Vạn Cổ Chi Vương

Chương 949: Lời Đồn Thật Giả

Chương 949: Lời Đồn Thật Giả
"Ha ha ha, La đạo sư và học sinh của hắn đều không có ai tới, hi vọng bọn họ không phải là chạy trối chết, không chiến mà bại!"
Đối với lời nói này của Lỗ Nhược Phàn, không có ai cho rằng hắn cuồng vọng, thậm chí cũng cảm thấy, đúng là có khả năng này xảy ra!
Sắc mặt của một vài Đạo sư và đệ tử Thiên Phong Viện, có chút khó chịu.
La Thiên không đến, bọn họ cũng mất mặt.
La Thiên đến rồi, sau đó thua, bọn họ cũng mất mặt!
Lại nghe Đạo sư, học sinh của các phân viện khác vui đùa nghị luận, trong lòng bọn họ càng thêm không vui!
"Việc này xong, lập tức báo cáo chủ nhiệm, trục xuất La đạo sư."
Bà lão mặt vàng nặng nề mở miệng.
Những Đạo sư khác cũng có ý nghĩ này, bà lão mặt vàng chủ động đề nghị, bọn họ tất nhiên đồng ý.
Đợi tròn một giờ sau.
"La đạo sư và học sinh của hắn đến rồi!"
Một tiếng hô ầm ĩ vang lên.
Mọi người đứng ngay ngắn nhìn về một hướng.
"Hi vọng trận chiến đấu này, không đến nỗi quá tệ, không làm ta mất công đến một lát."
"Ta thấy ngươi nhất định không cần đến một lát, đệ tử Sơ Dương Lâu, chắc chắn là bị đệ tử Chính Dương Cung nghiền ép."
Hiện trường nhao nhao nghị luận.
Một ít Đạo sư và đệ tử Thiên Phong Viện, tất cả đều lạnh lùng nhìn chằm chằm La Thiên và học sinh của hắn.
Bọn người Đặng Hiểu Thiến, Trần Nguyên, có chút sợ hãi rụt rè.
Dù sao bọn họ cũng không biết, một tháng vừa qua La Thiên đã bồi dưỡng Lạc Hạ Đình tới trình độ nào.
Lạc Hạ Đình đối mặt Lỗ Nhược Phàn, cuối cùng có bao nhiêu thành phần thắng.
"La đạo sư, ngươi rốt cuộc đã tới, ta còn tưởng rằng ngươi đã đầu hàng nhận thua rồi đấy."
Trên chiến võ đài Vô Cực, khí thế Lỗ Nhược Phàn ngất trời, đang đắc ý trước mặt La Thiên.
La Thiên mặc kệ, cúi đầu nhìn Lạc Hạ Đình, nói: "Vừa rồi cho ngươi xem tình báo, đều nhớ kỹ rồi chứ?"
"Nhớ, nhớ kỹ..."
Sắc mặt Lạc Hạ Đình kỳ lạ.
Vừa rồi, La Thiên cho nàng một phần tình báo về Lỗ Nhược Phàn, trên đó dường như bao gồm kinh nghiệm và các sự kiện lớn trong đời Lỗ Nhược Phàn, còn có cả công pháp, võ kỹ, và bí thuật.
Lạc Hạ Đình lúc ấy rất giật mình, La Thiên từ đâu thăm dò được tình báo kỹ càng như vậy?
Cho dù là tổ chức Thiên Võng, trong thời gian một tháng, cũng rất khó làm được tới mức đó.
Còn có.
Những tin tình báo kia có phải là thật hay không?
Vù!
Lạc Hạ Đình bay lên chiến đài Vô Cực!
"Lạc Hạ Đình và Lỗ Nhược Phàn luận bàn sao?"
"Không phải nói Lạc Hạ Đình có tánh khí táo bạo, võ đạo lười biếng, tiến triển chậm chạp sao? Nàng sao có thể là đối thủ của Lỗ Nhược Phàn?"
Tuyệt đại đa số người đang xem cuộc chiến, đều nhìn nhận trận chiến này không tốt.
"Lạc sư muội, bắt đầu đi!"
Vẻ mặt Lỗ Nhược Phàn chứa ý cười.
Lạc Hạ Đình khẽ gật đầu, phát ra chiến ý.
Chẳng qua nàng vẫn rất để ý, tình báo mà La lão sư cho nàng, đến cùng là thật hay giả.
Lạc Hạ Đình quyết định xác minh một lần.
Nàng mở miệng nói: "Lỗ Nhược Phàn, ngươi từng bị đá chín lần à?"
Dáng tươi cười của Lỗ Nhược Phàn lập tức cứng ngắt.
Đây là chuyện khuất nhục mà hắn không muốn nhắc tới nhất, Lạc Hạ Đình làm sao mà biết được?
"Ha ha!"
Lỗ Nhược Phàn cố giả bộ trấn định, không thèm quan tâm, cười một tiếng, không trả lời thẳng.
Lạc Hạ Đình đoán không được ý nghĩ, quyết định thăm dò thêm một lần nữa.
"Nguyên nhân bị đá, là vì phương diện kia của ngươi có vấn đề sao?"
Khuôn mặt Lạc Hạ Đình ửng đỏ, ánh mắt hoài nghi.
Lỗ Nhược Phàn lập tức đỏ bừng mặt!
Lạc Hạ Đình làm sao biết được những chuyện này?
Hơn nữa, Lạc Hạ Đình còn nói ra trước mặt nhiều người của mười đại phân viện như vậy, Lỗ Nhược Phàn lập tức cảm thấy bị mất hết mặt mũi!
"Lạc Hạ Đình, ngươi muốn ăn đòn!"
Lỗ Nhược Phàn giận dữ, thanh lợi kiếm màu bạc trong tay, bắn ra hào quang lóng lánh chói mắt, kiếm ý sắc bén cường đại, đánh lên bầu giờ!
Thân là nam nhân, bị một nữ nhân ở trước mặt nói phương diện kia không được, Lỗ Nhược Phàn nhất định phải hung hăng nhục nhã Lạc Hạ Đình!
"Xem ra là sự thật!"
Lạc Hạ Đình rốt cục cũng xác định được tình báo thật giả.
Cũng ngay một khắc sau.
Xoạt!
Một ánh kiếm màu bạc rực rỡ tươi đẹp, mang theo sát ý lăng lệ ác liệt cuồng bạo, chiếu rọi ra hào quang kiếm khí màu bạc, bao phủ Lạc Hạ Đình!
"Không tốt, Lỗ Nhược Phàn đã tức giận, toàn lực xuất thủ!"
"Chỉ sợ một kiếm này sẽ giết chết Lạc Hạ Đình!"
Đây không phải cuộc chiến sinh tử, nếu như Lạc Hạ Đình thực sự chết ở đây, Lỗ Nhược Phàn sẽ bị trách phạt.
"Ha ha, tự rước lấy nhục."
Lưu Lục cười lạnh một tiếng.
Lạc Hạ Đình đi khỏi lớp của mình, lại có thể biết thay thế La Thiên xuất chiến, làm cho gã cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, còn có chút đố kỵ.
Lúc Lạc Hạ Đình còn là học sinh của mình, thế mà hoàn toàn không nghe theo quản giáo.
Ầm!
Một quyền quang màu lam hồng rừng rực đan vào nhau, rồi đột nhiên bộc phát, vang lên một tiếng nổ nặng nề!
Khí lãng kịch liệt, nuốt trọn bốn phía!
Bịch bịch!
Lạc Hạ Đình lui về phía sau mấy bước, bình yên vô sự!
Bạn cần đăng nhập để bình luận