Vạn Cổ Chi Vương

Chương 419: Cứu Mạng

Chương 419: Cứu Mạng
“Bảo vệ tiểu thư!”
Nam tử cường tráng lấy ra một thanh kiếm lớn, năm người tạo thành vòng vây bảo hộ Thanh Nhi ở bên trong.
Hắn ta lạnh lùng liếc La Thiên, nếu không phải vì nói chuyện với La Thiên mà chậm trễ thời gian thì bọn họ đã không bị bầy Truy Nguyệt Lang đuổi kịp.
Bầy sói bỗng nhiên phát động tiến công, 4 – 5 con sói nhanh chóng tới gần.
Vèo!
Truy Nguyệt Lang vung lợi trảo, mấy đạo ngân quang sắc bén đánh tới.
“Cút!”
Nam tử cường tráng nổi giận gầm lên, đại kiếm bổ ra một đạo kiếm khí ánh vàng, đánh nát mấy đạo ngân quang, đánh bay một đầu Truy Nguyệt Lang.
Tu vi của hắn ta đã đạt tới Linh Hải cảnh bát trọng đỉnh, là người mạnh nhất tiểu đội.
Oanh ầm!
Tiểu đội triển khai chiến đấu với bầy Truy Nguyệt Lang, thanh âm chấn động vang lên liên miên, cây cối bốn phía đổ rạp, mặt đất tràn đầy hố sâu.
Có bốn đầu Truy Nguyệt Lang bị thương nặng, nằm trên mặt đất kêu thảm thiết.
Trong tiểu đội cũng có mấy người bị thương.
Bầy Truy Nguyệt Lang cẩn thận hơn, hoàn toàn bao vây tiểu đội sáu người, con ngươi màu bạc lập loè hàn quang, chờ đợi thời cơ.
La Thiên đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, bầy sói không tấn công hắn, dường như hoàn toàn bỏ qua hắn.
“Các ngươi trộm bảo bối gì của Truy Nguyệt Lang?”
La Thiên hỏi.
Bầy Truy Nguyệt Lang hoàn toàn làm lơ La Thiên, bao vây đám người kia, địch ý rõ ràng như vậy thì chỉ có khả năng này.
“Phụ thân ta bị bệnh nặng, ta cần mang Ngân Nguyệt Thảo về!”
Thanh Nhi lộ vẻ nôn nóng đáp lại La Thiên.
Những người khác trong đội ngũ sắc mặt trầm xuống, không ngờ Thanh Nhi lại nói ra điều này. Nếu La Thiên nổi lòng tham, nhắm đến Ngân Nguyệt Thảo thì bọn họ càng khó thoát khỏi hiểm cảnh này.
“Ngân Nguyệt Thảo?!” La Thiên không hề dao động.
Đây là thiên tài địa bảo vô cùng hiếm thấy, phẩm giai gần tam tinh.
Không ngờ trong địa bàn của đàn Truy Nguyệt Lang này lại có loại bảo vật như vậy.
“Chúng ta có thể làm giao dịch.”
La Thiên nói với đám người Thanh Nhi.
“Ngươi muốn cướp Ngân Nguyệt Thảo ư?!”
Nam tử cường tráng lập tức quát.
La Thiên vừa nghe đến Ngân Nguyệt Thảo thì lập tức đưa ra yêu cầu giao dịch, rõ ràng là hắn muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!
Thanh Nhi cũng khẽ biến sắc, hối hận vì đã nói ra Ngân Nguyệt Thảo.
“Không! Các ngươi cho ta bản đồ, ta giúp các ngươi phá vây.”
La Thiên lắc đầu đáp.
“Bản đồ?”
Đám người ngẩn ra, sắc mặt cổ quái.
Ngân Nguyệt Thảo vô cùng hiếm thấy, là chủ tài luyện chế vài loại thánh dược chữa thương, giá trị 4000 – 5000 Linh Nguyên Tệ, thường có tiền cũng không có người bán.
Còn bản đồ Trung Vực thì có thể mua được ở bất cứ võ thị nào, giá trị nhiều nhất không vượt quá 1000 Linh Nguyên Tệ.
Mục tiêu lợi dụng lúc khốn khó của La Thiên chỉ là bản đồ Trung Vực thôi ư?
Hơn nữa La Thiên còn rất trẻ, tu vi cũng không cao, dù giúp bọn họ thì cũng không thể ngăn cản được bầy Truy Nguyệt Lang này.
Rống!
Truy Nguyệt Lang nhìn chằm chằm đám người, phát hiện bọn họ phân tâm thì lập tức tiến công.
Trong chớp mắt, mười mấy con sói cùng tấn công, một mảnh ngân quang bao phủ sáu người.
Leng keng!
Ầm!
Sáu người toàn lực ra tay phản kích, ánh đao, quyền ảnh, kiếm khí lao ra.
Nhưng số lượng Truy Nguyệt Lang quá nhiều, bọn chúng chiếm cứ ưu thế, phá hết công kích của bọn họ.
“A!”
Một nam tử tóc ngắn bị ngân quang cắt đứt cánh tay, tay trực tiếp rơi xuống mặt đất.
Tiểu đội sáu người lộ thần sắc vô cùng ngưng trọng, trán đổ mồ hôi.
“Thế nào? Nghĩ kỹ chưa?”
La Thiên hô.
“Đáng chết, nhất định là hắn tới để hại chúng ta, hắn cố ý nói chuyện cùng chúng ta để Truy Nguyệt Lang đuổi kịp, sau đó còn khiến chúng ta phân tâm!”
Nam tử cụt tay chịu đựng cơn đau nhức, cắn chặt hàm răng quát.
La Thiên câm nín, nam tử cụt tay này đa nghi quá rồi.
“Nghĩ kỹ rồi, chúng ta đáp ứng ngươi!”
Thanh Nhi vội vàng mở miệng.
“Thanh Nhi tiểu thư, sao có thể tin tưởng người này được!”
“Không sai, trông hắn không lớn hơn ngươi bao nhiêu, thực lực có thể mạnh đến mức nào? Hắn không có khả năng giúp chúng ta phá vây!”
Những người còn lại vẫn đề phòng La Thiên, giáo dục Thanh Nhi.
Rống!
Đúng lúc này, con sói đầu đàn tru lên một tiếng.
Tu vi nó đã đạt tới Linh Hải cảnh bát trọng đỉnh, hình thể lớn hơn những con sói khác, lông toàn thân tỏa ra ngân quang nhàn nhạt.
Sau tiếng hú của nó, tất cả con sói bốn phía đồng thời rít gào rồi cùng nhau tiến công!
Từ bốn phương tám hướng, hơn 20 con sói cùng lao đến.
“Toàn lực phòng thủ!”
Nam tử cường tráng cắn răng quát, mọi người phóng ra chân khí hộ thể ngăn cản công kích của Truy Nguyệt Lang.
Ầm ầm!
Ngân quang ngang dọc đan xen đánh tới, công kích như mưa rền gió dữ tấn công tiểu đội sáu người, mọi người suýt chút nữa đã bị thương.
Sáu người lộ vẻ tuyệt vọng, cảm nhận được khí tức tử vong.
Nhưng đúng lúc này...
Ngao! Ngao!
Hai tiếng kêu thảm thiết của Truy Nguyệt Lang truyền đến, đám người nhìn theo hướng âm thanh, hai con Truy Nguyệt Lang bay qua đỉnh đầu bọn họ, văng xa mấy chục mét, trực tiếp tắt thở.
“Đây là…?”
Nam tử cụt tay ngây ngẩn.
Lúc này, lại có thêm một con sói bay qua đỉnh đầu.
Tiểu đội sáu người lập tức nhìn về phía trước.
Chỉ thấy La Thiên bước từng bước đi tới, hắn bỗng nhiên ra tay bắt lấy một con sói, tiện tay ném nó bay xa mấy chục mét, khiến nó trực tiếp ngã chết!
Rống!
Truy Nguyệt Lang đầu đàn nhìn chằm chằm La Thiên, phát ra tiếng gào rống trầm thấp.
La Thiên có thông linh bí thuật, nghe hiểu yêu thú nói gì, con sói này đang bảo hắn cút đi.
“Các ngươi mới cần cút!”
La Thiên lạnh nhạt đáp lại.
Trong mắt con sói đầu đàn bắn ra hàn quang, lập tức suất lĩnh 7 – 8 con sói khác tấn công La Thiên.
“Cẩn thận!”
Thanh Nhi hô.
Con Truy Nguyệt Lang đầu đàn là Linh Hải cảnh bát trọng đỉnh, nam tử cường tráng mạnh nhất đội ngũ cũng cảm thấy khó giải quyết được nó.
Nhưng sắc mặt La Thiên không dao động chút nào, hắn bỗng nhiên xuất kích.
Ầm! Ầm! Ầm!
Không thấy rõ La Thiên ra tay ra sao, chỉ nghe thấy tiếng nổ mạnh vang lên liên tiếp, vài con sói đã bị đánh bay đi.
Trong chớp mắt, chỉ còn lại con Truy Nguyệt Lang đầu đàn.
Nó lộ vẻ giật mình, cảm nhận được uy hiếp, lập tức lui về phía sau.
La Thiên ra quyền trong nháy mắt, hư không chấn vang, một đạo quyền ảnh trầm trọng gào thét đánh ra.
Con Truy Nguyệt Lang đầu đàn cảm nhận được nguy cơ, nó tăng tốc độ đến cực hạn, lông toàn thân lập loè ánh sáng!
Nhưng sự phản kháng của nó không có chút tác dụng nào.
Ầm!
Bụng Truy Nguyệt Lang trúng quyền, nó bay ra xa hơn mười mét, đập gãy vài cái cây lớn, toàn thân đẫm máu.
Nó bò dậy kêu thảm một tiếng, tất cả Truy Nguyệt Lang lập tức rút lui.
Trong nháy mắt, tiểu đội đã thoát khỏi nguy cơ.
Từ đầu đến cuối bọn họ không làm gì cả, một mình La Thiên hạ gục gần mười con Truy Nguyệt Lang, dọa cho con sói đầu đàn phải sợ hãi bỏ chạy.
“Đa tạ ân cứu mạng của các hạ!”
Nam tử cường tráng ôm quyền.
Những người còn lại lộ vẻ xấu hổ và sợ hãi.
Vừa rồi bọn họ đều hoài nghi La Thiên, thậm chí không cần La Thiên cứu viện.
Mà từ biểu hiện vừa rồi của La Thiên, hắn có đủ thực lực để xử lý toàn bộ tiểu đội bọn họ.
“Không có gì cần cảm tạ, chỉ là một giao dịch mà thôi, mau đưa bản đồ cho ta.”
La Thiên bình tĩnh đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận