Vạn Cổ Chi Vương

Chương 928: Lạc Hạ Đình

Chương 928: Lạc Hạ Đình
"Tiếp chiêu!"
Vẻ mặt thanh niên trẻ tuổi tàn nhẫn, lập tức ra tay!
Xoạt!
Một thanh lợi kiếm vàng óng ánh xuất hiện, phát ra hào quang hoa lệ chói mắt, làm cho người xem xung quanh không khỏi nheo mắt!
Trong ánh sáng màu vàng sáng chói, một kiếm quang có khí thế như cầu vồng màu vàng chém về phía La Thiên!
"Một kiếm này đơn giản thô bạo, uy lực vô cùng, lại xinh đẹp!"
"Tu vi kẻ này, khoảng cách tới Thiên Trì cảnh tầng ba đỉnh phong dường như không xa!"
Mấy vị Đạo sư không khỏi tán thưởng!
Có thể thăng nhập Chính Dương Cung, đều là thiên tài tinh anh.
Huống chi hắn từng là học sinh của Lưu Lục, sao có thể là ngoại lệ?
Sợ là La Thiên không địch lại, thậm chí khả năng một chiêu đã bại bởi học sinh của Lưu Lục.
Đinh!
Đối mặt một kiếm kia của thanh niên trẻ tuổi, vẻ mặt La Thiên không thú vị, nhàn nhạt giơ chưởng lên, kéo theo một kiếm quang sắc bén vô cùng.
Một kiếm hung mãnh của thanh niên trẻ tuổi lập tức bị phá thành mảnh nhỏ!
"Leng keng" một tiếng, thanh lợi kiếm màu vàng trong tay thanh niên trẻ tuổi rơi xuống mặt đất.
Miệng hắn bị đánh rách tả tơi, sắc mặt trắng bệch, thân thể giống như là bao cát bị quẳng về phía sau.
Vài tên học sinh của Lưu đạo sư ở một bên xem cuộc vui, giờ phút này lại bị nện ngã trái ngã phải, kêu thảm thiết liên tục.
Đám người vây xem còn lại đều rơi vào trong yên tĩnh.
Sư huynh Chính Dương Cung, nhẹ nhàng như vậy đã thua?
Thực lực vị Đạo sư tuổi trẻ này không hề giống như đồn đãi, không có chuyện không chịu nổi.
"Quá bình thường, ngươi đến cùng có phải đệ tử Lưu đạo sư hay không? Cũng không nên làm bại hoại thanh danh của hắn à?"
La Thiên nghiền ngẫm cười nói.
"Ta..."
Thanh niên trẻ tuổi nghẹn khuất, phun ra một ngụm máu tươi, không biết trả lời làm sao.
Lưu Lục cũng bị tức nói không ra lời.
Tại sao có thể như vậy?
Môn sinh đắc ý của mình, đối mặt với La Thiên, lại thất bại!
Chênh lệch giữa hai bên quá cao, thất bại quá nhanh chóng, Lưu Lục muốn nhúng tay cũng không tìm ra sơ hở.
Hồ Siêu cũng kinh ngạc, chăm chú nhìn La Thiên.
Y cũng không ngờ thực lực La Thiên mạnh mẽ như vậy.
"Bây giờ, ta có năng lực dạy bảo học sinh của Lưu đạo sư rồi ha?"
La Thiên cười nhạt đi vào lớp của Lưu Lục, ánh mắt đảo qua đám đệ tử bên trong.
.
Thiên tài Chính Dương Cung bị thua, Lưu Lục cũng tìm không được lý do quỵt nợ nữa.
Dù sao ở đây có nhiều Đạo sư và đệ tử nhìn như vậy, nếu gã không tuân thủ lời hứa, truyền ra ngoài sẽ tổn hại thanh danh.
Lưu Lục lúc này chỉ hy vọng, La Thiên chọn một đệ tử bình thường, nếu chọn trúng đệ tử gã trọng điểm coi trọng, như vậy sẽ thua lỗ lớn!
Ánh mắt La Thiên nhàn nhạt đảo qua lớp học.
Lưu đạo sư có chừng mười lăm, mười sáu đệ tử.
Không hổ là Đạo sư Sơ cấp tinh anh của Chiến Võ Viện có hi vọng lớn thăng cấp Đạo sư Trung cấp, học sinh rất đông.
Hồ Siêu Đạo sư không ngừng hâm mộ.
Chỗ Lưu Lục đều là đệ tử tinh anh, trong đó, người ưu tú nhất có thiên phú tiềm lực thậm chí có thể so với Quan Hồng Phi.
"Chỉ là, La đạo sư mới tới, dường như không biết rõ tình huống học viện lắm, không biết ánh mắt hắn như thế nào..."
Hồ Siêu cũng không dám nhắc nhở La Thiên, bởi vì đắc tội Lưu Lục, có thể cái được không bù đắp đủ cái mất.
"La đạo sư, không nên tuyển ta, thực lực của ta rất yếu."
Một thanh niên cười ha hả nói.
"Bản Đạo sư tuyển học sinh, thực lực không quan trọng, chỉ cần thiên phú không tệ, hoặc cùng ta có duyên là được..."
La Thiên vừa nói ra lời này, tên thanh niên kia bị hù không nhẹ.
"Thiên phú của ta cũng rất kém cỏi, ngu dốt vô tri."
Thanh niên vội vàng nói.
"Vậy sao? Học sinh của Lưu đạo sư đều là loại mặt hàng này sao?"
La Thiên hỏi lại một câu.
Học sinh của Lưu đạo sư ở đây lập tức bị kích thích.
Nhưng từ đầu tới cuối, bọn họ không dám đứng ra thanh minh cho bản thân, nếu La Thiên chọn bọn họ, vậy thì quá thua lỗ.
Thậm chí có đệ tử cho rằng, La Thiên đang cố ý khiêu khích để bọn họ biểu hiện, để chọn lấy đệ tử có tiềm lực mạnh nhất.
Thật sự là âm hiểm xảo trá!
La Thiên không có nghĩ nhiều như vậy, chỉ muốn chọc tức Lưu Lục mà thôi.
Hắn âm thầm thúc giục Đoán Khí Chi Pháp, quan sát đệ tử mà Lưu đạo sư sở hữu.
Trong chốc lát.
La Thiên đã bị một luồng khí xanh bàng bạc kinh người hấp dẫn.
"Chọn ngươi!"
La Thiên không suy nghĩ nhiều, chỉ vào một cô gái trẻ đáng yêu.
Nàng có gương mặt thanh tú, làn da trắng nõn như tuyết, hiện ra thần thái lười biếng, bộ dáng chán đến chết ngáp.
Đang lúc La Thiên chỉ nàng, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần nhàu lên, đôi mắt như thủy tinh trừng lớn!
"Ngươi muốn chọn nàng?"
Lưu Lục kinh ngạc hỏi.
"Không sai."
La Thiên gật đầu.
"Đi thôi, Lạc Hạ Đình, về sau ngươi hãy theo La..."
Lưu Lục còn chưa nói xong, phát hiện Lạc Hạ Đình trừng lớn mắt châu nhìn hắn, giọng nói Lưu Lục càng ngày càng nhỏ.
"Lưu lão sư có cái gì bất mãn với ta sao?"
Lạc Hạ Đình ra vẻ đáng yêu mà hỏi.
Lưu Lục tỏ ra bối rối, cười nói: "Nào có, bản Đạo sư rất ưa thích Hạ đệ tử, nhưng hết lòng tuân thủ hứa hẹn là nguyên tắc làm người của lão sư ta. La đạo sư đã chọn trúng ngươi, chuyện này chỉ có thể nói rõ duyên phận thầy trò chúng ta đã hết"
Luận công phu mồm mép, Lạc Hạ Đình không phải đối thủ của Lưu Lục, trong mắt nàng phát ra ánh sáng lạnh, không nói thêm gì nữa.
"Hửm?"
La Thiên phát hiện, đệ tử mình chọn có chút không giống người thường.
Lưu Lục Đạo sư rõ ràng đối với nàng có chút khiêm nhường.
"La đạo sư, ngươi chọn sai rồi ..."
Sắc mặt Hồ Siêu sững sờ, thấp giọng mở miệng.
"Vị đạo sư này, ngươi nói cái gì?"
Một lần nữa Lạc Hạ Đình trừng đôi mắt lạnh, bộ dạng vô cùng tức giận.
Mặc dù nàng cũng không muốn đi cùng La đạo sư.
Nhưng Lưu Lục Đạo sư lại tỏ bộ dạng như muốn vội vã đưa tiễn nàng, Đạo sư Thiên Phong Viện còn khuyên bảo La Thiên, làm như chính mình tệ lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận