Vạn Cổ Chi Vương

Chương 975: Giải Đề

Chương 975: Giải Đề
"La đạo sư, ngươi nắm chắc trả lời được mấy câu hỏi?"
Hồ Siêu hỏi.
Y cho rằng bản thân chắc chắn ưu tú hơn La Thiên.
"Không xác định lắm, khoảng bảy tám câu."
La Thiên nghĩ nghĩ, khiêm tốn trả lời.
"Bảy tám câu?"
Hồ Siêu trợn trừng mắt.
Cái này mà cũng dám nói, sẽ không sợ gió lớn đau đầu lưỡi?
Ở đây, số Đạo sư có năng lực trả lời bảy tám câu không nhiều hơn một bàn tay, mà lại đều là Đạo sư lớn tuổi có kinh nghiệm.
Học sinh của La Thiên đều ký thác hi vọng vào lão sư, đại đa số bọn họ đều không sinh hoài nghi.
"La lão sư nhất định có thể làm được."
Lạc Hạ Đình hừ một tiếng với Hồ Siêu.
Nếu như La Thiên có thể trả lời tám câu, có lẽ có khả năng đạt được hạng nhất, tranh thủ được danh ngạch tu luyện Thiên Linh Cốc.
Hồ Siêu có chút câm nín, muốn nói bọn học sinh này quả thực là đồ đần, lời này mà cũng tin?
Cũng không biết ngày thường La Thiên dạy bảo học sinh như thế nào, lừa bọn họ thành như vậy.
"A? La đạo sư có nắm chắc như vậy? Xem bộ dáng là muốn trùng kích vị trí thứ nhất!"
Lưu Lục ở cách đó không xa, giọng điệu âm dương quái khí cố ý ồn ào.
"Muốn xông vị trí thứ nhất?"
Không ít Đạo sư đều nhíu mắt nhìn La Thiên.
Đạo sư trẻ tuổi như vậy cũng muốn trùng kích hạng nhất?
Lần cạnh tranh này là căn cứ vào việc trả lời chính xác và thời gian trả lời để xếp hạng.
La Thiên chưa trả lời lấy một câu hỏi, cho dù cuối cùng thật có thể trả lời tám câu hỏi cũng không lấy được hạng nhất.
"Người trẻ tuổi nếu muốn đi cao đi xa phải làm đến nơi đến chốn, nhận rõ chính mình mới có thể bước về phía trước."
Bành Ngọc Ông bỗng nhiên mở miệng.
"Bành lão sư nói phải."
"Người trẻ tuổi bây giờ quá táo bạo rồi."
Vài vị Đạo sư lập tức phụ họa.
La Thiên có chút ngoài ý muốn.
Chính mình thuận miệng nói một câu khiêm tốn lại dẫn phát động tĩnh lớn như vậy?
Lưu Lục có "công lao" trợ giúp không nhỏ.
La Thiên cũng chẳng muốn tranh luận.
Sự thật thắng hùng biện!
Oanh!
Lệnh bài thân phận trong tay La Thiên lập loè ánh sáng màu xanh ngọc, truyền ra một đoạn tin tức.
Mọi người biết rõ La Thiên bắt đầu giải đề.
Nhưng ngay sau đó bọn họ nhìn thấy.
Lệnh bài thân phận trong tay La Thiên liên tục lập loè ánh sáng, đây là làm gì? Không biết trả lời nên đoán mò sao?
"Tích cách quá kém."
Bành Ngọc Ông lắc đầu nhìn Diệp Thủy Vân, đề nghị: "Diệp đạo sư, ta đề nghị một câu hỏi chỉ được giải một lần."
"Quy tắc hiện tại đúng là như vậy, vừa rồi ta đã quên nói rõ."
Diệp Thủy Vân giải thích.
Bành Ngọc Ông sững sờ, có quy định này, vậy La Thiên kia đang thử lung tung cái gì? Có bệnh sao?
Nhìn danh sách trên màn sáng màu xanh lá, tên La Thiên cũng chưa xuất hiện.
Nói cách khác La Thiên cũng chưa trả lời đúng câu hỏi nào.
Loại ngu xuẩn hiếm thấy này cũng có thể làm lão sư? Đây không phải là tai họa của học sinh sao?
"Chuyện gì xảy ra?"
"Xảy ra chuyện gì?"
"Bành... Bành Đạo sư, mau nhìn bảng tên!"
Bỗng nhiên, rất nhiều Đạo sư, học sinh xung quanh hướng ánh mắt nhìn chằm chằm vào bảng tên, mặt mũi tràn đầy rung động!
"Một bảng tên mà thôi, có gì ăn ngon mà kinh hãi?"
Bành Ngọc Ông không cho là đúng, khẽ ngẩng đầu nhìn lên bảng tên.
Trên bảng danh sách không có cái gì kỳ lạ.
Nhưng bỗng nhiên ông phát hiện không đúng.
Tên mình làm sao lại chạy đến vị trí thứ hai rồi?
Lúc ánh mắt của ông định dạng tại vị trí hạng nhất, bất ngờ nhìn thấy hai chữ "La Thiên"!
Oanh!
Trong óc Bành Ngọc Ông nhấc lên sóng to gió lớn, khuôn mặt cứng lại, hai mắt lộ ra vẻ giật mình.
Rất nhiều Đạo sư lúc tìm thành tích của La Thiên đều vô thức nhìn vị trí cuối bảng.
Nhưng tên La Thiên lại xuất hiện ở đầu bảng!
Một ít Đạo sư đến lúc sau mới phát hiện điểm ấy, Bành Ngọc Ông cũng giống như vậy.
"Không có khả năng!"
Lưu Lục ngốc trệ hét lớn!
"Diệp đạo sư, trận pháp Thiên Linh Cốc phải chăng xảy ra sai lầm?"
Bành Ngọc Ông trầm mặt hỏi thăm.
"Không sai, nhất định là xuất hiện vấn đề rồi!"
"Kính xin Diệp đạo sư kiểm tra qua một lần."
Đạo sư còn lại cũng nhao nhao mở miệng.
Bọn họ không phải nhằm vào La Thiên, mà cho rằng nhất định là nguyên nhân này. Nếu không Đạo sư La Thiên làm sao lại thản nhiên nhảy đến vị trí thứ nhất?
"Chờ một lát..."
Diệp Thủy Vân rời đi.
Hồ Siêu ngốc trệ, ngưng mắt nhìn La Thiên bên cạnh.
Mới vừa rồi y còn cười nhạo La Thiên.
Nhưng kết hợp với sự thật thì xem ra La Thiên đã vô cùng khiêm tốn.
"Nhất định phạm sai lầm rồi."
Hồ Siêu nghĩ thầm, như trước không tin đây là thật.
Chỉ có học sinh của La Thiên sau khi rung động thì mừng rỡ như điên, nhao nhao vỗ mông ngựa tâng bốc.
"La đạo sư, ngươi nếu là ăn gian mưu đoạt vị trí thứ nhất, một khi bị phát hiện tuyệt đối sẽ bị nghiêm trị!"
"Bây giờ thành thật thừa nhận, nói không chừng còn có thể được xử nhẹ."
Lưu Lục tỏ ra vui vẻ.
"Phẩm hạnh có vấn đề, bất luận là nguyên nhân gì đều nên trục xuất Thánh Viện để tránh dạy hư học sinh."
Bành Ngọc Ông lãnh đạm mở miệng.
Ông cũng nhận định La Thiên đã ăn gian, bởi vậy cũng không hoảng hốt lắm, hạng nhất chắc chắn là ông.
Trước mắt ông đã trả lời bảy câu, trong đó sai hai câu, còn câu hỏi cuối cùng nếu cho ông thêm thời gian cũng có thể trả lời được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận