể làm cho La Thiên phải để tâm đôi chút, Liễu Tử Yên thì trực tiếp bị hắn bỏ qua.
Kết quả chiến đấu lại làm cho La Thiên có chút ngoài ý muốn.
Hai người đứng thứ hai Nhân bảng lại yếu như vậy, ngay cả một kiếm của mình cũng không đỡ nổi.
Trên thực tế, không phải là Vương Thiên và nam tử mặc áo bào màu tím này yếu.
Mà là La Thiên quá mạnh mẽ!
Kỳ ngộ ở trên Huyền Linh sơn đã làm cho thực lực chỉnh thể của hắn tăng lên hai cấp độ.
Chỉ vẻn vẹn bằng vào Quy Nguyên chân khí của nửa bước Linh Hải là đã có thể nghiền ép được học viên Thiên Kiêu, gần bằng Linh Hải cảnh nhị trọng.
Lại thêm kiếm pháp Linh cấp viên mãn, đã lĩnh ngộ được da lông của Kiếm ý, còn có Thần mạch chi lực.
Bất kỳ một điểm nào ở trên, nếu như đặt ở trên người thiên tài phổ thông thì đã có thể nói là kinh thế hãi tục rồi.
Khi toàn bộ những thành tựu này tập trung lên trên thân một người thì có thể dùng hai từ yêu nghiệt để hình dung người này.
- Chạy mau! Không ngờ Thương Vân quốc lại xuất hiện một tồn tại biến thái như vậy.
Nam tử mặc áo bào màu tím bị chém đứt một tay, sắc mặt trắng như tờ giấy, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi.
Vèo!
Người giống như một cơn gió màu tím, nam tử mặc áo bào màu tím chạy đi ra phía ngoài.
Nhưng mà tốc độ của La Thiên so với hắn còn nhanh hơn, nhẹ như mây, trong nháy mắt đã đuổi tới gần.
SƯU...U...U oanh!
Lại một đạo kiếm khí cấp độ Tinh Hà trong giây lát đã xẹt qua lưng của nam tử mặc áo bào màu tím.
Thân thể của nam tử mặc áo bào màu tím cứng đờ.
Một vết máu xoay quanh cái hông của hắn.
Bịch!
Thân thể của nam tử mặc áo bào màu tím bị chặt ngang, cắt thành hai đoạn, ngã vào trong vũng máu.
Cả trang viên tĩnh lặng.
Vẻ mặt của Tam hoàng tử, Thất hoàng tử kinh hãi, trong lòng rung động không thôi.
Tồn tại đứng thứ hai Nhân bảng, là tồn tại không thể chiến thắng trong mắt của bọn họ lại bị một kiếm của La Thiên giết chết, giống như thái dưa vậy.
- Tam hoàng tử...
Thiếu nữ mặc váy màu xanh mừng rỡ như điên, đi cởi trói giúp hai vị Hoàng tử.
Hai vị Hoàng tử đều bị phong cấm tu vi.
Dưới sự trợ giúp của La Thiên, cuối cùng cũng được tự do.
- Tiện nhân nhà ngươi! Lại dám phản bội bản Hoàng tử!
Sau khi Thất hoàng tử khôi phục tự do lại nổi giận gầm lên một tiếng, vọt tới trước mặt Liễu Tử Yên.
Phanh~! Phanh ~!
Hắn tát hai cái, đánh cho mặt của Liễu Tử Yên trở lên sưng đỏ.
Ngày đó sau khi hai người bị Khâu Việt quốc bắt giữ, Liễu Tử Yên chủ động phản quốc, dâng cơ thể lên, trở thành đồ chơi của Trịnh Uy.
- Thất hoàng tử tha mạng! Ngày ấy Tử Yên cũng bất đắc dĩ mà thôi, Tử Yên tình nguyện làm trâu làm ngựa hầu hạ ngài.
Hai mắt Liễu Tử Yên tràn ngập nước mắt mông lung, khiến cho người ta nhìn vào không khỏi cảm thấy thương tiếc.
- Ta nhổ vào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận