Vạn Cổ Chi Vương

Chương 861: Ác Mộng Tử Vong

Chương 861: Ác Mộng Tử Vong
La Thiên không vội vàng diệt trừ Chu Ngọc Tuyền.
Cứ để lão ta hưởng thụ cảm giác bị săn đi.
Trong việc quét sạch dư nghiệt Thanh Giáp tộc ở Đông vực, La Thiên chỉ phụ trách dò hỏi thiên thư, suy đoán tung tích dư nghiệt, còn hai vị trưởng lão Mộ gia mới là người dọn sạch đám rác rưởi đó.
Mọi chuyện được giải quyết rất nhẹ nhàng.
Hai vị trưởng lão Mộ gia cũng cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng, chỉ là phải quét rác mãi thì có hơi chán ghét.
“Ta muốn bế quan, chuyện kế tiếp giao cho các ngươi.”
La Thiên nói với hai vị trưởng lão Mộ gia.
Hai người không tình nguyện nhưng cuối cùng vẫn đáp ứng.
Lúc này, La Thiên lấy ra mấy loại trân tài giá trị sang quý, có ích cho võ giả Thiên cấp cấp thấp tu luyện.
“Mấy thứ này xem như một nửa thù lao chi trả trước cho các ngươi.” La Thiên nói.
Lão giả mặt đỏ và phụ nhân trung niên lập tức vui mừng.
“Không thành vấn đề.”
“Ngươi yên tâm bế quan đi, chuyện giải quyết dư nghiệt cứ giao cho chúng ta.”
Hai người vội vàng lên tiếng.
Sau khi La Thiên đi vào trong khoang thuyền, hai người lập tức nhìn chằm chằm mấy loại thiên tài địa bảo trong tay, cảm xúc kích động.
“Thiên Linh Quả, Thủy Tiên Bích Hà Thảo... còn có Vân Lam Thiên Tuyết đã tuyệt tích!”
“Chỉ cần những thứ này thôi là đã đáng giá với chuyến đi này rồi.”
“Đừng nói bậy, ta nhất định phải lấy được một nửa thù lao còn lại.”
...
La Thiên về phòng bế quan.
Hắn đã trở lại Đông Thần được hơn nửa năm.
Tu vi của hắn vẫn luôn vững bước tăng lên.
Trong một tháng càn quét dư nghiệt này, La Thiên cũng thường xuyên tu luyện, hắn cảm thấy mình đã sắp chạm đến cánh cửa Địa Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh.
Theo La Thiên biết, chiến tranh ở Đông vực và Bắc Vực không tính là quá kịch liệt, chiến trường chân chính nằm ở Nam Vực và Tây Vực.
Căn cứ vào tình báo Thiên Hoàn Liên Minh truyền đến, người mạnh nhất bên phe địch có tu vi đạt tới Thiên Trì cảnh nhị trọng đỉnh!
Lý tưởng muốn mau chóng kết thúc chiến tranh của La Thiên e rằng không dễ dàng thực hiện được.
Lúc này, để có thể tăng cường tu vi cảnh giới, La Thiên sẽ bế quan tu luyện trùng kích Địa Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh.
Mà việc chi trả một nửa thù lao cho 2 vị trưởng lão Mộ gia cũng là muốn thực lực bọn họ tiến thêm một bước, có lợi cho việc kết thúc chiến tranh sớm hơn.
Trong phòng, trước mắt La Thiên có rất nhiều thiên tài địa bảo.
La Thiên vận chuyển Thiên Nguyên Ngưng Thủy Quyết, điên cuồng hấp thu tinh hoa dược lực, xúc tiến tu luyện.
...
Hai tháng qua đi, dư nghiệt Thanh Giáp tộc tại Đông vực gần như đã bị quét sạch 8-9 thành, chỉ còn lại một chút trốn Đông trốn Tây giống như đám chuột.
Ở Đông vực cũng truyền lưu một cách nói, có một con thuyền lớn màu lam đậm mang tên “ác mộng tử vong”, “khắc tinh Thanh Giáp”.
Vô số dư nghiệt Thanh Giáp tộc đã chết vì nó.
Con thuyền này chính là ác mộng của Thanh Giáp tộc.
Trong đám Thanh Giáp tộc cũng có một lời đồn, khi ngươi nhìn thấy con thuyền kia thì chuẩn bị để an giấc ngàn thu đi.
Trong một chỗ ẩn nấp trong rừng, tiếng nổ mạnh và tiếng kêu thảm thiết vang lên, ngay sau đó mùi máu tươi tràn ngập.
Mười mấy tức sau.
“Xong rồi!”
“Đi thôi!”
Hai vị trưởng lão Mộ gia dọn dẹp xong dư nghiệt liền trở lại Hư Không Thuyền, đi đến địa điểm tiếp theo.
Lúc này, trong khoang thuyền xuất hiện khí tức dao động mãnh liệt, linh khí thiên địa quanh đây vọt tới!
“Hắn đột phá rồi!”
Phụ nhân trung niên nhìn thoáng qua.
“Khí tức rất mạnh, rốt cuộc hắn đang tu luyện công pháp gì vậy? Dường như cường độ chân nguyên không kém gì Thiên Trì cảnh!”
Lão giả mặt đỏ thở dài.
La Thiên có thu hoạch kinh người trong bảo địa của Đạo Vương, dù hắn tu luyện công pháp Vương cấp thì hai người cũng không cảm thấy kỳ quái chút nào.
Bí mật và bảo vật trên người La Thiên đủ để khiến rất nhiều tu giả Thiên Trì cảnh cấp thấp bí quá hoá liều, đoạt bảo giết người!
Nhưng lão giả mặt đỏ và phụ nhân trung niên chỉ từng có ý nghĩ thoáng qua mà thôi, hiện tại căn bản không còn suy nghĩ ấy nữa.
Bọn họ biết rõ La Thiên mạnh ra sao.
Hiện tại hắn đột phá một tiểu cảnh giới, đạt tới Địa Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh, thực lực nâng cao một bước, dù lão giả mặt đỏ muốn giết La Thiên thì cũng có khả năng thất thủ.
Nếu La Thiên còn thủ đoạn cường đại nào đó khác thì chính bọn họ mới là kẻ bị giết.
Mấy ngày sau, La Thiên kết thúc bế quan.
“Tình huống thế nào?” Hắn hỏi.
“Chỉ còn lại mấy con chuột cuối cùng đang chạy loạn, không làm nên trò trống gì cả đâu.”
Lão giả mặt đỏ trả lời.
“Không tìm được Chu Ngọc Tuyền.”
Phụ nhân trung niên bồi thêm một câu.
La Thiên khép hờ hai mắt, bấm tay suy tính.
Mấy tức sau, hắn mở hai mắt, nói ra kết quả: “Ở Bắc Vực.”
Hai vị trưởng lão Mộ gia nhìn thoáng qua nhau.
La Thiên còn hiểu phương diện này ư?
Hai người nhanh chóng chấp nhận chuyện này, việc La Thiên biết cứ điểm ẩn giấu của dư nghiệt chắc chắn là vì suy tính ra.
Đây là điểm đáng sợ của kẻ tu hành mệnh đạo.
Hai người lại đánh giá La Thiên cao hơn một chút.
Nếu bọn họ muốn mưu hại La Thiên thì có lẽ La Thiên đã tính ra khi bọn họ còn chưa kịp động thủ.
“Đi thôi, thuận tiện dọn dẹp cả Bắc Vực một lần đi.”
La Thiên ngẩng đầu nhìn về phương Bắc.
Lúc trước quân đội Bắc Vực chi viện chỉ là một phần, Bắc Vực còn một tu giả Thiên Trì cảnh trấn thủ cùng với một đội quân, nếu không thì Chu Ngọc Tuyền đã không chạy đến đây.
Vài ngày sau.
Chiếc Hư Không Thuyền ác mộng tử vong đi tới Bắc Vực!
- - -
Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3
Bạn cần đăng nhập để bình luận