Vạn Cổ Chi Vương

Chương 241: Chuyển Bại Thành Thắng

Chương 241: Chuyển Bại Thành Thắng
“Huynh đệ, thương thế của ngươi quá nặng, qua một bên nghỉ ngơi đi, để hai chúng ta đối phó với hắn là được.”
Một người lộ vẻ coi khinh nói.
Đúng lúc này, kẻ đó nhìn thấy La Thiên, quanh người hắn tràn ngập hàn vụ u ám, trong đó ẩn chưa long ảnh dữ tợn gào rống, chấn động tứ phương.
“Dị lực Võ Mạch!”
Ba người sợ hãi.
La Thiên có được Võ Mạch Địa cấp, hơn nữa cỗ dị lực Võ Mạch này không tầm thường chút nào, rất có thể là Địa cấp trung phẩm hoặc thậm chí là thượng phẩm.
Vút!
La Thiên nhanh chóng tiếp cận ba người, dưới sự ảnh hưởng của hàn lực U Long Thần Mạch, tốc độ của ba người giảm đi ít nhất 3 thành trở lên.
Tinh Hỏa Liệu Nguyên!
Tinh quang và hàn vụ hội tụ trên kiếm quang.
Oanh!
Một kiếm quét ra, kiếm quang to lớn cùng với hàn vụ cuồn cuộn hóa thành băng sương long ảnh thiêu đốt tinh hỏa rít gào lao ra.
Oanh!
Kiếm khí tung hoành, sương lạnh lan tràn, tiếng nổ liên miên.
Lúc trước ba người Viêm Thanh đều bị chiêu kiếm này của La Thiên đánh lui, thực lực ba người này còn yếu hơn, trực tiếp bị đánh lui hơn mười mét.
Nam tử vốn trọng thương bị hàn ý trong kiếm khí nhập thể, ngã xuống đất mà chết.
“Không ổn rồi, trốn nhanh!”
Cuối cùng tiểu đội hai người đã hiểu được vì sao người nọ sợ hãi La Thiên như thế.
Bọn họ muốn chạy trốn nhưng giờ đã quá muộn.
Tinh diệu cửu thiên!
La Thiên không do dự thi triển ra kiếm chiêu có lực sát thương lớn hơn nữa, không cho hai người này cơ hội thở dốc.
“Người đâu mau tới đây, La Thiên ở chỗ này!”
“Bát hoàng tử, cứu chúng ta!”
Hai người ra sức kêu gọi, hy vọng những người khác mau chạy tới.
Kiếm pháp của La Thiên càng lúc càng nhanh, trong không khí, kiếm khí lộng lẫy và hàn quang dung hòa vào nhau.
Bốn phía càng thêm lạnh lẽo như hóa thành hầm băng.
Bùm! Bùm!
Hai thi thể lạnh băng đồng thời ngã xuống đất.
Sau khi cướp đoạt Yêu Hạch, La Thiên lợi dụng ngũ cảm nhạy bén tìm kiếm địch nhân tiếp theo.
Trên thực tế, không cần hắn đi tìm, vô số địch nhân đều đang chủ động chạy tới nơi này.
. . .
Giữa núi rừng, Bát hoàng tử cùng thanh niên tóc lam chậm rãi tới gần vị trí của La Thiên.
“Điện hạ, hiệu quả sau khi loan tin vượt quá sức tưởng tượng của chúng ta, có lẽ chúng ta còn chưa tới thì La Thiên đã bị người giết rồi.”
Thanh niên tóc lam kích động nói.
Không cần tự mình động thủ mà có thể giết chết La Thiên, Bát hoàng tử tính kế thật hay.
“Tiểu tử kia không dễ chết vậy đâu.”
Bát hoàng tử khẽ lắc đầu.
Nếu La Thiên không sống được đến lúc gặp mình thì chứng tỏ đám tâm phúc của hắn ta chỉ là đồ hữu danh vô thực, chết rồi cũng tốt.
Đột nhiên, Bát hoàng tử dừng bước, nhìn về phía bên phải.
Một nữ tử thành thục đứng đó, kẻ đó đúng là Phùng Thu Linh.
“Thiên tài hạng 3 Nhân bảng cũng tới ư?”
Bát hoàng tử cười nói.
Sau khi tu vi đột phá tứ trọng đỉnh, Phùng Thu Linh hoàn toàn không còn uy hiếp đối với hắn ta nữa.
“Náo nhiệt như vậy đương nhiên là muốn đến xem rồi.”
Phùng Thu Linh cười nói.
“Vậy được, cùng đi nhìn xem kết cục thảm đạm của La Thiên đi!”
Bát hoàng tử ngang nhiên đưa ra lời mời.
Ba người kết bạn cùng đi, đi chưa được trăm mét, phía trước bỗng nhiên có đạn tín hiệu bay lên.
“Sao vậy? Đạn tín hiệu ư? Chẳng lẽ La Thiên chạy trốn?”
Thanh niên tóc lam lộ vẻ nghi hoặc.
Sau đó có một bóng người vội vàng chạy đến, sau khi nhìn thấy Bát hoàng tử thì lộ vẻ kinh hỉ.
“Điện hạ, không tốt, La Thiên hắn...”
Người này cuống quít nói.
“Hắn chạy hướng nào?”
Bát hoàng tử đạm nhiên hỏi.
Chuyện này đúng như hắn ta dự đoán, với sự gian xảo của La Thiên, đám võ giả tán loạn rất khó giết được hắn.
“Không phải, La Thiên đang giết người, đã giết mấy người rồi, Miêu Hoa, Dương Anh đều đã chết!”
Người này lớn tiếng nói.
Bát hoàng tử, Phùng Thu Linh và thanh niên tóc lam đều ngơ ngẩn.
La Thiên không chật vật cũng không chạy trốn, mà là đang giết người!
Hơn nữa Miêu Hoa, Dương Anh, đều là thiên tài nằm trong 20 hạng đầu Nhân bảng Xích Long Vương Triều!
“Thật thú vị!”
Ánh mắt Bát hoàng tử trầm xuống.
Kỳ thật trong lòng hắn ta có chút không vui, tại sao La Thiên không chạy trốn, hắn xem thường mình sao?
Ba người chạy nhanh hơn.
Sau đó, tiếng đánh nhau truyền vào tai mọi người.
“Cửu đệ?”
Bát hoàng tử thấy thân ảnh Cửu hoàng tử.
“Bát ca, ngươi đã đến rồi!”
Cửu hoàng tử vui mừng, sau đó oán độc nói: “Mau giết La Thiên, bổn hoàng tử muốn rút gân lột da hắn!”
Bát hoàng tử nhìn về phía Cửu hoàng tử, chỉ thấy sắc mặt y tái nhợt, tay trái bị băng bó, liếc mắt một cái liền thấy tay y đã không còn, băng vải không ngăn được máu chảy!
“Ngay cả Cửu hoàng tử cũng...”
Thanh niên tóc lam hít sâu một hơi.
Cửu hoàng tử hạng 13 Nhân bảng, còn có tiểu đội của mình mà cũng rơi vào kết cục như vậy!
La Thiên này quá điên cuồng!
Vèo! Vèo! Vèo!
Đám người Bát hoàng tử nhanh chóng tiếp cận chiến trường.
Từ xa liền cảm nhận được kiếm khí hàn quang rung động lòng người lan tràn 4 phía.
Trong kiếm quang đang có 2 thân ảnh giao chiến, một người là La Thiên, người còn lại là Hạ Vân hạng 5 Nhân bảng Xích Long Vương Triều!
Bốn phía có không ít người, bọn họ chỉ vây xem, không thể tham dự chiến cuộc.
“Hắn đang đánh với thiên tài hạng 5 Nhân bảng sao?”
Thanh niên tóc lam hơi kinh ngạc.
May mà Hạ Vân tới đây, nếu không chắc La Thiên đã thành công chạy trốn.
Nhưng khi đến gần, bọn họ nhận ra Hạ Vân không hề kiềm chế La Thiên mà là bị áp chế hoàn toàn!
Vèo vèo! Lả tả!
【 Hàn Thiền Kiếm】 trong tay Hạ Vân như ảo ảnh hàn quang không ngừng di chuyển, khó phân biệt thật giả, hơn nữa hàn ý kinh người nó phát ra khiến đối thủ khó lòng phòng bị.
Không ít địch nhân từng chết dưới kiếm Hạ Vân thậm chí còn không thấy rõ kiếm chiêu của y!
Nhưng La Thiên lại đánh nát tất cả kiếm chiêu của Hạ Vân vô cùng tinh chuẩn.
Không chỉ thế, hàn ý【 Hàn Thiền Kiếm】 phóng ra cũng không ảnh hưởng chút nào đến La Thiên.
La Thiên như hàn băng vạn năm, không chỉ không chịu ảnh hưởng mà còn hấp thu kia cỗ hàn lực kia!
Mà có một điều khiến người ta càng khiếp sợ là trên người La Thiên tản ra kiếm đạo chân ý cường đại!
“Không ngờ kiếm pháp của ngươi cao thâm như thế, còn lĩnh ngộ kiếm đạo chân ý!”
Hạ Vân cảm nhận được áp lực cường đại, đồng thời có chút hưng phấn.
Y đã lâu không gặp được kỳ tài kiếm đạo như vậy.
“Bát hoàng tử, chúng ta có nên ra tay không?”
Thanh niên tóc lam dò hỏi.
Hạ Vân đang bị La Thiên hoàn toàn áp chế, chỉ sợ không bao lâu Hạ Vân sẽ bại.
“Không vội! Hạ Vân không địch lại La Thiên nhưng thiên phú kiếm đạo của y cực kỳ khủng bố, giờ phút này y đang lĩnh ngộ chân ý thông qua việc giao thủ với La Thiên! Nếu Hạ Vân lĩnh ngộ được chân ý, y có thể chuyển bại thành thắng.”
Ánh mắt Bát hoàng tử thâm trầm.
Nếu cắt ngang trận chiến này thì chẳng khác gì đoạn tuyệt cơ duyên của Hạ Vân.
Nhưng nếu hắn ta thúc đẩy Hạ Vân trưởng thành, vậy thì Hạ Vân sẽ nợ hắn ta một ân tình.
Một kẻ chưa đến 20 tuổi, không đến Địa Nguyên Cảnh mà đã lĩnh ngộ kiếm đạo chân ý, tương lai nhất định sẽ rất huy hoàng, nhân tình lúc này sẽ trở nên rất đáng giá.
Thân là hoàng tộc, lúc nào cũng phải suy xét đến ích lợi lâu dài, mượn sức nhân tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận