Vạn Cổ Chi Vương

Chương 231: Ai Sớm Hơn Ai?

Chương 231: Ai Sớm Hơn Ai?
“Các ngươi không cút là cũng muốn chết đúng không?!”
La Thiên quát một tiếng, uy phong lẫm lẫm, đằng đằng sát khí.
“A!”
Lại có 4 – 5 vị thiên tài ngã xuống, đám người còn lại lui xuống hơn mười mét, bảo trì khoảng cách khá xa với La Thiên.
Như vậy, uy lực ma niệm thuật giảm xuống, bọn họ không chịu ảnh hưởng quá nghiêm trọng, sẽ không nhảy vực tự sát.
“Thật đáng sợ!”
Đám thiên tài không dám nhìn chăm chú vào La Thiên, dường như hắn là ma quỷ trong địa ngục, để lại bóng ma sợ hãi trong lòng.
La Thiên thấy đã đạt được hiệu quả thì lập tức ngưng ma niệm thuật, dù sao bí thuật này cũng tiêu hao tinh thần rất lớn, hắn không thể thi triển lâu.
Nhỡ đâu trạng thái bản thân quá kém khiến quá trình tham gia khảo hạch xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì hắn sẽ mất nhiều hơn được.
Vèo!
Sau khi giải quyết xong phiền toái, La Thiên bắt đầu leo lên.
Hiện tại hắn đã đến độ cao 330 mét.
Phía trên La Thiên có không ít thiên tài, Vũ Văn Huyền, nữ tử áo vàng Kha Vũ Toàn cũng nằm trong số đó.
Vũ Văn Huyền đã tới 380 mét, Kha Vũ Toàn đang ở vị trí cao nhất, đạt tới 440 mét, cách đỉnh chỉ còn 60 mét.
Không có địch nhân quấy nhiễu, La Thiên leo lên rất nhanh, nhanh chóng tiếp cận Vũ Văn Huyền.
“La Thiên!”
Vũ Văn Huyền liếc nhìn La Thiên, biểu tình phức tạp, có ghen ghét không cam lòng, cũng có bất đắc dĩ sợ hãi.
Tình cảnh vừa rồi cũng khiến y sợ hãi.
Một đám thiên tài vây công La Thiên mà hắn còn không sao, ngược lại là đám địch nhân tử thương thảm trọng, tập thể nhảy vực tự sát.
Y leo lên sớm hơn La Thiên, La Thiên còn bị địch nhân kéo chân hồi lâu, nhưng hiện tại khoảng cách giữa hai người đang nhanh chóng rút ngắn.
Nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, La Thiên sẽ đuổi kịp và vượt qua y.
“Nhanh hơn! Nhanh hơn!”
Vũ Văn Huyền vẫn không từ bỏ.
Ít nhất là phải lên đỉnh trước La Thiên, nếu không mục tiêu nỗ lực cho tới nay của y sẽ trở thành trò cười.
Đột nhiên, một cơn cuồng phong mãnh liệt đánh úp khiến bước chân Vũ Văn Huyền chếch đi.
Y dẫm trượt!
Biểu tình Vũ Văn Huyền trở nên hoảng loạn, vội vàng tìm cách cứu vãn.
Đúng lúc này, một nam tử hồng y không quen biết cách Vũ Văn Huyền không xa đột nhiên đánh một chưởng về phía y.
“Cái gì?”
Sắc mặt Vũ Văn Huyền đại biến.
Y không quen biết người này, vì sao đối phương phải bỏ đá xuống giếng?
Ầm!
Nam tử hồng y có tu vi nhị trọng đỉnh, chân khí hộ thể bao ngoài thân Vũ Văn Huyền lập tức rách nát, y rơi xuống!
“Ha hả, hai vị thiên tài Thương Vân Quốc cùng chết đi!”
Nam tử hồng y cười tà một tiếng.
Hóa ra mục tiêu của gã không phải Vũ Văn Huyền, mà là La Thiên.
Vị trí của Vũ Văn Huyền trùng hợp ở phía trên La Thiên, giờ phút này y bay thẳng đến chỗ La Thiên.
“Hay lắm!”
Phía dưới, đôi mắt Viêm Thanh vốn đang trầm mặt lập tức sáng ngời.
Nam tử hồng y đột nhiên xuất kích quá bất ngờ.
Hiện tại, La Thiên mới vừa giải quyết tất cả kẻ cản trở, đang chú tâm tham gia khảo hạch.
Mà Vũ Văn Huyền và La Thiên đều xuất thân từ Thương Vân Quốc, La Thiên chắc chắn sẽ không phòng bị Vũ Văn Huyền, Vũ Văn Huyền rơi xuống vừa vặn sẽ ngã trúng La Thiên.
Mà với độ cao của La Thiên hiện tại, dù là quấy nhiễu rất nhỏ đi chăng nữa thì cũng có khả năng khiến hắn thất bại.
“Hả?”
Quả thật La Thiên cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Vốn tưởng rằng không còn ai dám ra tay với mình, không ngờ trong đám người tham gia khảo hạch trước lại có một kẻ to gan.
Khi Vũ Văn Huyền sắp ngã tới.
Bá!
La Thiên lui về phía sau một bước, thân hình rời khỏi vách núi.
Sau đó hắn đá một cước trúng lưng Vũ Văn Huyền.
“A!”
Vũ Văn Huyền thét lên, thân hình đụng phải vách đá, lực đạo mạnh mẽ khiến y khảm vào vách.
“La Thiên, ngươi…”
Vũ Văn Huyền đỏ mặt rống giận.
Nhưng y lập tức phát hiện một cước của La Thiên đã đá y ghim chặt vào vách đá, nhờ vậy mà cứu y một mạng!
Nhưng La Thiên đâu rồi?
Vũ Văn Huyền quay đầu nhìn thấy La Thiên đang ở giữa không trung, thân hình phiêu diêu không chỗ mượn lực.
Y lập tức ngây người, La Thiên cứu y khiến bản thân hắn khảo hạch thất bại, thậm chí sẽ ngã chết.
“Ha ha ha!”
Phía dưới, Viêm Thanh cười lớn.
Nam tử hồng y cũng nở nụ cười thỏa mãn.
Gã đã chờ đợi cơ hội này rất lâu, cuối cùng thì cũng thành công, xem ra gã sẽ nhận được giải thưởng của Trịnh Thân Vương và cả nhân tình mà Viêm Thanh hứa hẹn.
Nhưng La Thiên rời khỏi vách đá, ở giữa không trung mà không hề rơi xuống dưới.
Vèo!
La Thiên mượn lực trên hư không, đạp không bay vọt lên mấy thước.
Ngay sau đó, hắn lại đạp không bước ra hai bước.
《 Vân Du Bộ 》 am hiểu mượn lực, sau khi cảnh giới viên mãn thì có thể đạp ba bước trên hư không. Hơn nữa ở đây có gió lớn, rớt xuống từ vách núi trăm mét cũng sẽ không thương tổn mảy may, bởi vậy dù La Thiên có ngã xuống thì cũng sẽ không chết.
Bá!
La Thiên đến trước mặt nam tử hồng y, đánh ra một quyền hung mãnh vô cùng.
“Cái gì? Sao ngươi lại đến được đây?”
Nam tử hồng y kinh ngạc vô cùng, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
Theo lý thuyết, La Thiên nên ngã xuống mới đúng, nhưng kẻ này lại tới gần mình trong chớp mắt.
Ầm!
Nam tử hồng y không hề phòng bị, bị một quyền của La Thiên nện trúng đầu, đầu gã lập tức vỡ ra.
Một khối thi thể không đầu rơi xuống.
Bốn phía lập tức an tĩnh lại, chỉ có thanh âm cuồng phong gào thét.
“Vừa rồi... Các ngươi có thấy rõ không? La Thiên đang bay ư?”
“Đó quả thật là bản lĩnh lăng không, nhưng võ giả Linh Hải cảnh tuyệt đối không làm được điều này!”
Mọi người kinh nghi bất định!
“Là thân pháp! Thân pháp võ kỹ của người này nhất định là không tầm thường, hẳn là Linh cấp thượng phẩm, thậm chí là cực phẩm!”
Phùng Thu Linh phỏng đoán.
Mọi người nghe vậy thì vừa cảm thấy hâm mộ, vừa sinh lòng tham.
Thân pháp võ kỹ đẳng cấp cao, có thể lăng không phi độ trong thời gian ngắn, dù là ai thì cũng đều muốn có được!
Mà trên thực tế, 《 Vân Du Bộ 》 chỉ là Linh cấp trung phẩm, nhưng vì La Thiên đã tu luyện đến cảnh giới viên mãn nên mới khiến Phùng Thu Linh phỏng đoán sai lầm.
Dù sao muốn lĩnh ngộ bất cứ môn võ kỹ nào đến cảnh giới viên mãn đều cực kỳ khó khăn, cần đến thời gian mấy năm, thậm chí là vài thập niên.
Trên Đăng Vân Phong.
La Thiên đạp ba bước trên hư không, hiện giờ đã đến độ cao 400 mét.
Hắn tiếp tục xông lên, thân hình cấp tốc lao về phía trước, liên tiếp vượt qua các thiên tài.
Phải biết rằng đám thiên tài này đều tham gia khảo hạch sớm hơn La Thiên rất nhiều.
Sau đó trong tầm nhìn của La Thiên chỉ còn lại một nữ tử áo vàng.
“Vậy mà đã đuổi kịp rồi!”
Kha Vũ Toàn vô cùng kinh ngạc nhìn La Thiên.
Nàng thừa nhận chính mình đã coi thường La Thiên.
Xét về biểu hiện trong khảo hạch đầu tiên, La Thiên đã hoàn toàn áp đảo nàng.
Nàng tuyệt đối không cho phép mình tiếp tục bị La Thiên vượt qua nữa, nàng nhất định phải là người đầu tiên đến đỉnh!
Kha Vũ Toàn lao nhanh hơn, thân ảnh nhanh như yến, dán lên vách đá nhanh chóng hướng về phía trước.
470 mét!
480 mét!
490 mét!
Đỉnh Đăng Vân Phong gần trong gang tấc!
Nhưng lúc này, bên phải Kha Vũ Toàn bỗng nhiên có thêm một đạo thân ảnh, đó là La Thiên.
Ánh mắt Kha Vũ Toàn trở nên ngưng trọng, chân khí trong cơ thể bùng nổ, tốc độ lại tăng thêm.
Vèo! Vèo!
Hai đạo thân ảnh gần như đồng thời xông lên đỉnh núi.
Người ngoài không thấy rõ tình huống cụ thể.
Nhưng Kha Vũ Toàn là đương sự, nàng biết La Thiên đã bước lên đỉnh núi sớm hơn nàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận