Vạn Cổ Chi Vương

Chương 770: Chỉ Được Một Người...

Chương 770: Chỉ Được Một Người...
“Sao các ngươi vẫn chưa xông lên? Ta sắp không chịu đựng nổi rồi!”
La Thiên hét lớn với đám người Bạch Anh!
Bạch Anh chấn động.
“Mau xông lên!”
Đám người bị La Thiên kích thích, dùng ra mọi thủ đoạn mà mình có, dần dần phá được vòng vây của Băng Giao Long!
Đúng lúc này, Băng Giao Long bị Lữ Hồng Y khống chế vung đuôi tạo nên một cơn bão lạnh thấu xương, ngay sau đó, cái đuôi của Băng Giao Long đột nhiên vung về phía Lữ Hồng Y.
Ầm!
Lữ Hồng Y bị ném vào Ngũ Sắc Quang Môn!
La Thiên đang dùng roi da câu lấy Lữ Hồng Y cũng bị kéo bay đi.
Hai người một trước một sau đi qua Ngũ Sắc Quang Môn, biến mất trong xoáy nước!
Điện phủ hỗn loạn ồn ào lập tức chìm trong sự tĩnh lặng!
Mọi người biểu tình cứng đờ nhìn chằm chằm Ngũ Sắc Quang Môn, không hề nhúc nhích như đã hóa đá!
Không ai ngờ được rằng đầu Băng Giao Long kia lại có thể dùng phương thức ấy để đưa Lữ Hồng Y vào Ngũ Sắc Quang Môn!
Phụt! Phụt! Phụt!
Đám Băng Giao Long ngừng công kích, tất cả trở về hàn đàm.
Hình như sứ mệnh của chúng nó đã hoàn thành.
“Khốn kiếp, xú nữ nhân kia cướp bảo tàng của ta, ta nhất định phải băm thây nghiền xương ả, cướp đoạt lại tất cả!”
Lữ Hàn Dạ tức giận chửi ầm lên.
“Sau khi nàng kế thừa bảo tàng Đạo Vương, e rằng ngươi sẽ bao giờ làm được điều đó!”
Trong đoàn đạo phỉ Thiên Ca đội ngũ trung, một người cười nhạt châm chọc.
Ánh mắt Lữ Hàn Dạ tràn đầy lạnh lẽo nhưng không thể phản bác.
Quả thật vậy, nếu kế thừa được bảo tàng Đạo Vương, Lữ Hồng Y chắc chắn sẽ vượt xa gã!
Nếu chỉ có một mình thì Lữ Hàn Dạ chắc chắn không thể báo thù.
“Ta muốn giết chết ả ta trước khi ả trở nên mạnh hơn!”
Lữ Hàn Dạ lạnh lùng tuyên bố.
“Tất cả ở lại đây hết cho ta, chờ xú nữ nhân kia ra ngoài thì xử lý ả!”
Lữ Hàn Dạ ra lệnh cho thủ hạ.
Gã không tin Lữ Hồng Y có thể trốn tránh mãi ở bên trong!
“Bạch sư huynh, chúng ta ở lại hay rời đi?”
Nam tử hàm hậu hỏi.
“Ở lại!”
Sắc mặt Bạch Anh vô cùng âm trầm.
La Thiên đã nói phương pháp thuần phục Băng Giao Long cho hắn ta biết, đáng lẽ kẻ tiến vào Ngũ Sắc Quang Môn phải là hắn ta.
Nhưng Bạch Anh không nắm chắc cơ hội, còn để Lữ Hồng Y đắc thủ.
Nếu các cao tầng biết việc này thì chắc chắn sẽ giận tím mặt, trừng phạt hắn ta nghiêm khắc.
“Bạch sư huynh, La sư đệ sẽ không sao chứ?”
Nguyệt Lâm Phỉ lo lắng hỏi.
“Hắn đã chết rồi!”
Bạch Anh lãnh đạm đáp.
Tuy La Thiên cũng tiến vào Ngũ Sắc Quang Môn nhưng một kẻ yếu chỉ là Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh chắc chắn sẽ chết khi đối mặt với Lữ Hồng Y Thiên Trì cảnh!
Hà Vũ Không âm thầm vui sướng trong lòng.
La Thiên đúng là một kẻ không biết điều, tu vi thấp như vậy mà cũng dám đối nghịch với Lữ Hồng Y.
Lữ Hồng Y chắc chắn sẽ không bỏ qua cho La Thiên, thậm chí sẽ tra tấn một phen trước khi giết chết hắn!
“Lâm phỉ sư muội, lần này La Thiên chết chắc rồi, nhưng tông môn sẽ báo thù cho hắn!”
Hà Vũ Không nhân cơ hội an ủi Nguyệt Lâm Phỉ.
Trong cung điện, không ít người đã rời đi, nhưng khoảng 70% số người vẫn lựa chọn ở lại chờ Lữ Hồng Y đi ra!
...
Sau khi La Thiên và Lữ Hồng Y tiến vào cửa thì rơi xuống, ngã trên mặt đất.
“Hả? Mềm thế!”
Bên dưới là thảm ư?
La Thiên dùng tay bóp bóp, nhận ra cảm giác không bình thường cho lắm.
Hắn quay đầu nhìn, phát hiện ra mình đang đè trên người Lữ Hồng Y, bàn tay thì đang sờ lên ngực nàng ta.
“Sờ đủ chưa?”
Lữ Hồng Y bình tĩnh hỏi, nhưng sắc mặt thì đã hơi mất tự nhiên.
La Thiên buông tay, đứng lên.
“Vừa rồi kỹ thuật diễn của ngươi không đủ tự nhiên chân tình!”
Khóe miệng La Thiên nhếch lên.
Lữ Hồng Y chỉ liếc La Thiên một cái, không hề phản bác.
Vừa rồi quá mạo hiểm, thậm chí nàng còn hoài nghi La Thiên không hề diễn kịch mà là thật sự phản bội nàng.
May mà mọi chuyện đã diễn ra như kế hoạch, La Thiên cùng vào đây với nàng, tránh được hiềm nghi, thậm chí còn khiến Bạch Anh rơi vào tình thế khó xử.
Kế sách của La Thiên tính đến tất cả mọi người!
Lữ Hồng Y nhìn La Thiên một cái thật sâu.
Dường như La Thiên đang bị sương mù vô tận bao phủ, thần bí khó lường, thậm chí khiến Lữ Hồng Y cảm thấy kiêng kị, không muốn đối địch với hắn!
Hai người đánh giá bốn phía.
Cung điện nơi đây kim bích huy hoàng, rộng lớn đồ sộ, so ra thì thủy tinh cung bên ngoài có vẻ giản dị hơn nhiều.
La Thiên và Lữ Hồng Y bị một vật hấp dẫn.
Một pho tượng Hư Không Đạo Vương đứng sừng sững tại vị trí trung tâm cung điện!
Ong!
Pho tượng bỗng nhiên truyền ra quang mang ngũ sắc, nó như đang sống lại, hai mắt trở nên linh động, ẩn chứa sự lạnh nhạt uy nghiêm nhìn về phía La Thiên và Lữ Hồng Y, toàn thân tản ra uy áp chấn nhiếp tứ phương.
“Hai người ư?”
Từ trong pho tượng truyền ra giọng Hư Không Đạo Vương.
“Chỉ có 1 người được phép kế thừa bảo tàng của bổn vương, đồng thời gánh vác di nguyện chưa thành hiện thực của ta!”
La Thiên lui ra phía sau vài bước.
Di nguyện của Hư Không Đạo Vương chỉ có thể là báo thù 3 thế lực bá chủ hoặc là xưng bá Phá Toái Tinh Vực.
La Thiên không muốn đối đầu với tam tông, cũng không muốn đi làm thủ lĩnh đạo phỉ.
- - -
Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3
Bạn cần đăng nhập để bình luận