Vạn Cổ Chi Vương

Chương 694: Hành Động Chứng Minh

Chương 694: Hành Động Chứng Minh
La Thiên ngừng trên xiềng xích, nhìn về phía sau.
Hạ Băng Nguyệt đang bị hai gã đệ tử chính thức vây công, bị đuổi khỏi xiềng xích, phải lui lại hơn 10 mét.
Sắc mặt hắn lập tức trầm xuống, xoay người lao đi!
Nữ tử tế mi ngạc nhiên.
Xem ra nàng ta có lực uy hiếp rất mạnh nên mới khiến La Thiên nghe lời lui về phía sau như vậy.
Nhưng ngay sau đó nàng ta nhận ra điều không thích hợp, La Thiên không hề lui về phía sau mà là đang chạy ngược lại.
Tiểu tử này điên à?
“La Thiên?”
Công Tôn Long thấy La Thiên chạy ngược lại thì cũng sửng sốt, thậm chí cho rằng La Thiên tới ngăn cản gã.
Gã đã chuẩn bị để chiến một trận nhưng La Thiên lại lướt qua gã, nhằm thẳng đến phía sau.
Công Tôn Long cứng người.
La Thiên làm sao vậy? Hắn muốn từ bỏ khảo hạch ư?
...
Giữa Tứ Phong và Ngư Dược Phong xuất hiện một cảnh tượng quỷ dị.
Các đệ tử đều nhắm thẳng về phía trước tiến bước, chỉ có La Thiên là chạy ngược lại.
La Thiên lại khiến mọi người phải chú ý.
“Đây là... chuyện gì thế?”
“Sao La Thiên lại chạy ngược về?”
Đám đệ tử đang tiến về phía trước vô cùng buồn bực.
“Sao tiểu tử kia lại làm thế?”
Đám chấp sự chẳng hiểu gì cả.
Tất cả đệ tử gặp phải La Thiên thì đều tự giác tránh đường, không ai ngăn cản.
Với biểu hiện của La Thiên trước đó, hắn có khả năng trở thành đệ tử chủ phong rất lớn.
Hiện giờ La Thiên từ bỏ khảo hạch chẳng khác gì nhường ra một danh ngạch, bọn họ cảm kích còn không kịp, sao có thể ngăn cản hắn được.
Vì thế La Thiên đi đường cực kỳ thuận lợi.
“La Thiên, chẳng lẽ ngươi muốn...”
Tề Vân Thiên nhíu mày nhìn lướt qua Hạ Băng Nguyệt phía sau, trong lòng hiểu ra.
Hạ Băng Nguyệt đang đánh nhau cùng hai gã Địa Nguyên Cảnh, nguyên nhân là trước đó Hạ Băng Nguyệt vô tình ảnh hưởng đến hai người này, vì thế bọn họ không định buông tha cho nàng.
Đệ tử chính thức ức hiếp đệ tử bàng thính là chuyện thường tình thành thói, hơn nữa Hạ Băng Nguyệt mới là người chủ động “trêu chọc” bọn họ.
Một kẻ trong đó có tu vi Địa Nguyên Cảnh lục trọng, một người khác có tu vi Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng.
Hai người liên thủ, sao Hạ Băng Nguyệt có thể địch lại nổi.
“Nữ nhân thối tha, ngươi chỉ là đệ tử bàng thính mà dám giành đường của ta ư?!”
Nam tử tóc ngắn liên tục xuất chưởng, tầng tầng lớp lớp chưởng pháp hung hãn lao ra!
Viu!
Hạ Băng Nguyệt vung kiếm chém ra một đạo kiếm quang trắng như tuyết, mang hàm ý như đỉnh núi tuyết cô quạnh, phá hết toàn bộ chưởng pháp của nam tử tóc ngắn.
Công kích của nàng sánh bằng cường giả Địa Nguyên Cảnh lục trọng.
Sắc mặt nam tử tóc ngắn hơi trầm xuống.
Gã cứ nghĩ rằng chỉ cần tùy tiện đánh mấy chiêu là có thể đánh lui Hạ Băng Nguyệt, ai ngờ thực lực nàng ta mạnh như thế.
“Ta sẽ không thua đệ tử bàng thính đâu!”
Nam tử tóc ngắn quát.
Đúng lúc này, phía trước truyền đến một thanh âm lãnh đạm: “Thắng thua là nhờ thực lực, liên quan gì đến thân phận?”
Vèo!
La Thiên bay tới gần.
“Ngươi...”
Gương mặt Hạ Băng Nguyệt như núi băng tan chảy, trong mắt lộ ra sự dao động.
Nam tử tóc ngắn cũng sửng sốt, sao lại có người chạy ngược về?
“Đi theo ta!”
La Thiên duỗi tay nói với Hạ Băng Nguyệt.
Hạ Băng Nguyệt không muốn dựa vào La Thiên quá nhiều nhưng nàng không muốn bỏ lỡ cơ hội lần này.
Đồng thời, từ tận đáy lòng, nàng muốn đi đến chủ phong cùng La Thiên.
Vèo!
Hạ Băng Nguyệt bay đến, vươn bàn tay muốn nắm lấy tay La Thiên.
“Các ngươi…!”
Nam tử tóc ngắn sửng sốt, sau đó nổi giận!
Hai tên đệ tử bàng thính kia thật to gan, dám ân ái trước mặt gã!
“Các ngươi đừng khinh thường đệ tử chính thức!”
Nam tử tóc ngắn hét lớn, song chưởng đánh ra, muốn ngăn cản La Thiên và Hạ Băng Nguyệt hội hợp.
Tên đồng bạn Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh cũng ra tay.
“Cút!”
La Thiên xuất chưởng, chưởng lực hung mãnh mang theo hàn ý lao đi.
Ầm!
Chưởng pháp của nam tử tóc ngắn bị La Thiên nghiền nát, gã bay ngược 50-60 mét, phun ra một ngụm máu tươi.
Tên đệ tử ngũ trọng đỉnh cũng bị Hạ Băng Nguyệt dùng một chiêu kiếm đánh lui, trên người lưu lại một vết máu.
Cùng lúc đó, La Thiên cầm tay Hạ Băng Nguyệt, kéo nàng tiến về phía trước.
Khuôn mặt Hạ Băng Nguyệt ửng đỏ, biểu tình có vẻ mất tự nhiên.
“Tránh ra hết đi!”
La Thiên không nghĩ nhiều, hắn bá đạo quát một tiếng!
Đám đệ tử phía trước bị kinh động, bọn họ quay đầu nhìn lại!
Hóa ra là La Thiên đã trở về, lại còn cứu giúp một mỹ nhân!
Tránh ra ư?
Đa số đệ tử thản nhiên mặc kệ lời lơ La Thiên nói, có kẻ còn khinh thường bật cười!
Dù Công Tôn Long nói những lời này thì bọn họ cũng sẽ không nhường đường!
La Thiên thì có tư cách gì?
Hơn nữa, nếu bọn họ nhường đường thì có khả năng hai người sẽ chiếm được danh ngạch, mà danh ngạch trở thành đệ tử chủ phong chỉ có tổng cộng 20 cái!
“Có bản lĩnh thì ngươi mang người vượt qua chúng ta đi!” Một tên đệ tử chính thức quát.
Tốc độ thân pháp của La Thiên cao thâm khó đoán, nhưng mang theo một người trong hoàn cảnh này thì sẽ rất khó khăn!
La Thiên không nói thêm gì.
Ong!
Toàn thân hắn nổi lên ngân quang lập loè, tản ra lực uy áp cường đại khiếp người!
Tiếp theo, La Thiên lao đi trên sợi xích như một ngôi sao băng xẹt qua.
“Cái gì?”
Một tên đệ tử chính thức thấy La Thiên lao thẳng tới chỗ mình thì lộ vẻ kinh ngạc, hắn lập tức tấn công, một đạo quyền quang màu đỏ xuất hiện.
Ầm!
Nhưng quyền pháp của hắn lập tức bị La Thiên đâm nát như đậu hủ nện trên tảng đá, còn La Thiên thì lông tóc vô thương!
La Thiên nhanh chóng tới gần, tên đệ tử chính thức này không kịp né tránh, bị La Thiên trực tiếp đâm bay, xương sườn gãy vài cái, miệng phun máu tươi.
Cảnh tượng tàn khốc này khiến không ít người phía trước run lên!
Tiểu tử này còn hung mãnh hơn cả Hồng Hoang mãnh thú!
Ầm!
Sau đó lại có thêm một đệ tử Địa Nguyên Cảnh lục trọng bị đâm bay.
Có đôi khi lời nói là điều vô ích, hành động thực tế mới có thể chứng minh hết thảy!
“Mau tránh ra!”
Kết cục thê thảm của hai gã đệ tử chính thức khiến không ít người kinh sợ.
Khi La Thiên tiến đến gần, không ít người lựa chọn nhường đường.
“Tiểu tử thúi, vượt qua ta không dễ dàng như vậy đâu!”
Một đệ tử Địa Nguyên Cảnh lục trọng đỉnh thấy La Thiên tới gần, sắc mặt trầm xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận